Dot
Hạng B2
29/9/09
294
3
43
Tui có thằng bạn mới qua Canada, chắc đang bị sốc nặng như bác Gã Từ Quan nói nên ko thấy liên lạc gì với bạn bè. Lúc qua thì nó tiếng anh ko ngon lắm, thôi đã chọn con đường mới thì ráng mà quen XH mới thôi.
 
Hạng B2
23/2/11
335
10
18
nqp nói:
@ Gừi bác gatuquan .
Em cũng đang tìm hiểu cách mở 1 nhà hàng ở CAN mặc dù em mới nộp HS định cư , Cho em hỏi thăm bác gatuquan một chút , nếu bác thấy không ngại .
1. Bác bỏ dzô bao nhiêu tiền để mở cái tiệm coffee đó dzậy ? Chi phí mua tiệm ? Chi phí hoạt động , mua bán hàng ngày , trữ hàng là bao nhiêu ( cash flow )?
2. Bán đồ ăn VN hay Western Food ?
3. Tiệm coffee có sẳn từ trước hay bác mở tiệm mới 100% ?
4. Cần thời gian bao nhiêu lâu mới kiếm khách ổn định
và kiếm lãi được từ quán coffee đó ?

5. Người chủ tiệm cần có những kỹ năng nào để điều
hành một tiệm tương tự như của bác ?

6. Theo  bác nếu em sang lại một tiệm Steakhouse ở
CAN có lượng khách thường xuyên rồi thì mình có cơ hội hay khả năng quản lý tiệm đó không ( Đầu bếp chính phụ và nhân viên vẩn giử nguyên không thay đổi ) ?

Em cũng hay dzô đây xem  nhưng bửa nay mới dám lên tiếng hỏi thăm , cái dzụ hỏi thăm này giống như học lóm nghề em thấy cũng hơi ngại nếu khó thì bác PM cho em còn khó nửa thì mong bác thông cảm bỏ quá cho em , không cần trả lời cũng được ạ .
Cảm ơn bác trước .


Xin trả lời bác mấy câu hỏi từ dễ đến khó:
3. Tôi mua tiệm này đã qua hai đời chủ, mỗi chủ tồn tai chưa đến một năm là bán (sang) lại cho chủ mới.
1. Lúc tôi mua lại tiệm năm (2006) gần 80 ngàn. Tu bổ thêm cho đến nay khoảng 30 ngàn nữa.
Mỗi ngày, sáng mở mắt ra, phải trả gần 200 $ (bao gồm tiền rent, tiền properties tax (nước, sưởi, rác) đậu xe, điện, báo chí, TV, điện thoại, internet, báo trộm, môn bài, phí kiểm tra vệ sinh, sức khoẻ, bảo hiểm tiệm và người làm việc, khách hàng đến tiệm... và trả lãi + gốc vay ngân hàng tiền bỏ ra mua tiệm)
Trả lương cho 2 NV và đóng BHXH, các loại thuế, phúc lợi cho họ mỗi ngày b/q 200 $
Tiền foods và các loại supplies chiếm 1/3 doanh số bán ra.
Bạn tính thử lương tối thiểu của ông bà chủ là bao nhiêu mỗi ngày và chúng tôi phải đạt  doanh thu  hàng ngày là bao nhiêu để có thu nhập cho mình sau khi đã trừ các loại chi phí. Dễ thôi mà, hi hi...
Hàng hoá không cần trữ nhiều, phần lớn là do mình đặt hàng, họ sẽ chở đến tận tiệm. Muốn mua rẻ thì phải so sánh giá và chịu khó tự đi mua những chỗ on sale (giảm giá)
2. Vancouver là thành phố có nhiều khách du lịch, khu downtown có rất nhiều hàng quán, cạnh tranh khốc liệt... Do đó, để tồn tại, chúng tôi phải trị bệnh cho khách hàng  theo kiểu Đông Tây Y kết hợp, trong uống ngoài thoa... nghĩa là bán thức ăn Western và Oriental, cà phê Tây và VN. Đa dạng hóa các loại thức ăn, thức uống, eat in và take out… các kiểu… Canada là một quốc gia đa sắc tộc nên mình phải đáp ứng thật nhiều kiểu ẩm thực mới thu hút đựoc khách hàng.
4. Tôi mất 1 năm đầu, hai vợ chồng không có thu nhập. Qua năm thứ hai, rút kinh nghiệm, cải tiến cách kinh doanh, cách phục vụ ngày một tốt hơn… lúc đó mới có khách ổn định.
Thật sự cho đến nay, tôi chưa biết thế nào là lãi, hàng năm chỉ đủ lưong như nhân viên của mình. Nếu có hơn NV là do mình làm nhiều giờ hơn họ thôi và ở nhà mấy cái tàu há mồm đựoc ăn ké thức ăn của tiệm.. Mình bảo đảm cho NV làm full time 40h/tuần, còn mình thì cứ cày miệt mài… đến tiệm sớm hơn và về trễ hơn… lo toan nhiều việc hơn… sức khỏe hao mòn và tóc bạc nhanh hơn.
5. Ngừoi chủ tiệm cần có những kỹ năng nào để điều hành một tiệm tưong tự như tiệm của tôi?
Tiệm của tôi là coffee shop, chỉ bán buổi sáng và trưa chiều, không bán ăn tối (dinner), không có license bán bia ruợu, nghĩa là không phải nhà hàng (restaurant) hay bar ruợu.
Không chứa bài bạc, bán hàng trắng… (một số nhà hàng VN thừong cho khách đánh bài để lấy tiền xâu và cung cấp hàng trắng… v.v,)
Chủ tiệm cần có càng nhiều kỹ năng càng tốt, nhưng tối thiểu phải có:
-          Tiếng Anh càng giỏi càng tốt để giao dịch với dân Khoai Tây có liên quan đến hoạt động của tiệm và để giao tiếp với  khách hàng (nếu chủ yếu là Tây).
-          Biết làm tất cả những việc mà NV làm đựoc.
-          Biết giải quyết tất cả những việc mà NV không làm đựoc.
-          Phải học qua một khóa Safe food.
-          Hiểu biết căn bản về điện nứoc trong tiệm, cách thức vận hành, bảo trì các thiết bị máy móc trong tiệm.
Ngoài ra, một couple làm chung (như hai vợ chồng chẳng hạn) sẽ đỡ đần, gánh vác cho nhau những công việc mà một mình không thể cáng đáng nổi… Và như thế , anh đàn ông phải sẵn sàng trong tư thế “sống, chiến đấu, lao đông bên cạnh bà xã 24/24”, liệu có mấy ngừoi thích thú với điều đó?
 
