em bó tay các bác. các bác hé cửa, thò bird vô khe cửa dưới gác chân mà xả. chú ý coi chừng kẹp ... chym.
Tường điểu kỳ pháp
Tặng các bác OS và đồng bọn
Đặc biệt cảm ơn bác haichien và Raemit đã cùng em bôn tẩu giang hồ,
Ngoài trời mưa to, thật to, những dòng nước trên đường cuồn cuộn như có lũ. Sấm chớp nhằng nhịt xuyên qua những đám mây đen kịt soi xuống con đường độc đạo dẫn vào khu rừng sâu thẳm. Một chiếc xe ngựa đang lao đi như cơn lốc, trên đó có một người đàn ông với ánh mắt đăm chiêu. Phía sau lưng người đàn ông là một toa xe màu đen, leo lét ánh đèn huyền bí. Xung quanh không một bóng nhà. Tiếng gió rít giữa đồng vắng nghe như tiếng hú trước trận Xích Bích năm nào...
hình: tuoitre.com.vn (2009a)
Bất thình lình, từ phía sau xe ngựa, một luồng thanh quang lạnh ngắt vụt đâm ra phía trước như điện xẹt . Nhanh như chớp, gã đàn ông chỉ khẽ lách đầu qua một bên. Dẫu là một tay hảo thủ thân pháp như chớp xẹt sao sa, hắn vẫn chợt rùng mình lạnh sống lưng . Luồng thanh quang sượt qua bên tai còn rung bần bật và kịp lấy đi 3 sợi tóc mai loe hoe của hắn . Hắn nhếch mép cười, khẽ gằn giọng: "Chờ tí đã huynh, có gì mà gấp vậy".
Trong xe có tiếng the thé vọng ra của một người nhỏ con, mặc 1 chiếc áo có hình tròn màu cam có đường chạy lắc léo ở giữa. Giọng nói làm người ta liên tưởng đến Sư Tử Hống trong Kungfu Hustle: "Ta bảo mi dừng gấp mà sao vẫn cứ đi, đã thêm 1 canh 2 khắc rồi, ngươi định hạ độc thủ ta chăng?".
Gã xa phu vẫn đăm chiêu như không nghe thấy.
Hắn nhớ lại trận chiến giữa sư phụ hắn và Hồng Thất Công trên Hoả Diệm Sơn năm nào. Trận đấu diễn ra suốt 2 ngày đêm và sư phụ hắn dính một chưởng chí tử rơi xuống chân núi. May thay, có một quái nhơn đầu tóc bạc trắng đã ra tay cứu mạng. Nhưng từ đó, cả thân người sư phụ hắn cứ như bị hoả bốc từng cơn ở tuổi tiền mãn kinh. Cứ đụng vào nước là bốc hoả và sưng tấy. Chất độc trong người bị dồn vào trung bộ, cứ vài giờ phải vận xuống đan điền rồi thông thổ qua một cái ống. Ống này có thể thay đổi to nhỏ từ 8 đến10 lần...
Vật vã với cơn đau hoành hành trong lục phủ ngũ tạng, hắn định bụng sẽ vận khí thải toàn bộ đôc tố qua ống ra ngoài không trung. Song, hắn chợt rùng mình khựng lại khi trong đầu thoáng ra cảnh tượng các đồng môn lăn đùng bất tỉnh nhân sự khi nhiễm phải chất kịch độc thải ra này. Một chốc bần thần hắn đoạn thò tay qua hông, kéo xoẹt cái hồ lô cỡ 2 giạ, một nụ cuời mãn nguyện thoáng qua gương mặt rạm nắng vì những chuỗi ngày hành tẩu giang hồ. Òa..òa.. chất độc bất thình lình tuôn ra xối xả vào hồ lô sau hồi vận khí lên cực điểm của gã. Chờ độc tố chảy vào đến giọt cuối cùng, hắn day nhẹ cái ống ra, rồi nhanh nhẹn dém lại hồ lô bằng cái nút bấc Vang Bordeaux sưu tầm từ chuyến du hành đến Ba lê tráng lệ cùng Mai Siêu Phong năm xưa.
Nghe tiếng thở hắt ra của kẻ thấp bé, huynh trưởng của tên xa phu, lão phu trên xe khẽ mở mắt ra nhìn. Chất độc trong người lão cũng bắt đầu căng lên. Cái ống đã duỗi ra gần đến mức to nhất. Nhức nhối. Khó chịu. Lão quơ tay lấy cái hồ lô trong xe. Ôi thôi xong, tên huynh trưởng chết tiệt đã đổ đầy chất độc vào cái hồ lô từ khi nào. Hắn đã cố gắng giúp lão trong trận chiến với Hồng Thất Công và cùng bị nạn. Lão biết tấm lòng của hắn, nên những tình huống thế này, lão cũng bỏ quá cho hắn. Nhưng cái chất độc trong người lão thì không. Nó vẫn ở đó. Sôi sục. Dâng trào...
Chiếc xe ngự bỗng rung lắc dữ dội, tên xa phu lập tức một tay cầm cương, một tay đặt lên thanh kiếm. Sư phụ hắn đã tỉnh hẳn. Lão ngó qua khe cửa và khẽ bảo hắn: "không phải thích khách, đường lưỡi bò thôi, con phải hết sức cẩn thận, đoạn này có bọn Tung Cẩu khá nguy hiểm..."
Chợt nghe tiếng gió rít từ sau, tiếng ngựa hí, tiếng cát đá ràng rạc văn bên đường. Một cổ xe trắng muốt từ muôn trùng đang lao tới, vượt qua mặt lão nhanh hơn cái chớp mắt, bên trong là một thư sinh trông rất sang trọng và nho nhã.
hình: ngoisao.net (2009)
Kinh nghiệm giang hồ cho lão biết đây là miếng mồi ngon của bọn Tung Cẩu nên lão nhanh miệng gọi kẻ đánh xe bằng cái giọng the thé gần hấp hối “Giản bối, bảo trọng!”. Vù vù… ôi thôi không kịp rồi. Từ trong bụi rậm xanh rì một kẻ to cao cải trang màu vàng cát, đầu đội mũ tròn tròn cũng màu vàng cát, nhảy thoắt ra. Phụych! Gã thư sinh cùng kẻ đánh xe ngã vật ra đường. Trên ngực của hai kẻ xấu số là hai lưỡi đao, máu từ từ loang ra thành hình tròn, tương tợ như của phi đao Lý Tầm Hoan nhưng vết máu lại to hơn, to bằng cái đèn lồng màu đỏ treo góc phố.
Chiếc xe ngựa đã dừng lại hẳn. Gã huynh trưởng và lão phu vẫn ngồi trên xe. Tên mã phu khẽ nhảy xuống. Thân thủ hắn thật phi phàm. Mặc dù trời đang mưa và đường ướt nhưng nơi hai bàn chân hắn không hề có vết. Hắn đứng bất động, khoanh hai tay thản nhiên nhìn tên Tung Cẩu.
Gã Tung Cẩu hai tay cầm chặt 2 lưỡi đao. Mắt hắn vằn lên như những chiếc xe ngựa đã đi vào địa phận của hắn. Hắn lao đến như cơn lốc. Gã xa phu cũng nhẹ nhàng chuyển động, rút thanh gươm bên người cắm thẳng xuống đất. Lưỡi gươm rung lên bần bật. Gã vẫn thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra.
Bất chợt nhìn thấy dấu triện tròn màu vàng với 3 hình thoi giống như logo Mitshubitsi trên đốc thanh gươm của tay xa phu, tên Tung Cẩu dừng ngay lại. Nhanh như khi lao đến. Hắn biết rằng không thể đùa giỡn với gã này được. Chẳng phải đó là dấu hiệu của Phéo Chì Hội, chuyên sử dụng Liều Kinh Tuyệt Pháp cùng Hột Nhưn Hoả Tiễn đó sao. Tay đao hắn lỏng ra. Ánh mắt dịu lại. Hắn khẽ gật đầu chào tên xa phu trước khi lắc mình biến vào khu rừng sâu thẳm.
Gã xa phu liếc mắc nhìn 2 cái xác trên cỗ xe màu trắng. Gã công tử đó không ai khác chính là Mã Giám Sinh. Gã thầm nghĩ và thấy tiếc thay rằng trí thức, danh tiếng, xã giao cũng chẳng giúp Mã Giám Sinh cứu được tính mạng.
Quay lại bên chiếc xe ngựa, gã khẽ nói: "Sư phụ, hồ lô đã hết rồi, sư phụ vận đỡ chiêu 'Dần Xây Hợp Long' để tống chất độc đi". (lời bình: dùng các vật không thấm nước nối vào ống để chuyển độc tố ra ngoài). " Sư phụ lắp 2 thanh Nhật Nguyệt Thần Kiếm tạo thành cái rãnh rồi cứ thế đưa ra ngoài xe là xong".
"Không được", lão phu đáp, "chiêu thức này chỉ dụng được khi ống còn mềm, nếu không sẽ ảnh hưởng đến ngũ tạng. Ta thấy cái xe ngựa trắng kia có 1 cửa phía sau, ngươi kéo lại sát đây, ta dùng chiêu 'Kim Thiền Thoát Xác' e mới xong thôi".
"Hay sư phụ thử chiêu 'Tát nước theo mưa' đi. Con đã thử vài lần rồi hiệu quả lắm" gã huynh trưởng lại the thé với vẻ sốt ruột. " Sư phụ cứ cho độc chất thoát vào áo của con, sau đó con nhờ sư đệ đưa tay ra mưa để giặt và rửa độc chất luôn".
" Như vậy phiền đến hắn lắm, chiêu đó để ta sử dụng sau. Hắn đã kéo xe ngựa kia lại cho ta rồi. Nhà ngươi tránh qua một bên để ta khai triển".
Khi gã xa phu kéo sát cái xe ngựa trắng lại gần, bật cái cửa phía sau lên, đủ tạo thành một mái che nhỏ, lão phu nhanh nhẹn lướt xuống bật cái ống đã căng tròn ra. Dòng độc tố tuôn ra xối xả. Vẻ mặt lão giãn ra. Một cơn gió thoảng qua, lão khẽ rùng mình lẩm bẩm câu gì đó rồi thu lại cái ống, chu đáo gói gém cất cẩn thận nơi an toàn nhất trên người. Một bì thư nhàu nát bỗng từ đó rơi xuống. Nhưng chưa kịp tiếp đất, chiếc bì thư đã nằm gọn trong lòng bàn tay của lão bối. Trên xe, gã huynh trưởng đang há hốc mồm trước phản xạ của lão.
"Trời !!!" Lão phu thốt ra, "đây chính là cẩm nang năm xưa lão ân nhân đã tặng ta khi chia tay để đọc khi gặp biến, thật là linh ứng". Lão khoan thai ngồi vào xa mã, ngoắc tay ra hiệu tên xa phu tiếp tục lên đường trước khi xé phong bao và dán mắt vào 1 thư sách trong đó. Tên huynh trưởng cũng không nén nổi tò mò, xích lại gần và liếc mắc cùng đọc.
Trời vẫn cứ mưa...
Bìa thư sách đã mòn vẹt nhưng vẫn còn hiện rõ các dòng chữ. Ân nhân lão chắc đã mang theo nó bôn tẩu giang hồ nhiều năm và cũng giữ rất kỹ. Lão nhẩm đọc "Thái Cực Cùng Pháp, tập san otosaigon.com, chủ biên Hữu Danh Vô Thực, biên soạn Khả Ai Công, Đại Ngu- Niên hiệu 2009".
"Ồ ra vậy, ân nhân của ta là Khả Ai Công nước Đại Ngu. Ta có mắt không tròng, đứng trước Thái Sơn mà không biết. Lão tiền bối này là một trang hảo hán luôn giúp người gặp nạn, liều mình cứu chúa và sẵn sàng chịu trách nhiệm cho mọi động hành, thật khâm phục, khâm phục". Lão phu gật gật đầu lẩm bẩm.
"Độc tố rất nguy hiểm, nếu tích tụ lâu trong người sẽ thẩm thấu vào lục phủ ngũ tạng, gây sạn thận, suy dương hại âm, cần phải triệt tiêu hoặc đưa ra khỏi cơ thể càng sớm càng tốt. Để việc tập luyện, đào thải hiệu quả nhất, cần có sự chuẩn bị chu đáo, đánh giá đúng hoàn cảnh và hành động dứt khoát.
Sau đây là các bí kíp ta đã kết đúc sau nhiều năm bôn tẩu. Xin nhắc lại: Đánh giá đúng tình hình và Đọc kỹ hướng dẫn trước khi hành.
Chương 1: Các chiêu thức khi trời nắng
Chiêu 1: "Giả điên Khiêng đồ"
chiêu này có thể sử dụng tại các trà quán, tửu lầu, gia trang...Vào hỏi han mua vài thứ vặt vãnh nhưng chủ yếu để tiêu độc vào nơi mà gia chủ không thể ngờ đến.
Cần hít sâu thở đều, sắc thái điềm tĩnh, không nóng vội trong chiêu này.
Chiêu 2: "Hồ Lô Cứu Chúa"
sau khi sử dụng các hồ lô ẩm trà, ẩm tửu, có thể dùng hồ lô để phòng thân khi địch hoạ. Chiêu này đôi khi có thể khai triển khi đứng tấn, ngồi tấn hoặc lái tấn.
Cần tập trung để độc chất không rớt ra ngoài. Chú ý chỉ khai triển khi phần dưới trung bộ chưa căng cứng.
Chiêu 3: "CCCC"
Giang hồ đã thất truyền chiêu này nhưng sau đó có một số dị chiêu tương tự khác nảy sinh với tên "Con Ông Cháu Cha" hay "Con Các Cụ Cả". Chiêu này cực kỳ biến hoá và hiệu quả nhưng cũng cần có sự chuẩn bị tốt.
Để thi triển cần binh khí là Ô, Dù. Lưu ý chiêu này có thể nguy hiểm nếu địch biết sử dụng đối chiêu là "Ly Gián Kế" và "Dậu Đổ Bìm Leo". Chỉ sử dụng khi tối cần thiết. Có thể luyện "Thí Tốt Công" để chiêu thức này thêm biến hoá.
Chiêu 4: "Vô Ảnh Cứu"
Có thể nói đây là một chiêu thức thường áp dụng nhất. Hiệu quả miễn bàn. Thường triển khai tại lề đường, bờ tường, gốc cây, bụi rậm, đồng trống, kế nhà vệ sinh, ao mương, sông ngòi, ôi thôi đủ cả. Ra chiêu mà như không ra, thấy mà như không thấy, chất độc thoát ra mà đối thủ trở tay không kịp.
Cần hết sức tỉnh táo nhưng mê muội, thông minh nhưng đần độn, tỉnh nhưng say, thấy như không thấy, nghe như không nghe, nói như không nói. Đạt đến cảnh giới này thí chiêu thức sẽ cực nhanh, có khi chiêu đã xuất rồi mà tưởng như chưa xuất.
