Hạng B2
17/6/10
144
91
28
Tp.HCM
3. Khi ma giả làm người thân
Quay lại thời niên thiếu chút nha cả nhà, do em nhớ chuyện nào thì kể chuyện ấy trước nên không theo trình tự. Bối cảnh ở trên quê, sau chuyện 1 vài năm.
- Nhà em gồm ba mẹ, anh em, em và đứa em út. em khi đó là thanh niên rồi. Nhà ba mẹ em và nhà ông bà Nội ở chung mảnh đất khá rộng, 2 nhà ở 2 bên, từ ngoài đường làng bước vô nhà em bên trái. Nhà ngày xưa lúc mới lên chỉ có vách làm bằng đất sét trộn rơm, mái lợp tranh thôi nên bị bò cạp, rít cắn là bình thường, bị cắn lấy vôi ăn trầu của bà Nội sứt vô, uống viên ampi thì 2 ngày hết sốt. Mà cái thời đó cái gì cũng to hơn bây giờ, rít thì dài 20cm là bình thường, giờ thì có con hơi to tí là lên VNexpress rồi. Sau vài năm kinh tế cũng dần ổn định, dù thiếu thốn nhiều, ăn cơm độn khoai hàng ngày, hồi đó dưới gầm dường lúc nào cũng có 1 đống khoai lang, khoai mì, em còn nhớ lúc đó thích ăn cơm cháy lắm, mà nồi cơm thì khoai nhiều hơn cơm nên gần như cháy là nhiều cơm nhất, cứ mỗi lần ăn cơm là bị chửi, " mày muốn ăn cháy thì bỏ tay vào bếp " :). Nhà lúc này lên vách ván rồi, mái lợp ngói. Nhà em bên vách trái nhìn sang nhà hàng xóm, ở phòng khách, có 1 cái cửa sổ không có song, vì lúc đó chẳng trộm cắp gì, chủ yếu để che gió mưa. Ngày đó xài đèn dầu, mà cũng xài tiết kiệm vì sợ tốn dầu, tối chẳng có gì giải trí nên thường cơm nước xong chỉ mở đèn cho thằng út học bài, học xong thì lên giường tắt đèn nằm hết, chưa ngủ thì cũng nằm đó vì ngồi cũng chẳng làm gì, rồi khi nào ngủ thì ngủ.
Một hôm trời mưa, vì vào mùa tháng 7 âm nên mưa dầm dề, mưa từ sáng tới tối, tối tới sáng, mọi người hay nói là mưa thối đất là vậy, bác nào ở trung du, vùng cao thì biết. Cũng như chương trình hàng ngày, em và anh trai lên giường nằm nhưng chưa ngủ, nằm nói chuyện linh tinh. Mưa lớn kèm theo sấm đùng đùng, ngay cả sấm hình như cũng lớn hơn bây giờ, nghe cư như bom nổ, ánh sét xanh sáng cứ chớm liên hồi, mỗi lần chớp là mọi vật trong nhà nhìn rõ hết. Hôm đó 2 anh em nằm thì thấy cái cửa sổ chưa đóng, mà thằng nào cũng làm biếng nên kệ, do nền đất mà với cũng chả có gì để mà ướt nên kệ luôn. 2 anh em nói một hồi thì hết chuyện, mằm im mở mắt chờ ngủ, sấm vẫn ầm ầm, bất giác em nhìn ra cửa sổ thì thấy dáng người ( nói dáng người thôi chứ ai biết cái gì ) đang nhìn vào trong nhà, dưới ánh sáng của sấm nhìn rõ một hình người màu đen đứng đó, em lúc đó nói thật chẳng sợ gì vì quen với hoàn cảnh rồi, em vẫn nhìn ra, tới đợt sấm tiếp theo thì k thấy nữa. Em quay qua hỏi ổng anh " thấy gì không", ổng nói " thấy", 2 anh em im k nói nữa rồi ngủ luôn. Tới khúc này chắc có bác sẽ nói chắc ăn trộm, thời đó ăn còn k có lấy gì mà trộm, dưới quê em lúc đó chưa có nghề ăn trộm, hì.