6. Theo  bác nếu em sang lại một tiệm Steakhouse ở
CAN có lượng khách thường xuyên rồi thì mình có cơ hội hay khả năng quản lý tiệm đó không ( Đầu bếp chính phụ và nhân viên vẩn giử nguyên không thay đổi ) ?

Bác đang ở VN, chưa từng sống ở CAN, bác tham khảo ý kiến của bác PMC, tôi thấy bác ý nói rất chí lý:
“Bác nqp, em không rành về buôn bán lắm nhưng có vài ý mọn:
Quản lý một cơ sở retails không chỉ có kiến thức chuyên môn mà còn phải hiểu được xã hội và tập quán sinh họat của nơi đó. Mình sinh đẻ ở VN và lớn lên ở đó ba bốn chục năm rồi thì mình đi đâu trong đất nước đó cũng có thể làm ăn được, vì mức sống và sinh họat cũng na ná như nhau. Đằng này khi ra nước ngòai thì cái gì cũng phải học lại, thậm chí giống như là một đứa con nít mới lớn vậy. Muốn uống ly cà phê ít đường hay nhiều đường thì gọi làm sao, khách uống cà phê sáng thì hay ăn kèm bánh gì, rồi mùa đông và mùa hè thức uống khác nhau ra sao,... ôi kể làm sao hết những chuyện chỉ xoay quanh ly cà phê, huống chi là đời sống còn biết bao nhiêu chuyện khác nữa, quản lý lao động, luật lệ, thuế má,... 
Mỗi lần nói chuyện với dân cựu trào bên này, em hay hỏi tại sao các nhà hàng VN ở đây thành công và giàu quá, thì họ nói rằng tại mình chỉ thấy được vài người thành công còn lại, còn số thất bại nhiều hợn gấp chục, trăm lần đều lặn mất xác hết rồi, còn đâu mà thấy, he he...

