Độc thoại
Vợ: Gã chồng của mình ngày càng tầm thường. Ngày xưa, lúc tán mình, biết mình thích hoa gì, mua tặng đủ các dịp: sinh nhật, tết, lễ… Rồi tặng cho mình mấy bài hát thật là lãng mạn. Mới cưới nhau có mấy năm mà đã thay đổi nhanh chóng. Thì “chả” đi kiếm tiền mệt, căng thẳng, nhưng mà lãng mạn thì có làm cho mệt thêm đâu.
Tức nhất là hôm vợ chồng về quê, dừng chân ở quán ven đường, mình khen tiếng chim hót véo von, thì chả lại bảo “điếc cả tai!”. Phong cảnh làng quê thanh bình là thế, mà chả lại than: “Buồn quá! Nghe tiếng ếch kêu não cả ruột”. Mình thì thích treo tranh phong cảnh trong nhà, chả lại không chịu, còn cười tinh quái: “ngắm người đẹp sướng hơn”... Từ ngày làm cha của thằng cu, chả càng khô như ngói. Mình mà hờn dỗi, “làm mình làm mẩy” với chả, chả tỉnh bơ: “Thôi bà ơi, nghiêm túc đi làm gương cho con”. Không biết làm sao cho chả “ướt” một tí.
Chồng: Vợ mình lạ thật, sao cứ nghĩ chồng mình không lãng mạn? Mình đang nghĩ và lúc nào cũng nghĩ đến cách làm việc và tích lũy để mua một căn nhà ở Phú Mỹ Hưng, để cho con đi du học, để vợ đỡ vất vả… Đàn ông lãng mạn là phải thế, là nghĩ đến tương lai một cách táo bạo, chứ ai lại chăm chăm nhớ mấy ngày ngày Phụ nữ, ngày tình nhân rồi tập trung suy nghĩ mua quà gì tặng vợ để làm màu làm mè… Trời ạ! Ông nào như thế thì vợ con sướng sao nổi. Mình không thuộc dạng “mồm mép”, ăn nói đơn giản, tình cảm chân thành thôi, nhưng mình cũng lãng mạn lắm chứ. Lãng mạn là biểu hiện ở chỗ không bao giờ làm khổ phụ nữ, chứ đâu phải là lấy lòng.
Vợ: Gã chồng của mình ngày càng tầm thường. Ngày xưa, lúc tán mình, biết mình thích hoa gì, mua tặng đủ các dịp: sinh nhật, tết, lễ… Rồi tặng cho mình mấy bài hát thật là lãng mạn. Mới cưới nhau có mấy năm mà đã thay đổi nhanh chóng. Thì “chả” đi kiếm tiền mệt, căng thẳng, nhưng mà lãng mạn thì có làm cho mệt thêm đâu.
Tức nhất là hôm vợ chồng về quê, dừng chân ở quán ven đường, mình khen tiếng chim hót véo von, thì chả lại bảo “điếc cả tai!”. Phong cảnh làng quê thanh bình là thế, mà chả lại than: “Buồn quá! Nghe tiếng ếch kêu não cả ruột”. Mình thì thích treo tranh phong cảnh trong nhà, chả lại không chịu, còn cười tinh quái: “ngắm người đẹp sướng hơn”... Từ ngày làm cha của thằng cu, chả càng khô như ngói. Mình mà hờn dỗi, “làm mình làm mẩy” với chả, chả tỉnh bơ: “Thôi bà ơi, nghiêm túc đi làm gương cho con”. Không biết làm sao cho chả “ướt” một tí.
Chồng: Vợ mình lạ thật, sao cứ nghĩ chồng mình không lãng mạn? Mình đang nghĩ và lúc nào cũng nghĩ đến cách làm việc và tích lũy để mua một căn nhà ở Phú Mỹ Hưng, để cho con đi du học, để vợ đỡ vất vả… Đàn ông lãng mạn là phải thế, là nghĩ đến tương lai một cách táo bạo, chứ ai lại chăm chăm nhớ mấy ngày ngày Phụ nữ, ngày tình nhân rồi tập trung suy nghĩ mua quà gì tặng vợ để làm màu làm mè… Trời ạ! Ông nào như thế thì vợ con sướng sao nổi. Mình không thuộc dạng “mồm mép”, ăn nói đơn giản, tình cảm chân thành thôi, nhưng mình cũng lãng mạn lắm chứ. Lãng mạn là biểu hiện ở chỗ không bao giờ làm khổ phụ nữ, chứ đâu phải là lấy lòng.