Chiêu 5: "Ép Cẩu Xơi Chuột"
Chính là độc chiêu mà sau này giang hồ biến tấu thành "Không Cẩu bắt Mẹo xơi phân". Chiêu này đề cao sự linh động trong thân pháp cũng như sử dụng binh khí.
Tất cả những vật tưởng như vô dụng như hộp đựng, túi vô thuỷ, bao...đều có thể sử dụng như ám khí, binh khí vô cùng lợi hại. Khéo léo cho độc chất thoát vào các binh khí này để có thể tung ra ám khí khi đối diện với xa tặc, lâm tặc, đểu tặc ...rất hữu dụng.
"Dừng lại", có một tiếng hét lớn, gió thốc vào xe mạnh đến nỗi tay xa phu phải đưa tay lên che mặt, tà áo bay phất phới. Mấy con ngựa bị kéo cương gấp đứng dựng trên 2 chân sau, hí lên ầm ĩ.
Một gã cao chừng 5 trượng, tay cầm binh khí gì đó như một cây đoản côn vằn vện từ từ tiến lại chiếc xe ngựa. Qua ánh chớp nhì nhằng, tên xa phu nhìn thấy trên ngực phải hắn hàng chữ " Mê Đu Xà , OSPD". Hắn nín thở . Gã OSPD đã tiến đến sát chiếc xe.
"Dái To", hắn quát lên. Các binh khí trên xe của gã huynh trưởng và lão phu rung lên bần bật, khua vào nhau leng keng.
Gã xa phu, huynh trưởng, lão phu đần mặt, ngớ người ra. Mặt lão phu tái đi. Tay OSPD này chắc là một cao thủ. Cặp mắt hắn rất tinh tường. Có thể hắn đã nắm được bí kíp của lão. Giọng nói của gã rất oai vệ mặc dù phải đối diện với 3 người mà hắn chưa biết là ai.
"Giấy tờ !!!", gã OSPD lại gào lên, "Chúng mày dân Đại Ngu mà ăn mặc như Tung Cẩu vậy, uổng công ta nói ngoại ngữ !!!".
"Dạ", tên xa phu thở hắt ra, gom giấy tờ của gã huynh trưởng và lão phu rồi nhanh nhẹn nhảy xuống xe đưa cho Mê Đu Xà.
Gã OSPD chẳng thèm liếc qua đống giấy tờ. Hắn gằn giọng: "Các ngươi biết lỗi chưa? Vượt quá tốc độ, giam bằng 14 ngày".
"Trời, đoạn đường lưỡi bò tại hạ đi chậm lắm, đoạn này đường tốt nên mới dấn thêm chút, đoạn ngon thế này mà cho chạy 2 dặm một giờ quá bằng giết dân..." gã xa phu nài nỉ.
Mặc kệ gã xa phu lảm nhảm. Mê Đu Xà bước gần đến cửa sau nhìn vào xe mã. "Sách gì đó, lão già?" hắn lắc hàm." Đưa mau cho ta. Các ngươi có quyền im lặng, mọi lời nói sẽ là bằng chứng trước phủ".
Gã huynh trưởng nhúc nhích tay xuống phía dưới nhưng lão phu đã nhận thấy nên nhanh chóng chận lại và đưa ngay quyển sách ra cho gã OSPD. Khi gã này bắt đầu lật sách, lão khẽ nói với tên huynh trưởng :" Bình tĩnh con, chúng ta sai mà, mấy gã này có chiêu thức 'nâng quan điểm- hạ quan tài' vô cùng lợi hại, con không phải đối thủ của hắn đâu.."
Ngó thấy hàng chữ otosaigon.com trên quyển sách, gã Mê Đu Xà tươi cười, giọng xởi lởi. "Này mấy huynh, quân pháp bất vị thân. Nhưng các người là dân nên quân pháp vị các ngươi. Mà nhớ cẩn thận, đoạn tới coi chừng có xxx đó. Ta đi đây."
"Xin lỗi đại ca, hẹn ngày gặp lại ở trà quán nào đó. Cảm ơn đã bỏ quá", lão phu đon đả.
" Kakaka, không cần xin lỗi, cũng không thiết cảm ơn", gã Mê Đu Xà cười lớn, lộ 2 chiếc răng bịt vàng sáng choé, " Nhất là từ khi phát minh ra cồn. Bảo trọng. Không tiễn."
Thoắt một cái, gã Mê Đú Xa đã ở trên lưng ngựa. Tiếng lộp cộp, lộp cộp xa dần.
Lão phu và tên huynh trưởng nhìn nhau rồi quay lại quyển cẩm nang gã Mê Đu Xà vứt lại trong xe.
Chương 2: Các chiêu thức khi trời mưa
Chiêu 1: "Tát Nước Theo Mưa"
Chiêu này cũng rất biến hoá. Tuy vậy ít người có thể thực hiện được do yêu cầu kinh kông phải ở mức thượng thừa. Bên cạnh đó, cần có sự hậu thuẫn của đồng sự mới có thể thấy hết hiệu quả.
Có thể dùng khăn, áo choàng, các binh khí thấm nước để thu độc tố xuất ra. Sau đó đồng sự sẽ thò tay ra ngoài vắt độc. Chiêu này còn có thể sử dụng để loại trừ đối thủ đang bám theo. Nếu dính độc tất đối thủ sẽ không dám bén mảng lại gần.
Chiêu 2: "Tiểu Cẩu Đại Loạn"
Chiêu này cần sự chính xác cao vì khai triển trong không gian hẹp. Thích hợp với người có tầm vóc cao sát đất. Mở cửa sổ để không khí thoáng mát. Hai tay có thể bám vào thành ghế. Một chân để trên sàn một chân gác trên ghế. Để ống độc tố hướng thẳng ra ngoài. Vận nội công từ đan điền và trung bộ đẩy độc tố vọt qua thành xe.
Nếu như thấy nội công không còn mạnh, độc tố có thể rơi rớt gây nguy hiểm đến phổi, mắt, tứ chi...có thể chuyển sang chiêu dưới, phù hợp hơn.
Chiêu 3: "Đại Cẩu Tiểu Loạn"
Di chuyển ra băng ghế sau. Mở cửa chính để tạo không gian tốt hơn cho đòn thế. 2 tay vẫn bám vào ghế hoặc cửa. Một chân có thể để trên sàn một chân gếch lên hoặc cả 2 quỳ trên ghế để tạo thế cho vững chắc. Hướng ống ra ngoài theo chiều kim đồng hồ.
Nên chọn hướng cửa chính không bị mưa tạt và thuận gió, như vậy sẽ giúp cho bớt tiêu hao sinh lực và dựa vào sức Trời để chiêu thức đạt tuyệt đỉnh.
Chiêu 4: "Tức hạ, phá Củ"
Chính là dị quyền của võ môn Củ Chi với chiêu thức thông thổ đã từng rúng động giới võ lâm, hạ gục Huê Kỳ Binh Nhân.
Để triển khai chiêu thức này, tạo một lối thông thổ trên xa mã. Có thể sử dụng Hoạ Bì để cất giấu, tránh bị phát hiện hay mai phục.
Tuy nhiên, Thổ khắc Thuỷ mà "nhất Thuỷ, nhì Hoả". Chiêu thức này tránh áp dụng tại các nơi Thuỷ thịnh Thổ suy như Sà Ghềnh, Lội Hà ở Đại Ngu Quốc. Thuỷ tặc có thể tiêu huỷ xa mã, nhân mã và hàng mã trong tích tắc.
Chiêu 5: "Đường Xa Ướt Mưa"
Chỉ áp dụng như chiêu thức cuối vì đây là chiêu áp dụng cùng chước "Khổ Nhục Kế" và "Mưa dầm Thấm dai". Độc tố khi không hoá giải kịp sẽ bắt đầu thẩm thấu qua cơ thể lan ra ngoài. Việc duy nhất là vờ như không biết để đối thủ không biết trong đồn có địch hay không. Chiêu thức này cũng được Khổng Minh áp dụng khi Tư Mã Thiên công thành...
Sau khi độc tố thoát hết ra ngoài, lập tức dừng xa mã, nhanh chóng ẩn vào cơn mưa để tiếp thêm sinh lực, tẩy rửa độc tố, xoá nhoà hành tung.
hình: imageshack.com (2009)
Chiêu 6: "Đầu Ngô, Mình Sở"
Một số trường hợp khi khai triển võ công giải toả độc tố nhưng do ống đã bi căng dưới áp lực và nội công đã suy yếu không thực hiện được các chiêu thức khác. Thêm vào đó, các binh khí như hồ lô lại quá nhỏ. Khi đó, cách hoá giải sẽ phải vận đến kế "Đầu Ngô, mình Sở".
Chiêu thức này thể hiện tinh hoa của binh pháp biến hoá và sự sáng tạo khôn lường. Dồn tắc bí, bí tắc biến, biến tắc thông...
Tay thuận nắm lấy ruột dê sinh lý, tay chiêu ngắt đầu ruột, choàng nhẹ lên ống, đầu mới ngắt cho vào trong miệng hồ lô tránh độc tố lọt ra ngoài. Hít sâu, thở ra, có thể nhắm mắt tập trung vào tam tinh huyệt để cảm nhận nội lực và tinh thần mạnh lên đáng kể.
Nếu có nữ nhi đi cùng, chiêu thức thậm chí có thể suy chuyển cả tâm thức họ. Tuỳ tình hình mà vận công cho phù hợp để đạt được hiệu quả như ý.
----
(Note: Tường điểu cũng liên quan đến Bird, chủ yếu là con trống, nhưng thực ra là tiểu đường thôi, k có j to tát như Kim Dung cả) .
Tặng các bác OS và đồng bọn
Đặc biệt cảm ơn bác haichien và Raemit đã cùng em bôn tẩu giang hồ,
Ngoài trời mưa to, thật to, những dòng nước trên đường cuồn cuộn như có lũ. Sấm chớp nhằng nhịt xuyên qua những đám mây đen kịt soi xuống con đường độc đạo dẫn vào khu rừng sâu thẳm. Một chiếc xe ngựa đang lao đi như cơn lốc, trên đó có một người đàn ông với ánh mắt đăm chiêu. Phía sau lưng người đàn ông là một toa xe màu đen, leo lét ánh đèn huyền bí. Xung quanh không một bóng nhà. Tiếng gió rít giữa đồng vắng nghe như tiếng hú trước trận Xích Bích năm nào...
hình: tuoitre.com.vn (2009a)
Bất thình lình, từ phía sau xe ngựa, một luồng thanh quang lạnh ngắt vụt đâm ra phía trước như điện xẹt . Nhanh như chớp, gã đàn ông chỉ khẽ lách đầu qua một bên. Dẫu là một tay hảo thủ thân pháp như chớp xẹt sao sa, hắn vẫn chợt rùng mình lạnh sống lưng . Luồng thanh quang sượt qua bên tai còn rung bần bật và kịp lấy đi 3 sợi tóc mai loe hoe của hắn . Hắn nhếch mép cười, khẽ gằn giọng: "Chờ tí đã huynh, có gì mà gấp vậy".
Trong xe có tiếng the thé vọng ra của một người nhỏ con, mặc 1 chiếc áo có hình tròn màu cam có đường chạy lắc léo ở giữa. Giọng nói làm người ta liên tưởng đến Sư Tử Hống trong Kungfu Hustle: "Ta bảo mi dừng gấp mà sao vẫn cứ đi, đã thêm 1 canh 2 khắc rồi, ngươi định hạ độc thủ ta chăng?".
Gã xa phu vẫn đăm chiêu như không nghe thấy.
Hắn nhớ lại trận chiến giữa sư phụ hắn và Hồng Thất Công trên Hoả Diệm Sơn năm nào. Trận đấu diễn ra suốt 2 ngày đêm và sư phụ hắn dính một chưởng chí tử rơi xuống chân núi. May thay, có một quái nhơn đầu tóc bạc trắng đã ra tay cứu mạng. Nhưng từ đó, cả thân người sư phụ hắn cứ như bị hoả bốc từng cơn ở tuổi tiền mãn kinh. Cứ đụng vào nước là bốc hoả và sưng tấy. Chất độc trong người bị dồn vào trung bộ, cứ vài giờ phải vận xuống đan điền rồi thông thổ qua một cái ống. Ống này có thể thay đổi to nhỏ từ 8 đến10 lần...
Vật vã với cơn đau hoành hành trong lục phủ ngũ tạng, hắn định bụng sẽ vận khí thải toàn bộ đôc tố qua ống ra ngoài không trung. Song, hắn chợt rùng mình khựng lại khi trong đầu thoáng ra cảnh tượng các đồng môn lăn đùng bất tỉnh nhân sự khi nhiễm phải chất kịch độc thải ra này. Một chốc bần thần hắn đoạn thò tay qua hông, kéo xoẹt cái hồ lô cỡ 2 giạ, một nụ cuời mãn nguyện thoáng qua gương mặt rạm nắng vì những chuỗi ngày hành tẩu giang hồ. Òa..òa.. chất độc bất thình lình tuôn ra xối xả vào hồ lô sau hồi vận khí lên cực điểm của gã. Chờ độc tố chảy vào đến giọt cuối cùng, hắn day nhẹ cái ống ra, rồi nhanh nhẹn dém lại hồ lô bằng cái nút bấc Vang Bordeaux sưu tầm từ chuyến du hành đến Ba lê tráng lệ cùng Mai Siêu Phong năm xưa.
Nghe tiếng thở hắt ra của kẻ thấp bé, huynh trưởng của tên xa phu, lão phu trên xe khẽ mở mắt ra nhìn. Chất độc trong người lão cũng bắt đầu căng lên. Cái ống đã duỗi ra gần đến mức to nhất. Nhức nhối. Khó chịu. Lão quơ tay lấy cái hồ lô trong xe. Ôi thôi xong, tên huynh trưởng chết tiệt đã đổ đầy chất độc vào cái hồ lô từ khi nào. Hắn đã cố gắng giúp lão trong trận chiến với Hồng Thất Công và cùng bị nạn. Lão biết tấm lòng của hắn, nên những tình huống thế này, lão cũng bỏ quá cho hắn. Nhưng cái chất độc trong người lão thì không. Nó vẫn ở đó. Sôi sục. Dâng trào...
Chiếc xe ngự bỗng rung lắc dữ dội, tên xa phu lập tức một tay cầm cương, một tay đặt lên thanh kiếm. Sư phụ hắn đã tỉnh hẳn. Lão ngó qua khe cửa và khẽ bảo hắn: "không phải thích khách, đường lưỡi bò thôi, con phải hết sức cẩn thận, đoạn này có bọn Tung Cẩu khá nguy hiểm..."
