Mình hồi trước cũng như bạn. Haâh nhưng chỉ vì câu nói. "Tui ko tin. Có cho tui thấy mới tin" từ đó về sau. Gặp nhiều việc khó giải thích. Chính bản thân mình đã gặp rồi đó. Chuyện tâm linh này mà mình kể liên quan tới mình. Và ng xung quanh mình chắc cả ngày luôn áLÓT dép hóng
chưa bao giờ gặp ma quỳ
mong quá
- Tags
- chuyện ma
Hồi trước có ng nói mình có vợ âm theo.
Nhưng giờ mình có vợ rồi. Và thằng cu 10 tháng. Hơn tháng trước mình có về đồng nai chơi. Cũng đề cập đến chuyện ng vợ âm của mình. Ng ta nói là ng đó đi tu rồi. ( ng nói chuyện vs mình cũng là hồn mượn xác. Nhưng là hồn ng quen) họ nói con nhỏ đẹp lắm. Mình mới hỏi đẹp mà tại sao con chưa bao giờ thấy mặt. Ng đó nói là. Mày thấy là mày xỉu liền. Sao nó dám để mày thấy
đẹp nhưng đối vs ng âm thôi
nhưng mà lại có1 chuyện rắc rối. Là thằng con mình trong tháng rất ngoan. Ngoan đến mình còn thắc mắc. Là con nít xung quanh nó khóc quá trời. Mà con mình lại không. Mà từ tháng thứ 2 đến tháng 9. Hầu như đêm nào nó cũng khóc với vẻ sợ sệt cái gì đó. Ngoại nó thì lấy đủ thứ như dâu tằm. Sương rồng Dao các kiểu. Vẫn khóc. Về đợt đó đêm nó ngủ khóc. Ng nhà nghe. Sáng nói là con mình khó nuôi. Và đặc biệt là mẹ nó có vong chết nước đi theo. Nghe mà lạnh xương. Vợ em xác nhận có. Vì trước cũng có vài thầy nói y như vậy. Nhưng họ nói là đã cắt rồi. Tốn hết mấy triệu đó . Do ngày trước ng đó chết đuối. Vợ em có ra coi. Cùng tuổi. Hợp vía gì đó nên theo
người nhà giải thích cho mình như vầy
nguyên văn " vốn dĩ con nhỏ này nó không lấy chồng dc đâu. Nó quen ai thì cũng bị này bị nọ rồi chia tay thôi. ( vợ em nói đúng )
nhưng vì cái mạng mày lớn hơn. Nên áp đảo được nó. Nó không làm gì dc con đâu. Nhưng mà nó lại đi ghẹo thằng con mày, thằng nhỏ đẻ ra có cho người ta nuôi (nuôi mẹo) nhưng người nuôi chỉ ở bậc cô, cậu nên nó không sợ.
Về nhà đừng có đeo vòng dâu hay sương rồng gì hết. Chỉ thêm thách thức nó thôi , theo kiểu tao không sợ đâu. Đại loại như vậy
để đó ta nuôi cho. Nuôi đến năm 12 tuổi"
xong quay qua nói chuyện có 1 mình giữa hư vô
rồi tuần sau có làm cho thằng con mình 1 cái vòng cổ ngũ sắc. Vs thêm 2 hình ông hổ để dán cửa vs lại đầu nằm. 3 ng 3 lá bùa bình an. Nói ra anh chị em đừng nghĩ mình mê tín. Mình đạo thiên Chúa
nhưng phải nói là có hiệu quả. Nó không khóc đêm nữa =))
Chỉ è è khi đói thôi. Nhưng 10 lần như 10. Đi chơi đêm về là nửa đêm nó la khóc dữ dội.
