Em góp thêm cái ý này: nếu gọi là khởi nghiệp, sao thấy toàn "chị" với "chú" bán bánh mì,đẩy xe ... mà chẳng thấy nhóm sinh viên hay em gái em trai trẻ tuổi nào hết hihi ?
Chứng tỏ rằng, cái nghề này thấy đơn giản mà thực ra không đơn giản tí nào.
Đòi hỏi người bán phải đủ sức khỏe chịu đựng công việc tay chân : thức khuya, dậy sớm, dãi nắng dầm mưa, ngày nào cũng phải ra đường chứ nghỉ 1 ngày là mất mối hoặc không có tiền trả tiền chi phí ... rồi còn phải có dang bán hàng, ăn nói chiều khách ...
Vậy nên em nghĩ hiếm có em tuổi trẻ nào xác định mình khởi nghiệp bằng xe bánh mì nếu được ăn học đàng hoàng.
Mà ai cũng nghĩ rằng mình phải dùng đầu óc nhiều hơn chân tay.
TốcHànhQL1 nói:
Bán cafe mới thật là thôm mợ hén
Tới bác, chém gió em nhé. Cái gì cũng có cái chua cay mặn đắng của nghề đó, em chưa kể ra hết sao biết em sung sướng ngon lành chứ bác, lo lắng nhiều đến bạc tóc, mặt mũi phờ phạc ... con bạn em 2 năm không gặp từ hồi nghỉ làm cty đến giờ nó bảo "Nhìn biết bị đời dập đến cỡ nào hehe"
Làm cafe không cực như làm quán ăn nhưng vốn đầu tư quá nặng, nếu dùng vốn đầu tư cho 1 quán cafe chắc em triển khai được 30 xe bánh mì nếu mỗi xe chỉ cần 50-70 triệu vốn cái xe + dự trữ chi phí NVL. Vậy nhân lên lợi nhuận 4 xe = 10 triệu của bài báo, thôi em đổi nghề hehe. Mà em nói thiệt, em ngồi 1 chỗ theo dõi quản lý thu chi qua máy móc còn mệt, nếu mỗi xe nó ăn gian một khúc, đổ thừa NVL hư hao ... chắc em bị điên trước khi thu hồi đủ vốn về, trừ khi tính khoán hẳn, mà tính khoán thì thương hiệu bị ảnh hưởng do thể nào người bán cũng bớt xén này nọ cho tăng đồng lời làm giảm chất lượng sản phẩm.
anhbocau nói:
Bánh mì em thấy cón thực tế , cũng khả thi .
Nhưng dạo này , mấy cái quán xôi mọc lên nhiều ghê . Em hay gọi là "xôi sang" .
Hơn 10k 1 gói . Không biết bán đắt không ?
Hi hi, đúng rồi, bác nhắc mới nhớ. Dạo gần đây em thấy rộ lên mấy cái xôi phú ông, xôi thằng bờm gì đó.
SG thì thấy ở Châu Văn Liêm gần rạp Đại Quang, 3/2 gần rạp Cinebox Hòa Bình ... ( em bị méo mó nghề nghiệp, cái gì gần rạp hát mới lôi kính ra soi) .... em thấy treo bảng giá khá rẻ, nhưng ngán xôi nếp nên chẳng ghé để tham khảo. Không biết giờ cao điểm buổi sáng bán buôn thế nào, chứ tầm trưa và chiều thì em thấy không có bao nhiêu khách ghé do em hay đi ngang 2 tuyến đường này thường xuyên.
lucsi nói:
Vịt Info mà bác. Thịt 60-70K/kg thì có mà thịt chuột cống.
Còn tiền thuê mặt bằng, tiền nhân công, tiền bị nhân công làm thịt, tiền thuế má, điện nước, tiền dân phòng, tiền lũ lụt....Chưa kể hư hao, ế....
Mình làm theo, 1 năm đầu không có khách. Mỗi tháng chi từng đó tiền, bay vài trăm chai là coi như xong.....
Nhìn mấy cái hình minh họa cho bài báo là em thấy chán đời, làm như hình chụp lén không bằng, ai đời chụp cái lưng áo của thằng cha nào đó mới ngược.
Cái xe thì trống hươ trống hoắc, chẳng có vẻ gì là đắt khách.
haobui nói:
Bà chủ bánh mì ngon ta . 1 tháng kiếm đc 300 chai , quá thơm .
Bánh mì này e cũng đã ăn , cách đây 3 năm ở Nguyễn Thượng Hiền quận 3 . Nhưng ko hạp lắm , thịt gà nướng , ko đậm đà như bánh mì thịt pate , chả lụa . Ăn ko thấy no .Nhạt nhạt .
Em chưa ăn bao giờ, hay là ăn rồi mà quên mất mùi vị thế nào, cái vụ bánh mì Kebab này 3-4 năm trước nó rộ một thời rồi thôi. Giờ này chẳng hỉu sao được bơm lại, chắc báo hết chuyện để viết, dạo này thấy đề tài cũ xì được mang ra tái chế hoài.
Bác dân kiến chắc đã từng ăn bánh mì Phương Thảo chỗ cái kẹt bé bé góc Võ Văn Tần và Lê Quý Đôn thì phải ? Mấy năm trước, mỗi khi sắp ra điểm hẹn cafe bệt ở Hàn Thuyên là em qua đó hốt cả mớ cho đồng bọn, ăn ngon, giá không rẻ nhưng đáng tiền. Nghe bạn em nói cái mặt bằng mười mấy mét vuông bé tẹo đó mắc kinh khủng, hehe