Chợt nghe tiếng gió rít từ sau, tiếng ngựa hí, tiếng cát đá ràng rạc văn bên đường. Một cổ xe trắng muốt từ muôn trùng đang lao tới, vượt qua mặt lão nhanh hơn cái chớp mắt, bên trong là một thư sinh trông rất sang trọng và nho nhã.
hình: ngoisao.net (2009)
Kinh nghiệm giang hồ cho lão biết đây là miếng mồi ngon của bọn Tung Cẩu nên lão nhanh miệng gọi kẻ đánh xe bằng cái giọng the thé gần hấp hối “Giản bối, bảo trọng!”. Vù vù… ôi thôi không kịp rồi. Từ trong bụi rậm xanh rì một kẻ to cao cải trang màu vàng cát, đầu đội mũ tròn tròn cũng màu vàng cát, nhảy thoắt ra. Phụych! Gã thư sinh cùng kẻ đánh xe ngã vật ra đường. Trên ngực của hai kẻ xấu số là hai lưỡi đao, máu từ từ loang ra thành hình tròn, tương tợ như của phi đao Lý Tầm Hoan nhưng vết máu lại to hơn, to bằng cái đèn lồng màu đỏ treo góc phố.
Chiếc xe ngựa đã dừng lại hẳn. Gã huynh trưởng và lão phu vẫn ngồi trên xe. Tên mã phu khẽ nhảy xuống. Thân thủ hắn thật phi phàm. Mặc dù trời đang mưa và đường ướt nhưng nơi hai bàn chân hắn không hề có vết. Hắn đứng bất động, khoanh hai tay thản nhiên nhìn tên Tung Cẩu.
Gã Tung Cẩu hai tay cầm chặt 2 lưỡi đao. Mắt hắn vằn lên như những chiếc xe ngựa đã đi vào địa phận của hắn. Hắn lao đến như cơn lốc. Gã xa phu cũng nhẹ nhàng chuyển động, rút thanh gươm bên người cắm thẳng xuống đất. Lưỡi gươm rung lên bần bật. Gã vẫn thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra.
Bất chợt nhìn thấy dấu triện tròn màu vàng với 3 hình thoi giống như logo Mitshubitsi trên đốc thanh gươm của tay xa phu, tên Tung Cẩu dừng ngay lại. Nhanh như khi lao đến. Hắn biết rằng không thể đùa giỡn với gã này được. Chẳng phải đó là dấu hiệu của Phéo Chì Hội, chuyên sử dụng Liều Kinh Tuyệt Pháp cùng Hột Nhưn Hoả Tiễn đó sao. Tay đao hắn lỏng ra. Ánh mắt dịu lại. Hắn khẽ gật đầu chào tên xa phu trước khi lắc mình biến vào khu rừng sâu thẳm.
Gã xa phu liếc mắc nhìn 2 cái xác trên cỗ xe màu trắng. Gã công tử đó không ai khác chính là Mã Giám Sinh. Gã thầm nghĩ và thấy tiếc thay rằng trí thức, danh tiếng, xã giao cũng chẳng giúp Mã Giám Sinh cứu được tính mạng.
Quay lại bên chiếc xe ngựa, gã khẽ nói: "Sư phụ, hồ lô đã hết rồi, sư phụ vận đỡ chiêu 'Dần Xây Hợp Long' để tống chất độc đi". (lời bình: dùng các vật không thấm nước nối vào ống để chuyển độc tố ra ngoài). " Sư phụ lắp 2 thanh Nhật Nguyệt Thần Kiếm tạo thành cái rãnh rồi cứ thế đưa ra ngoài xe là xong".
"Không được", lão phu đáp, "chiêu thức này chỉ dụng được khi ống còn mềm, nếu không sẽ ảnh hưởng đến ngũ tạng. Ta thấy cái xe ngựa trắng kia có 1 cửa phía sau, ngươi kéo lại sát đây, ta dùng chiêu 'Kim Thiền Thoát Xác' e mới xong thôi".
"Hay sư phụ thử chiêu 'Tát nước theo mưa' đi. Con đã thử vài lần rồi hiệu quả lắm" gã huynh trưởng lại the thé với vẻ sốt ruột. " Sư phụ cứ cho độc chất thoát vào áo của con, sau đó con nhờ sư đệ đưa tay ra mưa để giặt và rửa độc chất luôn".
" Như vậy phiền đến hắn lắm, chiêu đó để ta sử dụng sau. Hắn đã kéo xe ngựa kia lại cho ta rồi. Nhà ngươi tránh qua một bên để ta khai triển".
Khi gã xa phu kéo sát cái xe ngựa trắng lại gần, bật cái cửa phía sau lên, đủ tạo thành một mái che nhỏ, lão phu nhanh nhẹn lướt xuống bật cái ống đã căng tròn ra. Dòng độc tố tuôn ra xối xả. Vẻ mặt lão giãn ra. Một cơn gió thoảng qua, lão khẽ rùng mình lẩm bẩm câu gì đó rồi thu lại cái ống, chu đáo gói gém cất cẩn thận nơi an toàn nhất trên người. Một bì thư nhàu nát bỗng từ đó rơi xuống. Nhưng chưa kịp tiếp đất, chiếc bì thư đã nằm gọn trong lòng bàn tay của lão bối. Trên xe, gã huynh trưởng đang há hốc mồm trước phản xạ của lão.
"Trời !!!" Lão phu thốt ra, "đây chính là cẩm nang năm xưa lão ân nhân đã tặng ta khi chia tay để đọc khi gặp biến, thật là linh ứng". Lão khoan thai ngồi vào xa mã, ngoắc tay ra hiệu tên xa phu tiếp tục lên đường trước khi xé phong bao và dán mắt vào 1 thư sách trong đó. Tên huynh trưởng cũng không nén nổi tò mò, xích lại gần và liếc mắc cùng đọc.
Trời vẫn cứ mưa...
Bìa thư sách đã mòn vẹt nhưng vẫn còn hiện rõ các dòng chữ. Ân nhân lão chắc đã mang theo nó bôn tẩu giang hồ nhiều năm và cũng giữ rất kỹ. Lão nhẩm đọc "Thái Cực Cùng Pháp, tập san otosaigon.com, chủ biên Hữu Danh Vô Thực, biên soạn Khả Ai Công, Đại Ngu- Niên hiệu 2009".
"Ồ ra vậy, ân nhân của ta là Khả Ai Công nước Đại Ngu. Ta có mắt không tròng, đứng trước Thái Sơn mà không biết. Lão tiền bối này là một trang hảo hán luôn giúp người gặp nạn, liều mình cứu chúa và sẵn sàng chịu trách nhiệm cho mọi động hành, thật khâm phục, khâm phục". Lão phu gật gật đầu lẩm bẩm.
"Độc tố rất nguy hiểm, nếu tích tụ lâu trong người sẽ thẩm thấu vào lục phủ ngũ tạng, gây sạn thận, suy dương hại âm, cần phải triệt tiêu hoặc đưa ra khỏi cơ thể càng sớm càng tốt. Để việc tập luyện, đào thải hiệu quả nhất, cần có sự chuẩn bị chu đáo, đánh giá đúng hoàn cảnh và hành động dứt khoát.
Sau đây là các bí kíp ta đã kết đúc sau nhiều năm bôn tẩu. Xin nhắc lại: Đánh giá đúng tình hình và Đọc kỹ hướng dẫn trước khi hành.
Chương 1: Các chiêu thức khi trời nắng
Chiêu 1: "Giả điên Khiêng đồ"
chiêu này có thể sử dụng tại các trà quán, tửu lầu, gia trang...Vào hỏi han mua vài thứ vặt vãnh nhưng chủ yếu để tiêu độc vào nơi mà gia chủ không thể ngờ đến.
Cần hít sâu thở đều, sắc thái điềm tĩnh, không nóng vội trong chiêu này.
Chiêu 2: "Hồ Lô Cứu Chúa"
sau khi sử dụng các hồ lô ẩm trà, ẩm tửu, có thể dùng hồ lô để phòng thân khi địch hoạ. Chiêu này đôi khi có thể khai triển khi đứng tấn, ngồi tấn hoặc lái tấn.
Cần tập trung để độc chất không rớt ra ngoài. Chú ý chỉ khai triển khi phần dưới trung bộ chưa căng cứng.
Chiêu 3: "CCCC"
Giang hồ đã thất truyền chiêu này nhưng sau đó có một số dị chiêu tương tự khác nảy sinh với tên "Con Ông Cháu Cha" hay "Con Các Cụ Cả". Chiêu này cực kỳ biến hoá và hiệu quả nhưng cũng cần có sự chuẩn bị tốt.
Để thi triển cần binh khí là Ô, Dù. Lưu ý chiêu này có thể nguy hiểm nếu địch biết sử dụng đối chiêu là "Ly Gián Kế" và "Dậu Đổ Bìm Leo". Chỉ sử dụng khi tối cần thiết. Có thể luyện "Thí Tốt Công" để chiêu thức này thêm biến hoá.
Chiêu 4: "Vô Ảnh Cứu"
Có thể nói đây là một chiêu thức thường áp dụng nhất. Hiệu quả miễn bàn. Thường triển khai tại lề đường, bờ tường, gốc cây, bụi rậm, đồng trống, kế nhà vệ sinh, ao mương, sông ngòi, ôi thôi đủ cả. Ra chiêu mà như không ra, thấy mà như không thấy, chất độc thoát ra mà đối thủ trở tay không kịp.
Cần hết sức tỉnh táo nhưng mê muội, thông minh nhưng đần độn, tỉnh nhưng say, thấy như không thấy, nghe như không nghe, nói như không nói. Đạt đến cảnh giới này thí chiêu thức sẽ cực nhanh, có khi chiêu đã xuất rồi mà tưởng như chưa xuất.
Chiêu 5: "Ép Cẩu Xơi Chuột"
Chính là độc chiêu mà sau này giang hồ biến tấu thành "Không Cẩu bắt Mẹo xơi phân". Chiêu này đề cao sự linh động trong thân pháp cũng như sử dụng binh khí.
Tất cả những vật tưởng như vô dụng như hộp đựng, túi vô thuỷ, bao...đều có thể sử dụng như ám khí, binh khí vô cùng lợi hại. Khéo léo cho độc chất thoát vào các binh khí này để có thể tung ra ám khí khi đối diện với xa tặc, lâm tặc, đểu tặc ...rất hữu dụng.
"Dừng lại", có một tiếng hét lớn, gió thốc vào xe mạnh đến nỗi tay xa phu phải đưa tay lên che mặt, tà áo bay phất phới. Mấy con ngựa bị kéo cương gấp đứng dựng trên 2 chân sau, hí lên ầm ĩ.
Một gã cao chừng 5 trượng, tay cầm binh khí gì đó như một cây đoản côn vằn vện từ từ tiến lại chiếc xe ngựa. Qua ánh chớp nhì nhằng, tên xa phu nhìn thấy trên ngực phải hắn hàng chữ " Mê Đu Xà , OSPD". Hắn nín thở . Gã OSPD đã tiến đến sát chiếc xe.
"Dái To", hắn quát lên. Các binh khí trên xe của gã huynh trưởng và lão phu rung lên bần bật, khua vào nhau leng keng.
Gã xa phu, huynh trưởng, lão phu đần mặt, ngớ người ra. Mặt lão phu tái đi. Tay OSPD này chắc là một cao thủ. Cặp mắt hắn rất tinh tường. Có thể hắn đã nắm được bí kíp của lão. Giọng nói của gã rất oai vệ mặc dù phải đối diện với 3 người mà hắn chưa biết là ai.
"Giấy tờ !!!", gã OSPD lại gào lên, "Chúng mày dân Đại Ngu mà ăn mặc như Tung Cẩu vậy, uổng công ta nói ngoại ngữ !!!".
"Dạ", tên xa phu thở hắt ra, gom giấy tờ của gã huynh trưởng và lão phu rồi nhanh nhẹn nhảy xuống xe đưa cho Mê Đu Xà.
Gã OSPD chẳng thèm liếc qua đống giấy tờ. Hắn gằn giọng: "Các ngươi biết lỗi chưa? Vượt quá tốc độ, giam bằng 14 ngày".
"Trời, đoạn đường lưỡi bò tại hạ đi chậm lắm, đoạn này đường tốt nên mới dấn thêm chút, đoạn ngon thế này mà cho chạy 2 dặm một giờ quá bằng giết dân..." gã xa phu nài nỉ.
Mặc kệ gã xa phu lảm nhảm. Mê Đu Xà bước gần đến cửa sau nhìn vào xe mã. "Sách gì đó, lão già?" hắn lắc hàm." Đưa mau cho ta. Các ngươi có quyền im lặng, mọi lời nói sẽ là bằng chứng trước phủ".
Gã huynh trưởng nhúc nhích tay xuống phía dưới nhưng lão phu đã nhận thấy nên nhanh chóng chận lại và đưa ngay quyển sách ra cho gã OSPD. Khi gã này bắt đầu lật sách, lão khẽ nói với tên huynh trưởng :" Bình tĩnh con, chúng ta sai mà, mấy gã này có chiêu thức 'nâng quan điểm- hạ quan tài' vô cùng lợi hại, con không phải đối thủ của hắn đâu.."
Ngó thấy hàng chữ otosaigon.com trên quyển sách, gã Mê Đu Xà tươi cười, giọng xởi lởi. "Này mấy huynh, quân pháp bất vị thân. Nhưng các người là dân nên quân pháp vị các ngươi. Mà nhớ cẩn thận, đoạn tới coi chừng có xxx đó. Ta đi đây."
"Xin lỗi đại ca, hẹn ngày gặp lại ở trà quán nào đó. Cảm ơn đã bỏ quá", lão phu đon đả.
" Kakaka, không cần xin lỗi, cũng không thiết cảm ơn", gã Mê Đu Xà cười lớn, lộ 2 chiếc răng bịt vàng sáng choé, " Nhất là từ khi phát minh ra cồn. Bảo trọng. Không tiễn."
Thoắt một cái, gã Mê Đú Xa đã ở trên lưng ngựa. Tiếng lộp cộp, lộp cộp xa dần.
Lão phu và tên huynh trưởng nhìn nhau rồi quay lại quyển cẩm nang gã Mê Đu Xà vứt lại trong xe.
Chương 2: Các chiêu thức khi trời mưa
Chiêu 1: "Tát Nước Theo Mưa"
Chiêu này cũng rất biến hoá. Tuy vậy ít người có thể thực hiện được do yêu cầu kinh kông phải ở mức thượng thừa. Bên cạnh đó, cần có sự hậu thuẫn của đồng sự mới có thể thấy hết hiệu quả.
Có thể dùng khăn, áo choàng, các binh khí thấm nước để thu độc tố xuất ra. Sau đó đồng sự sẽ thò tay ra ngoài vắt độc. Chiêu này còn có thể sử dụng để loại trừ đối thủ đang bám theo. Nếu dính độc tất đối thủ sẽ không dám bén mảng lại gần.
