Cũng đúng, cho đến khi đủ tiền mua xe Đức...he he....Nissan4241 nói:Xe Han muon nam.
o vn dong xe hq duoc ua chuong: xe huyndai va moring vi gia mem chat luong ok. nhung o hq thi xe samsung ban manh hon.HappyGuy nói:Không phải là chê hãng này hãng nọ, nhưng nói về xe Hàn thì Hyundai-Kia là số 1 nhé các bác. Mấy hãng xe Nhật chỉ sợ H-K thôi, còn các hãng xe Hàn khác còn ở chiếu dưới
o anh minh di hq va hoi chinh dan ben do tra loi nhu vay. con ly do gi thi chiu, cung co the mau ma dep gia re hoac chat luong ok.
- Khoái bác này, hehe, vì em cũng đi xe hàn, cho 1 chú chuyên chạy dòng Toy lên 1 chuyến, bác ấy khoái tít mắt và hỏi về các option để về lắm cho xe của mình (Toy), em chưa nói về độ bền, chỉ nói về cái cảm giác khi ngồi lên nó thui ạcamry1990 nói:Xe Hàn tốt đấy chứ.
Xe Nhật của trước 2000 phải công nhận tốt ví dụ camry1991 cha của tốt. còn sau năm 2000 cần xem lại ví dụ VIOS 2005 ọp ẹp sửa lặt vặt suốt chán luôn.
FT chạy được 2 năm thấy vẫn ổn, đổ xăng là chạy
Ông bà ta nói tiền nào của nấy là ...đố có sai. Đại Hàn thì làm sao kựa được cái khoản xe pháo với Nhựt Bổn. Nói về độ bền xe Hàn thì chỉ nói là nó bền đến mức như thế nào thôi chứ so kè làm gì với các đàn anh đã khẳng định đẳng cấp. Trước giờ mình đi xe Hàn ko ah, từ thời CD 5 lận, rồi Sonata và giờ là một em đẹp tuyệt cú mèo Morning 2012 mắt mũi sáng trưng tưng bừng khói lửa, nhưng mình ko đứng núi này ...tè vào núi nọ đâu. Tuy xe Hàn ko bền bằng xe Nhật nhưng nó đủ bền để phục vụ cho chủ một khoảng thời gian đủ để hao mòn sức khỏe của chủ nhân, thời buổi này rồi chứ đâu phải các cụ ngày xưa đâu mà tậu một con xe phải tính đến chuyện bắt nó cày 30 niên kỷ (như mấy chiếc Toyota đời 83, 87,89... nay vẫn còn chạy nhan nhãn). Cứ thấy xe Hàn nó mới, nó đẹp, nó mềm tiền là múc tốt thôi các bác...cho nên cuối cùng tui vẫn ủng hộ xe Hàn. Bố khỉ cái thằng Yaris, biết là bền rui nhưng mà con nhà giàu mà hok được mặc đồ đẹp...vậy sao so được với em Morning 2012 duyên dáng thướt tha.
Vì sao tôi mua xe Hàn Quốc?
"Mới mua ôtô hả? Chúc mừng chú em! Tưởng mua xe Đức, Mỹ, hay ít ra cũng Nhật chứ? Đã lên xế hộp thì chơi cho nó ngon ngon một chút. Xe Hàn thì đi taxi còn hơn…"
Đây là câu nói của sếp cũ, trong lần chúng tôi "trà dư tửu hậu". Nói thật tôi cảm thấy buồn cười cho một người chỉ đi toàn xe "dân biểu" (taxi) và chưa hề sở hữu ôtô. Tôi cười và đáp nửa đùa nửa thật: "Quan trọng em thích và phù hợp với khả năng kinh tế thôi. Từ từ em sẽ lên đời. Cố quá ngay từ đầu có khả năng thành quá cố!"
Tôi thích ôtô, từ lúc còn đi xe gắn máy cách đây 10 năm. Khi đó chỉ để ngắm, để tưởng tượng và để tạo động lực để phấn đấu làm việc thôi chứ kinh tế chưa cho phép.
Và rồi năm ngoái tôi cũng đã cưới được "vợ hai". Hơn một năm sử dụng, cảm thấy rất hài lòng với "nàng". Nàng có quốc tịch Hàn Quốc, dòng họ Daewoo sau khi kết thông gia với GM nhưng được sinh ra ở Việt Nam. Cũng thuộc tầng lớp bình dân như tôi thôi - môn đăng hộ đối mà (khả năng kinh tế có hạn).
Nàng nhỏ nhắn xinh xắn và lâu lâu hay "cau có" vì bệnh òa ga, bệnh di truyền của dòng họ. Nàng tên là Gentra SX.
Sống và làm việc tại TP.HCM, thành phố mà đám bạn khuyên không nên dùng xe hơi. Nhưng đi làm mỗi ngày là niềm vui các bác ạ. Tôi như bao chuyên viên văn phòng khác, sáng 8h là có mặt ở cơ quan và chiều 6h mới rời văn phòng. Buổi sáng mất 45 phút để đến cơ quan và đi bộ gần 500 m từ bãi gởi xe. Mất hơn một tiếng nữa để về nhà. Nhiều đồng nghiệp nói đùa "đi xe hơi khổ nhỉ, mỗi ngày cuốc bộ 1 km". Với tôi đó là niềm vui vì đi bộ vừa tập thể dục và vừa ngắm cảnh phố phường của mình.
Hạnh phúc đôi khi rất đơn sơ phải không các bác!