Hầu hết những người chủ thành công hiện nay đều đi lên từ vị trí thấp nhất của nhà hàng, như là chạy bàn và rửa chén, và em lại nghĩ rằng con đường đi đó đã cho họ tòan bộ những kinh nghiệm để mang lại sự thành công.”
Nếu bác đựoc định cư ở CND và bác có ý định kinh doanh trong lĩnh vực này, tôi thành thật khuyên bác không nên sang tiệm ngay khi mới sang, mà nên đi làm trong các nhà hàng có quy mô từ nhỏ đến lớn. Trong thời gian làm việc, bác sẽ có cơ hội tiếp xúc với con ngừoi, công việc, tìm hiểu tập quán, lối sống của  xã hội phưong Tây. Có kinh nghiệm và vốn sống tưong đối rồi, lúc đó bác sẽ dễ dàng thành công khi running business.
Hy vọng những ý kiến này sẽ giúp bác chút ít…
Lời quê góp nhặt dông dài,
Mua vui cũng đựoc một vài trống canh…”  (ND)


Thôi phải ngủ thôi, mai còn cày tiếp và sẽ còn cày dài dài cho đến khi dzìa hưu hoặc trúng số!
gtq.
 
 
 
 
 
Hạng B2
27/5/10
125
35
28
Em chào các bác,
 
Hai hôm không vào đọc một lèo thấy khoái thật các bác ạ, giọng văn của bác pê mờ xê em mê lắm ạ :D nếu tháng 4 bác qua Van thì anh em liên hệ với nhau và tổ chức óp lai một buổi ở quán của bác gã từ quan thì vui quá nhỉ !!
Em thu xếp một vài ngày tới lang thang tới quán của bác gatuquan làm cốc cà phê tâm tình với bác
 
nqp
Hạng B2
13/6/05
368
2
0
gatuquan nói:
Xin trả lời bác mấy câu hỏi từ dễ đến khó:
3. Tôi mua tiệm này đã qua hai đời chủ, mỗi chủ tồn tai chưa đến một năm là bán (sang) lại cho chủ mới.
1. Lúc tôi mua lại tiệm năm (2006) gần 80 ngàn. Tu bổ thêm cho đến nay khoảng 30 ngàn nữa.
Mỗi ngày, sáng mở mắt ra, phải trả gần 200 $ (bao gồm tiền rent, tiền properties tax (nước, sưởi, rác) đậu xe, điện, báo chí, TV, điện thoại, internet, báo trộm, môn bài, phí kiểm tra vệ sinh, sức khoẻ, bảo hiểm tiệm và người làm việc, khách hàng đến tiệm... và trả lãi + gốc vay ngân hàng tiền bỏ ra mua tiệm)
Trả lương cho 2 NV và đóng BHXH, các loại thuế, phúc lợi cho họ mỗi ngày b/q 200 $
Tiền foods và các loại supplies chiếm 1/3 doanh số bán ra.
Bạn tính thử lương tối thiểu của ông bà chủ là bao nhiêu mỗi ngày và chúng tôi phải đạt  doanh thu  hàng ngày là bao nhiêu để có thu nhập cho mình sau khi đã trừ các loại chi phí. Dễ thôi mà, hi hi...
Hàng hoá không cần trữ nhiều, phần lớn là do mình đặt hàng, họ sẽ chở đến tận tiệm. Muốn mua rẻ thì phải so sánh giá và chịu khó tự đi mua những chỗ on sale (giảm giá)
2. Vancouver là thành phố có nhiều khách du lịch, khu downtown có rất nhiều hàng quán, cạnh tranh khốc liệt... Do đó, để tồn tại, chúng tôi phải trị bệnh cho khách hàng  theo kiểu Đông Tây Y kết hợp, trong uống ngoài thoa... nghĩa là bán thức ăn Western và Oriental, cà phê Tây và VN. Đa dạng hóa các loại thức ăn, thức uống, eat in và take out… các kiểu… Canada là một quốc gia đa sắc tộc nên mình phải đáp ứng thật nhiều kiểu ẩm thực mới thu hút đựoc khách hàng.
4. Tôi mất 1 năm đầu, hai vợ chồng không có thu nhập. Qua năm thứ hai, rút kinh nghiệm, cải tiến cách kinh doanh, cách phục vụ ngày một tốt hơn… lúc đó mới có khách ổn định.
Thật sự cho đến nay, tôi chưa biết thế nào là lãi, hàng năm chỉ đủ lưong như nhân viên của mình. Nếu có hơn NV là do mình làm nhiều giờ hơn họ thôi và ở nhà mấy cái tàu há mồm đựoc ăn ké thức ăn của tiệm.. Mình bảo đảm cho NV làm full time 40h/tuần, còn mình thì cứ cày miệt mài… đến tiệm sớm hơn và về trễ hơn… lo toan nhiều việc hơn… sức khỏe hao mòn và tóc bạc nhanh hơn.
5. Ngừoi chủ tiệm cần có những kỹ năng nào để điều hành một tiệm tưong tự như tiệm của tôi?
Tiệm của tôi là coffee shop, chỉ bán buổi sáng và trưa chiều, không bán ăn tối (dinner), không có license bán bia ruợu, nghĩa là không phải nhà hàng (restaurant) hay bar ruợu.
Không chứa bài bạc, bán hàng trắng… (một số nhà hàng VN thừong cho khách đánh bài để lấy tiền xâu và cung cấp hàng trắng… v.v,)
Chủ tiệm cần có càng nhiều kỹ năng càng tốt, nhưng tối thiểu phải có:
-          Tiếng Anh càng giỏi càng tốt để giao dịch với dân Khoai Tây có liên quan đến hoạt động của tiệm và để giao tiếp với  khách hàng (nếu chủ yếu là Tây).
-          Biết làm tất cả những việc mà NV làm đựoc.
-          Biết giải quyết tất cả những việc mà NV không làm đựoc.
-          Phải học qua một khóa Safe food.
-          Hiểu biết căn bản về điện nứoc trong tiệm, cách thức vận hành, bảo trì các thiết bị máy móc trong tiệm.
Ngoài ra, một couple làm chung (như hai vợ chồng chẳng hạn) sẽ đỡ đần, gánh vác cho nhau những công việc mà một mình không thể cáng đáng nổi… Và như thế , anh đàn ông phải sẵn sàng trong tư thế “sống, chiến đấu, lao đông bên cạnh bà xã 24/24”, liệu có mấy ngừoi thích thú với điều đó?