Chiêu 2: "Tiểu Cẩu Đại Loạn"
Chiêu này cần sự chính xác cao vì khai triển trong không gian hẹp. Thích hợp với người có tầm vóc cao sát đất. Mở cửa sổ để không khí thoáng mát. Hai tay có thể bám vào thành ghế. Một chân để trên sàn một chân gác trên ghế. Để ống độc tố hướng thẳng ra ngoài. Vận nội công từ đan điền và trung bộ đẩy độc tố vọt qua thành xe.
Nếu như thấy nội công không còn mạnh, độc tố có thể rơi rớt gây nguy hiểm đến phổi, mắt, tứ chi...có thể chuyển sang chiêu dưới, phù hợp hơn.
Chiêu 3: "Đại Cẩu Tiểu Loạn"
Di chuyển ra băng ghế sau. Mở cửa chính để tạo không gian tốt hơn cho đòn thế. 2 tay vẫn bám vào ghế hoặc cửa. Một chân có thể để trên sàn một chân gếch lên hoặc cả 2 quỳ trên ghế để tạo thế cho vững chắc. Hướng ống ra ngoài theo chiều kim đồng hồ.
Nên chọn hướng cửa chính không bị mưa tạt và thuận gió, như vậy sẽ giúp cho bớt tiêu hao sinh lực và dựa vào sức Trời để chiêu thức đạt tuyệt đỉnh.
Chiêu 4: "Tức hạ, phá Củ"
Chính là dị quyền của võ môn Củ Chi với chiêu thức thông thổ đã từng rúng động giới võ lâm, hạ gục Huê Kỳ Binh Nhân.
Để triển khai chiêu thức này, tạo một lối thông thổ trên xa mã. Có thể sử dụng Hoạ Bì để cất giấu, tránh bị phát hiện hay mai phục.
Tuy nhiên, Thổ khắc Thuỷ mà "nhất Thuỷ, nhì Hoả". Chiêu thức này tránh áp dụng tại các nơi Thuỷ thịnh Thổ suy như Sà Ghềnh, Lội Hà ở Đại Ngu Quốc. Thuỷ tặc có thể tiêu huỷ xa mã, nhân mã và hàng mã trong tích tắc.
Chiêu 5: "Đường Xa Ướt Mưa"
Chỉ áp dụng như chiêu thức cuối vì đây là chiêu áp dụng cùng chước "Khổ Nhục Kế" và "Mưa dầm Thấm dai". Độc tố khi không hoá giải kịp sẽ bắt đầu thẩm thấu qua cơ thể lan ra ngoài. Việc duy nhất là vờ như không biết để đối thủ không biết trong đồn có địch hay không. Chiêu thức này cũng được Khổng Minh áp dụng khi Tư Mã Thiên công thành...
Sau khi độc tố thoát hết ra ngoài, lập tức dừng xa mã, nhanh chóng ẩn vào cơn mưa để tiếp thêm sinh lực, tẩy rửa độc tố, xoá nhoà hành tung.
hình: imageshack.com (2009)
Chiêu 6: "Đầu Ngô, Mình Sở"
Một số trường hợp khi khai triển võ công giải toả độc tố nhưng do ống đã bi căng dưới áp lực và nội công đã suy yếu không thực hiện được các chiêu thức khác. Thêm vào đó, các binh khí như hồ lô lại quá nhỏ. Khi đó, cách hoá giải sẽ phải vận đến kế "Đầu Ngô, mình Sở".
Chiêu thức này thể hiện tinh hoa của binh pháp biến hoá và sự sáng tạo khôn lường. Dồn tắc bí, bí tắc biến, biến tắc thông...
Tay thuận nắm lấy ruột dê sinh lý, tay chiêu ngắt đầu ruột, choàng nhẹ lên ống, đầu mới ngắt cho vào trong miệng hồ lô tránh độc tố lọt ra ngoài. Hít sâu, thở ra, có thể nhắm mắt tập trung vào tam tinh huyệt để cảm nhận nội lực và tinh thần mạnh lên đáng kể.
Nếu có nữ nhi đi cùng, chiêu thức thậm chí có thể suy chuyển cả tâm thức họ. Tuỳ tình hình mà vận công cho phù hợp để đạt được hiệu quả như ý.
----
(Note: Tường điểu cũng liên quan đến Bird, chủ yếu là con trống, nhưng thực ra là tiểu đường thôi, k có j to tát như Kim Dung cả) .
Last edited by a moderator:
Tường điểu kỳ pháp
Tặng các bác OS và đồng bọn
Đặc biệt cảm ơn bác haichien và Raemit đã cùng em bôn tẩu giang hồ,
Ngoài trời mưa to, thật to, những dòng nước trên đường cuồn cuộn như có lũ. Sấm chớp nhằng nhịt xuyên qua những đám mây đen kịt soi xuống con đường độc đạo dẫn vào khu rừng sâu thẳm. Một chiếc xe ngựa đang lao đi như cơn lốc, trên đó có một người đàn ông với ánh mắt đăm chiêu. Phía sau lưng người đàn ông là một toa xe màu đen, leo lét ánh đèn huyền bí. Xung quanh không một bóng nhà. Tiếng gió rít giữa đồng vắng nghe như tiếng hú trước trận Xích Bích năm nào...
hình: tuoitre.com.vn (2009a)
Bất thình lình, từ phía sau xe ngựa, một luồng thanh quang lạnh ngắt vụt đâm ra phía trước như điện xẹt . Nhanh như chớp, gã đàn ông chỉ khẽ lách đầu qua một bên. Dẫu là một tay hảo thủ thân pháp như chớp xẹt sao sa, hắn vẫn chợt rùng mình lạnh sống lưng . Luồng thanh quang sượt qua bên tai còn rung bần bật và kịp lấy đi 3 sợi tóc mai loe hoe của hắn . Hắn nhếch mép cười, khẽ gằn giọng: "Chờ tí đã huynh, có gì mà gấp vậy".
Trong xe có tiếng the thé vọng ra của một người nhỏ con, mặc 1 chiếc áo có hình tròn màu cam có đường chạy lắc léo ở giữa. Giọng nói làm người ta liên tưởng đến Sư Tử Hống trong Kungfu Hustle: "Ta bảo mi dừng gấp mà sao vẫn cứ đi, đã thêm 1 canh 2 khắc rồi, ngươi định hạ độc thủ ta chăng?".
Gã xa phu vẫn đăm chiêu như không nghe thấy.
Hắn nhớ lại trận chiến giữa sư phụ hắn và Hồng Thất Công trên Hoả Diệm Sơn năm nào. Trận đấu diễn ra suốt 2 ngày đêm và sư phụ hắn dính một chưởng chí tử rơi xuống chân núi. May thay, có một quái nhơn đầu tóc bạc trắng đã ra tay cứu mạng. Nhưng từ đó, cả thân người sư phụ hắn cứ như bị hoả bốc từng cơn ở tuổi tiền mãn kinh. Cứ đụng vào nước là bốc hoả và sưng tấy. Chất độc trong người bị dồn vào trung bộ, cứ vài giờ phải vận xuống đan điền rồi thông thổ qua một cái ống. Ống này có thể thay đổi to nhỏ từ 8 đến10 lần...
Vật vã với cơn đau hoành hành trong lục phủ ngũ tạng, hắn định bụng sẽ vận khí thải toàn bộ đôc tố qua ống ra ngoài không trung. Song, hắn chợt rùng mình khựng lại khi trong đầu thoáng ra cảnh tượng các đồng môn lăn đùng bất tỉnh nhân sự khi nhiễm phải chất kịch độc thải ra này. Một chốc bần thần hắn đoạn thò tay qua hông, kéo xoẹt cái hồ lô cỡ 2 giạ, một nụ cuời mãn nguyện thoáng qua gương mặt rạm nắng vì những chuỗi ngày hành tẩu giang hồ. Òa..òa.. chất độc bất thình lình tuôn ra xối xả vào hồ lô sau hồi vận khí lên cực điểm của gã. Chờ độc tố chảy vào đến giọt cuối cùng, hắn day nhẹ cái ống ra, rồi nhanh nhẹn dém lại hồ lô bằng cái nút bấc Vang Bordeaux sưu tầm từ chuyến du hành đến Ba lê tráng lệ cùng Mai Siêu Phong năm xưa.
Nghe tiếng thở hắt ra của kẻ thấp bé, huynh trưởng của tên xa phu, lão phu trên xe khẽ mở mắt ra nhìn. Chất độc trong người lão cũng bắt đầu căng lên. Cái ống đã duỗi ra gần đến mức to nhất. Nhức nhối. Khó chịu. Lão quơ tay lấy cái hồ lô trong xe. Ôi thôi xong, tên huynh trưởng chết tiệt đã đổ đầy chất độc vào cái hồ lô từ khi nào. Hắn đã cố gắng giúp lão trong trận chiến với Hồng Thất Công và cùng bị nạn. Lão biết tấm lòng của hắn, nên những tình huống thế này, lão cũng bỏ quá cho hắn. Nhưng cái chất độc trong người lão thì không. Nó vẫn ở đó. Sôi sục. Dâng trào...
Chiếc xe ngự bỗng rung lắc dữ dội, tên xa phu lập tức một tay cầm cương, một tay đặt lên thanh kiếm. Sư phụ hắn đã tỉnh hẳn. Lão ngó qua khe cửa và khẽ bảo hắn: "không phải thích khách, đường lưỡi bò thôi, con phải hết sức cẩn thận, đoạn này có bọn Tung Cẩu khá nguy hiểm..."
Chợt nghe tiếng gió rít từ sau, tiếng ngựa hí, tiếng cát đá ràng rạc văn bên đường. Một cổ xe trắng muốt từ muôn trùng đang lao tới, vượt qua mặt lão nhanh hơn cái chớp mắt, bên trong là một thư sinh trông rất sang trọng và nho nhã.
hình: ngoisao.net (2009)
Kinh nghiệm giang hồ cho lão biết đây là miếng mồi ngon của bọn Tung Cẩu nên lão nhanh miệng gọi kẻ đánh xe bằng cái giọng the thé gần hấp hối “Giản bối, bảo trọng!”. Vù vù… ôi thôi không kịp rồi. Từ trong bụi rậm xanh rì một kẻ to cao cải trang màu vàng cát, đầu đội mũ tròn tròn cũng màu vàng cát, nhảy thoắt ra. Phụych! Gã thư sinh cùng kẻ đánh xe ngã vật ra đường. Trên ngực của hai kẻ xấu số là hai lưỡi đao, máu từ từ loang ra thành hình tròn, tương tợ như của phi đao Lý Tầm Hoan nhưng vết máu lại to hơn, to bằng cái đèn lồng màu đỏ treo góc phố.
Chiếc xe ngựa đã dừng lại hẳn. Gã huynh trưởng và lão phu vẫn ngồi trên xe. Tên mã phu khẽ nhảy xuống. Thân thủ hắn thật phi phàm. Mặc dù trời đang mưa và đường ướt nhưng nơi hai bàn chân hắn không hề có vết. Hắn đứng bất động, khoanh hai tay thản nhiên nhìn tên Tung Cẩu.
Gã Tung Cẩu hai tay cầm chặt 2 lưỡi đao. Mắt hắn vằn lên như những chiếc xe ngựa đã đi vào địa phận của hắn. Hắn lao đến như cơn lốc. Gã xa phu cũng nhẹ nhàng chuyển động, rút thanh gươm bên người cắm thẳng xuống đất. Lưỡi gươm rung lên bần bật. Gã vẫn thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra.
Bất chợt nhìn thấy dấu triện tròn màu vàng với 3 hình thoi giống như logo Mitshubitsi trên đốc thanh gươm của tay xa phu, tên Tung Cẩu dừng ngay lại. Nhanh như khi lao đến. Hắn biết rằng không thể đùa giỡn với gã này được. Chẳng phải đó là dấu hiệu của Phéo Chì Hội, chuyên sử dụng Liều Kinh Tuyệt Pháp cùng Hột Nhưn Hoả Tiễn đó sao. Tay đao hắn lỏng ra. Ánh mắt dịu lại. Hắn khẽ gật đầu chào tên xa phu trước khi lắc mình biến vào khu rừng sâu thẳm.
Gã xa phu liếc mắc nhìn 2 cái xác trên cỗ xe màu trắng. Gã công tử đó không ai khác chính là Mã Giám Sinh. Gã thầm nghĩ và thấy tiếc thay rằng trí thức, danh tiếng, xã giao cũng chẳng giúp Mã Giám Sinh cứu được tính mạng.
Quay lại bên chiếc xe ngựa, gã khẽ nói: "Sư phụ, hồ lô đã hết rồi, sư phụ vận đỡ chiêu 'Dần Xây Hợp Long' để tống chất độc đi". (lời bình: dùng các vật không thấm nước nối vào ống để chuyển độc tố ra ngoài). " Sư phụ lắp 2 thanh Nhật Nguyệt Thần Kiếm tạo thành cái rãnh rồi cứ thế đưa ra ngoài xe là xong".
"Không được", lão phu đáp, "chiêu thức này chỉ dụng được khi ống còn mềm, nếu không sẽ ảnh hưởng đến ngũ tạng. Ta thấy cái xe ngựa trắng kia có 1 cửa phía sau, ngươi kéo lại sát đây, ta dùng chiêu 'Kim Thiền Thoát Xác' e mới xong thôi".
"Hay sư phụ thử chiêu 'Tát nước theo mưa' đi. Con đã thử vài lần rồi hiệu quả lắm" gã huynh trưởng lại the thé với vẻ sốt ruột. " Sư phụ cứ cho độc chất thoát vào áo của con, sau đó con nhờ sư đệ đưa tay ra mưa để giặt và rửa độc chất luôn".
" Như vậy phiền đến hắn lắm, chiêu đó để ta sử dụng sau. Hắn đã kéo xe ngựa kia lại cho ta rồi. Nhà ngươi tránh qua một bên để ta khai triển".
Khi gã xa phu kéo sát cái xe ngựa trắng lại gần, bật cái cửa phía sau lên, đủ tạo thành một mái che nhỏ, lão phu nhanh nhẹn lướt xuống bật cái ống đã căng tròn ra. Dòng độc tố tuôn ra xối xả. Vẻ mặt lão giãn ra. Một cơn gió thoảng qua, lão khẽ rùng mình lẩm bẩm câu gì đó rồi thu lại cái ống, chu đáo gói gém cất cẩn thận nơi an toàn nhất trên người. Một bì thư nhàu nát bỗng từ đó rơi xuống. Nhưng chưa kịp tiếp đất, chiếc bì thư đã nằm gọn trong lòng bàn tay của lão bối. Trên xe, gã huynh trưởng đang há hốc mồm trước phản xạ của lão.