Qua hôm sau cũng quên luôn chuyện đó, vì còn phải phụ ba mẹ làm ruộng, tắm heo đủ thứ. Vài hôm sau, cũng vào buổi tối, bà Nội em dẫn thằng út qua nhà bác Hai em chơi, lúc đi tầm 6h, nhà bác em từ nhà em theo đường làng đi tới khoảng 300m rẻ phải vào con đường nhỏ là tới. Một lúc sau tầm hơn 7h, mẹ em bảo em đi ra tiệm tạp hóa bà Thủy mua viên thuốc nhức đầu do mẹ em đang nhức đầu quá. Thơi đấy trời nhanh tối lắm, do cây cối rậm rạp, em bước ra khỏi nhà thì trời tối đen như mực, cứ đi chẳng có đèn gì cả phần vì làm gì có đèn pin, phần vì đoạn đường này đi hằng này nên quen quá rồi. vừa ra khỏi ngõ rẽ phải được một đoạn, ngay cây mít nhà ông Xuân hàng xóm thì em thấy bà Nội về, lúc này đi ngược lại em, gần sát rồi mới nhận ra cái dáng vì lưng Nội em hơi khom, nhìn là biết ngay, em hỏi " sao nội về sớm vậy" vì thường Nội em qua bác chơi cũng phải hơn 8h mới về, mà không thấy trả lời mà đi qua luôn, em cũng chẳng nghĩ gì lúc đó, đi được thêm đoạn em mới sực nhớ thằng út đâu, sao Nội về một mình? định quay lại hỏi mà thôi lát về hỏi luôn. Em mua xong đi về, vào nhà em hỏi ông anh nãy Nội có ghé không, em thấy Nội về hỏi sao về sớm mà k thấy trả lời, cũng k thấy thằng út luôn. ông anh bảo k thấy ghé, mẹ em mới nói qua nhà ông nội xem sao, 2 anh em qua thì ông nói bà chưa về, 2 anh em về báo mẹ, mẹ không nói gì còn ba em thì nói đóng cửa vô. Tầm hơn 8h thì bà nội về, ghé trả thằng út, em với ông anh kể lại chuyện khi nãy thì bà nội em cũng k nói gì, chỉ ừ hử rồi bà về, lát thì nghe tiếng tụng kinh, bà em tối nào cũng tụng 1 đoạn kinh trước khi đi ngủ. Hôm sau mẹ em dặn mấy đứa tối hạn chế ra ngoài, có đi vệ sinh thì cũng 2 đứa đi chung, tối qua thằng ba gặp k phải bà Nội đâu. Vậy mà cũng chẳng thấy sợ gì các bác ạ, hơi ớn chút thôi :), vài tháng sau cũng trong một đêm mưa, cả nhà nghe tiếng sét đánh rất gần nhà mình, sáng ra thì thấy cây mít bị đánh cho cháy đen, chỉ còn phần thân cao khoảng 2m, em với ông anh nghĩ chắc "nó" bị trời đánh rồi :)
 
vkc confirmed
Hạng D
24/9/12
1.845
1.935
113
Từ hồi có bác tucani tham gia vào thớt này...Cứ mỗi 1h em cứ refesh thớt để ngóng :3dkhoc:
 
Hạng D
7/3/11
1.617
4.385
113
Sài Gòn
Chuyện kì lạ ở Agribank Hội An Beach resort, vụ này kể em cũng hơi ớn:
30/04 - 01/05 năm ngoái 2013, gia đình mình (gồm 2 vc + F1 gần 2 tuổi) sau khi chơi Huế ghé ngủ tại resort này 1 đêm ở biển Cửa Đại Hội An. Resort này đẹp, rộng và mới xây, các dãy nhà (gồm 4 phòng 2 căn dưới + 2 căn leo lên lầu) cách nhau kha khá xa. Cả nhà mình ở trên lầu của 1 dãy nhà. Về tới resort sau khi chơi Huế về là đã gần 7h đêm, vợ chồng em bỏ đồ vội ở Lễ tân rồi đi ăn tối đối diện resort rồi mới về phòng tầm 8h tối hơn.
