Có chàng nọ đi mua găng tay để tặng cho bạn gái nhân ngày valentine, anh ta nhờ em của cô ta đi theo để cố vấn.
Trong khi anh ta mua đôi găng tay thì em của cô bạn gái cũng mua 1 cái quần nhỏ.
Khi gói hàng, cô bán hàng gói lộn găng tay đưa cho cô em bạn gái, còn gói quần nhỏ thì đưa cho anh ta.
Không ngờ đến sự lầm lẫn này, anh ta gửi gói quà kèm theo 1 lá thư đến cô bạn gái.
Sau đây là nội dung của lá thư:
Em yêu dấu,
Vì thấy rằng khi đi chơi với anh không bao giờ em mang nó, nên hôm nay anh tặng nó cho em đây.
Vì muốn chọn cái thích hợp với em nhất, nên anh đã nhờ em gái của em đi theo mua, vì anh thấy em gái của em có mấy cái rất đẹp, và anh biết rõ em gái em và em đều cùng 1 cỡ như nhau.
Cô bán hàng giới thiệu cho anh 1 cái kiểu mới, mang vào rất ấm, có phéc-mơ-tuya để mở, nhưng khi thấy cô ta kéo phéc-mơ-tuya thử, nó bị vướng lông bên trong nên anh chọn loại không có phéc-mơ-tuya.
Anh đã bắt em gái em mang nó trước mặt anh, 1 phút sau cởi ra và đưa cho anh ngửi bên trong, khi thấy không có bị ẩm ướt và hôi anh mới quyết định mua.
Anh hy vọng rằng lần gặp tới anh sẽ tận tay mang nó cho em. Và sau khi mang, em hãy chìa nó ra để anh hôn lên đó 1 nụ hôn nồng thắm.
(sưu tầm)
Trong khi anh ta mua đôi găng tay thì em của cô bạn gái cũng mua 1 cái quần nhỏ.
Khi gói hàng, cô bán hàng gói lộn găng tay đưa cho cô em bạn gái, còn gói quần nhỏ thì đưa cho anh ta.
Không ngờ đến sự lầm lẫn này, anh ta gửi gói quà kèm theo 1 lá thư đến cô bạn gái.
Sau đây là nội dung của lá thư:
Em yêu dấu,
Vì thấy rằng khi đi chơi với anh không bao giờ em mang nó, nên hôm nay anh tặng nó cho em đây.
Vì muốn chọn cái thích hợp với em nhất, nên anh đã nhờ em gái của em đi theo mua, vì anh thấy em gái của em có mấy cái rất đẹp, và anh biết rõ em gái em và em đều cùng 1 cỡ như nhau.
Cô bán hàng giới thiệu cho anh 1 cái kiểu mới, mang vào rất ấm, có phéc-mơ-tuya để mở, nhưng khi thấy cô ta kéo phéc-mơ-tuya thử, nó bị vướng lông bên trong nên anh chọn loại không có phéc-mơ-tuya.
Anh đã bắt em gái em mang nó trước mặt anh, 1 phút sau cởi ra và đưa cho anh ngửi bên trong, khi thấy không có bị ẩm ướt và hôi anh mới quyết định mua.
Anh hy vọng rằng lần gặp tới anh sẽ tận tay mang nó cho em. Và sau khi mang, em hãy chìa nó ra để anh hôn lên đó 1 nụ hôn nồng thắm.
(sưu tầm)
Phụ nữ thật dễ giận
Tôi chỉ nói có một câu mà bị vợ giận, cấm vận cả tuần
Vợ bảo tôi đi mua cái chiếu trúc. Tôi vào siêu thị, nhặt một cái đóng hộp vuông vức rồi ra tính tiền. Về nhà mở ra, có vài mẩu trúc bị gãy. Vợ làu bàu:
- Chán anh thật đấy, đi mua hàng chẳng chọn kỹ gì cả. Lần trước mua cái ấm siêu tốc, dùng một tháng cũng hỏng.
- Ừ, anh thừa nhận mình chọn gì cũng đại khái. Đến chọn vợ cũng đại khái nữa mà.
Tôi gật đầu lia lịa biết lỗi, thế mà vợ vẫn giận.
Bóng đèn trong phòng ngủ không sáng. Tôi loay hoay tháo bóng ở phòng khách, lắp thử vào xem hỏng do bóng hay do đường dây điện. Cuối cùng, tôi vẫn phải đi mua thêm một bóng đèn nữa và sửa điện ở cả phòng ngủ lẫn phòng khách.
Vợ bị sai giữ cầu thang cho tôi sửa điện nên tỏ ra bực bội:
- Sao anh còn tháo bóng ở phòng khách làm gì? Hóa ra anh ngốc thật.
- Thế giờ em mới biết là anh ngốc à? Anh biết mình ngốc từ cái hôm lồng tay vào nhẫn cưới ấy.
Tôi đã cười rất tươi, thế mà vợ vẫn giận.
Vợ đọc một bài báo nói về ảnh hưởng của bố mẹ tới con cái, tóm tắt lại cho tôi:
- Khoa học chứng minh con thừa hưởng trí thông minh của mẹ và nét đẹp của bố...