"Trời !!!" Lão phu thốt ra, "đây chính là cẩm nang năm xưa lão ân nhân đã tặng ta khi chia tay để đọc khi gặp biến, thật là linh ứng". Lão khoan thai ngồi vào xa mã, ngoắc tay ra hiệu tên xa phu tiếp tục lên đường trước khi xé phong bao và dán mắt vào 1 thư sách trong đó. Tên huynh trưởng cũng không nén nổi tò mò, xích lại gần và liếc mắc cùng đọc.
Trời vẫn cứ mưa...
Bìa thư sách đã mòn vẹt nhưng vẫn còn hiện rõ các dòng chữ. Ân nhân lão chắc đã mang theo nó bôn tẩu giang hồ nhiều năm và cũng giữ rất kỹ. Lão nhẩm đọc "Thái Cực Cùng Pháp, tập san otosaigon.com, chủ biên Hữu Danh Vô Thực, biên soạn Khả Ai Công, Đại Ngu- Niên hiệu 2009".
"Ồ ra vậy, ân nhân của ta là Khả Ai Công nước Đại Ngu. Ta có mắt không tròng, đứng trước Thái Sơn mà không biết. Lão tiền bối này là một trang hảo hán luôn giúp người gặp nạn, liều mình cứu chúa và sẵn sàng chịu trách nhiệm cho mọi động hành, thật khâm phục, khâm phục". Lão phu gật gật đầu lẩm bẩm.
"Độc tố rất nguy hiểm, nếu tích tụ lâu trong người sẽ thẩm thấu vào lục phủ ngũ tạng, gây sạn thận, suy dương hại âm, cần phải triệt tiêu hoặc đưa ra khỏi cơ thể càng sớm càng tốt. Để việc tập luyện, đào thải hiệu quả nhất, cần có sự chuẩn bị chu đáo, đánh giá đúng hoàn cảnh và hành động dứt khoát.
Sau đây là các bí kíp ta đã kết đúc sau nhiều năm bôn tẩu. Xin nhắc lại: Đánh giá đúng tình hình và Đọc kỹ hướng dẫn trước khi hành.
Chương 1: Các chiêu thức khi trời nắng
Chiêu 1: "Giả điên Khiêng đồ"
chiêu này có thể sử dụng tại các trà quán, tửu lầu, gia trang...Vào hỏi han mua vài thứ vặt vãnh nhưng chủ yếu để tiêu độc vào nơi mà gia chủ không thể ngờ đến.
Cần hít sâu thở đều, sắc thái điềm tĩnh, không nóng vội trong chiêu này.
Chiêu 2: "Hồ Lô Cứu Chúa"
sau khi sử dụng các hồ lô ẩm trà, ẩm tửu, có thể dùng hồ lô để phòng thân khi địch hoạ. Chiêu này đôi khi có thể khai triển khi đứng tấn, ngồi tấn hoặc lái tấn.
Cần tập trung để độc chất không rớt ra ngoài. Chú ý chỉ khai triển khi phần dưới trung bộ chưa căng cứng.
Chiêu 3: "CCCC"
Giang hồ đã thất truyền chiêu này nhưng sau đó có một số dị chiêu tương tự khác nảy sinh với tên "Con Ông Cháu Cha" hay "Con Các Cụ Cả". Chiêu này cực kỳ biến hoá và hiệu quả nhưng cũng cần có sự chuẩn bị tốt.
Để thi triển cần binh khí là Ô, Dù. Lưu ý chiêu này có thể nguy hiểm nếu địch biết sử dụng đối chiêu là "Ly Gián Kế" và "Dậu Đổ Bìm Leo". Chỉ sử dụng khi tối cần thiết. Có thể luyện "Thí Tốt Công" để chiêu thức này thêm biến hoá.
Chiêu 4: "Vô Ảnh Cứu"
Có thể nói đây là một chiêu thức thường áp dụng nhất. Hiệu quả miễn bàn. Thường triển khai tại lề đường, bờ tường, gốc cây, bụi rậm, đồng trống, kế nhà vệ sinh, ao mương, sông ngòi, ôi thôi đủ cả. Ra chiêu mà như không ra, thấy mà như không thấy, chất độc thoát ra mà đối thủ trở tay không kịp.
Cần hết sức tỉnh táo nhưng mê muội, thông minh nhưng đần độn, tỉnh nhưng say, thấy như không thấy, nghe như không nghe, nói như không nói. Đạt đến cảnh giới này thí chiêu thức sẽ cực nhanh, có khi chiêu đã xuất rồi mà tưởng như chưa xuất.
Chiêu 5: "Ép Cẩu Xơi Chuột"
Chính là độc chiêu mà sau này giang hồ biến tấu thành "Không Cẩu bắt Mẹo xơi phân". Chiêu này đề cao sự linh động trong thân pháp cũng như sử dụng binh khí.
Tất cả những vật tưởng như vô dụng như hộp đựng, túi vô thuỷ, bao...đều có thể sử dụng như ám khí, binh khí vô cùng lợi hại. Khéo léo cho độc chất thoát vào các binh khí này để có thể tung ra ám khí khi đối diện với xa tặc, lâm tặc, đểu tặc ...rất hữu dụng.
"Dừng lại", có một tiếng hét lớn, gió thốc vào xe mạnh đến nỗi tay xa phu phải đưa tay lên che mặt, tà áo bay phất phới. Mấy con ngựa bị kéo cương gấp đứng dựng trên 2 chân sau, hí lên ầm ĩ.
Một gã cao chừng 5 trượng, tay cầm binh khí gì đó như một cây đoản côn vằn vện từ từ tiến lại chiếc xe ngựa. Qua ánh chớp nhì nhằng, tên xa phu nhìn thấy trên ngực phải hắn hàng chữ " Mê Đu Xà , OSPD". Hắn nín thở . Gã OSPD đã tiến đến sát chiếc xe.
"Dái To", hắn quát lên. Các binh khí trên xe của gã huynh trưởng và lão phu rung lên bần bật, khua vào nhau leng keng.
Gã xa phu, huynh trưởng, lão phu đần mặt, ngớ người ra. Mặt lão phu tái đi. Tay OSPD này chắc là một cao thủ. Cặp mắt hắn rất tinh tường. Có thể hắn đã nắm được bí kíp của lão. Giọng nói của gã rất oai vệ mặc dù phải đối diện với 3 người mà hắn chưa biết là ai.
"Giấy tờ !!!", gã OSPD lại gào lên, "Chúng mày dân Đại Ngu mà ăn mặc như Tung Cẩu vậy, uổng công ta nói ngoại ngữ !!!".
"Dạ", tên xa phu thở hắt ra, gom giấy tờ của gã huynh trưởng và lão phu rồi nhanh nhẹn nhảy xuống xe đưa cho Mê Đu Xà.
Gã OSPD chẳng thèm liếc qua đống giấy tờ. Hắn gằn giọng: "Các ngươi biết lỗi chưa? Vượt quá tốc độ, giam bằng 14 ngày".
"Trời, đoạn đường lưỡi bò tại hạ đi chậm lắm, đoạn này đường tốt nên mới dấn thêm chút, đoạn ngon thế này mà cho chạy 2 dặm một giờ quá bằng giết dân..." gã xa phu nài nỉ.
Mặc kệ gã xa phu lảm nhảm. Mê Đu Xà bước gần đến cửa sau nhìn vào xe mã. "Sách gì đó, lão già?" hắn lắc hàm." Đưa mau cho ta. Các ngươi có quyền im lặng, mọi lời nói sẽ là bằng chứng trước phủ".
Gã huynh trưởng nhúc nhích tay xuống phía dưới nhưng lão phu đã nhận thấy nên nhanh chóng chận lại và đưa ngay quyển sách ra cho gã OSPD. Khi gã này bắt đầu lật sách, lão khẽ nói với tên huynh trưởng :" Bình tĩnh con, chúng ta sai mà, mấy gã này có chiêu thức 'nâng quan điểm- hạ quan tài' vô cùng lợi hại, con không phải đối thủ của hắn đâu.."
Ngó thấy hàng chữ otosaigon.com trên quyển sách, gã Mê Đu Xà tươi cười, giọng xởi lởi. "Này mấy huynh, quân pháp bất vị thân. Nhưng các người là dân nên quân pháp vị các ngươi. Mà nhớ cẩn thận, đoạn tới coi chừng có xxx đó. Ta đi đây."
"Xin lỗi đại ca, hẹn ngày gặp lại ở trà quán nào đó. Cảm ơn đã bỏ quá", lão phu đon đả.
" Kakaka, không cần xin lỗi, cũng không thiết cảm ơn", gã Mê Đu Xà cười lớn, lộ 2 chiếc răng bịt vàng sáng choé, " Nhất là từ khi phát minh ra cồn. Bảo trọng. Không tiễn."
Thoắt một cái, gã Mê Đú Xa đã ở trên lưng ngựa. Tiếng lộp cộp, lộp cộp xa dần.
Lão phu và tên huynh trưởng nhìn nhau rồi quay lại quyển cẩm nang gã Mê Đu Xà vứt lại trong xe.
Chương 2: Các chiêu thức khi trời mưa
Chiêu 1: "Tát Nước Theo Mưa"
Chiêu này cũng rất biến hoá. Tuy vậy ít người có thể thực hiện được do yêu cầu kinh kông phải ở mức thượng thừa. Bên cạnh đó, cần có sự hậu thuẫn của đồng sự mới có thể thấy hết hiệu quả.
Có thể dùng khăn, áo choàng, các binh khí thấm nước để thu độc tố xuất ra. Sau đó đồng sự sẽ thò tay ra ngoài vắt độc. Chiêu này còn có thể sử dụng để loại trừ đối thủ đang bám theo. Nếu dính độc tất đối thủ sẽ không dám bén mảng lại gần.
Chiêu 2: "Tiểu Cẩu Đại Loạn"
Chiêu này cần sự chính xác cao vì khai triển trong không gian hẹp. Thích hợp với người có tầm vóc cao sát đất. Mở cửa sổ để không khí thoáng mát. Hai tay có thể bám vào thành ghế. Một chân để trên sàn một chân gác trên ghế. Để ống độc tố hướng thẳng ra ngoài. Vận nội công từ đan điền và trung bộ đẩy độc tố vọt qua thành xe.
Nếu như thấy nội công không còn mạnh, độc tố có thể rơi rớt gây nguy hiểm đến phổi, mắt, tứ chi...có thể chuyển sang chiêu dưới, phù hợp hơn.
Chiêu 3: "Đại Cẩu Tiểu Loạn"
Di chuyển ra băng ghế sau. Mở cửa chính để tạo không gian tốt hơn cho đòn thế. 2 tay vẫn bám vào ghế hoặc cửa. Một chân có thể để trên sàn một chân gếch lên hoặc cả 2 quỳ trên ghế để tạo thế cho vững chắc. Hướng ống ra ngoài theo chiều kim đồng hồ.
Nên chọn hướng cửa chính không bị mưa tạt và thuận gió, như vậy sẽ giúp cho bớt tiêu hao sinh lực và dựa vào sức Trời để chiêu thức đạt tuyệt đỉnh.
Chiêu 4: "Tức hạ, phá Củ"
Chính là dị quyền của võ môn Củ Chi với chiêu thức thông thổ đã từng rúng động giới võ lâm, hạ gục Huê Kỳ Binh Nhân.
Để triển khai chiêu thức này, tạo một lối thông thổ trên xa mã. Có thể sử dụng Hoạ Bì để cất giấu, tránh bị phát hiện hay mai phục.
Tuy nhiên, Thổ khắc Thuỷ mà "nhất Thuỷ, nhì Hoả". Chiêu thức này tránh áp dụng tại các nơi Thuỷ thịnh Thổ suy như Sà Ghềnh, Lội Hà ở Đại Ngu Quốc. Thuỷ tặc có thể tiêu huỷ xa mã, nhân mã và hàng mã trong tích tắc.
Chiêu 5: "Đường Xa Ướt Mưa"
Chỉ áp dụng như chiêu thức cuối vì đây là chiêu áp dụng cùng chước "Khổ Nhục Kế" và "Mưa dầm Thấm dai". Độc tố khi không hoá giải kịp sẽ bắt đầu thẩm thấu qua cơ thể lan ra ngoài. Việc duy nhất là vờ như không biết để đối thủ không biết trong đồn có địch hay không. Chiêu thức này cũng được Khổng Minh áp dụng khi Tư Mã Thiên công thành...
Sau khi độc tố thoát hết ra ngoài, lập tức dừng xa mã, nhanh chóng ẩn vào cơn mưa để tiếp thêm sinh lực, tẩy rửa độc tố, xoá nhoà hành tung.
hình: imageshack.com (2009)
Chiêu 6: "Đầu Ngô, Mình Sở"
Một số trường hợp khi khai triển võ công giải toả độc tố nhưng do ống đã bi căng dưới áp lực và nội công đã suy yếu không thực hiện được các chiêu thức khác. Thêm vào đó, các binh khí như hồ lô lại quá nhỏ. Khi đó, cách hoá giải sẽ phải vận đến kế "Đầu Ngô, mình Sở".
Chiêu thức này thể hiện tinh hoa của binh pháp biến hoá và sự sáng tạo khôn lường. Dồn tắc bí, bí tắc biến, biến tắc thông...
Tay thuận nắm lấy ruột dê sinh lý, tay chiêu ngắt đầu ruột, choàng nhẹ lên ống, đầu mới ngắt cho vào trong miệng hồ lô tránh độc tố lọt ra ngoài. Hít sâu, thở ra, có thể nhắm mắt tập trung vào tam tinh huyệt để cảm nhận nội lực và tinh thần mạnh lên đáng kể.
Nếu có nữ nhi đi cùng, chiêu thức thậm chí có thể suy chuyển cả tâm thức họ. Tuỳ tình hình mà vận công cho phù hợp để đạt được hiệu quả như ý.
----
Người và ngựa vẫn băng băng giữa núi rừng trùng trùng điệp điệp. Trong xe lão sư huynh gật gà gật gù vì cả đêm bị độc tố hành hạ không yên giấc. Gã xa phu cầm cương thì tỉnh rụi, hai mắt trợn tròn trên khuông mặt khô hoắt, phảng phất nét vô cảm. Hương cây cỏ, mùi thú hoang, mùi cơ thể của những kẻ giang hồ suốt ba ngày đêm trên đường quyện vào nhau ngai ngái.