Đoạn kể về con em, con trai rất hiếu động, ngủ thì phải nói là xấu tính, lăn lung tung đạp vô mặt ba mẹ. Thế mà khi bước vào phòng của resort này (ko nhớ số phòng) con em nó như thấy ...cái ko nên thấy...đó là 1 tấm tranh sơn dầu vẽ hình cảnh hoàng hôn hay bình minh gì đó với ông mặt trời rất đỏ ...như máu (tấm tranh này em nhìn còn ớn, có chụp lại nhưng vợ kêu em xóa đi rồi). Vừa vào phòng thằng con hoạt bát của mình như khác hẳn nó nhìn chầm chầm vào bức tranh sợ sệt, ko quậy chạy nhảy líu lo như ngày thường nữa. Lạ nữa là tối nó ngủ...nó bấu chặt 2 tay vào 2 vợ chồng em nằm 2 bên, gồng cứng người và rất sợ (cảm giác này giờ em còn nhớ, bấu rất đau kể cả khi đã ngủ say) Hai vợ chồng đã biết nên ôm con thật chặt (1 phần vì giờ đó, ko thể kiếm chỗ khác được), đêm đó 2 vc em nằm chập chờn ko ngủ được vì biết con mình đang bị nhát.
Rồi sáng cũng tới, trải qua 1 đêm con em dậy thấy bình thường lại, 2 vc cũng mừng. Ghé ăn buffet trong khách sạn, xong dạo chơi trg khuôn viên, tắm biển, tắm hồ bơi... con em đã hoạt bát lại chạy nhảy bình thường, líu lo lại. Đến khúc 2 vc ẵm con về phòng tắm lại nước ngọt, thì thằng bé nhất quyết ko bước 1 chân vào phòng cả người gồng cứng khụy xuống đất, mắt thì nhìn vào bức tranh treo trên tường trên cái TV, cảm giác đêm qua lại ùa về, thế là 2 vợ chồng đồng ý chóng vánh dọn đồ trả phòng gấp, đón taxi về ĐN nhà ông chú chơi. Kể cả thay đồ cho con em cũng lấy hành lý ra thay ở ngoài phòng vì con em gồng cứng người khi vào phòng, ko cởi đồ bơi của bé ra được luôn.
Em ko giải thích được, nhưng từng trải vụ này nhìu nên 2 vc chỉ bảo nhau trả phòng sớm (lúc đó mới 9h sáng)
Cái resort này đây
943459_458275490933646_1553650005_n.jpg
 
Hạng C
30/3/14
747
346
63
Vũng Tàu
Em đọc mất cả tuần mới hết, chuyện thì nhiều thể loại: Ma, ma hài, copy trên mạng...nhưng em thích những chuyện có thật, tự trãi nghiệm hơn.
Chia sẽ với cả nhà chuyện của em, chẳng nghe ông này bà kia kể gì cả:
1. Truyện thứ nhất: Ma giấu và bắt mất
- Hồi trước nhà em sau giải phóng đi kinh tế mới ở Đồng Nai, lúc này chỉ rừng là rừng, nhà nước chở lên rồi nhà ai tự khai hoang làm nhà, làm rẫy ruộng. Thời điểm này hoang sơ lắm, dân thưa thớt, ngay bìa rừng còn có dấu chân hổ, voi...rắn rít chỉ bình thường. Khi mới lên thì ba em cùng với chú 4 ngày nào cũng phải vô rừng để khai hoang làm rẫy, em thì theo để sai việc vặt, hôm đó phần đất bằng cây chặt xong rồi, ba em dọn thêm cho sạch còn chú 4 thì lên mé đồi chặt tiếp, làm một hồi tới trưa ba em kêu nghỉ, kêu hoài không thấy chú 4 đâu, em với ba em đi về phía đồi kiếm cũng không thấy, ba em leo lên một đoạn nữa do thấy cỏ khúc này bị ngã, tới 1 bụi tre gai rừng to lắm, nhìn vô thì thấy chú 4 trong đó, ba hỏi sao vô trong đó làm gì, sao kêu k lên tiếng, chú 4 nói đang phát cây đụng bụi tre này, cứ phát nhánh để tìm xuống gốc chặt ( tre gai nhiều nhánh mọc dày ), phát một hồi vô tới bên trong mà quay lại thì như mê cung, nhành quá trời mà đường khi nãy chú phát k thấy đâu. Ba em đứng ngoài phát cả 30p mới mở đường cho chú ra được chú nói có kêu ba em nhưng k thấy trả lời, dù chỗ ba em đứng tới bụi tre chỉ tầm 100m, trong rừng mà nói thì thầm còn nghe chứ đừng nói là la lên.
