tuando nói:
bravia nói:
Em hiểu ý của bác Cụ Bùi chứ! Ban đầu khi đọc bài của bác ấy là em hiểu bản chất của vấn đề lúc này là phải tập hợp phải đoàn kết lại, dựa vào nhau mà sống, mà phát triển. Nhưng do bản chất “xấu tính” của người Việt là không thể kết hợp được nhất là trong làm ăn kinh tế, nhưng những gì đã và đang xảy ra trước mắt chúng ta là cái gương sơ sờ ra đó rằng đến lúc này không kết hợp lại được thì cái chết là điều đương nhiên. Bởi vậy không có ý do gì mà chúng ta không chịu thò tay ra cùng nhau. Có thể khi chúng ta thò tay ra cái cơ hội nó phảng phất đâu đó sẽ trở thành cơ hội giúp chúng ta thoát khỏi vũng bùn này. Có lẽ đây là lúc mà chúng ta cần nhìn nhận sự việc nó tích cự hơn một chút.
Có điều sự phản biện của em cốt chỉ mang tính giải trí thôi, không hề có ý là muốn mang sợi tóc chẻ làm tư đâu. Nhưng thông điệp của em muốn mang lại là: Không nên quá kỳ vọng vào một cái Lương Sơn Bạc hoành tráng mà kết cục của nó là gì thì mọi người cũng thấy, cho nên trước khi tụ nghĩa thì xem lại cái tính xấu của người Việt kìa ( nội vừa phọt ra một cái ý thôi, chưa làm rõ được ý này đã túa tùa lua các ý trên giời dưới bể, mạnh ai người ấy nói – bởi thế ông nào vào đây không hại não mới là lạ - đọc không đã thế thì thử hỏi sẽ làm nổi cái gì)
<span style=""color: #ff0000;"">Do vậy sự kỳ vọng của em không cần tới Lương Sơn Bạc mà chỉ cần làm đảng cướp trên núi Nhị Long với vài ba ông có LỰC thực là tốt lắm rồi, chứ ở đâu tụ luôn hàng trăm ông trong đó ôm cả mấy ông viết chữ đẹp, nấu ăn giỏi, dọn kứt ngựa, may quần áo,…. rồi xếp đứng chung với mấy kia thì thử hỏi bố ai mà ngửi cho nổi. </span>
Em không thích cái đỏ đỏ của bác Bravia. Em thích cách làm khác:
-
1 ông có Lực 51%, các ông khác bao nhiêu cũng được. Chỉ 1 ông quyết, các ông khác được phép góp ý và làm theo quyết định của hội đồng cổ đông.
- Em rất không thích phương án đảng cướp có vài ông có Lực, vì có vài ông gần ngang tài ngang sức thì sẽ dẫn đến nội bộ xào xáo, đâm chém lẫn nhau.
Về mặt lý thuyết thì cái phần cụ nói CỰC CHUẨN! Nhưng nó chỉ chuẩn trong sách kinh tế thôi. Mà kinh tế nó biến động từng ngày, cái gì đúng ngày hôm qua chắc gì đã đúng ngày hôm nay.
Kinh tế nói, bản chất của thị trường XHCN là sự vận động Hàng - Tiền - Hàng, để từ mối quan hệ biện chứng này chứng minh con người dùng tiền như một vật đổi ngang giá và không có bóc lột khi nhu cầu về hàng là đầy đủ.
Nhưng kinh tế cận đại nó đã phủ nhận điều này bằng biện chứng rằng đúng là khi nhà ông có đầy giấy vệ sinh rồi thì ông sẽ không cần giấy cuộn hay báo để chùi đít nữa. Nó đảo lại thành Tiền - Hàng - Tiền. Do vậy cuộc chơi lúc này là dùng Tiền mua nhu yếu phẩm và tạo một dòng tiền từ quay vòng cái Hàng kia.
Kinh tế hiện đại, giờ nó bác cả hai thằng kia, và chứng minh rằng, kể cả không có hàng, dòng tiền vẫn được tạo qua thông qua vật trung gian là Tiền hoặc giấy tờ có giá tương đương. Tiền - Tiền - Tiền.
Nhưng đã nói đến kinh tế là nói đến dòng tiền tương lai. Mà làm sao để định lượng dòng tiên tương lai trên các học thuyết hiện tại là cả một vấn đề.
Lấy ví dụ Đèn đi, để cụ thấy nó gần gũi.
Em giả dụ, cụ họp lại toàn bộ cửa hàng đèn ở Quận 7, và cụ nói. Cụ chiếm 51% thị phần. Giờ ý kiến của cụ là thành lập Hiệp Hội bán đèn Quận 7 để nâng giá đồng loạt các loại sản phẩm chiếu sáng lên 10%. Ai cũng có lợi.
Đối với kinh tế cổ điển, có thể cụ sẽ có một cuộc họp Nguyên Lão thành công và đồng loạt sản phẩm tăng 10%.
Nhưng đối với kinh tế hiện đại, có thằng sẽ nói: Ơ đoé được. Ông Tuấn Đỗ giàu thế, tăng 10% giá nghĩa là bố ý tăng 10% Doanh Thu và tương ứng với phần trăm lợi nhuận. Như vậy càng ngày ông Tuấn càng giàu. Đếu được! Mình không bỏ phiếu cho kế hoạch này.
Vậy nên chăng chúng ta đi theo con đường mà toàn bộ Hiệp Hội bán đèn Q7 họp nhau lại. Mỗi người có một phiếu bất kể to bé. Ai cũng có tiếng nói của mình. Sau lần bỏ phiếu, thằng nào chống tăng giá, mời ra khỏi hội. Thằng nào đồng ý tăng giá vào Hiệp Hội và đồng loạt tăng giá.
Lúc này, phe nào to hơn, sẽ thắng.
Bản chất của kinh tế kể từ xa xưa cho đến đời cháu chắt chút chít của các cụ nó sẽ vẫn là cuộc chiến giữa hai bên, mà bên nào to hơn. Sẽ thắng.
Mà cụ phải xác định rõ, cụ phải chọn bên Thắng, vì bằng không. Cụ sẽ chết! Vấn đề là bao giờ mà thôi.
Còn bán đèn, bán đất, bán kính râm, hay bán nước giống nhau hết. Cuối cùng, thì x bằng bao nhiêu