Còn không thì cứ ngủ bình thường. Thời gian đầu nó khóc miết mà thương con vợ. Thức trắng đêm vs nó
giờ còn chuyện con vợ để có thời gian chắc lại đi cắt. Chuyện hơi dài. Mọi ng thông cảm nha
Nhưng giờ mình có vợ rồi. Và thằng cu 10 tháng. Hơn tháng trước mình có về đồng nai chơi. Cũng đề cập đến chuyện ng vợ âm của mình. Ng ta nói là ng đó đi tu rồi. ( ng nói chuyện vs mình cũng là hồn mượn xác. Nhưng là hồn ng quen) họ nói con nhỏ đẹp lắm. Mình mới hỏi đẹp mà tại sao con chưa bao giờ thấy mặt. Ng đó nói là. Mày thấy là mày xỉu liền. Sao nó dám để mày thấy
đẹp nhưng đối vs ng âm thôi
nhưng mà lại có1 chuyện rắc rối. Là thằng con mình trong tháng rất ngoan. Ngoan đến mình còn thắc mắc. Là con nít xung quanh nó khóc quá trời. Mà con mình lại không. Mà từ tháng thứ 2 đến tháng 9. Hầu như đêm nào nó cũng khóc với vẻ sợ sệt cái gì đó. Ngoại nó thì lấy đủ thứ như dâu tằm. Sương rồng Dao các kiểu. Vẫn khóc. Về đợt đó đêm nó ngủ khóc. Ng nhà nghe. Sáng nói là con mình khó nuôi. Và đặc biệt là mẹ nó có vong chết nước đi theo. Nghe mà lạnh xương. Vợ em xác nhận có. Vì trước cũng có vài thầy nói y như vậy. Nhưng họ nói là đã cắt rồi. Tốn hết mấy triệu đó . Do ngày trước ng đó chết đuối. Vợ em có ra coi. Cùng tuổi. Hợp vía gì đó nên theo
người nhà giải thích cho mình như vầy
nguyên văn " vốn dĩ con nhỏ này nó không lấy chồng dc đâu. Nó quen ai thì cũng bị này bị nọ rồi chia tay thôi. ( vợ em nói đúng )
nhưng vì cái mạng mày lớn hơn. Nên áp đảo được nó. Nó không làm gì dc con đâu. Nhưng mà nó lại đi ghẹo thằng con mày, thằng nhỏ đẻ ra có cho người ta nuôi (nuôi mẹo) nhưng người nuôi chỉ ở bậc cô, cậu nên nó không sợ.
Về nhà đừng có đeo vòng dâu hay sương rồng gì hết. Chỉ thêm thách thức nó thôi , theo kiểu tao không sợ đâu. Đại loại như vậy
để đó ta nuôi cho. Nuôi đến năm 12 tuổi"
xong quay qua nói chuyện có 1 mình giữa hư vô
rồi tuần sau có làm cho thằng con mình 1 cái vòng cổ ngũ sắc. Vs thêm 2 hình ông hổ để dán cửa vs lại đầu nằm. 3 ng 3 lá bùa bình an. Nói ra anh chị em đừng nghĩ mình mê tín. Mình đạo thiên Chúa
nhưng phải nói là có hiệu quả. Nó không khóc đêm nữa =))
Chỉ è è khi đói thôi. Nhưng 10 lần như 10. Đi chơi đêm về là nửa đêm nó la khóc dữ dội.
Còn không thì cứ ngủ bình thường. Thời gian đầu nó khóc miết mà thương con vợ. Thức trắng đêm vs nó
giờ còn chuyện con vợ để có thời gian chắc lại đi cắt. Chuyện hơi dài. Mọi ng thông cảm nha
việc gì đến thì sẽ đến ,sao tránh đượcMình hồi trước cũng như bạn. Haâh nhưng chỉ vì câu nói. "Tui ko tin. Có cho tui thấy mới tin" từ đó về sau. Gặp nhiều việc khó giải thích. Chính bản thân mình đã gặp rồi đó. Chuyện tâm linh này mà mình kể liên quan tới mình. Và ng xung quanh mình chắc cả ngày luôn á
Thầy Thiền Đăng? Bác có thiệt không ; chứ nói lái theo kiểu miền Nam là em chạy....Liên hệ Thầy Thiền Đăng để thỉnh giáo nha anh, qua CNL hỏi ai cũng biết
Đờ lờ vờ Nờ câu chuyện nó khác làmsao bác ? Khai sáng em tý. Vô mấy chổ rừng núi âm u mà thiền thì ngại lắm. Thuần tuý huyền học mà nói thì nghe nói lúc tập thiền bắt buộc phải có thầy xịn dẫn lối, cao thủ lắm mới dám vô rừng núi mà chơi môn này. Giải thích khoa học (dễ chấp nhận) thì thiền là trò chơi trí não, mà trí não con người là tiểu vũ trụ, nó thâm sâu huyền ảo vô cùng (con người chỉ biết rõ khoảng 1%) đi sâu vô nó giống tham hiểm hang không đáy, không có dây dẫn lối hay người nhắc chừng thì dễ lạc luôn không biết đường ra, lơ lững giửa 7 tầng trời 3 tầng đất.thực ra giữa cuộc sống thì âm dương vẫn đâu đó lởn vởn xung quanh...