- Khoảng mấy năm sau thì dân cũng đông hơn do đợt 2,3 lên. phía sau làng đã có ruộng, rẫy cũng làm được mấy mùa rồi. phần ruộng ngăn cách với làng bằng 1 đường đất nhỏ, hồi đó chủ yếu đi bộ, bên kia đường đất là vườn nhà dân rồi mới tới đường làng, nhà cửa đều tập tring 2 bên đường. Hôm đó cuối mùa gặt, tụi con nít hay ra ruộng chơi rơm. Chiều tối hôm đó, nhà bà Nhiều với bà Bụng đối diện nhà em đi kiếm con, là thằng Hiền với thằng Tí, 2 thằng này cùng 8 tuổi và chơi rất thân với nhau. ban đầu kiếm lòng vòng trong xóm nhưng k thấy, mà trẻ con dưới quê lúc đó có chơi đâu thì cũng 5h là về tắm rửa cơm nước vì thường đi ngủ sớm. Một lát sau thì cả làng đốt đuốc đi kiếm ( khi đó chưa có điện, chỉ xài đèn dầu ), kiếm đầu trên xóm dưới vẫn k thấy, rồi có mấy đứa chơi chung ngòi ruộng hồi chiều kể là lúc về thấy 2 đứa nó đi men theo suối bắt cá lia thia ( cá dùng để đá như cá sim ), thế là cả làng đi ra ruộng kiếm, đi men theo đường đất vừa đi vừa gọi mà cũng k thấy gì, lúc về đi ngang gò mối ( lúc đi k thấy gì ) thì thấy 2 đứa nó ngồi ngay chân gò mối, mặt thất thần. 2 bà kiếm được con về đập cho 1 trận vì nghĩ ham chơi bị lạc, mà lúc đó chắc giận mất khôn chứ làm gì có chuyện lạc do đi lại hàng ngày mà. Tối đó thằng Hiền bị đau bụng dữ dội, mà dưới quê lúc đó giống như phó thác cho trời, đúng kiểu trời sinh trời nuôi vì trạm xá nằm ngoài QL20 cách gần 15km đường rừng, qua sáng hôm sau thì nó chết, làm đám ma cho nó, trong lúc làm đám ma cho thằng Hiền thì thằng Tí bị sốt, đám ma 2 ngày thì thằng Tí sốt 2 ngày, hôm đưa thằng Hiền đi chôn thì ở nhà thằng Tí chết, lại đem chôn. Cả làng em ớn lạnh, dù cho là k phải ma thì cũng k biết giải thích sao cho hợp lý, có người nói ma chỉ bắt thằng Hiền, nhưng thằng Tí thân với nó nên bắt luôn. Từ đó con nít xóm chơi đâu thì chơi, 4,5h là mò về nhà, tối k dám mò ra đường.
Ah, giới thiệu quê em tí, các bác đi QL20 có thấy rừng Giá Tỵ không, của vợ chồng ngô đình nhu đó, cái rừng đó rộng lắm, nó kéo dài vô tới trong em là Cao Cang, là khu dinh điền của vợ nhu, trần lệ xuân, nghe mấy bậc cao niên nói thời đưa phu lên trồng rừng để làm báng súng xuất đi, rừng thiên nước độc chết nhiều do sốt rét, kiết lị...Còn nhiều nữa, đời em tới lúc này cắc cũng chục lần rồi,để từ từ em up lên nhé.