Lão sư huynh đang mơ màng chợt bừng tỉnh do xe đột ngột dừng lại. Thấp thoáng chừng chục bộ phía trước là một kẻ bộ hành, vận trang phục nữ nhi khá kín đáo. Có điều kỳ lạ là dáng người này hơi nghiêng về phía trước. "Đại nhân giúp đỡ. Các hạ đang hành tẩu thì con chiến mã đã bị Tung Cẩu cướp mất. May mà…"– Nữ nhi thỏ thẻ. "Thôi lên đi, nếu các hạ không ngại chiếc xe cũ kỹ và hôi hám này" – Sư huynh đáp, đưa tay đỡ nữ khách thượng xa, đoạn ra hiệu cho tên phu tiếp tục hành trình.
hình: dongdinhho.vnweblogs.com (2009)
Xe đi chưa được nửa canh giờ thì gã huynh trưởng lại bắt đầu cảm thấy khó chịu, bứt rứt ở đan điền. Độc tố còn trong cơ thể đang hoành hành trở lại, nhất là trong cái lạnh căm căm. Hắn khép hai chân lại, gồng người. Được 1 lúc không ổn, hắn co 1 chân lên như ngồi xếp bằng, nhấn gót chân vào ống để chịu đựng. Hai tay nắm chặt. Sự đồng hành của một nữ nhi khiến đấng tu mi càng thấy khó khăn. Tiếng rên ư ử, tiếng cựa mình của sư huynh khiến cỗ xe lắc lư qua lại. Hắn quyết định bắt chuyện với nữ khách để quên đi sự dày vò.
"Tiểu cô nương, mạn phép cho tại hạ biết quý danh để tiện xưng hô?"
"Huynh cứ gọi Tiểu muội là Tung Sơn Nhũ Nữ, danh cúng cô là Elly...", gã huynh trưởng cảm giác phía sau câu trả lời hình như vị tiểu cô nương có nháy mắt với hắn.
"Ồ", lão phu và huynh trưởng cùng thốt lên, "hèn chi...", cả hai đều kịp dừng lại trước khi buột miệng về dáng đứng ngả ra phía trước của tiểu cô nương. "Chẳng phải cha nàng là danh tướng lừng lẫy Giao Hợp Phát Một đó ư?"
Lão phu gập cẩm nang lại, cẩn thận đánh dấu tại đầu Chương 3 - Các điều cần biết khác khi bôn tẩu, quay sang tiếp kiến vị tiểu cô nương. Ngoài trời, mưa mỗi lúc một to như trút nước, bên đường tiếng ếch nhái càng làm khung cảnh thêm tĩnh mịch, cô quạnh và lạnh lẽo...
"Dạ, chuẩn không cần chỉnh", tiểu cô nương nhẹ nhàng," Thế 2 vị đây là...??"
"Hốt Hết Tất Liệt và sư phụ đây là Dương Từ Hải, người Đại Ngu Quốc" gã huynh trưởng nhanh nhẩu.
"Oh, ra là các vị, nghe danh như sấm rền bên tai, hân hạnh, hân hạnh !", tiểu cô nương gật gù. Tuy vậy, ánh mắt nàng bỗng dưng trở nên đăm chiêu, xa xăm lạ kỳ...
"Từ Hải", nàng thầm nghĩ, "không biết hắn có can hệ gì đến chàng không, Tứ Hải Huynh, sao chàng nỡ ra đi không lời từ biệt để em tìm chàng như Lá Diêu Bông...". Nàng nhớ những ngày tháng êm đềm bên chàng, được chàng chỉ dạy chiêu thức Ngũ Chảo Thám Hoa, nhờ đó mà danh tiếng nàng đã nổi như cồn trong võ lâm. "ước gì...ước gì..." nàng miên man suy tưởng.
Thấy vị cô nương đắm trong suy nghĩ, gã huynh trưởng cũng thôi không hỏi nữa. Trời lạnh làm chất độc trong người hắn tích tụ rất nhanh. Cái chân chặn lên ống cũng tưởng chừng nhưng không còn chịu nổi. Chất độc bắt đầu rỉ ra. Hắn gồng mình, khẽ đá chân lão phu cầu cứu.
Tay không rời quyển cẩm nang, lão phu thở dài, với tay lấy một cái hộp lóng lánh vàng, trong đó có 1 bình Cửu Xà Ngũ Linh quý giá. Lão hướng tay qua tiểu cô nương "Mời cô nương 1 hớp". Rồi nhận lại. Lão ngửa cổ tu ừng ực. Gã huynh trưởng nuốt nước miếng ừng ực nhưng không dám lên tiếng. Lão phu đưa cho tên xa phu uống thêm vài ngụm rồi hé cửa xe trút hết ra ngoài.
Đáng tiếc, cái miệng bình thì nhỏ, cái ống của gã huynh trưởng đã căng phồng nên không thể cho vào. Lão phu bất chợt vỗ trán, "đầu Ngô, mình Sở", rồi lấy trong túi quần một cái ruột dê nhỏ. Tiểu cô nương khẽ đỏ mặt quay đi. Đây chính là thứ các nam thủ hay dụng khi lâm trận. Lão ngắt bớt cái đầu ruột dê rồi choàng lên cái bình. Rồi đưa cả cái bình với cái ruột dê lòng thòng cho gã huynh trưởng.
Tay xa phu bắt đầu rên rỉ “Lòng ngậm ngùi thương nhớ, em tiễn anh trong chiều mưa…”. Lão sư huynh kéo vội tay nải che lên đùi rồi nhanh chóng đút cái ống vào cái ruột dê nối với chiếc bình trống, khai xuất độc tố. Bên cạnh lão, nàng vẫn đang tựa đầu về phía sau, mắt khép lim dim, hai má đỏ hồng, miệng thì thầm hát theo bản tình ca trong mưa. Tiếng độc tố tuôn xè xè, tiếng mưa róc rách của âm thanh nhạc đệm như kết dính với nhau thành một khối không thể tách rời… Gã xa phu ngoái đầu nháy mắt với sư huynh, rồi nhoẻn miệng cười tinh quái…
-----
Mưa dần bớt hạt. Đã gần hết canh ba. Xe ngựa vẫn lắc qua lắc lại. Phía trước dần hiện ra những ô vuông trên đường tựa như pháo đài Trường Giang bít gần hết con lộ...Một nhóm người ăn mặc như lính triều đình đã chặn trước khu vực đó chừng vài bước chân. Gã cao chừng 4 thước, có vẻ như là đầu đảng, chậm rãi bước ra, trên tay cầm 1 thanh đoản côn khua loạn xạ, miệng nồng nặc mùi rượu. Mấy tên còn lại chống nạnh cười khach khách, ra điều khoái chí.
"Đáo mã các huynh, tắc lộ"
hình: tuoitre.com.vn (2009b)
Đoàn người ngựa quay lại, chán nản. Gã huynh trưởng đấm thùm thụp vào thành xe. Gã xa phu vừa kéo cương vừa chửi, hắn chửi bất cứ ai hắn nhớ, chửi cả cái làng Vũ Đại đã sinh ra hắn. Tiểu cô nương cũng bắt đầu bồn chồn, thở dài thở ngắn. Chỉ lão phu vẫn còn giữ được vẻ điềm tĩnh và quay lại với chương cuối quyển cẩm nang.
Chương 3 - Các điều cần biết khác khi bôn tẩu, bonus.
Bí kíp 1:
Tránh mọi va chạm xích mích khi bôn tẩu để có thể tránh tai ương, kiếp nạn. Không tranh hơn thua với giang hồ.
Luôn đề cao cảnh giác, "biết người biết ta", vận dụng binh pháp phù hợp. Trong 2 binh pháp "Dương Hộ Pháp" và "Âm Hộ Pháp" thì hiện nay "Âm hộ pháp" là phù hợp hơn cả. Có thể áp dụng thêm "Hèn kế" để chiêu thức thêm tinh xảo.
Tập luyện giảm Ai Kiu (IQ) đến tối thiểu, tăng Êi Kiu (AQ) đến tối đa để đạt thượng thừa cảnh giới. Qua đó thể hiện sự thích nghi với môi trường. Chỉ có thích nghi mới giúp sự vật tồn tại.
Bí kíp 2:
Luôn thận trọng với bọn Tung Cẩu cùng tham vọng vương bá, độc tôn của chúng. 2 chiêu kịch độc của chúng là "Lấy thịt đè người" và sử dụng "độc pháp". Các vật dụng, thực phẩm,... có từ Tung Cẩu đều có khả năng nguy hại, khiến võ lâm thất điên bát đảo, tiền mất tật mang, và đến sinh mạng có thể cũng bị đe doạ.
Bí kíp 3:
Hô "Khả Ai Công" để sử dụng quyền trợ giúp khi có biến. Nếu vẫn chưa có thì tự mình giúp mình.
Chúc các ngươi mã đáo thành công !!!
Đại Ngu, Niên Hiệu 1009.
-----
Xe mới lăn bánh được vài khắc, tiểu cô nương nằng nặc đòi xuống. Ngoài trời mưa cũng đã tạnh hẳn. Chưa kịp chào hỏi, nàng rời xe, thoắt một cái đã ẩn sau đám cây trước sự ngỡ ngàng của 3 kẻ thất phu. Ở đó, phía sau một tán cây nhỏ đang bắt đầu trút những chiếc lá sang thu, nàng đứng thẳng, ưỡn ngực, oai vệ. Gió lồng lộng làm tung bay choàng y, lộ ra đôi chân ngọc ngà, thon thả như bại liệt. Trên tay nàng, một binh khí hình trụ chưa từng được nhắc đến trong giang hồ chụp vào huyệt Mê Đạo. Tiếng chim hót véo von trên cành, ánh nắng bắt đầu xuyên qua cành lá. Tiếng nước đâu đó cũng bắt đầu róc rách. Trên đôi môi mọng đỏ của nàng, một nụ cười Mona Lisa bí hiểm...
hình: volam.com.vn (2009)
HẾT.
(Note: Tường điểu cũng liên quan đến Bird, chủ yếu là con trống, nhưng thực ra là tiểu đường thôi, k có j to tát như Kim Dung cả) .
Tặng các bác OS và đồng bọn
Đặc biệt cảm ơn bác haichien và Raemit đã cùng em bôn tẩu giang hồ,
Ngoài trời mưa to, thật to, những dòng nước trên đường cuồn cuộn như có lũ. Sấm chớp nhằng nhịt xuyên qua những đám mây đen kịt soi xuống con đường độc đạo dẫn vào khu rừng sâu thẳm. Một chiếc xe ngựa đang lao đi như cơn lốc, trên đó có một người đàn ông với ánh mắt đăm chiêu. Phía sau lưng người đàn ông là một toa xe màu đen, leo lét ánh đèn huyền bí. Xung quanh không một bóng nhà. Tiếng gió rít giữa đồng vắng nghe như tiếng hú trước trận Xích Bích năm nào...
hình: tuoitre.com.vn (2009a)
Bất thình lình, từ phía sau xe ngựa, một luồng thanh quang lạnh ngắt vụt đâm ra phía trước như điện xẹt . Nhanh như chớp, gã đàn ông chỉ khẽ lách đầu qua một bên. Dẫu là một tay hảo thủ thân pháp như chớp xẹt sao sa, hắn vẫn chợt rùng mình lạnh sống lưng . Luồng thanh quang sượt qua bên tai còn rung bần bật và kịp lấy đi 3 sợi tóc mai loe hoe của hắn . Hắn nhếch mép cười, khẽ gằn giọng: "Chờ tí đã huynh, có gì mà gấp vậy".
Trong xe có tiếng the thé vọng ra của một người nhỏ con, mặc 1 chiếc áo có hình tròn màu cam có đường chạy lắc léo ở giữa. Giọng nói làm người ta liên tưởng đến Sư Tử Hống trong Kungfu Hustle: "Ta bảo mi dừng gấp mà sao vẫn cứ đi, đã thêm 1 canh 2 khắc rồi, ngươi định hạ độc thủ ta chăng?".
Gã xa phu vẫn đăm chiêu như không nghe thấy.
Hắn nhớ lại trận chiến giữa sư phụ hắn và Hồng Thất Công trên Hoả Diệm Sơn năm nào. Trận đấu diễn ra suốt 2 ngày đêm và sư phụ hắn dính một chưởng chí tử rơi xuống chân núi. May thay, có một quái nhơn đầu tóc bạc trắng đã ra tay cứu mạng. Nhưng từ đó, cả thân người sư phụ hắn cứ như bị hoả bốc từng cơn ở tuổi tiền mãn kinh. Cứ đụng vào nước là bốc hoả và sưng tấy. Chất độc trong người bị dồn vào trung bộ, cứ vài giờ phải vận xuống đan điền rồi thông thổ qua một cái ống. Ống này có thể thay đổi to nhỏ từ 8 đến10 lần...
Vật vã với cơn đau hoành hành trong lục phủ ngũ tạng, hắn định bụng sẽ vận khí thải toàn bộ đôc tố qua ống ra ngoài không trung. Song, hắn chợt rùng mình khựng lại khi trong đầu thoáng ra cảnh tượng các đồng môn lăn đùng bất tỉnh nhân sự khi nhiễm phải chất kịch độc thải ra này. Một chốc bần thần hắn đoạn thò tay qua hông, kéo xoẹt cái hồ lô cỡ 2 giạ, một nụ cuời mãn nguyện thoáng qua gương mặt rạm nắng vì những chuỗi ngày hành tẩu giang hồ. Òa..òa.. chất độc bất thình lình tuôn ra xối xả vào hồ lô sau hồi vận khí lên cực điểm của gã. Chờ độc tố chảy vào đến giọt cuối cùng, hắn day nhẹ cái ống ra, rồi nhanh nhẹn dém lại hồ lô bằng cái nút bấc Vang Bordeaux sưu tầm từ chuyến du hành đến Ba lê tráng lệ cùng Mai Siêu Phong năm xưa.
Nghe tiếng thở hắt ra của kẻ thấp bé, huynh trưởng của tên xa phu, lão phu trên xe khẽ mở mắt ra nhìn. Chất độc trong người lão cũng bắt đầu căng lên. Cái ống đã duỗi ra gần đến mức to nhất. Nhức nhối. Khó chịu. Lão quơ tay lấy cái hồ lô trong xe. Ôi thôi xong, tên huynh trưởng chết tiệt đã đổ đầy chất độc vào cái hồ lô từ khi nào. Hắn đã cố gắng giúp lão trong trận chiến với Hồng Thất Công và cùng bị nạn. Lão biết tấm lòng của hắn, nên những tình huống thế này, lão cũng bỏ quá cho hắn. Nhưng cái chất độc trong người lão thì không. Nó vẫn ở đó. Sôi sục. Dâng trào...
Chiếc xe ngự bỗng rung lắc dữ dội, tên xa phu lập tức một tay cầm cương, một tay đặt lên thanh kiếm. Sư phụ hắn đã tỉnh hẳn. Lão ngó qua khe cửa và khẽ bảo hắn: "không phải thích khách, đường lưỡi bò thôi, con phải hết sức cẩn thận, đoạn này có bọn Tung Cẩu khá nguy hiểm..."