6. Theo  bác nếu em sang lại một tiệm Steakhouse ở
CAN có lượng khách thường xuyên rồi thì mình có cơ hội hay khả năng quản lý tiệm đó không ( Đầu bếp chính phụ và nhân viên vẩn giử nguyên không thay đổi ) ?

Bác đang ở VN, chưa từng sống ở CAN, bác tham khảo ý kiến của bác PMC, tôi thấy bác ý nói rất chí lý:
“Bác nqp, em không rành về buôn bán lắm nhưng có vài ý mọn:
Quản lý một cơ sở retails không chỉ có kiến thức chuyên môn mà còn phải hiểu được xã hội và tập quán sinh họat của nơi đó. Mình sinh đẻ ở VN và lớn lên ở đó ba bốn chục năm rồi thì mình đi đâu trong đất nước đó cũng có thể làm ăn được, vì mức sống và sinh họat cũng na ná như nhau. Đằng này khi ra nước ngòai thì cái gì cũng phải học lại, thậm chí giống như là một đứa con nít mới lớn vậy. Muốn uống ly cà phê ít đường hay nhiều đường thì gọi làm sao, khách uống cà phê sáng thì hay ăn kèm bánh gì, rồi mùa đông và mùa hè thức uống khác nhau ra sao,... ôi kể làm sao hết những chuyện chỉ xoay quanh ly cà phê, huống chi là đời sống còn biết bao nhiêu chuyện khác nữa, quản lý lao động, luật lệ, thuế má,... 
Mỗi lần nói chuyện với dân cựu trào bên này, em hay hỏi tại sao các nhà hàng VN ở đây thành công và giàu quá, thì họ nói rằng tại mình chỉ thấy được vài người thành công còn lại, còn số thất bại nhiều hợn gấp chục, trăm lần đều lặn mất xác hết rồi, còn đâu mà thấy, he he...

