Hạng B2
24/5/12
193
5
18
Biên Hòa - Đồng Nai
Em chưa từng gặp ma nhưng em tin là trên đời có ma thật. Thế giới này còn nhiều điều huyền bí lắm các Bác ợ. Em chưa từng gặp nhưng 2 cụ thân sinh của em thì đã có thể nói là đã gặp.
Chuyện thứ 1: ngày xửa ngày xưa, chắc là cỡ 40-50 năm trước, khi đó bố em đang học cấp 2, bà O của em (chị của bố) khoảng 16 tuổi, ở quê thì con cái, mọi người đi rừng hái củi hay nhặt rau trong vườn là chuyện cực kì bình thường. Bà O của em lúc trẻ là một người cực kỳ nhanh nhẹn và học giỏi (theo lời kể của bố em), có một hôm, O đi hái rau trong vườn của một ngôi nhà trong làng, trong vườn đó có một ngôi mộ của ông chủ nhà đó (ngày xưa ở quê, người chết và chôn trong vườn nhà cũng là hết sức bình thường), lúc đó là khoảng 12h trưa, O đi hái rau nhưng không thấy về, thế là mọi người trong nhà đi tìm, tìm hoài mà không thấy nên các nhà trong làng cũng đi tìm giúp. Mọi người thấy O nằm giữa đám khoai lang trong khu vườn, một người vào lay O dậy nhưng không dậy, thế là ông đó bế O lên, bỗng nhiên O mở mắt và nhìn trừng trừng rồi vùng dậy bỏ chạy vào rừng. Ông đó liền đuổi theo nhưng đuổi hoài không kịp, hồi đó ông đó nổi tiếng là thanh niên khỏe nhất làng, chạy rất nhanh nhưng vẫn đuổi không kịp. Kỳ lạ là con đường mà bà O của em chạy vào rừng là con đường mà ngày xưa ông chôn trong khu vườn vẫn thường hay đi hái củi. Đuổi theo không kịp, ông đó cũng phải bỏ về. Mấy ngày sau, người ta đi hái củi trong rừng thấy O của em nằm bất động trong rừng và bế về. Sau đó, O cứ như người mất hồn, cứ ngơ ngơ, ngẩn ngẩn cho tới bây giờ.
Chuyện thứ 2: cách đây khoảng 5 năm, bà ngoại của em bị ung thư và bác sĩ đã trả về và nói là còn vài tháng. Mẹ em về quê trông bà, tới khi gần mất khoảng 1 tuần, bà không ăn uống gì cả, hỏi vì sao không ăn bà nói "Dưới đó người ta không cho ăn nữa, để cơ thể ra đi cho nhẹ, sạch", bà còn nói rằng khoảng ngày 15/7AL là bà sẽ đi vì đã bàn với các ông dưới đó rồi. Một dì khác của em thấy bà không ăn nên ép bà uống sữa, bà vùng dậy hất 1 cái, dì em ngã văng ra 5-7m, mặt bà trừng trừng, mẹ em nói trông rất giống quỷ, không phải bà vì bà rất hiền. Mẹ em kêu chắc là qủy nhập chứ bình thường bà không như vậy, mà người nhịn ăn một tuần sẽ không thể đủ sức để hất dì em văng xa thế. Vài ngày sau, bà nói với mẹ em rằng bà phải đi sớm hơn vì cháu nó sắp ra đời. Lúc đó, mợ em (vợ ông cậu) đang có mang và sắp sinh. Thế là bà ra đi ngày 11 thay vì 15, 2 hôm sau em bé ra đời. Có lẽ chuyện em bé ra đời mà người nhà bị mất thì không tốt cho nên bà phải đi sớm hơn kế hoạch của các bác bên dưới.

2 chuyện này em không chứng kiến nhưng có lẽ bố mẹ em không xạo để làm gì.

