apo
Hạng C
9/12/03
772
38
28
43
Saigon
Hôm nay em xin kể lại chuyến xuyên Việt nhiều kỷ niệm mà em đã thực hiện cuối tháng 8 vừa rồi. Bài tường thuật em viết theo một dạng nhật ký cá nhân nên không tránh khỏi có những cảm nhận hay ý kiến chủ quan của bản thân. Từ ngữ em cũng dùng theo dạng tự thuật nên thường dùng chữ "mình", mong các bác lớn tuổi đọc không cảm thấy khó chịu.

Chuyến đi này được em quyết định trong phút chốc không chuẩn bị gì nhiều, trước giờ em thường ấp ủ đã lâu một chuyến đi như thế nhưng chưa có dịp, mãi đến thời gian gần đây khi chia tay công ty cũ và nhân trong lúc chưa có việc mới nên tranh thủ đi. Tìm mãi không ra bạn đồng hành mà thời gian rảnh rỗi thì không còn nhiều nên em quyết định lên đường luôn. Sáng hôm đó thức dậy và quyết định quơ đại vài bộ đồ và bộ máy ảnh, cứ thế lên đường.

Xin chia sẻ lại mọi người một chuyến đi đáng nhớ của em.
 
Last edited by a moderator:
  • Like
Reactions: Hcivic
apo
Hạng C
9/12/03
772
38
28
43
Saigon
Cuối cùng quyết định làm cái việc mà đã dự định làm bấy lâu nay: đi Xuyên Việt. Sáng hôm nay ngủ dậy quyết định không nghĩ ngợi nữa, cứ lên đường, đi đâu thì đi. Đó là cái mở bài cho những lý do mình quyết định lên đường đi xuyên Việt một mình một ngựa – việc mà nhiều người bảo là khùng.

Xuyên Việt – Ngày 1: những người bạn Chính phủ

Lần đầu tiên quyết định đi xa thế nhưng hầu như chẳng chuẩn bị gì, cứ túm lấy mấy bộ đồ, bộ máy ảnh và cái laptop, thế là lên đường. Thời gian là 9h sáng.

Đường xá ngày thứ 2 chẳng ai đi chơi nên ngoài đường chẳng mấy xe, cái quốc lộ 20 bình thường xe dập dìu thế mà hôm nay chạy thoải mái. Chạy mãi cuối cùng thì cũng thấy được vài bạn đồng hành, mà đau cái là các bạn này toàn là xe biển xanh – xe của nhà nước. Do là xe bảng xanh nên các bạn chạy thoải mái, không lo giới hạn tốc độ. Còn mình là dân đen xe biển trắng nên vào thị trấn phải cặm cụi 50km/h nếu không muốn gửi bằng lái lại. Chạy một lúc đến gần định quán thì mình bỗng để ý thấy 2 xe Ford Expedition đen thùi lùi phía sau qua gương chiếu hậu – đây là dòng xe nhập về cho các xếp trong chính phủ đi – chắc là hôm nay các xếp đi công cán đâu đó ở Lâm Đồng. 2 xe chạy khá điềm đạm chứ không như các bác biển xanh khác, mình chạy đúng tốc độ, 2 bác cũng chạy đúng tốc độ không vượt mình. Xe mình cũng màu đen thành ra nhìn đoàn 3 xe giống như mình là lính lác chạy đầu mở đường cho các bác chạy. Kể ra vậy cũng hay, biết đâu các chú công an nghĩ vậy thì mình cũng đỡ. Thế là mình làm cái nghiệp đi đầu đẫn đường cho 2 bác chính phủ phía sau.