Chợt nghe tiếng gió rít từ sau, tiếng ngựa hí, tiếng cát đá ràng rạc văn bên đường. Một cổ xe trắng muốt từ muôn trùng đang lao tới, vượt qua mặt lão nhanh hơn cái chớp mắt, bên trong là một thư sinh trông rất sang trọng và nho nhã.
hình: ngoisao.net (2009)
Kinh nghiệm giang hồ cho lão biết đây là miếng mồi ngon của bọn Tung Cẩu nên lão nhanh miệng gọi kẻ đánh xe bằng cái giọng the thé gần hấp hối “Giản bối, bảo trọng!”. Vù vù… ôi thôi không kịp rồi. Từ trong bụi rậm xanh rì một kẻ to cao cải trang màu vàng cát, đầu đội mũ tròn tròn cũng màu vàng cát, nhảy thoắt ra. Phụych! Gã thư sinh cùng kẻ đánh xe ngã vật ra đường. Trên ngực của hai kẻ xấu số là hai lưỡi đao, máu từ từ loang ra thành hình tròn, tương tợ như của phi đao Lý Tầm Hoan nhưng vết máu lại to hơn, to bằng cái đèn lồng màu đỏ treo góc phố.
Chiếc xe ngựa đã dừng lại hẳn. Gã huynh trưởng và lão phu vẫn ngồi trên xe. Tên mã phu khẽ nhảy xuống. Thân thủ hắn thật phi phàm. Mặc dù trời đang mưa và đường ướt nhưng nơi hai bàn chân hắn không hề có vết. Hắn đứng bất động, khoanh hai tay thản nhiên nhìn tên Tung Cẩu.
Gã Tung Cẩu hai tay cầm chặt 2 lưỡi đao. Mắt hắn vằn lên như những chiếc xe ngựa đã đi vào địa phận của hắn. Hắn lao đến như cơn lốc. Gã xa phu cũng nhẹ nhàng chuyển động, rút thanh gươm bên người cắm thẳng xuống đất. Lưỡi gươm rung lên bần bật. Gã vẫn thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra.
Bất chợt nhìn thấy dấu triện tròn màu vàng với 3 hình thoi giống như logo Mitshubitsi trên đốc thanh gươm của tay xa phu, tên Tung Cẩu dừng ngay lại. Nhanh như khi lao đến. Hắn biết rằng không thể đùa giỡn với gã này được. Chẳng phải đó là dấu hiệu của Phéo Chì Hội, chuyên sử dụng Liều Kinh Tuyệt Pháp cùng Hột Nhưn Hoả Tiễn đó sao. Tay đao hắn lỏng ra. Ánh mắt dịu lại. Hắn khẽ gật đầu chào tên xa phu trước khi lắc mình biến vào khu rừng sâu thẳm.
Gã xa phu liếc mắc nhìn 2 cái xác trên cỗ xe màu trắng. Gã công tử đó không ai khác chính là Mã Giám Sinh. Gã thầm nghĩ và thấy tiếc thay rằng trí thức, danh tiếng, xã giao cũng chẳng giúp Mã Giám Sinh cứu được tính mạng.
Quay lại bên chiếc xe ngựa, gã khẽ nói: "Sư phụ, hồ lô đã hết rồi, sư phụ vận đỡ chiêu 'Dần Xây Hợp Long' để tống chất độc đi". (lời bình: dùng các vật không thấm nước nối vào ống để chuyển độc tố ra ngoài). " Sư phụ lắp 2 thanh Nhật Nguyệt Thần Kiếm tạo thành cái rãnh rồi cứ thế đưa ra ngoài xe là xong".
"Không được", lão phu đáp, "chiêu thức này chỉ dụng được khi ống còn mềm, nếu không sẽ ảnh hưởng đến ngũ tạng. Ta thấy cái xe ngựa trắng kia có 1 cửa phía sau, ngươi kéo lại sát đây, ta dùng chiêu 'Kim Thiền Thoát Xác' e mới xong thôi".
"Hay sư phụ thử chiêu 'Tát nước theo mưa' đi. Con đã thử vài lần rồi hiệu quả lắm" gã huynh trưởng lại the thé với vẻ sốt ruột. " Sư phụ cứ cho độc chất thoát vào áo của con, sau đó con nhờ sư đệ đưa tay ra mưa để giặt và rửa độc chất luôn".
" Như vậy phiền đến hắn lắm, chiêu đó để ta sử dụng sau. Hắn đã kéo xe ngựa kia lại cho ta rồi. Nhà ngươi tránh qua một bên để ta khai triển".
Khi gã xa phu kéo sát cái xe ngựa trắng lại gần, bật cái cửa phía sau lên, đủ tạo thành một mái che nhỏ, lão phu nhanh nhẹn lướt xuống bật cái ống đã căng tròn ra. Dòng độc tố tuôn ra xối xả. Vẻ mặt lão giãn ra. Một cơn gió thoảng qua, lão khẽ rùng mình lẩm bẩm câu gì đó rồi thu lại cái ống, chu đáo gói gém cất cẩn thận nơi an toàn nhất trên người. Một bì thư nhàu nát bỗng từ đó rơi xuống. Nhưng chưa kịp tiếp đất, chiếc bì thư đã nằm gọn trong lòng bàn tay của lão bối. Trên xe, gã huynh trưởng đang há hốc mồm trước phản xạ của lão.
"Trời !!!" Lão phu thốt ra, "đây chính là cẩm nang năm xưa lão ân nhân đã tặng ta khi chia tay để đọc khi gặp biến, thật là linh ứng". Lão khoan thai ngồi vào xa mã, ngoắc tay ra hiệu tên xa phu tiếp tục lên đường trước khi xé phong bao và dán mắt vào 1 thư sách trong đó. Tên huynh trưởng cũng không nén nổi tò mò, xích lại gần và liếc mắc cùng đọc.
Trời vẫn cứ mưa...
Bìa thư sách đã mòn vẹt nhưng vẫn còn hiện rõ các dòng chữ. Ân nhân lão chắc đã mang theo nó bôn tẩu giang hồ nhiều năm và cũng giữ rất kỹ. Lão nhẩm đọc "Thái Cực Cùng Pháp, tập san otosaigon.com, chủ biên Hữu Danh Vô Thực, biên soạn Khả Ai Công, Đại Ngu- Niên hiệu 2009".
"Ồ ra vậy, ân nhân của ta là Khả Ai Công nước Đại Ngu. Ta có mắt không tròng, đứng trước Thái Sơn mà không biết. Lão tiền bối này là một trang hảo hán luôn giúp người gặp nạn, liều mình cứu chúa và sẵn sàng chịu trách nhiệm cho mọi động hành, thật khâm phục, khâm phục". Lão phu gật gật đầu lẩm bẩm.
"Độc tố rất nguy hiểm, nếu tích tụ lâu trong người sẽ thẩm thấu vào lục phủ ngũ tạng, gây sạn thận, suy dương hại âm, cần phải triệt tiêu hoặc đưa ra khỏi cơ thể càng sớm càng tốt. Để việc tập luyện, đào thải hiệu quả nhất, cần có sự chuẩn bị chu đáo, đánh giá đúng hoàn cảnh và hành động dứt khoát.
Sau đây là các bí kíp ta đã kết đúc sau nhiều năm bôn tẩu. Xin nhắc lại: Đánh giá đúng tình hình và Đọc kỹ hướng dẫn trước khi hành.
Chương 1: Các chiêu thức khi trời nắng
Chiêu 1: "Giả điên Khiêng đồ"
chiêu này có thể sử dụng tại các trà quán, tửu lầu, gia trang...Vào hỏi han mua vài thứ vặt vãnh nhưng chủ yếu để tiêu độc vào nơi mà gia chủ không thể ngờ đến.
Cần hít sâu thở đều, sắc thái điềm tĩnh, không nóng vội trong chiêu này.
Chiêu 2: "Hồ Lô Cứu Chúa"
sau khi sử dụng các hồ lô ẩm trà, ẩm tửu, có thể dùng hồ lô để phòng thân khi địch hoạ. Chiêu này đôi khi có thể khai triển khi đứng tấn, ngồi tấn hoặc lái tấn.
Cần tập trung để độc chất không rớt ra ngoài. Chú ý chỉ khai triển khi phần dưới trung bộ chưa căng cứng.
Chiêu 3: "CCCC"
Giang hồ đã thất truyền chiêu này nhưng sau đó có một số dị chiêu tương tự khác nảy sinh với tên "Con Ông Cháu Cha" hay "Con Các Cụ Cả". Chiêu này cực kỳ biến hoá và hiệu quả nhưng cũng cần có sự chuẩn bị tốt.
Để thi triển cần binh khí là Ô, Dù. Lưu ý chiêu này có thể nguy hiểm nếu địch biết sử dụng đối chiêu là "Ly Gián Kế" và "Dậu Đổ Bìm Leo". Chỉ sử dụng khi tối cần thiết. Có thể luyện "Thí Tốt Công" để chiêu thức này thêm biến hoá.
Chiêu 4: "Vô Ảnh Cứu"
Có thể nói đây là một chiêu thức thường áp dụng nhất. Hiệu quả miễn bàn. Thường triển khai tại lề đường, bờ tường, gốc cây, bụi rậm, đồng trống, kế nhà vệ sinh, ao mương, sông ngòi, ôi thôi đủ cả. Ra chiêu mà như không ra, thấy mà như không thấy, chất độc thoát ra mà đối thủ trở tay không kịp.
Cần hết sức tỉnh táo nhưng mê muội, thông minh nhưng đần độn, tỉnh nhưng say, thấy như không thấy, nghe như không nghe, nói như không nói. Đạt đến cảnh giới này thí chiêu thức sẽ cực nhanh, có khi chiêu đã xuất rồi mà tưởng như chưa xuất.
Chiêu 5: "Ép Cẩu Xơi Chuột"
Chính là độc chiêu mà sau này giang hồ biến tấu thành "Không Cẩu bắt Mẹo xơi phân". Chiêu này đề cao sự linh động trong thân pháp cũng như sử dụng binh khí.
Tất cả những vật tưởng như vô dụng như hộp đựng, túi vô thuỷ, bao...đều có thể sử dụng như ám khí, binh khí vô cùng lợi hại. Khéo léo cho độc chất thoát vào các binh khí này để có thể tung ra ám khí khi đối diện với xa tặc, lâm tặc, đểu tặc ...rất hữu dụng.
"Dừng lại", có một tiếng hét lớn, gió thốc vào xe mạnh đến nỗi tay xa phu phải đưa tay lên che mặt, tà áo bay phất phới. Mấy con ngựa bị kéo cương gấp đứng dựng trên 2 chân sau, hí lên ầm ĩ.
Một gã cao chừng 5 trượng, tay cầm binh khí gì đó như một cây đoản côn vằn vện từ từ tiến lại chiếc xe ngựa. Qua ánh chớp nhì nhằng, tên xa phu nhìn thấy trên ngực phải hắn hàng chữ " Mê Đu Xà , OSPD". Hắn nín thở . Gã OSPD đã tiến đến sát chiếc xe.
"Dái To", hắn quát lên. Các binh khí trên xe của gã huynh trưởng và lão phu rung lên bần bật, khua vào nhau leng keng.
Gã xa phu, huynh trưởng, lão phu đần mặt, ngớ người ra. Mặt lão phu tái đi. Tay OSPD này chắc là một cao thủ. Cặp mắt hắn rất tinh tường. Có thể hắn đã nắm được bí kíp của lão. Giọng nói của gã rất oai vệ mặc dù phải đối diện với 3 người mà hắn chưa biết là ai.
"Giấy tờ !!!", gã OSPD lại gào lên, "Chúng mày dân Đại Ngu mà ăn mặc như Tung Cẩu vậy, uổng công ta nói ngoại ngữ !!!".
"Dạ", tên xa phu thở hắt ra, gom giấy tờ của gã huynh trưởng và lão phu rồi nhanh nhẹn nhảy xuống xe đưa cho Mê Đu Xà.
Gã OSPD chẳng thèm liếc qua đống giấy tờ. Hắn gằn giọng: "Các ngươi biết lỗi chưa? Vượt quá tốc độ, giam bằng 14 ngày".
"Trời, đoạn đường lưỡi bò tại hạ đi chậm lắm, đoạn này đường tốt nên mới dấn thêm chút, đoạn ngon thế này mà cho chạy 2 dặm một giờ quá bằng giết dân..." gã xa phu nài nỉ.
Mặc kệ gã xa phu lảm nhảm. Mê Đu Xà bước gần đến cửa sau nhìn vào xe mã. "Sách gì đó, lão già?" hắn lắc hàm." Đưa mau cho ta. Các ngươi có quyền im lặng, mọi lời nói sẽ là bằng chứng trước phủ".
Gã huynh trưởng nhúc nhích tay xuống phía dưới nhưng lão phu đã nhận thấy nên nhanh chóng chận lại và đưa ngay quyển sách ra cho gã OSPD. Khi gã này bắt đầu lật sách, lão khẽ nói với tên huynh trưởng :" Bình tĩnh con, chúng ta sai mà, mấy gã này có chiêu thức 'nâng quan điểm- hạ quan tài' vô cùng lợi hại, con không phải đối thủ của hắn đâu.."
Ngó thấy hàng chữ otosaigon.com trên quyển sách, gã Mê Đu Xà tươi cười, giọng xởi lởi. "Này mấy huynh, quân pháp bất vị thân. Nhưng các người là dân nên quân pháp vị các ngươi. Mà nhớ cẩn thận, đoạn tới coi chừng có xxx đó. Ta đi đây."
"Xin lỗi đại ca, hẹn ngày gặp lại ở trà quán nào đó. Cảm ơn đã bỏ quá", lão phu đon đả.
" Kakaka, không cần xin lỗi, cũng không thiết cảm ơn", gã Mê Đu Xà cười lớn, lộ 2 chiếc răng bịt vàng sáng choé, " Nhất là từ khi phát minh ra cồn. Bảo trọng. Không tiễn."
Thoắt một cái, gã Mê Đú Xa đã ở trên lưng ngựa. Tiếng lộp cộp, lộp cộp xa dần.
Lão phu và tên huynh trưởng nhìn nhau rồi quay lại quyển cẩm nang gã Mê Đu Xà vứt lại trong xe.
Chương 2: Các chiêu thức khi trời mưa
Chiêu 1: "Tát Nước Theo Mưa"
Chiêu này cũng rất biến hoá. Tuy vậy ít người có thể thực hiện được do yêu cầu kinh kông phải ở mức thượng thừa. Bên cạnh đó, cần có sự hậu thuẫn của đồng sự mới có thể thấy hết hiệu quả.
Có thể dùng khăn, áo choàng, các binh khí thấm nước để thu độc tố xuất ra. Sau đó đồng sự sẽ thò tay ra ngoài vắt độc. Chiêu này còn có thể sử dụng để loại trừ đối thủ đang bám theo. Nếu dính độc tất đối thủ sẽ không dám bén mảng lại gần.
Chiêu 2: "Tiểu Cẩu Đại Loạn"
Chiêu này cần sự chính xác cao vì khai triển trong không gian hẹp. Thích hợp với người có tầm vóc cao sát đất. Mở cửa sổ để không khí thoáng mát. Hai tay có thể bám vào thành ghế. Một chân để trên sàn một chân gác trên ghế. Để ống độc tố hướng thẳng ra ngoài. Vận nội công từ đan điền và trung bộ đẩy độc tố vọt qua thành xe.