- Thảo nào thằng Bo nhà mình đi học toàn bị cô chê dốt.
Tôi đã đồng tình với vợ, thế mà vợ lại giận.
Cuối tuần, vợ chồng tôi trốn con đi ăn chân gà nướng. Vợ gặm mãi cái chân gà không xong, e thẹn bảo:
- Con gà này già quá, em ăn không nổi.
- Còn anh thì gà già cũng không vấn đề gì. Cả đời anh đã quen ăn thịt già rồi.
Tôi buột miệng nói, không hề có ý ám chỉ vợ lớn tuổi hơn mình, thế mà vợ vẫn giận.
Vợ hỏi:
- Đố anh biết, đàn ông hay phụ nữ, ai thông minh hơn?
- Chắc là phụ nữ thông minh hơn.
Vợ có vẻ hài lòng. Tôi được đà nói tiếp:
- Phụ nữ thông minh nên em mới lấy được người như anh, còn đàn ông ngốc nghếch nên...
Tôi chưa kịp nói hết câu thì vợ đã hầm hầm đứng dậy và bỏ đi.
Tôi chỉ nói có một câu mà bị vợ giận, cấm vận cả tuần
Vợ bảo tôi đi mua cái chiếu trúc. Tôi vào siêu thị, nhặt một cái đóng hộp vuông vức rồi ra tính tiền. Về nhà mở ra, có vài mẩu trúc bị gãy. Vợ làu bàu:
- Chán anh thật đấy, đi mua hàng chẳng chọn kỹ gì cả. Lần trước mua cái ấm siêu tốc, dùng một tháng cũng hỏng.
- Ừ, anh thừa nhận mình chọn gì cũng đại khái. Đến chọn vợ cũng đại khái nữa mà.
Tôi gật đầu lia lịa biết lỗi, thế mà vợ vẫn giận.
Bóng đèn trong phòng ngủ không sáng. Tôi loay hoay tháo bóng ở phòng khách, lắp thử vào xem hỏng do bóng hay do đường dây điện. Cuối cùng, tôi vẫn phải đi mua thêm một bóng đèn nữa và sửa điện ở cả phòng ngủ lẫn phòng khách.
Vợ bị sai giữ cầu thang cho tôi sửa điện nên tỏ ra bực bội:
- Sao anh còn tháo bóng ở phòng khách làm gì? Hóa ra anh ngốc thật.
- Thế giờ em mới biết là anh ngốc à? Anh biết mình ngốc từ cái hôm lồng tay vào nhẫn cưới ấy.
Tôi đã cười rất tươi, thế mà vợ vẫn giận.
Vợ đọc một bài báo nói về ảnh hưởng của bố mẹ tới con cái, tóm tắt lại cho tôi:
- Khoa học chứng minh con thừa hưởng trí thông minh của mẹ và nét đẹp của bố...
- Thảo nào thằng Bo nhà mình đi học toàn bị cô chê dốt.
Tôi đã đồng tình với vợ, thế mà vợ lại giận.
Cuối tuần, vợ chồng tôi trốn con đi ăn chân gà nướng. Vợ gặm mãi cái chân gà không xong, e thẹn bảo:
- Con gà này già quá, em ăn không nổi.
- Còn anh thì gà già cũng không vấn đề gì. Cả đời anh đã quen ăn thịt già rồi.
Tôi buột miệng nói, không hề có ý ám chỉ vợ lớn tuổi hơn mình, thế mà vợ vẫn giận.
Vợ hỏi:
- Đố anh biết, đàn ông hay phụ nữ, ai thông minh hơn?
- Chắc là phụ nữ thông minh hơn.
Vợ có vẻ hài lòng. Tôi được đà nói tiếp:
- Phụ nữ thông minh nên em mới lấy được người như anh, còn đàn ông ngốc nghếch nên...
Tôi chưa kịp nói hết câu thì vợ đã hầm hầm đứng dậy và bỏ đi.
XỎ LÁ
Xin lỗi:
Lốp xe của tôi bị mắc kẹt. Tôi cứ tưởng là nó bị nổ lốp. Khi kiểm tra lốp xe, tôi nhìn thấy con mèo của bạn. Tôi rất tiếc...
chia buồn, cảm thông:
Được tin vợ đã bỏ anh ra đi, hẳn là anh thất vọng lớn lắm. Nhưng anh cũng đừng quá lo lắng gì chuyện nhỏ đó... Tôi cảm thông với anh lắm bằng cách để cô ấy sống với tôi.
Hồi tưởng:
Hãy nhìn lại những năm tháng chúng mình bên nhau, anh không thể dừng nghĩ đến những năm tháng ấy. Trong lòng anh luôn tự nhủ... “quái quỷ thật, không hiểu lúc đó mình suy nghĩ thế nào”?
Tâm sự:
Anh luôn mong mỏi có một người để yêu thương chăm sóc, và sau khi anh gặp em, em làm anh bỏ hẳn ý muốn này.
Đức tin:
Phải công nhận rằng, em chính là người dẫn dắt anh đến gần với tôn giáo. Chưa lúc nào anh tin là có địa ngục cho đến khi gặp em.