lâu lâu em vẫn có cảm giác rợn rợn...
lúc THIỀN, cảm giác vô được thể trạng lúc đó, đầu óc trống rỗng như không,...
giống như lúc mình nằm ngủ v tư thế ng` trong quan tài... 2 tay để trước ngực... tự dưng cảm giác như thoát xác...
ĐLNV câu chuyện nó khác lắm ah....
Đờ lờ vờ Nờ câu chuyện nó khác làmsao bác ? Khai sáng em tý. Vô mấy chổ rừng núi âm u mà thiền thì ngại lắm. Thuần tuý huyền học mà nói thì nghe nói lúc tập thiền bắt buộc phải có thầy xịn dẫn lối, cao thủ lắm mới dám vô rừng núi mà chơi môn này. Giải thích khoa học (dễ chấp nhận) thì thiền là trò chơi trí não, mà trí não con người là tiểu vũ trụ, nó thâm sâu huyền ảo vô cùng (con người chỉ biết rõ khoảng 1%) đi sâu vô nó giống tham hiểm hang không đáy, không có dây dẫn lối hay người nhắc chừng thì dễ lạc luôn không biết đường ra, lơ lững giửa 7 tầng trời 3 tầng đất.
ý em chuyện của DLNV thiền thì chỉ là phần nổi của câu chuyện lùm xùm thôi, bà T thì nói :"49 ngày thiền ấy đã cướp mất chồng tôi"
Nói đơn giản thế này: có cái thiền nào mà về nói vợ con là gánh nặng là nghiệp không? "Qua" đi tu kiểu gì về tan nát gia đình, kiện vợ kiện chồng tranh giành quyền lực..
Nên thôi em nghĩ kệ câu chuyện của ổng đi bác... topic mình kể chuyện ma mà.
Dạ. Đúng rồi ạ.Ý bác là hóng chuyện ku út nhà em thấy người âm? Em chưa kể trong thớt này ha bác?
(Tiếp)Chị dẫn em qua nhà một cô trong Hội thánh Tin Lành, mọi người cùng tập trung quanh em và cầu nguyện. Thật kỳ lạ, em thấy người mình nhẹ tênh như sắp bay lên vậy. Sau này chị còn thu xếp để một vị mục sư già người Mỹ gốc Việt đọc kinh trừ tà cho em nữa. Em đã có một trải nghiệm khá kỳ lạ.Số là sau khi hỏi cặn kẽ các vấn đề xưa nay của em, chị bảo vậy bây giờ em cần giải quyết điều gì nhất. Em bảo một là trong công ty cứ thấy vậy hoài thì không làm được việc. Hai là mệt mỏi vì đi nhà trọ nào cũng gặp ma quái, nên em đang cố để mua một căn chung cư nhỏ cho yên ổn. Nhưng tài chính chưa đủ mà nơi em muốn mua canh cả năm rồi người ta không bán. Chủ nhà trọ đang ở thì lăm le lấy nhà hoài. Vậy là chị cùng mọi người cầu nguyện cho em rất lâu, rất thành tâm về hai vấn đề trên.Không hiểu là kỳ diệu hay trùng hợp, chỉ trong thời gian rất ngắn, em mua được đúng căn chung cư em muốn; không chỉ có vậy, mọi việc diễn ra nhẹ tênh và chặt chẽ sít sao cứ như được sắp đặt sẵn vậy. Từ việc chủ nhà trọ bỗng nhiên thoải mái vui vẻ với em, rồi căn hộ em muốn mua được người ta rao bán, chị em bỗng dư ra một khoản cho em vay; tổng số tiền vay và số tiền em có đúng bằng số tiền căn hộ đó; giấy tờ rất nhanh chóng; và ngày em nhận nhà cũng đúng ngày hết hạn hợp đồng thuê trọ. Tất cả không lệch một li nào. Vậy là vấn đề nhà cửa được giải quyết.Trở lại vấn đề ma quỷ, thì việc giải quyết lại khó khăn hơn hẳn. Em vẫn thấy đều đều, và không chỉ có vậy, nó còn theo em về tận nhà trọ! Một buổi tối khi em đang leo cầu thang lên phòng, trời hơi tối và đèn chưa kịp bật. Em vừa ngẩng mặt lên thì đập vào mắt em là con ma áo trắng đó đứng ngay trên bậc cuối cầu thang, nhìn em chòng chọc. Em nhắm chặt hai mắt, ngồi thụp xuống úp mặt vào tay mãi, khi mở mắt ra thì may sao không còn thấy nữa. Có người hỏi em