Nếu như thấy nội công không còn mạnh, độc tố có thể rơi rớt gây nguy hiểm đến phổi, mắt, tứ chi...có thể chuyển sang chiêu dưới, phù hợp hơn.
Chiêu 3: "Đại Cẩu Tiểu Loạn"
Di chuyển ra băng ghế sau. Mở cửa chính để tạo không gian tốt hơn cho đòn thế. 2 tay vẫn bám vào ghế hoặc cửa. Một chân có thể để trên sàn một chân gếch lên hoặc cả 2 quỳ trên ghế để tạo thế cho vững chắc. Hướng ống ra ngoài theo chiều kim đồng hồ.
Nên chọn hướng cửa chính không bị mưa tạt và thuận gió, như vậy sẽ giúp cho bớt tiêu hao sinh lực và dựa vào sức Trời để chiêu thức đạt tuyệt đỉnh.
Chiêu 4: "Tức hạ, phá Củ"
Chính là dị quyền của võ môn Củ Chi với chiêu thức thông thổ đã từng rúng động giới võ lâm, hạ gục Huê Kỳ Binh Nhân.
Để triển khai chiêu thức này, tạo một lối thông thổ trên xa mã. Có thể sử dụng Hoạ Bì để cất giấu, tránh bị phát hiện hay mai phục.
Tuy nhiên, Thổ khắc Thuỷ mà "nhất Thuỷ, nhì Hoả". Chiêu thức này tránh áp dụng tại các nơi Thuỷ thịnh Thổ suy như Sà Ghềnh, Lội Hà ở Đại Ngu Quốc. Thuỷ tặc có thể tiêu huỷ xa mã, nhân mã và hàng mã trong tích tắc.
Chiêu 5: "Đường Xa Ướt Mưa"
Chỉ áp dụng như chiêu thức cuối vì đây là chiêu áp dụng cùng chước "Khổ Nhục Kế" và "Mưa dầm Thấm dai". Độc tố khi không hoá giải kịp sẽ bắt đầu thẩm thấu qua cơ thể lan ra ngoài. Việc duy nhất là vờ như không biết để đối thủ không biết trong đồn có địch hay không. Chiêu thức này cũng được Khổng Minh áp dụng khi Tư Mã Thiên công thành...
Sau khi độc tố thoát hết ra ngoài, lập tức dừng xa mã, nhanh chóng ẩn vào cơn mưa để tiếp thêm sinh lực, tẩy rửa độc tố, xoá nhoà hành tung.
hình: imageshack.com (2009)
Chiêu 6: "Đầu Ngô, Mình Sở"
Một số trường hợp khi khai triển võ công giải toả độc tố nhưng do ống đã bi căng dưới áp lực và nội công đã suy yếu không thực hiện được các chiêu thức khác. Thêm vào đó, các binh khí như hồ lô lại quá nhỏ. Khi đó, cách hoá giải sẽ phải vận đến kế "Đầu Ngô, mình Sở".
Chiêu thức này thể hiện tinh hoa của binh pháp biến hoá và sự sáng tạo khôn lường. Dồn tắc bí, bí tắc biến, biến tắc thông...
Tay thuận nắm lấy ruột dê sinh lý, tay chiêu ngắt đầu ruột, choàng nhẹ lên ống, đầu mới ngắt cho vào trong miệng hồ lô tránh độc tố lọt ra ngoài. Hít sâu, thở ra, có thể nhắm mắt tập trung vào tam tinh huyệt để cảm nhận nội lực và tinh thần mạnh lên đáng kể.
Nếu có nữ nhi đi cùng, chiêu thức thậm chí có thể suy chuyển cả tâm thức họ. Tuỳ tình hình mà vận công cho phù hợp để đạt được hiệu quả như ý.
----
Người và ngựa vẫn băng băng giữa núi rừng trùng trùng điệp điệp. Trong xe lão sư huynh gật gà gật gù vì cả đêm bị độc tố hành hạ không yên giấc. Gã xa phu cầm cương thì tỉnh rụi, hai mắt trợn tròn trên khuông mặt khô hoắt, phảng phất nét vô cảm. Hương cây cỏ, mùi thú hoang, mùi cơ thể của những kẻ giang hồ suốt ba ngày đêm trên đường quyện vào nhau ngai ngái.
Lão sư huynh đang mơ màng chợt bừng tỉnh do xe đột ngột dừng lại. Thấp thoáng chừng chục bộ phía trước là một kẻ bộ hành, vận trang phục nữ nhi khá kín đáo. Có điều kỳ lạ là dáng người này hơi nghiêng về phía trước. "Đại nhân giúp đỡ. Các hạ đang hành tẩu thì con chiến mã đã bị Tung Cẩu cướp mất. May mà…"– Nữ nhi thỏ thẻ. "Thôi lên đi, nếu các hạ không ngại chiếc xe cũ kỹ và hôi hám này" – Sư huynh đáp, đưa tay đỡ nữ khách thượng xa, đoạn ra hiệu cho tên phu tiếp tục hành trình.
hình: dongdinhho.vnweblogs.com (2009)
Xe đi chưa được nửa canh giờ thì gã huynh trưởng lại bắt đầu cảm thấy khó chịu, bứt rứt ở đan điền. Độc tố còn trong cơ thể đang hoành hành trở lại, nhất là trong cái lạnh căm căm. Hắn khép hai chân lại, gồng người. Được 1 lúc không ổn, hắn co 1 chân lên như ngồi xếp bằng, nhấn gót chân vào ống để chịu đựng. Hai tay nắm chặt. Sự đồng hành của một nữ nhi khiến đấng tu mi càng thấy khó khăn. Tiếng rên ư ử, tiếng cựa mình của sư huynh khiến cỗ xe lắc lư qua lại. Hắn quyết định bắt chuyện với nữ khách để quên đi sự dày vò.
"Tiểu cô nương, mạn phép cho tại hạ biết quý danh để tiện xưng hô?"
"Huynh cứ gọi Tiểu muội là Tung Sơn Nhũ Nữ, danh cúng cô là Elly...", gã huynh trưởng cảm giác phía sau câu trả lời hình như vị tiểu cô nương có nháy mắt với hắn.
"Ồ", lão phu và huynh trưởng cùng thốt lên, "hèn chi...", cả hai đều kịp dừng lại trước khi buột miệng về dáng đứng ngả ra phía trước của tiểu cô nương. "Chẳng phải cha nàng là danh tướng lừng lẫy Giao Hợp Phát Một đó ư?"
Lão phu gập cẩm nang lại, cẩn thận đánh dấu tại đầu Chương 3 - Các điều cần biết khác khi bôn tẩu, quay sang tiếp kiến vị tiểu cô nương. Ngoài trời, mưa mỗi lúc một to như trút nước, bên đường tiếng ếch nhái càng làm khung cảnh thêm tĩnh mịch, cô quạnh và lạnh lẽo...
"Dạ, chuẩn không cần chỉnh", tiểu cô nương nhẹ nhàng," Thế 2 vị đây là...??"
"Hốt Hết Tất Liệt và sư phụ đây là Dương Từ Hải, người Đại Ngu Quốc" gã huynh trưởng nhanh nhẩu.
"Oh, ra là các vị, nghe danh như sấm rền bên tai, hân hạnh, hân hạnh !", tiểu cô nương gật gù. Tuy vậy, ánh mắt nàng bỗng dưng trở nên đăm chiêu, xa xăm lạ kỳ...
"Từ Hải", nàng thầm nghĩ, "không biết hắn có can hệ gì đến chàng không, Tứ Hải Huynh, sao chàng nỡ ra đi không lời từ biệt để em tìm chàng như Lá Diêu Bông...". Nàng nhớ những ngày tháng êm đềm bên chàng, được chàng chỉ dạy chiêu thức Ngũ Chảo Thám Hoa, nhờ đó mà danh tiếng nàng đã nổi như cồn trong võ lâm. "ước gì...ước gì..." nàng miên man suy tưởng.
Thấy vị cô nương đắm trong suy nghĩ, gã huynh trưởng cũng thôi không hỏi nữa. Trời lạnh làm chất độc trong người hắn tích tụ rất nhanh. Cái chân chặn lên ống cũng tưởng chừng nhưng không còn chịu nổi. Chất độc bắt đầu rỉ ra. Hắn gồng mình, khẽ đá chân lão phu cầu cứu.
Tay không rời quyển cẩm nang, lão phu thở dài, với tay lấy một cái hộp lóng lánh vàng, trong đó có 1 bình Cửu Xà Ngũ Linh quý giá. Lão hướng tay qua tiểu cô nương "Mời cô nương 1 hớp". Rồi nhận lại. Lão ngửa cổ tu ừng ực. Gã huynh trưởng nuốt nước miếng ừng ực nhưng không dám lên tiếng. Lão phu đưa cho tên xa phu uống thêm vài ngụm rồi hé cửa xe trút hết ra ngoài.
Đáng tiếc, cái miệng bình thì nhỏ, cái ống của gã huynh trưởng đã căng phồng nên không thể cho vào. Lão phu bất chợt vỗ trán, "đầu Ngô, mình Sở", rồi lấy trong túi quần một cái ruột dê nhỏ. Tiểu cô nương khẽ đỏ mặt quay đi. Đây chính là thứ các nam thủ hay dụng khi lâm trận. Lão ngắt bớt cái đầu ruột dê rồi choàng lên cái bình. Rồi đưa cả cái bình với cái ruột dê lòng thòng cho gã huynh trưởng.
Tay xa phu bắt đầu rên rỉ “Lòng ngậm ngùi thương nhớ, em tiễn anh trong chiều mưa…”. Lão sư huynh kéo vội tay nải che lên đùi rồi nhanh chóng đút cái ống vào cái ruột dê nối với chiếc bình trống, khai xuất độc tố. Bên cạnh lão, nàng vẫn đang tựa đầu về phía sau, mắt khép lim dim, hai má đỏ hồng, miệng thì thầm hát theo bản tình ca trong mưa. Tiếng độc tố tuôn xè xè, tiếng mưa róc rách của âm thanh nhạc đệm như kết dính với nhau thành một khối không thể tách rời… Gã xa phu ngoái đầu nháy mắt với sư huynh, rồi nhoẻn miệng cười tinh quái…
-----
Mưa dần bớt hạt. Đã gần hết canh ba. Xe ngựa vẫn lắc qua lắc lại. Phía trước dần hiện ra những ô vuông trên đường tựa như pháo đài Trường Giang bít gần hết con lộ...Một nhóm người ăn mặc như lính triều đình đã chặn trước khu vực đó chừng vài bước chân. Gã cao chừng 4 thước, có vẻ như là đầu đảng, chậm rãi bước ra, trên tay cầm 1 thanh đoản côn khua loạn xạ, miệng nồng nặc mùi rượu. Mấy tên còn lại chống nạnh cười khach khách, ra điều khoái chí.
"Đáo mã các huynh, tắc lộ"
hình: tuoitre.com.vn (2009b)
Đoàn người ngựa quay lại, chán nản. Gã huynh trưởng đấm thùm thụp vào thành xe. Gã xa phu vừa kéo cương vừa chửi, hắn chửi bất cứ ai hắn nhớ, chửi cả cái làng Vũ Đại đã sinh ra hắn. Tiểu cô nương cũng bắt đầu bồn chồn, thở dài thở ngắn. Chỉ lão phu vẫn còn giữ được vẻ điềm tĩnh và quay lại với chương cuối quyển cẩm nang.
Chương 3 - Các điều cần biết khác khi bôn tẩu, bonus.
Bí kíp 1:
Tránh mọi va chạm xích mích khi bôn tẩu để có thể tránh tai ương, kiếp nạn. Không tranh hơn thua với giang hồ.
Luôn đề cao cảnh giác, "biết người biết ta", vận dụng binh pháp phù hợp. Trong 2 binh pháp "Dương Hộ Pháp" và "Âm Hộ Pháp" thì hiện nay "Âm hộ pháp" là phù hợp hơn cả. Có thể áp dụng thêm "Hèn kế" để chiêu thức thêm tinh xảo.
Tập luyện giảm Ai Kiu (IQ) đến tối thiểu, tăng Êi Kiu (AQ) đến tối đa để đạt thượng thừa cảnh giới. Qua đó thể hiện sự thích nghi với môi trường. Chỉ có thích nghi mới giúp sự vật tồn tại.
Bí kíp 2:
Luôn thận trọng với bọn Tung Cẩu cùng tham vọng vương bá, độc tôn của chúng. 2 chiêu kịch độc của chúng là "Lấy thịt đè người" và sử dụng "độc pháp". Các vật dụng, thực phẩm,... có từ Tung Cẩu đều có khả năng nguy hại, khiến võ lâm thất điên bát đảo, tiền mất tật mang, và đến sinh mạng có thể cũng bị đe doạ.
Bí kíp 3:
Hô "Khả Ai Công" để sử dụng quyền trợ giúp khi có biến. Nếu vẫn chưa có thì tự mình giúp mình.
Chúc các ngươi mã đáo thành công !!!
Đại Ngu, Niên Hiệu 1009.
-----
Xe mới lăn bánh được vài khắc, tiểu cô nương nằng nặc đòi xuống. Ngoài trời mưa cũng đã tạnh hẳn. Chưa kịp chào hỏi, nàng rời xe, thoắt một cái đã ẩn sau đám cây trước sự ngỡ ngàng của 3 kẻ thất phu. Ở đó, phía sau một tán cây nhỏ đang bắt đầu trút những chiếc lá sang thu, nàng đứng thẳng, ưỡn ngực, oai vệ. Gió lồng lộng làm tung bay choàng y, lộ ra đôi chân ngọc ngà, thon thả như bại liệt. Trên tay nàng, một binh khí hình trụ chưa từng được nhắc đến trong giang hồ chụp vào huyệt Mê Đạo. Tiếng chim hót véo von trên cành, ánh nắng bắt đầu xuyên qua cành lá. Tiếng nước đâu đó cũng bắt đầu róc rách. Trên đôi môi mọng đỏ của nàng, một nụ cười Mona Lisa bí hiểm...
hình: volam.com.vn (2009)
HẾT.
(Note: Tường điểu cũng liên quan đến Bird, chủ yếu là con trống, nhưng thực ra là tiểu đường thôi, k có j to tát như Kim Dung cả) .
Last edited by a moderator:
Bên Thái tài xế thường xài bỉm của người lớn nếu kẹt xe lâu không thể xuống xe được.dawmgoodman nói:Nghiêm túc nha các bác. Em nghe bác ThangleESC nói đi Đà Lạt mắc tè quá mà mưa đùng đùng, đường vắng không có chỗ nào lủi vào, phải tè luôn ra quần kinh quá. Sao giờ các bác.