Chỗ rừng giá tỵ này bây giờ xe khách mà đi ql 20 thì hay dừng ở đay đe bà con đi vệ sinh lắm nè . Hehe
 
Hạng C
29/9/10
596
4.045
93
Bác tucani kể chuyện hay quá, em đọc mà như nhìn thấy luôn. :(

Em kể tiếp chuyện kỳ lạ cũng trong chuyến đi Mã Lai - Sing. Khi qua Sing đoàn được bố trí ở một khách sạn nhỏ tầm 2 sao cách trung tâm chừng 15ph taxi. Khách sạn có vẻ mới xây, nhỏ xinh, được trang trí theo trường phái teen màu hồng và trải thảm khắp từ hành lang vô tới phòng. Singapor là quốc gia cấm triệt để thuốc lá. Đoàn em bị vịn lại khá lâu ở cửa khẩu vì có hai cô nàng chân dài xinh đẹp bị thẩm vấn cộng thêm một quý ông nghiện hút cố nhét theo gói thuốc trong vali! Khách sạn thì toàn thảm với gỗ, dĩ nhiên không thể có chuyện hút thuốc được. Vậy mà khi bước vô phòng thì em nghe mùi thuốc lá nồng nặc không chịu nổi, như có ai đang hút trong phòng, mà hút phải cả gói mới hôi kinh vậy. Em gọi tiếp tân lên thì họ bảo ko nghe thấy gì. Khi cả nhà ra ngoài ăn tối em gửi chìa nói họ lên khử mùi, khi về phòng vẫn hôi không ngủ được. Mùi ám vào cả áo quần tóc tai đến nỗi khi về đ ến nhà lấy áo quần đi giặt vẫn đậm đặc mùi!
Một chuyện lạ nữa là khi đo em xài cái iphone 3G. Suốt chuyến đi từ SG qua Mã mấy ngày rồi qua Sing em ko set lại giờ vì cứ cộng thêm một tiếng là ra giờ bên đo. Mọi chuyện vẫn bình thường đến khi em vô phòng đó thì điện thoại tự động chỉnh qua giờ Sing, nghĩa là lệch với đt của chồng em một giờ. Em nghĩ có lẽ dt set tự đ ộng nên ko thắc mắc gì. Khi đi ăn tối, lấy đt ra xem giơ thì lại thấy giơ VN trở lại. Em nói với ông xã thì ổng cho rằng lúc nãy em xem lộn, dù đã so giờ hai đt với nhau. Khuya về KS, đt lại báo giờ Sing! Hôm sau ra sân bay lại trở lại giờ VN. Khó hiểu quá!
 
  • Like
Reactions: tucani
Hạng B2
15/6/10
196
1.555
93
TPHCM
Bác tucani kể chuyện hay quá, em đọc mà như nhìn thấy luôn. :(

Em kể tiếp chuyện kỳ lạ cũng trong chuyến đi Mã Lai - Sing. Khi qua Sing đoàn được bố trí ở một khách sạn nhỏ tầm 2 sao cách trung tâm chừng 15ph taxi. Khách sạn có vẻ mới xây, nhỏ xinh, được trang trí theo trường phái teen màu hồng và trải thảm khắp từ hành lang vô tới phòng. Singapor là quốc gia cấm triệt để thuốc lá. Đoàn em bị vịn lại khá lâu ở cửa khẩu vì có hai cô nàng chân dài xinh đẹp bị thẩm vấn cộng thêm một quý ông nghiện hút cố nhét theo gói thuốc trong vali! Khách sạn thì toàn thảm với gỗ, dĩ nhiên không thể có chuyện hút thuốc được. Vậy mà khi bước vô phòng thì em nghe mùi thuốc lá nồng nặc không chịu nổi, như có ai đang hút trong phòng, mà hút phải cả gói mới hôi kinh vậy. Em gọi tiếp tân lên thì họ bảo ko nghe thấy gì. Khi cả nhà ra ngoài ăn tối em gửi chìa nói họ lên khử mùi, khi về phòng vẫn hôi không ngủ được. Mùi ám vào cả áo quần tóc tai đến nỗi khi về đ ến nhà lấy áo quần đi giặt vẫn đậm đặc mùi!
Một chuyện lạ nữa là khi đo em xài cái iphone 3G. Suốt chuyến đi từ SG qua Mã mấy ngày rồi qua Sing em ko set lại giờ vì cứ cộng thêm một tiếng là ra giờ bên đo. Mọi chuyện vẫn bình thường đến khi em vô phòng đó thì điện thoại tự động chỉnh qua giờ Sing, nghĩa là lệch với đt của chồng em một giờ. Em nghĩ có lẽ dt set tự đ ộng nên ko thắc mắc gì. Khi đi ăn tối, lấy đt ra xem giơ thì lại thấy giơ VN trở lại. Em nói với ông xã thì ổng cho rằng lúc nãy em xem lộn, dù đã so giờ hai đt với nhau. Khuya về KS, đt lại báo giờ Sing! Hôm sau ra sân bay lại trở lại giờ VN. Khó hiểu quá!