sao không thử lại gần “tiếp xúc” xem thế nào. Em xin nói luôn, các bác có gặp ma đến 100 lần thì cũng không bớt sợ đâu ạ. Lần nào cũng cảm giác rùng rợn như lần đầu tiên.Thời gian ở công ty em gặp tai nạn đến hai lần. Một buổi sáng đang đi bộ trên vỉa hè Phan Đăng Lưu để đến văn phòng, em bị một chiếc xe con lạc tay lái leo lên lề đâm sượt qua hông. Em ngã vào thùng nước rác của quán phở bên đường, chỉ lệch một tí nữa thôi thì chắc em đã thành món thịt tái trong thùng nước phở sôi ùng ục ngay cạnh đó! Chiếc xe đó còn phi thêm một đoạn tông lủng cả tường. Vụ này em bị tụ máu trong, phải điều trị ở bệnh viện. Sau đó không lâu, khi em đang đi taxi đến công ty đối tác ở một khu vắng vẻ bên quận 2, tài xế taxi vượt ngã tư sao đó mà bị xe tải tông sượt móp cả hông xe. May mắn sao em không ngồi phía cửa bị tông móp, chỉ bị va đầu vào kính và bong gân.Nhưng với sự kiên trì của chị T và những người bạn đạo; và sự lì lợm của mình, cuối cùng em không nghỉ việc mà ở lại công ty, vượt qua thời điểm khó khăn mệt mỏi, công việc đã vào guồng, nhà cửa ổn định. Mỗi khi lỡ nhìn thấy con quỷ áo trắng đó, em lại lảng đi, lẩm nhẩm đọc mấy lời cầu nguyện để tăng thêm ý chí (em vẫn chưa có đức tin đủ để trở thành người theo đạo). Em đã nghĩ vậy là yên ổn nhưng đúng là chưa xong thì không nên cười vội.Khoảng một năm trôi qua, một buổi sáng, em đang đứng trong văn phòng thì tự nhiên cảm giác như ai đó từ đằng sau cầm vật gì phang mạnh vào gáy. Choáng váng xây xẩm mặt mày, em đau đến mức không ngẩng mặt lên được, cứ phải cúi gằm xuống mà vòng tay ra đằng sau ôm lấy vai gáy. Mọi người khiêng em vào sofa nghỉ, em đau một nhưng lo sợ đến mười, bởi cảm giác đau này rất quen thuộc. Nó chính là kiểu đau khi em bị tụt máu não sau khi chích tủy sống mấy năm trước. Đã lâu rồi em không bệnh ốm gì, kể cả lúc mệt mỏi nhất cũng đã qua, sao giờ đang vui khoẻ lại đau!Tỉnh táo về nhà, em thử lên bệnh viện khám tổng quát, kết quả có u, 90% là ung thư, cả hai bv đều kết luận như vậy! Em cười chua chát, thôi thế từ nay khỏi sợ quỷ nữa, vì chính mình cũng sắp thành ma rồi! Em nghỉ việc và về HN (lúc này gia đình em đã chuyển từ quê ra đây); không nói gì với người thân về kết quả này.Ra HN ít lâu ổn định công việc, em lặng lẽ đi làm bình thường. Em sống cùng bố mẹ, may mắn sao ở nơi ở mới em không gặp chuyện ma quái nào hết. Em cố xoá bỏ hết những ám ảnh không hay, sống nhẹ nhàng thư thái. Rồi em đi khám lại, em không tin nổi vào những gì bác sỹ nói: em không bị gì cả, có u nhưng là lành tính, và thậm chí kết quả chụp chiếu mới cho thấy u còn nhỏ hơn cả khi khám trong SG! Không cần điều trị gì hết, sức khoẻ hoàn toàn bình thường.Từ đó đến nay hơn một năm, em chưa gặp thêm vấn đề gì nữa. Cuộc sống nhẹ nhõm thong thả.Những chuyện em kể hoàn toàn đã xảy ra thật với chính bản thân em, những người trên công ty đều biết và chắc vẫn còn nhớ, vì chỉ mới hơn một năm qua chứ đã lâu lắc gì. Nhìn lại quãng đường đã đi, em vừa có chút tự hào về bản thân đã không để những chuyện ma quái đó làm mình gục ngã, vừa buồn vì nó đã khiến em phải bỏ lỡ quá nhiều điều trong cuộc đời mình. Hy vọng đến đây, mọi ám ảnh sẽ dừng lại /.