Hầu hết những người chủ thành công hiện nay đều đi lên từ vị trí thấp nhất của nhà hàng, như là chạy bàn và rửa chén, và em lại nghĩ rằng con đường đi đó đã cho họ tòan bộ những kinh nghiệm để mang lại sự thành công.”
Nếu bác đựoc định cư ở CND và bác có ý định kinh doanh trong lĩnh vực này, tôi thành thật khuyên bác không nên sang tiệm ngay khi mới sang, mà nên đi làm trong các nhà hàng có quy mô từ nhỏ đến lớn. Trong thời gian làm việc, bác sẽ có cơ hội tiếp xúc với con ngừoi, công việc, tìm hiểu tập quán, lối sống của  xã hội phưong Tây. Có kinh nghiệm và vốn sống tưong đối rồi, lúc đó bác sẽ dễ dàng thành công khi running business.
Hy vọng những ý kiến này sẽ giúp bác chút ít…
Lời quê góp nhặt dông dài,
Mua vui cũng đựoc một vài trống canh…”  (ND)


Thôi phải ngủ thôi, mai còn cày tiếp và sẽ còn cày dài dài cho đến khi dzìa hưu hoặc trúng số!
gtq.
 
Cảm ơn bác gatuquan nhiều lém 
080402cool_prv.gif
, thông tin của  bác cho em rất hữu ích  có nhiều thứ em chưa nghĩ tới . Đúng là tay ngang nhảy dzô sẽ rất khó khăn khi  mở một nhà hàng ở CAN , Chắc phài nghiên  kíu kỹ lưỡng hơn thì mới dám nhảy dzô lãnh vực  này  
SMOKIN.GIF
.
Em hỏi thêm bác câu hỏi này nhé , em đã từng tới ăn trưa tại một quán cơm của người việt mình ờ  QC , họ chĩ chuyên bán cơm trưa thui , khách hàng chủ yếu là Tây rất đông khách . Quán bán đồ  ăn VN nhưng có thêm thắt dzô  ít nhiều với cách nấu của người Hoa như  : Cơm sườn heo nướng , sườn bò nướng , Tôm lăn bột ,mực lăn bột , bò xào sa  tế  , bò lúc lắc  , bún chả  giò , bún thị nướng  e.t.c , Theo bác nếu ở VAN bán như dzậy kiếm  sống đươc không ???? 
18.gif

Làm  phiền  bác thêm chút xíu , Có gì cần hỏi thêm em sẽ từ từ nhờ bác dzới bác pmc  nếu hai bác không thấy chán :):) .
Chúc bác ngon giấc 
033102flo_1_prv.gif
 
Hạng B2
27/5/10
125
35
28
@bác PMC: Ở Van hôm qua -1 độ. Còn hôm nay chắc là ấm hơn (Khoảng +5 độ) nói chung là hôm qua em ra đường trong -2 độ em thấy cũng không sợ bằng 7 độ ở Hà nội, em hơi chủ quan là mặc áo không có mũ nên hơi bị lạnh tai tí thôi ạ!
Bác ở đấy được xem tuyết nhiều sướng nhờ  :D
 
Hạng B2
23/2/11
335
10
18
nqp nói:
gatuquan nói:
Cảm ơn bác gatuquan nhiều lém 
080402cool_prv.gif
, thông tin của  bác cho em rất hữu ích  có nhiều thứ em chưa nghĩ tới . Đúng là tay ngang nhảy dzô sẽ rất khó khăn khi  mở một nhà hàng ở CAN , Chắc phài nghiên  kíu kỹ lưỡng hơn thì mới dám nhảy dzô lãnh vực  này  
SMOKIN.GIF
.
Em hỏi thêm bác câu hỏi này nhé , em đã từng tới ăn trưa tại một quán cơm của người việt mình ờ  QC , họ chĩ chuyên bán cơm trưa thui , khách hàng chủ yếu là Tây rất đông khách . Quán bán đồ  ăn VN nhưng có thêm thắt dzô  ít nhiều với cách nấu của người Hoa như  : Cơm sườn heo nướng , sườn bò nướng , Tôm lăn bột ,mực lăn bột , bò xào sa  tế  , bò lúc lắc  , bún chả  giò , bún thị nướng  e.t.c , Theo bác nếu ở VAN bán như dzậy kiếm  sống đươc không ???? 
18.gif

Làm  phiền  bác thêm chút xíu , Có gì cần hỏi thêm em sẽ từ từ nhờ bác dzới bác pmc  nếu hai bác không thấy chán :):) .
Chúc bác ngon giấc 
033102flo_1_prv.gif
 