Lỗi phần mềm điện thoại thôi mợ :p
 
Hạng D
2/9/12
1.060
23.765
113
Sài Gòn
2. Bóng đè, đè được làm tới nên k chơi bóng nữa mà cho thấy luôn
- Năm 2006 em chuyển hướng lên SG làm ăn, mua căn nhà cũ trong hẻm bên đường Nam Hòa thuộc Phước Long A. Nhà cấp 4 ngang 5 dài 10 không có xiên xẹo nên em qd mua luôn dù địa thế k đẹp lắm, từ đường rẽ vô xuống cái dốc rất cao, vì cái dốc này mà k vô nước máy được. Xác định e lên trước khi nào ổn thì nhà lên sau nên lúc này chỉ ở 1 mình, bạn với em là em chó nhật 1 năm tuổi.
- Vì gd còn dưới ĐNai nên bàn thờ Phật & tổ tiên vẫn ở dưới, em cũng k thỉnh vị nào về thờ vì nghĩ sau này rước dưới lên rồi. Cũng k cúng gì luôn. Ở mấy ngày đầu k sao, tầm 1 tuần là bắt đầu có chuyện. Nhà em phía trước là phòng khách, giữa là buồng và sau cùng là bếp. Buổi trưa em ngủ trong buồng vì nằm sofa ở phòng khách thì sáng quá, em mắc bệnh hơi khó ngủ. Trong buồng thì tuyệt vời: tối om, mà cũng vì tối om nên mới bị. Hôm đó như bình thường em ngủ trong buồng, mới vừa ngủ được chút thì bị đè, cảm giác thì như nhiều bác đã nói rồi đấy ạ, ngạt thở tay chân nhấc k nổi, em quơ một hồi mệt quá định buông xuôi luôn thì hết, e dậy luôn, ra sofa nằm hút thuốc, thật tình lúc đó chưa nghĩ gì hết, em lúc đó nghĩ chắc do mệt quá do lúc sáng chạy cv cũng nhiều. Trưa hôm sau thì lập lại, y chang, nhưng lần này trong tâm thức em nghĩ là gặp rồi, mới nhơ lúc nhỏ bà Nội dạy trước khi đi ngủ niệm Phật 3 lần để tâm an, k bị quấy nhiễu, em niệm, vừa dứt câu thứ 3 là hết các bác ạ. Tỉnh dậy mồ hôi đầm đìa thở hỗn hển. Tưởng êm rồi, tối hôm đó lúc em đang coi tv ở phòng khách thì em chó nhật cứ ngồi xổm nhìn ra phía sau bếp rồi sủa ( các bác xem lại nha, em nghĩ k phải chỉ chó mực mới có khả năng nhìn thấy đâu), ban đầu e cũng k để ý vì nghĩ nó sủa con gì đó đằng sau như chuột,gián. Nhưng thấy nó cứ gừ gừ hoài nên em cũng xuống bật đèn kiểm tra thì k thấy gì, e lên coi tv tiếp. Lúc này em chó chỉ ngồi nhìn chăm chăm mà k gừ nữa. Một lúc sau thì em chó chuyển hướng nhìn lên bức tường phòng khách em và gừ với vẻ rất hung, nói thật em gặp nhiều rồi nhưng nhìn vậy em cũng nổi da vịt các bác ạ. Alo bà xã hỏi ý kiến, bả nói chắc k có gì đâu, với sợi dây chuyền anh đeo có tượng phật đã được chú rồi mà, ngủ đi mai tính tiếp...ừ thì đi ngủ, nhưng e qd không ngủ trong buồn mà xếp ghế bố giăng mùng ngủ ngoài phòng khách. Tắt đèn xong xui em nhắm mắt, vừa chìm vào giấc ngủ thì cảm giác có người bóp cổ mình, em mở mắt ra ( em nghĩ là mở trong tâm thức ) thì trời ơi ( em xoa da cái, 8 năm mà vẫn nổi da gà) nhìn rõ một ông tầm bốn mấy, dáng thấp, mặc áo sơ mi ngắn tay màu tối như màu đất, quần tay dai, chỉ có mặt là k rõ, một tay giở mùng một tay đang bóp cổ em, lúc này phải nói là em hoảng, 2 tay nắm gỡ mà k nhúc nhích, vừa gỡ vừa niệm