Giãi bày:
Mỗi ngày trôi qua, anh lại thấy mình còn thật may mắn biết bao, vì em đã không có mặt ở đây để phá nát ngày này của anh.
Chúc mừng:
Anh đã biết ngày này rồi sẽ đến. Em đã bỏ anh đi theo thằng bạn thân nhất của anh... Anh đã mua mấy thứ cho cả nó và em. Chúng là dây xích, rọ mõm, đồ chơi hình cục xương và bả nữa...
Nhớ nhung:
Anh rất khốn khổ khi không có em... bởi vì mọi thứ vẫn giống y như khi có em ở đây.
Xin lỗi:
Lốp xe của tôi bị mắc kẹt. Tôi cứ tưởng là nó bị nổ lốp. Khi kiểm tra lốp xe, tôi nhìn thấy con mèo của bạn. Tôi rất tiếc...
chia buồn, cảm thông:
Được tin vợ đã bỏ anh ra đi, hẳn là anh thất vọng lớn lắm. Nhưng anh cũng đừng quá lo lắng gì chuyện nhỏ đó... Tôi cảm thông với anh lắm bằng cách để cô ấy sống với tôi.
Hồi tưởng:
Hãy nhìn lại những năm tháng chúng mình bên nhau, anh không thể dừng nghĩ đến những năm tháng ấy. Trong lòng anh luôn tự nhủ... “quái quỷ thật, không hiểu lúc đó mình suy nghĩ thế nào”?
Tâm sự:
Anh luôn mong mỏi có một người để yêu thương chăm sóc, và sau khi anh gặp em, em làm anh bỏ hẳn ý muốn này.
Đức tin:
Phải công nhận rằng, em chính là người dẫn dắt anh đến gần với tôn giáo. Chưa lúc nào anh tin là có địa ngục cho đến khi gặp em.
Giãi bày:
Mỗi ngày trôi qua, anh lại thấy mình còn thật may mắn biết bao, vì em đã không có mặt ở đây để phá nát ngày này của anh.
Chúc mừng:
Anh đã biết ngày này rồi sẽ đến. Em đã bỏ anh đi theo thằng bạn thân nhất của anh... Anh đã mua mấy thứ cho cả nó và em. Chúng là dây xích, rọ mõm, đồ chơi hình cục xương và bả nữa...
Nhớ nhung:
Anh rất khốn khổ khi không có em... bởi vì mọi thứ vẫn giống y như khi có em ở đây.
Thuật ngữ xây dựng:
1- dân Giang hồ: dân giang nắng làm hồ.
2- Câu :"học như chúng mày chỉ có nước cạp đất mà ăn" : hãy làm theo lời các cụ, bọn lái máy xúc bây giờ lương cao lắm.
3- Giá : từ không dùng để chỉ thứ ăn được hay thứ hay hù dọa mọi người, nó chỉ dùng để trộn hồ thôi.
4 - Bê tông : thứ này rất nặng, bằng chứng là bê nhiều quá sẽ tông vào người khác.
5- Thiết kế: trình độ ác đạt mức thượng thừa, ngay cả bà mẹ kế cũng rên thê thiết.
6- thi công : thi nhau xem ngày công ai cao hơn.
1- dân Giang hồ: dân giang nắng làm hồ.
2- Câu :"học như chúng mày chỉ có nước cạp đất mà ăn" : hãy làm theo lời các cụ, bọn lái máy xúc bây giờ lương cao lắm.
3- Giá : từ không dùng để chỉ thứ ăn được hay thứ hay hù dọa mọi người, nó chỉ dùng để trộn hồ thôi.
4 - Bê tông : thứ này rất nặng, bằng chứng là bê nhiều quá sẽ tông vào người khác.
5- Thiết kế: trình độ ác đạt mức thượng thừa, ngay cả bà mẹ kế cũng rên thê thiết.
6- thi công : thi nhau xem ngày công ai cao hơn.
Tòa tuyên xử lỗi về người chồng. Do đó vợ được nuôi con và chồng phải cấp dưỡng hàng tháng.
Ông chánh án hỏi người chồng:
- Anh có điều gì muốn nói nữa không?
- Tôi muốn nói tòa đã bất công khi không cho phép tôi được nuôi con.
- Anh căn cứ vào đâu mà nói như vậy?
- Thưa ông chánh án, tôi xin phép hỏi ông chánh án khi bỏ một đồng vào cái máy bán nước giải khát rồi bấm nút. Một hộp nước ngọt rơi ra, thì hộp nước đó của ông chánh án hay vẫn còn là của cái máy?
Ông chánh án hỏi người chồng:
- Anh có điều gì muốn nói nữa không?
- Tôi muốn nói tòa đã bất công khi không cho phép tôi được nuôi con.
- Anh căn cứ vào đâu mà nói như vậy?
- Thưa ông chánh án, tôi xin phép hỏi ông chánh án khi bỏ một đồng vào cái máy bán nước giải khát rồi bấm nút. Một hộp nước ngọt rơi ra, thì hộp nước đó của ông chánh án hay vẫn còn là của cái máy?