Chạy mãi đến tấm 12h thì đến đèo Bảo Lộc. Đèo đang sửa nên họ chặn xe cả 2 đầu, xuống hóng hớt thì được biết là hôm nào may mắn thì khoảng 1-2 tiếng, hôm nào xui thì 3-4 tiếng. Bụng lúc này đã đói do không ăn sáng, nên mình quyết định thay vì nằm trên đèo chờ thì quay trở xuống chân đèo kiếm cái gì bỏ bụng. Thế là quay xe lại, những tưởng là đã chia tay các bác chính phủ tại đây, ai ngờ chắc các bác chắc cũng quen với việc có thằng dẫn đường nên cũng quay theo mình xuống đèo, và mình tấp vào quán cơm Phương Trang thì các bác cũng vào ăn. Ngồi cạnh bàn mình và nhìn mình cười cười mới kinh!! Đến lúc này thì quyết tâm không im lặng nữa, con người ta sức chịu đựng có giới hạn. Mình quyết định bước sang… chào các bác ấy. Rồi các bác ấy mời mình ngồi ăn chung luôn, thế là mình sà vào ngồi – công nhận chai mặt thật.

Ngồi nói chuyện mới biết là các bác thuộc bộ Kế hoạch Đầu tư, đi lên họp một số dự án với lãnh đạo tỉnh. Mình hóng hớt được khá nhiều nhưng thôi không viết lên đây để giữ bí mật kinh tế cho nước nhà. Các bác hỏi chuyện biết mình lang bạc xuyên Việt thấy có vẻ rất hứng thú, các bác bảo giờ như các bác có muốn làm thế cũng không làm được nữa nên chú mày đi vậy là các anh ủng hộ lắm, trên đường đi có gì thì gọi cho số các anh nhé. Oh, không biết các bác có giúp không nhưng nghe thế là vui rồi.

Ăn xong cả 3 xe lại tiếp tục lên đường, lại đúng đội hình cũ.

Cuối cùng sau gần 2 tiếng thì đèo cũng thông cho xe qua, cái đèo Bảo Lộc ngày xưa thơ mộng, bây giờ thì như là đường Trường Sơn vừa bị đánh bom xong. Cặm cụi chạy đến khoảng 3h chiều thì đến nơi, chia tay các bác chính phủ và mình lang thang đi ăn và cà phê, trong lúc lang thang chụp được một vài cái ảnh cũng hay hay. Ngày đầu kể ra cũng thú vị và có thu hoạch được những tấm ảnh khả quan. Up tạm lên trước vài tấm, khi về mình sẽ cập nhật thêm.

#01
3852314880_9a9a13efdb.jpg

Đến Đà Lạt thì trời sương mờ mịt, mây giăng giăng trên phố núi

#02
3852295678_1349b6d622.jpg

Rồi hoàng hôn xuống, hôm nay hoàng hôn đẹp lắm

#03
3852273312_a706bd4e88.jpg

Rồi mưa, tấm này ngồi trong xe chụp ra

Giờ chuẩn bị trả phòng để tiếp tục hành trình, hôm nay dự định sẽ đổ đèo Dran và Sông Pha đi xuống Phan Thiết rồi ra thẳng Phú Yên ngủ ở Vũng Rô.
 
apo
Hạng C
9/12/03
772
38
28
43
Saigon
Xuyên Việt – Ngày 2: Giúp bạn vượt khó

Hôm nay là ngày chia tay cao nguyên Langbian để quay trở lại Duyên Hải và tiến thẳng ra miền Trung, theo hành trình dự định là sẽ đi thẳng ra Phú Yên. Sáng thức dậy trễ nên lỡ mất buổi sáng đầy sương ở hồ Xuân Hương (theo lời anh Long).

Đến tầm 2h thì quyết định lên đường, băn khoăn chọn 2 hướng, hoặc là đi đường đèo Dran, rồi qua đèo Sông Pha đổ xuống Phan Rang rồi vòng ra Nha Trang, hoặc là đi đường mới qua cao nguyên BiDoup xuống Khánh Vĩnh. Cuối cùng quyết định chọn đường Khánh Vĩnh.