Có kiêng có lành các bác ơi. Em thấy nhiều gia đình khi chuyển nhà or xây nhà mà không coi ngày, coi tháng or không xem vị trí đất đai thường hay đổ vỡ lắm. nhiều khi có người trong nhà còn bị điên nữa. Cái này thì em tận mắt chứng kiến rồi, ông hàng xóm của em. Kinh dị.
 
Last edited by a moderator:
  • Like
Reactions: mrbeee
Hạng D
19/11/11
4.389
7.751
113
maithy nói:
Theo các bác thì em làm vậy có đúng trong tình huống đó không và gã đó là người hay là ma mà 1h đêm lại lang thang trên đèo ??

Cái chuyện thang máy ở chỗ e đang bị đây nè bác, cũng cho thợ tới sửa rồi mà ko thấy hết, hichic..

Còn chuyện sau thì nếu em là bác em cũng sẽ làm vậy thui!
 
Last edited by a moderator:
Hạng D
21/3/08
4.889
4.629
113
hcm
Em hầu các bác thêm:
Ngày xưa những năm thời bao cấp, gia đình em đi kinh tế mới, vùng đất Củ Chi thì các bác biết là thế nào rồi. Thời gian đó điện còn chưa về tới, chỉ dùng đèn dầu, cuộc sống khó khăn nên việc đi soi nhái đêm về cải thiện bữa ăn là việc cần thiết, nhưng đâu có được đèn sáng như bây giờ, vẫn phải dùng đèn dầu, để vào trong cái thùng nằm ngang, thiết kế như cái đèn để dồn ánh sáng về một phía, trời mưa dầm nên tối, với ánh sáng này cũng đủ bắt được nhái, ếch dễ dàng, mà thời đó nông trường trồng bắp, đậu phộng….nhiều côn trùng, cào cào…nên nhái ếch nhiều vô kể.

1. Chuyện thứ 1:

Cũng như những người khác trong xóm, nhiều người cũng đi soi nhái vào những đêm mưa dầm, cứ hễ trời nắng vài ngày mà mưa một trận to tới đêm thì y như rằng ếch nhái kêu inh ỏi, tất cả mọi người lại tay xách đèn đi soi nhái, người thì soi bắt xong bỏ vào đục (*), người thì thiết kế vác theo cái bao bố để đựng ếch nhái.
Gần nhà có một bác cũng đi soi nhái như bao người khác, bữa đó ai về cũng nặng trĩu vì sau thời gian khô hạn, trời mưa thì ếch nhái xuất hiện nhiều vô kể, đi soi về cứ để đó rồi sáng hẳn mới mang ra mần thịt. Đến sáng, cả nhà bác ấy mở bao ra để mần nhái thì hỡi ơi, chẳng có một con nhái nào, toàn bộ những gì có trong bao chỉ là mối trùng (**). Bác ấy đổ bệnh luôn nhiều ngày, rồi sau đó em không rõ bao lâu thì bác ấy cũng qua đời. Việc này tới giờ khi ngồi nói chuyện lại với Ba em và ông anh Hai ở nhà cả hai đều bảo không thể giải thích được.

