Стефан Теодосиев
22/12/06
546
10
18
47
Căn phòng nhỏ, Cao ốc vô danh
Thực ra, Quan niệm về chơi đồ Hi end không như nhiều người tưởng (phải có tiền, mua đồ đắt). Hi end là gì: thực sự với rất nhiều người đã trải qua những thời kỳ vay nợ, vạ vật, đảo qua đảo lại những người mua bán đồ được gọi là hiend trong cái thành phố này (bác khanh PT, bác Dũng HX, anh tùng KW v.v...) rồi đồ mới như Đông thành, mộc thủy v.v...) thì cái cuối cùng, cái rút ra quan niệm về hi end tất cả đều nói rằng:

- Hi end không phải là đắt tiền mà là việc phối ghép làm sao cho hợp với mình. Cho cảm thụ âm nhạc của mình được đưa lên những cung bậc khác nhau, gây ra nhiều cảm xúc cho bản thân mình cũng như một số bạn đồng điệu. Như vậy thì chưa chắc một cặp loa đắt tiền thì phải phối ghép với một bộ rề pao đắt tiền và ngược lại. Cái chính là do tai của mình.
- Hi end đối với từng người là sự cảm thụ được không gian, thời gian và mỗi giai đoạn của cuộc sống. Chẳng phải như một bác nào trong này đã nói: hiend phải là jazz, classical và v.v.... Có thể trong từng giai đoạn của cuộc sống mình thấy thể loại, sắc thái phủ hợp với mình và mình có những "tác động" cho thiết bị âm thanh của chính mình đạt được ngưỡng mình có thể đồng điệu được với bản nhạc, gần gũi và hiểu nó nhất -> đó cũng là Hi end.
- Một bộ đắt tiền nhưng phối ghép dở, mang tính trọc phú nhiều hơn nghe rời rạc, người ta chẳng cảm nhận được gì thì cũng không phải hi-end. Dẫn chứng: Ông bạn đánh một cặp 33H hồi mới ra cả gần 20K mà cứ thiếu thiếu cái gì, em cho mượn cặp rogue của em hắn đòi mua luôn (cặp rogue giá bằng 1/10 cặp của hắn)
- Một bộ chẳng nhiều tiền ( dăn bảy ngàn hết cỡ) nhưng khi tiếng nhạc phát ra không ít hơn 2 người rung động, đắm chìm trong tiết tấu của nó, vậy có gọi là hi-end không nhỉ?
- Và cuối cùng (em xin lỗi bác Phú HP nhé) nói đùa một câu: Tai của mình là chính nhưng cái loa hay nhất chính là mồm thằng bán loa. Mắt ta rất dễ quen với tivi khổ lớn cũng như tai của ta nâng lên rất nhanh theo thời gian.

Hi-end: cuộc đua với chính bản thân và chẳng bao giờ kết.

THông vịt
 
Last edited by a moderator:
Hạng B1
11/5/10
73
0
0
fleur nói:
Thực ra, Quan niệm về chơi đồ Hi end không như nhiều người tưởng (phải có tiền, mua đồ đắt). Hi end là gì: thực sự với rất nhiều người đã trải qua những thời kỳ vay nợ, vạ vật, đảo qua đảo lại những người mua bán đồ được gọi là hiend trong cái thành phố này (bác khanh PT, bác Dũng HX, anh tùng KW v.v...) rồi đồ mới như Đông thành, mộc thủy v.v...) thì cái cuối cùng, cái rút ra quan niệm về hi end tất cả đều nói rằng:

- Hi end không phải là đắt tiền mà là việc phối ghép làm sao cho hợp với mình. Cho cảm thụ âm nhạc của mình được đưa lên những cung bậc khác nhau, gây ra nhiều cảm xúc cho bản thân mình cũng như một số bạn đồng điệu. Như vậy thì chưa chắc một cặp loa đắt tiền thì phải phối ghép với một bộ rề pao đắt tiền và ngược lại. Cái chính là do tai của mình.
- Hi end đối với từng người là sự cảm thụ được không gian, thời gian và mỗi giai đoạn của cuộc sống. Chẳng phải như một bác nào trong này đã nói: hiend phải là jazz, classical và v.v.... Có thể trong từng giai đoạn của cuộc sống mình thấy thể loại, sắc thái phủ hợp với mình và mình có những "tác động" cho thiết bị âm thanh của chính mình đạt được ngưỡng mình có thể đồng điệu được với bản nhạc, gần gũi và hiểu nó nhất -> đó cũng là Hi end.
- Một bộ đắt tiền nhưng phối ghép dở, mang tính trọc phú nhiều hơn nghe rời rạc, người ta chẳng cảm nhận được gì thì cũng không phải hi-end. Dẫn chứng: Ông bạn đánh một cặp 33H hồi mới ra cả gần 20K mà cứ thiếu thiếu cái gì, em cho mượn cặp rogue của em hắn đòi mua luôn (cặp rogue giá bằng 1/10 cặp của hắn)
- Một bộ chẳng nhiều tiền ( dăn bảy ngàn hết cỡ) nhưng khi tiếng nhạc phát ra không ít hơn 2 người rung động, đắm chìm trong tiết tấu của nó, vậy có gọi là hi-end không nhỉ?
- Và cuối cùng (em xin lỗi bác Phú HP nhé) nói đùa một câu: Tai của mình là chính nhưng cái loa hay nhất chính là mồm thằng bán loa. Mắt ta rất dễ quen với tivi khổ lớn cũng như tai của ta nâng lên rất nhanh theo thời gian.