cũng k ăn thua, một lúc e lấy hết sức dùng tay phải móc 1 cái lên mặt ổng thì ổng bỏ ra và chạy, em còn nhớ rõ ổng chạy như thế nào, từ chỗ e năm tới bức tường phía trước tầm 4m, ông nhích 1 cái đã tới, nhưng kinh khủng là ổng băng qua tường luôn. Em dậy bật đèn mở tv ngồi tới sáng. Sáng ra e k đi làm mà qua nhà bác hàng xóm nhằm mục đích hỏi thăm lịch sử căn nhà này, em mua của chủ vừa rồi cũng chỉ là người mua lại, dạng đầu tư chứ k phải người ở ban đầu. Em cũng tâm sự thật lòng chuyện mình bị mấy hôm nay, hỏi để biết mà còn cúng kiến, bà bác nói nhà này bt, chủ trước do như thế nào đó phải chuyển về Long Khánh ở, rồi bán lại cho người em mua sau này. Nhà k bị gì và chủ trước cũng k cơ người nhà mất tại đây. Đang trầm ngâm suy nghĩ thì bà bác sực nhớ ra chuyện này, vốn con hẻm nhà em chỉ có 1 bên là nhà, bên kia sau bức tường là mảnh đất rộng lắm bỏ hoang, của nhà nước, thời năm tám mấy trong đó có 1 cái giếng, một lần có người thanh niên trong xóm k hiểu sao té xuống rồi chết, gia đình thanh niên đó sau này chuyển đi đâu k rõ, tính nhẩm ra thấy chắc đưng rồi vì em nói tầm hơn bốn mươi, khi mất anh đó tầm 18,19 gì đó...bà bác nói chắc do con chuyển lên mà chưa có thờ cúng gì nên anh đó vô quậy được, chứ trước giờ chưa bao giờ nghe chủ cũ nói gì, thôi con mua đồ về thắp nhang xin người ta đi. Em alo cho ông chú em đang sống ngoài Vũng Tàu trình bày, chú em rất rành mấy vụ cúng kiếng này vì làm nghề buôn nhang, hay đi chùa, ah ông chú này là chú 4 e có nhắc trong chuyện 1 đó, năm 1986 ổng thoát ly gd ra VT gầy dựng sự nghiệp. Ổng hướng dẫn em đi mua ngay một cái bàn y như bàn ông địa mà loại gắn trên tường về bắt lên tường trước nhà, đối diện với mảnh vườn, mua bông trái giấy tiền rồi ổng hướng dẫn e cúng, đại để là mới về đây, cũng biết được chuyện của a, có chút lòng thành cầu cho anh mau siêu thoát vãng sanh cực lạc...rồi hóa vàng. Đêm đó em ngủ ngon các bác ạ, hằng tháng đến ngày 16 & mùng 2 AL em đều cúng cho các vị. Nhà em cũng là nhà duy nhất chưa có bàn thờ Phật mà có bàn thờ người khuất mặt, hihi. Ở tới 2009 thì e bán rồi mua đất xây nhà mới ở gẩn trường Ngô Thời Nhiệm vì nhà cũ k vô nước máy dc lại hơi chật.

Đọc e k nổi da vịt vì đã bị... Như bác : cũng đè, cũng thấy, cũng bóp, cũng đấm... Hơn hai mươi năm rồi.
 
Hạng B2
17/6/10
144
91
28
Tp.HCM
Chỉ có ai trải nghiệm rồi thì mới TIN, nhưng em cũng như mợ Nắng, tin nhưng k sợ, mà cố gắng sống tốt hơn, hoặc lái xe cẩn thận hơn. Những ai cười chê em nghĩ có 2 lý do, 1 là họ chưa GẶP, 2 là họ gặp rồi và biết đó thực sự là gì nhưng họ cố tình nghĩ khác đi, tìm mọi cách để giải thích theo hướng khác vì họ đuoc dạy dỗ là k tồn tại thế giới cõi âm. Ah, bác nào rảnh search phim Ngôi nhà ma ám ơ Connecticut mà xem nhé, chuyển thể từ câu chuyện có thật, xem rất hấp dẫn!