Em nể mợ là phụ nữ mà gan lì và mạnh mẽ quá.
Nhà em ở chung cư, em gặp hiện tượng thế này: nhà bên cạnh nhà em có người ở, chị này sống 1 mình, sáng đó có nhờ e vác vali xuống đất để đi đâu đó vài ngày, rồi tối em đi làm về thì thấy nhà chị đó khoá cửa, có nghĩa chắc chắn ko có ai trong nhà. Vậy mà đến hơn 10h đêm, có tiếng kê bàn ghế rồi tiếng bước chân đi thình thịch , ngày đầu tiên vợ e có phàn nàn ai mà kê bàn ghế giờ này nhỉ.. em cũng ko để ý lắm. Đến ngày thứ 2 sự kiện này lại lặp lại lúc hơn 10h đêm. đến ngày thứ 3 thì em bắt đầu để ý là vào lúc 10h20p đêm có tiếng kê bàn ghế rất mạnh, e nghe rất rõ là từ nhà chị bên cạnh. Vài ngày sau nữa vẫn thế nhưng động tác có vẻ nhanh hơn. Cho đến khi chị hàng xóm về thì không nghe thấy tiếng kéo bàn ghế nữa. Cứ thắc mắc mãi mà ko biết tiếng kéo bàn ghế đó ở đâu ra, phòng ngủ nhà em chỉ có giáp với nhà chị bên cạnh, mà nghe tiéng rõ ràng là tiếng động đó phát ra từ nhà chị bên cạnh, nhưng nhà rõ ràng ko có ai thời điểm đó thì nghĩa lý làm sao đây.
Nhà em ở chung cư, em gặp hiện tượng thế này: nhà bên cạnh nhà em có người ở, chị này sống 1 mình, sáng đó có nhờ e vác vali xuống đất để đi đâu đó vài ngày, rồi tối em đi làm về thì thấy nhà chị đó khoá cửa, có nghĩa chắc chắn ko có ai trong nhà. Vậy mà đến hơn 10h đêm, có tiếng kê bàn ghế rồi tiếng bước chân đi thình thịch , ngày đầu tiên vợ e có phàn nàn ai mà kê bàn ghế giờ này nhỉ.. em cũng ko để ý lắm. Đến ngày thứ 2 sự kiện này lại lặp lại lúc hơn 10h đêm. đến ngày thứ 3 thì em bắt đầu để ý là vào lúc 10h20p đêm có tiếng kê bàn ghế rất mạnh, e nghe rất rõ là từ nhà chị bên cạnh. Vài ngày sau nữa vẫn thế nhưng động tác có vẻ nhanh hơn. Cho đến khi chị hàng xóm về thì không nghe thấy tiếng kéo bàn ghế nữa. Cứ thắc mắc mãi mà ko biết tiếng kéo bàn ghế đó ở đâu ra, phòng ngủ nhà em chỉ có giáp với nhà chị bên cạnh, mà nghe tiéng rõ ràng là tiếng động đó phát ra từ nhà chị bên cạnh, nhưng nhà rõ ràng ko có ai thời điểm đó thì nghĩa lý làm sao đây.
canh lúc nào tiện wa hỏi thăm coi thử bác