Hi-end: cuộc đua với chính bản thân và chẳng bao giờ kết.

THông vịt

cám ơn bài viết của bác ,em đọc thấy chứng tỏ bác cũng là người rất sành điệu đấy, em cũng đã góp bao nhiêu tiền cho lão khanh phù thuỷ nhà đường TQD lão còn dắt cả em vào nhà lão nghe mấy cặp b&W,lão khanh bán hàng số 8A 3/2 phải không bác? em khoái nhất câu bôi đỏ của bác.hy vọng có dịp bác sẽ cùng phổ biến những kinh nghiệm và sự đồng điệu của dân chơi máy như em cũng đã từng gặp phải.
 
Hạng C
8/6/07
964
19
38
HCM
Ngày càng có nhiều bài phân tích chất lượng. Em lót báo kêu thêm ly trà đá hóng tiếp.
 
Hạng D
3/9/08
4.595
48.600
113
HP Stereo nói:
Bác lại chủ quan rồi, chơi high-end đâu bắt buộc là phải chơi mấy cái jazz, blue đâu bác. Thậm chí bác tuyển mấy cái cd nhạc Việt có chất lượng cao về thì nghe sướng hơn mấy cái dàn hifi nhiều mà.
:D:D:D Em làm sao qua mắt được bác, ngoài chợ ai mà không biết bác
41.gif
.

Vấn đề em chủ quan thì rõ là đúng rồi:D, nhưng cũng có phần đúng nên em mới nói thế, cũng vì một thứ mà ra đó là do sản phẩm con người tạo ra như cd chẳng hạn, mấy cd việt chất lượng cao như bác nói thì toàn đồ ngoại quốc nhập về mới nghe được, chứ mấy cái studio như kim lơi, bến thành.v.v.. mà nói chung hòa âm và thu âm tại vn hiện nay thì xem như vứt xọt rác. Không đủ chuẩn để mà khen chứ đừng nói là gắn vào dàn Hi-end cao cấp mà nghe thử.
* Chơi cái thứ âm thanh hi-end này là cái bắt buộc là phải mang tính đồng bộ cao, từ dây dẫn tới các thiết bị trong khi cái nguồn đĩa phát (cd) không đủ chuẩn thì xem như (cưỡi ngựa xem hoa cho vui:)).
Nói túm lại như bác và các bác đã nói: Hi-end là một tiêu chuẩn cao và rất cao cấp nó tỷ lệ thuận với giá trị $ định giá cho nó. Nhưng! nhưng phải là người có đủ trình độ cảm thụ được âm hưởng, mới đánh giá hết được. Chứ một người có trình cảm nhận bình dân thì đôi khi nhạc xe kẹo kéo đối với họ nghe đã hay lắm rồi:).
 
Hạng B1
18/3/08
91
1
0
Hi là cao mà nên tiền chồng cũng phải cao còn chất lượng thì tùy vào tai nghe của mỗi người-có người nghe hay thật đáng đồng tiền , có người nghe lúc mới mua sao hay thế mà sau lại không hay, rồi mấy thắng thối mồm nói vào nói ra lại thấy chán, đồ cao cấp mà mua rồi chán để đầy nhà ,vứt không xong , bán chẳng ai mua.
 
Hạng B1
11/5/10
73
0
0
xem một bộ phim hay các bác cũng muốn có vài người bạn để chia sẻ xem nó hay như thế nào ? tại sao nó lại hay? âm thanh cũng vậy mua một giàn máy đắt tiền đĩa xịn âm thanh tốt mà nghe một mình cũng chán ,muốn có vài người bạn hoặc một hội nhóm cùng sở thích cùng đam mê ngồi lại với nhau nghe và bình phẩm lúc đó mới thật sự thấy là âm thanh nó có hi-end thật sự hay không nữa . em thấy có bác chê nhạc chế linh,sơn tuyền ,tuấn vũ là sến ...phải là trịnh công sơn,ngô thụy miên,phạm đình chương mới là sang...có bác thích nhạc ngoại nhạc jazz ,nhạc blue,pop,rock..cuối cùng em vẫn thấy là nhạc gì ? máy gì? đắt tiền hay rẻ tiền mà nó phù hợp với lỗ tai của mình và bạn bè mình cùng thích cùng cảm nhận và chia sẻ niềm đam mê như mình là sướng nhất. nhưng cũng phải nói thật là em muốn có thật nhiều tiền để thỏa mãn thú vui và niềm đam mê của mình là chơi audio ,muốn chơi cả đồ âm thanh new và đồ audio cổ nữa các bác ạ..em tính rồi để thiết kế một phòng nghe nhìn trong nhà mình phải tốn cỡ khoảng 200k đến 250k obama mới OK các bác ạ .
 