2. Chuyện thứ 2:

Ba em vốn là người “gan lì cốc tía” (Cái này em người lớn hơn nói lại ^^), nữa đêm mà đi soi nhái là cứ một mình, một cái đục, một cái đèn là đi thôi, các bác cứ tưởng tượng nửa đêm, trời đen như mực mưa thì cứ lăm răm mà giữa cánh đồng mênh mông với tiếng côn trùng ếch nhái thì sẽ cảm thấy thế nào! ^^. Ba em ngày xưa vốn là lính chế độ cũ, nhưng cũng trong ngành y thôi nên cũng chả ngại gì sau giải phóng, do vậy quân phục và mấy thứ đồ dùng của lính ông đều giữ để dùng, trong đó có sợi dây nịch của lính, ông dùng để đeo cái đục đựng nhái, cái đục được treo bằng sợi dây đồng loại 2 tới 3mm như cái khoen, nên khi treo cái đục là phải lòn dây nịch xuyên qua cái khoen này mới được. Cũng như mọi khi, ông đi vào giữa đêm, sau hành trình tầm gần 2Km, tới khu vực được xem là ghê nhất mà nhiều người đi soi nhái cũng né, có nhiều hố bom và cả quần áo lính Mỹ thì cái đục rớt xuống cái bịch…Ba em mới để đèn xuống xem dây nó đứt hay sao mà rớt, thì hỡi ơi cái khoen dây đồng còn nguyên, cái dây nịch thì tất nhiên vẫn còn quanh bụng…Ba em lúc này bảo cũng còn cảm giác gan lì lắm, nên nói thầm….Cha cha, chắc mấy cha chơi tui hay sao mà làm vậy, có ngon thì làm rớt đục lần nữa coi, rồi Ba em đeo vào cần thận tiếp tục đi, đi đâu được 10 mét thì cái đục lại rớt cái bịch xuống nữa……Các bác biết không, Ba em bảo dù rất gan nhưng một luồn ớn lạnh chạy dọc theo lưng cảm giác hơi sợ, nhưng vẫn nhẹ nhàn để đèn xuống xem thế nào, thì lần này cái sợi dây đồng dầy cui đó bị đứt…Ba em lại bảo thầm trấn an, thì ra dây đứt chứ chẳng phải mấy cha chơi tui….xong cột lại đàng hoàn rồi đi soi tiếp cho tới lúc về không bị nữa.
Sau này, lâu lâu có kể lại chuyện đó thì Ba em bảo, nếu thực sự lần thứ 2 mà dây đồng không đứt thì chắc cũng bỏ đục mà chạy….nhưng em thì….chắc đã chạy rồi chứ không đủ can đảm coi lần thứ 2! J

(*) Cái đục được đan bằng tre trúc, chỉ bỏ vào 1 chiều, chiều ngược lại nó không ra được

(**) Mấy con trùng nó đùn đất lên như ụ mối bằng đất!
 
  • Like
Reactions: mrbeee
Hạng C
25/4/12
793
145
0
TPHCM
43.gif
Nghe rợn người hihhii thank Bác pvht..va Bác Waters..!
 
Last edited by a moderator:
Hạng C
25/4/12
793
145
0
TPHCM
36.gif
Em đang ngóng đợi đọc tiếp đây...hihihi ! Có Bác nào kể em nghe tiếp với .... Làm ly cafe chưa hết thuốc chưa tàn là hết trùi...! Tặng Bông Bác nào kể tiếp tục.
 
Hạng B2
20/8/11
137
46
28
kubioz nói:
Gia đình em năm ngoái có đi tìm mộ liệt sĩ. Mọi người ghi lại nhiều clip lắm, Lúc đầu khi chưa xin, quay bao nhiêu cũng bị hư, quay xong rồi là báo lỗi ko save được. Phải xin mới được quay.
Có 1 chuyện như vầy, mẹ và bác em đều bị cao huyết áp và say xe, cho nên đi xe đường dài không được. Đặc biệt là bác em, ngồi lên xe là xanh mặt rồi, đi chừng 10 phút là ói tùm lum. Vậy mà trong chuyến đi vừa rồi, mọi người phải ngồi xe từ Nam Định đi Tây Ninhtrong có hơn 2 ngày. Đến nghĩa trang đưa hài cốt bác em về thì lại lên xe về Nam Định tiếp. Nói chung là hành trình rất mệt, vậy mà bác và mẹ em đều khỏe, chẳng say xe chút nào.
Lúc rước hài cốt, bác em nhập vào anh trai em, rồi chào theo kiểu quân ngũ 4 phía, ý như là tạm biệt các đồng đội xung quang trước khi đi. Rồi lúc đưa về nghĩa trang ở quê, thì lại nhập vào rồi đi duyệt binh. Những người bị nhập họ nói là lúc đó họ biết xảy ra chuyện gì nhưng không điều khiển được bản thân nữa.
Ở chỗ nhà của nhà ngoại cảm, các liệt sĩ về quá trời, họ nhập vào người thân nói chuyện với người nhà đủ thứ. Có người nhập vào con dâu đang có bầu mà cứ đòi hút thuốc và uống rượu.
Còn nhiều chuyện nữa lắm nhưng nếu không tận mắt thấy thì nghĩ là hoang đường thôi. Còn clip thì em không dám post lên đâu.
Em chỉ hỏi nhà bác đã thử ADN theo quy định của bộ LĐTBXH chưa?