Last edited by a moderator:
Hạng B2
23/2/11
335
10
18
Quán của tôi cũng bán tuơng tự như vậy đó. Cho khách ăn "vòng quanh thế giới" và  Ngon - Bổ - Rẻ là 3 tiêu chí để khách dzô tiệm mình. Bán ăn trưa thì phải Nhanh, có khi chỉ chờ thêm 1 phút nữa thôi, khách hàng cũng không vui. Giờ nghỉ trưa ở CND chỉ có 30 phút, nếu có khoảng 60 khách đến tiệm trong vòng 1h, thì thời gian service b/q là 1 phút/ khách. Đó là một vấn đề rất khó, đòi hỏi công tác chuẩn bị thật sẵn sàng và chịu áp lực rất cao!
Kiếm sống thì có thể đựoc nhưng làm giàu tôi e rằng hơi khó!
18.gif

Địa điểm của tiệm cũng hết sức quan trọng. Bán ăn trưa thì phải chọn những chỗ có nhiều ngừoi có nhu cầu ăn trưa ở quán. Thời buổi khó khăn, ai ai cũng tiết kiệm, đa số ngừoi đi làm, họ mang thức ăn trưa theo.
Hôm nay đi làm về, ăn xong là "lên đừong" ngay - một cách bất ngờ -, không  say good night với bà xã. Giờ mới tỉnh giấc, nằm gõ lóc cóc...
 
Hạng B2
23/2/11
335
10
18
chi tu hau nói:
@bác PMC: Ở Van hôm qua -1 độ. Còn hôm nay chắc là ấm hơn (Khoảng +5 độ) nói chung là hôm qua em ra đường trong -2 độ em thấy cũng không sợ bằng 7 độ ở Hà nội, em hơi chủ quan là mặc áo không có mũ nên hơi bị lạnh tai tí thôi ạ!
Bác ở đấy được xem tuyết nhiều sướng nhờ  :D
Bác muốn xem tuyết thì qua North Van, lên đỉnh Grouse Mountain, tha hồ mà xem và truợt  tuyết.
 
 
 
nqp
Hạng B2
13/6/05
368
2
0
gatuquan nói:
Quán của tôi cũng bán tuơng tự như vậy đó. Cho khách ăn "vòng quanh thế giới" và  Ngon - Bổ - Rẻ là 3 tiêu chí để khách dzô tiệm mình. Bán ăn trưa thì phải Nhanh, có khi chỉ chờ thêm 1 phút nữa thôi, khách hàng cũng không vui. Giờ nghỉ trưa ở CND chỉ có 30 phút, nếu có khoảng 60 khách đến tiệm trong vòng 1h, thì thời gian service b/q là 1 phút/ khách. Đó là một vấn đề rất khó, đòi hỏi công tác chuẩn bị thật sẵn sàng và chịu áp lực rất cao!
Kiếm sống thì có thể đựoc nhưng làm giàu tôi e rằng hơi khó!
18.gif

Địa điểm của tiệm cũng hết sức quan trọng. Bán ăn trưa thì phải chọn những chỗ có nhiều ngừoi có nhu cầu ăn trưa ở quán. Thời buổi khó khăn, ai ai cũng tiết kiệm, đa số ngừoi đi làm, họ mang thức ăn trưa theo.
Hôm nay đi làm về, ăn xong là "lên đừong" ngay - một cách bất ngờ -, không  say good night với bà xã. Giờ mới tỉnh giấc, nằm gõ lóc cóc...
 
Chào bác gatuquan , thông tin bác đưa  quí lắm công nhận  bác nhiệt tình dzới tụi em quá
080402cool_prv.gif
. He He  tiệm bác bán đồ ăn giống em nói thì chắc  chắn  không sợ ế rồi :)  vì em  thấy tụi tây rất thích ăn cơm VN   . 
Hy vọng được bác truyền  thêm ít kinh nghiệm để chuẩn bị đi cày  
63.gif
63.gif

He He bác đi làm  mệt đừ mờ vưỡn luôn  say good night dzới bà xã   như dzậy vẩn còn lởn  mợn  qué  :D:D .
Nice weekend nếu nhà bác không đi cày T7+CN
033102beer_1_prv.gif
 
13/10/10
13
0
0
bác chủ thớt cứ khéo bì,nước ta đất chật người đông,trải qua 1000 năm đô hộ giặc tàu,2 cuộc chiến tranh khốc liệt với mỹ - pháp,thì làm sao đc như bọn họ được? đất rộng,người thưa,tài nguyên thiên nhiên phong phú...