Hạng F
1/5/09
6.754
1.126
113
Polts Vietnam - Tp HCM
Hôm nay mới thấy cái thớt này, chơi Hi-End là cả một kì công và tiền bạc gần như không có giới hạn hic... Thật ra khi ta nghe nhạc và cảm nhận được cái hay chứa đựng bên trong nó thậm chí một cái hít hơi, nấc giọng của ca sĩ hay tiếng cạ nhẹ rất chuẩn của dây kéo violon... cũng tạo nên một cảm nhận rất hay không thể tả được hoặc tiếng tròn đều trầm của tiếng trống (trống gõ ! không phải trống điện tử nhe các bác)... Tất cả những cái đó phải được thể hiện bởi 1 dàn Hi-End có độ trung thực cao và phải được cảm nhận bởi một lỗ tai sành điệu (tai trâu thì thua:D) nằm trên cái đầu của một người hoàn toàn thư giãn thả hồn vào âm nhạc. Đây là một thú chơi cao cấp nó đòi hỏi sự đầu tư nhiều về thời gian và tiền bạc lắm, từ lâu em cũng mê lắm nhưng không đủ khả năng để chơi toàn là đi nghe ké không hà.
Dàn Hi-end yêu cầu những thiết bị cao cấp để có độ trung thực cao nhất, thường thì do các tay chơi tuyển chọn như: nguồn nhạc , đầu phát, amply,loa, phòng để nghe...từ nhiều hãng khác nhau để đạt được hiệu quả cao nhất, do yêu cầu về độ trung thực cao nên sẽ không có equalize đâu nhe mấy bác Hi-End chỉ đơn giản là mô tả âm nhạc một cách trung thực nhất trong cả dải tần số nghe được mà không bị méo, sóng hài do kỹ thuật khuếch đại gây ra.
 
Стефан Теодосиев
22/12/06
546
10
18
47
Căn phòng nhỏ, Cao ốc vô danh
hoadat nói:
HP Stereo nói:
Bác lại chủ quan rồi, chơi high-end đâu bắt buộc là phải chơi mấy cái jazz, blue đâu bác. Thậm chí bác tuyển mấy cái cd nhạc Việt có chất lượng cao về thì nghe sướng hơn mấy cái dàn hifi nhiều mà.
:D:D:D Em làm sao qua mắt được bác, ngoài chợ ai mà không biết bác
41.gif
.

Vấn đề em chủ quan thì rõ là đúng rồi:D, nhưng cũng có phần đúng nên em mới nói thế, cũng vì một thứ mà ra đó là do sản phẩm con người tạo ra như cd chẳng hạn, mấy cd việt chất lượng cao như bác nói thì toàn đồ ngoại quốc nhập về mới nghe được, chứ mấy cái studio như kim lơi, bến thành.v.v.. mà nói chung hòa âm và thu âm tại vn hiện nay thì xem như vứt xọt rác. Không đủ chuẩn để mà khen chứ đừng nói là gắn vào dàn Hi-end cao cấp mà nghe thử.
* Chơi cái thứ âm thanh hi-end này là cái bắt buộc là phải mang tính đồng bộ cao, từ dây dẫn tới các thiết bị trong khi cái nguồn đĩa phát (cd) không đủ chuẩn thì xem như (cưỡi ngựa xem hoa cho vui:)).
Nói túm lại như bác và các bác đã nói: Hi-end là một tiêu chuẩn cao và rất cao cấp nó tỷ lệ thuận với giá trị $ định giá cho nó. Nhưng! nhưng phải là người có đủ trình độ cảm thụ được âm hưởng, mới đánh giá hết được. Chứ một người có trình cảm nhận bình dân thì đôi khi nhạc xe kẹo kéo đối với họ nghe đã hay lắm rồi:).




Cảm thụ thì nó theo thời gian bác ạ. Bác cứ nghe nhiều rồi sẽ thấy khác, càng nhiều càng nhiều rồi tai bác cũng trở nên khó tính hơn và v.v... có thể hôm nay bác nghe kẹo kéo, mai bác vào cà phê, rồi cứ thế tiếp theo tiếp theo nữa hoặc một ngày tình cờ bác đi qua cửa nhà ai đó mà bác nghe một thứ âm nhạc không thể quên được và bác muốn kiếm tìm lại rất cực nhọc và khó khăn. Quan trọng là bác có yêu âm nhạc hay không thôi ạ!