VTV đã công khai (truyền hình trực tiếp) rằng hầu như các thầy bà ngoại cảm đều là dân bịp bợm. Một nhà ngoại cảm vì lương tâm cắn rứt đã giải nghệ, tuyên bố sẵn sàng đối chứng và cắt lưỡi người nói sai, nhưng không có thầy bà nào dám đối chứng.

Còn chuyện tâm linh khác, em lót dép.
 
  • Like
Reactions: vanvuong
tcl
Tập Lái
9/6/12
7
2
0
Dạ sư thầy đi cùng chiều bác à !
Chứ đi ngượt hướng thì nói làm chi bác .
Mà nói thật giờ này vẩn còn sợ Bác à
pvht nói:
tcl nói:
Cách đây 5 năm em có về quê chơi.
.Tối hai thằng buồn buồn phóng xe máy lên Bảo Lộc lúc qua đèo chuối gần tới tx BL thì có một xe dắt bộ 2 người( trong đó có 1 vị sư thầy ) bị hết xăng em dừng xe lại tiếp xăng cho xe đó .
Mà nói thật cảm giác lúc đó củng rợn rợn trong người vì dừng chân giửa đèo lúc 10h đêm .
khi em lên xe đi sư thầy có dặn là con đi chậm thui nha coi chừng dây nhợ đó nha Nam Mô A Di Đà Phật ....và có chấp tay đọc vài câu chú bằng tiếng phạn mà em nghe ko hiểu .
Khi xe em đi được 3km thì một chiếc taxi ViNa biển số tphcm chạy trước vướng vào dây điện thoại bị kẹt lại và dây đó xém nửa đã cho hai anh em nhà em đi đời ,.
Vết thắng xe cách chổ dây điện là 0,5m (xém chết )
Còn chiếc taxi thì ko chạy đc vì bị dây quấn vô cầu xe .
Nghỉ lại mà kinh . Em và anh bạn có ngồi chờ xe sư thầy lên mà chờ khoảng 1h ko thấy nên chúng em lên đường .
Giờ nghỉ lại mà còn sợ nếu ko gặp vị sư thầy đó có lẻ em đã xanh cỏ rồi .
Sư thầy đang đi ngược hướng với bác đi, nhưng rồi hết xăng cần phải dẫn bộ về vị trí nào gần nhất, nên lại dẫn xuôi theo chiều bác đi và gặp bác, nên trước đó đã thấy dây điện thoại đứt và rớt xuống đường rồi, do vậy nhắc bác cẩn thận dây nhợ. Có xăng xong thì tất nhiên lại tiếp tục đi ngược chiều của bác thì sao bác đợi được!
 
Hạng D
11/1/11
2.356
2.413
113
Earth
Bác maithy: Câu chuyện thứ 2 của bác đúng là hồi hộp gay cấn, nếu là em thì cũng hành động như bác thôi, xin quá giang người ta mà nhảy lên xe uy hiếp như vậy là người ko bình thường rồi, trong hoàn cảnh đó bác mà nhân đạo cho tên đó quá giang thì chưa chắc giờ này bác còn ở đây để online kể chuyện, bác can đảm hơn nên nó đành thúc thủ trước bác mà thôi, chúc mừng bác!
 
Hạng B2
25/7/11
223
496
63
như Đinh Thị Bích Hằng thì sao ạ? em nghĩ chuyện tâm linh như của cô này là thật đấy chứ, kiếm được bao nhiêu mộ cho các bác nhà mình còn j.