Chỉ hơi buồn với những người có quan niệm mua ôtô là cho đáng, cứ phải Âu, Mỹ hay Nhật. Chứ Hàn mà họ vẫn gọi là Hàn “xẻng” thì không đáng, trong đó có sếp cũ tôi. Tại sao phải khổ vậy? Mua xe là để có phương tiện vừa hiện đại, hiệu quả, an toàn cho gia đình và người khác khi tham gia giao thông. Xe mới thì lại càng an toàn và tiện lợi chứ. Quan trọng là thích và phù hợp với khả năng. Còn khi nhiều tiền hơn, ai chả muốn lên đời.
Hạnh phúc là mỗi ngày cùng với em Gentra đi làm, cuối tuần vi vu với gia đình, bạn bè, mở rộng mối quan hệ. Ai hỏi cuộc sống và công việc thế nào, tôi vẫn ca bài "Cuộc đời vẫn đẹp sao".
Tất nhiên, vui và hài lòng với những gì mình có để chia sẻ, lấy đó làm động cơ phấn đấu. Mục tiêu của tôi là cưới thêm vài "em" nữa, nâng cấp dần từ tầng lớp "trung lưu" lên "thượng lưu" và có thể tới cả "dòng dõi hoàng tộc" (siêu xe). Có ai đánh thuế giấc mơ đâu, vấn đề là có thực sự muốn hay không mà thôi?
Vài lời chia sẻ. Chúc các bác tận hưởng niềm vui khi có ôtô và lái xe an toàn!
Nguồnvnexpress)
"Mới mua ôtô hả? Chúc mừng chú em! Tưởng mua xe Đức, Mỹ, hay ít ra cũng Nhật chứ? Đã lên xế hộp thì chơi cho nó ngon ngon một chút. Xe Hàn thì đi taxi còn hơn…"
Đây là câu nói của sếp cũ, trong lần chúng tôi "trà dư tửu hậu". Nói thật tôi cảm thấy buồn cười cho một người chỉ đi toàn xe "dân biểu" (taxi) và chưa hề sở hữu ôtô. Tôi cười và đáp nửa đùa nửa thật: "Quan trọng em thích và phù hợp với khả năng kinh tế thôi. Từ từ em sẽ lên đời. Cố quá ngay từ đầu có khả năng thành quá cố!"
Tôi thích ôtô, từ lúc còn đi xe gắn máy cách đây 10 năm. Khi đó chỉ để ngắm, để tưởng tượng và để tạo động lực để phấn đấu làm việc thôi chứ kinh tế chưa cho phép.
Và rồi năm ngoái tôi cũng đã cưới được "vợ hai". Hơn một năm sử dụng, cảm thấy rất hài lòng với "nàng". Nàng có quốc tịch Hàn Quốc, dòng họ Daewoo sau khi kết thông gia với GM nhưng được sinh ra ở Việt Nam. Cũng thuộc tầng lớp bình dân như tôi thôi - môn đăng hộ đối mà (khả năng kinh tế có hạn).
Nàng nhỏ nhắn xinh xắn và lâu lâu hay "cau có" vì bệnh òa ga, bệnh di truyền của dòng họ. Nàng tên là Gentra SX.
Sống và làm việc tại TP.HCM, thành phố mà đám bạn khuyên không nên dùng xe hơi. Nhưng đi làm mỗi ngày là niềm vui các bác ạ. Tôi như bao chuyên viên văn phòng khác, sáng 8h là có mặt ở cơ quan và chiều 6h mới rời văn phòng. Buổi sáng mất 45 phút để đến cơ quan và đi bộ gần 500 m từ bãi gởi xe. Mất hơn một tiếng nữa để về nhà. Nhiều đồng nghiệp nói đùa "đi xe hơi khổ nhỉ, mỗi ngày cuốc bộ 1 km". Với tôi đó là niềm vui vì đi bộ vừa tập thể dục và vừa ngắm cảnh phố phường của mình.
Hạnh phúc đôi khi rất đơn sơ phải không các bác!
Chỉ hơi buồn với những người có quan niệm mua ôtô là cho đáng, cứ phải Âu, Mỹ hay Nhật. Chứ Hàn mà họ vẫn gọi là Hàn “xẻng” thì không đáng, trong đó có sếp cũ tôi. Tại sao phải khổ vậy? Mua xe là để có phương tiện vừa hiện đại, hiệu quả, an toàn cho gia đình và người khác khi tham gia giao thông. Xe mới thì lại càng an toàn và tiện lợi chứ. Quan trọng là thích và phù hợp với khả năng. Còn khi nhiều tiền hơn, ai chả muốn lên đời.
Hạnh phúc là mỗi ngày cùng với em Gentra đi làm, cuối tuần vi vu với gia đình, bạn bè, mở rộng mối quan hệ. Ai hỏi cuộc sống và công việc thế nào, tôi vẫn ca bài "Cuộc đời vẫn đẹp sao".
Tất nhiên, vui và hài lòng với những gì mình có để chia sẻ, lấy đó làm động cơ phấn đấu. Mục tiêu của tôi là cưới thêm vài "em" nữa, nâng cấp dần từ tầng lớp "trung lưu" lên "thượng lưu" và có thể tới cả "dòng dõi hoàng tộc" (siêu xe). Có ai đánh thuế giấc mơ đâu, vấn đề là có thực sự muốn hay không mà thôi?
Vài lời chia sẻ. Chúc các bác tận hưởng niềm vui khi có ôtô và lái xe an toàn!
Nguồnvnexpress)