Re:Hội nông dân( trồng trọt ,chăn nuôi).
Em nghĩ không cần chịu lỗ đến vài năm đâu,
Nước mình có tỉ lệ ung thư cao hàng đầu thế giới, mà nghe đến ung thư thì người Việt rất sợ. Những năm gần đây tỉ lệ bệnh tật cứ tăng dần. Người dân biết là rau bẩn, độc hại nhưng vẫn phải ăn vì đâu còn lựa chọn nào khác (em ra chợ mua bó rau muống, em biết chắc là nó được phun đủ thứ hóa chất, nhưng em không có nhiều lựa chọn). Nhu cầu rau sạch là một nhu cầu rất thực (hoàn toàn không ảo một chút nào), và rất lớn. Cầu đã có, vấn đề là làm cho cung cầu gặp nhau.
Người bán rau, đám thương lái họ sẽ chọn loại rau nào đem lại lợi nhuận cao nhất cho họ, nên đương nhiên họ sẽ chọn rau Tung Cẩu, rau bẩn để có nhiều lợi nhuận hơn, đây chính là bức tường ngăn cách giữa cung và cầu của thực phẩm sạch. Nếu bác có thể làm cho người mua hỏi về rau của bác, tẩy chay rau bẩn, thì người bán sẽ phải cân nhắc nhập rau của bác về bán. Đây là điểm mấu chốt, không phá được bức tường này thì không có đầu ra.
Làm cách nào để phá được bức tường đó? Có sản phẩm tốt và tích cực hù dọa sẽ mở rộng thị phần nhanh thôi. Bác xem, thằng Masan dùng chiêu đánh vào nỗi sợ, chỉ trong thời gian ngắn đã chiếm lĩnh được thị trường nước tương. Sáng tạo 1 tý và PR khôn khéo sẽ mở rộng nhanh hơn bác nghĩ. Còn cứ làm tà tà thiếu sáng tạo thì em nghĩ sẽ không hiệu quả được, cả chục năm chưa chắc hòa vốn
Bác tập trung bảo đảm những yêu cầu em đưa ra ở trước: nguồn nước tưới tốt, truy được nguồn gốc, chăm sóc đúng cách … sẽ rất dễ PR và làm thương hiệu.
Vụ đầu tiên bác chọn loại rau nào để được lâu 1 chút mà trồng, giảm rủi ro do hư thối. Từng bó rau được đóng gói cẩn thận (dạng như được niêm phong), có thể truy được nguồn gốc, kèm tờ quảng cáo trong đó thì có bán chung trong sạp với các loại rau khác cũng không sao, chẳng cần phải xây dựng hệ thống cửa hàng riêng, có thể phân phối theo kiểu truyền thống.
Thị trường rau sạch không chỉ trong nước mà còn có thể xuất khẩu sang các nước khác. Trước đây cũng có những công ty xuất khẩu sang Đức nhưng sau này phải bỏ vì khi kiểm tra tồn dư hóa chất độc hại quá nhiều. Nếu rau thực sự sạch thì hoàn toàn có thể xuất khẩu. Và rau có thể xuất khẩu là 1 bảo đảm cho thương hiệu.
Theo ước tính của bác thì cần quy mô nào mới đạt đến điểm hòa vốn?
Em nghĩ ngoài dòng tiền còn giá trị thương hiệu. Sau một vài năm, được thị trường tin tưởng thì chỉ riêng thương hiệu đã có giá trị rất lớn, chưa kể giá trị kênh phân phối, kinh nghiệm, đội ngũ nhân sự, trình độ quản lý...
Rau sạch trước tiên nhắm đến tầng lớp khá giả, tri thức (những người sợ chết nhiều hơn), nên có thể làm thương hiệu trực tuyến và truyền miệng. Còn bán hàng thì vẫn phải bán theo phương thức truyền thống vì giá trị của rau thấp, bán trực tuyến không hiệu quả vì chi phí giao hàng sẽ đội giá thành lên rất cao, trừ khi bán cho mấy nhà hàng với số lượng lớn
Bác cứ tự tin làm đi, nhưng đừng nôn nóng, trong quá trình làm em nghĩ sẽ còn phát sinh nhiều vấn đề, nếu đầu tư ào ạt sẽ phải trả giá rất đắt để có kinh nghiệm, thay vì chỉ phải trả với một mức vừa phải, hợp lý.
Em sẽ ủng hộ bác để có rau sạch mà dùng và kêu bạn bè ủng hộ (với mức giá hợp lý nhé)! Cần bình loạn em luôn sẵn sàng.
viktor nói:
yTuongMoi nói:
Muốn làm nông nghiệp tốt phải giải quyết được đầu ra.
Trước đây đã có những phong trào trồng rau sạch nhưng phá sản vì khi bán chung với rau bẩn, dân họ không tin đó là rau sạch, không chấp nhận giá cao hơn.
Theo khảo sát người dân sẵn sàng chấp nhận giá cao hơn 10 đến 30 phần trăm nếu nguồn gốc bảo đảm. Ngoài ra bộ phận khá giả sẵn sàng trả cao hơn nữa nếu bảo đảm sạch.
Vấn đề là có gì bảo đảm sản phẩm của anh là sạch? Để người dân yên tâm sử dụng em nghĩ mỗi sản phẩm phải truy ra được nguồn gốc thì người ta dễ tin tưởng hơn. Khi đã truy được nguồn gốc rõ ràng thì thật giả không thể lẫn lộn được, thuận lợi cho việc xây dựng thương hiệu, dần xây dựng niềm tin, thông tin sản phẩm sẽ được truyền miệng.
Mình chỉ việc PR nho nhỏ làm mồi, tích cực tuyên truyền rùm beng mấy vụ ung thư, nói xấu hàng Tung Cẩu ... sẽ dần dần mở rộng được thị phần.
Em nghĩ cái này không thể nôn nóng được, làm ồ ạt mà không bán được là chết chắc. Cứ thí điểm, mở rộng từ từ. Nhu cầu đến đâu, mở rộng đến đó. Trước mắt sản xuất đủ bán trên OS, sau đó bán cho bạn bè OS, rồi mở rộng cho bạn của bạn bè OS....
Rõ rùi, tuy nhiên, em lăn tăn cái vụ làm ... từ từ!
Quy mô không đủ lớn thì không qua được điểm hòa vốn! mà lỗ vài năm thì dễ nản!!!