Con đèo Hòn Giao hiện tại là đèo dài nhất Việt Nam, rời Đà Lạt trong cơn mưa phùn lất phất. Mình lái xe về hướng làng hoa Thái Phiên, rồi thẳng về DaSar, đây là con đường mới mở đi xuyên qua rừng thông rất đẹp, một số đoạn còn chưa làm xong.


#04
3858582188_dd26143cdb.jpg

Vài mái nhà của đồng bào dân tộc ở huyện Dasar

Cung đường này bình thường đã vắng, hôm nay còn vắng hơn do là ngày giữa tuần. Cả đoạn mấy chục cây số chỉ gặp vài xe chạy ngược lại. Nhưng cũng nhờ vậy mà có dịp giải trí với cái Escape, giống như chơi game Need For Speed, rất thú vị.

Chạy lên đến đỉnh đèo chuẩn bị sang mạng Đông của tỉnh Khánh Hoà thì bất chợt thấy một chiếc Deawoo Lacetti trắng đậu bên đường. Giữa núi rừng hoang vắng ban đầu cũng sợ gặp “cớp” nên mình định đi luôn. Nhưng thấy xe kia cũng chỉ có anh bạn tướng tá cũng mỏng ngang mình, quánh nhau chưa chắc ai thắng ai. Mà nghĩ tình cảnh hư xe giữa đỉnh đèo hoang vắng thế này thì tội nghiệp quá. Nên quyết định tấp xe vô làm nghĩa cử cao đẹp :D

Xuống hỏi thăm thì mới biết là xe bị sôi két nước – à há, cái này mình có kinh nghiệm :D (lúc trước đi cái Mitsu đã từng bị sôi 1 lần do đá bắn vào lủng két nước). Ngồi lụi hụi kiểm tra thì phát hiện ra đường ống dẫn nước làm mát bị rò rỉ, làm cho thiếu nước dẫn đến tăng nhiệt độ. Quay lại xe mình tìm được 1 cuộn băng keo 3M, cả 2 hì hục quấn băng keo xung quanh bịt lại, rồi lấy tiếp dây cao su bịt (hix, băng keo 3M những 200 ngàn mà lấy dán ống nước, sang ơi là sang). Sau đó lỡ giúp thì giúp cho trót, tặng bạn luôn 2 lon Coollant (nước làm mát xe) để chăm nước. Xong xuôi nổ máy ngồi chờ xem nhiệt độ có tăng không. Trong lúc ngồi chờ, trò chuyện mới biết là nhà bạn ở Nha Trang, đi lên Đà Lạt để rước cô em gái đang học ở Đại học Đà Lạt về, đang leo đèo ngon lành thì thấy kim nhiệt độ tăng cao ngút. Loay hoay một lúc thì mình đến.

Nói chuyện linh tinh một lúc, kiểm tra lại nhiệt độ xe vẫn ổn định nên cả 2 quyết định lên đường. Chia tay bạn mình hướng về Nha Trang còn bạn hướng về Đà Lạt kèm theo lời nhắn lần sau đến Nha Trang nhất định phải gọi cho bạn, bạn sẽ giới thiệu em gái cho (úi trời) :D Cũng là một kỷ niệm trên đường rong ruổi.


#05
3857793549_1b3029328b.jpg

Chụp lại tấm hình con trâu nước của mình trước khi lên đường tiếp

Trời lúc này bắt đầu đổ mưa tầm tã cho tới lúc xuống hết đèo (nhìn cái hình trên thấy ngay nguyên đám mây đen ngay trên đầu xe), quạt nước bật hết cỡ mà phía trước vẫn nhoè nhoẹt. Lúc này có thêm bạn Camry chạy theo phía sau, cái số mình chuyến này sao toàn đi mở đường cho thiên hạ không.

Xuống đến Khánh Vĩnh thì gần 4h, đoạn đường từ Khánh Vĩnh ra Diên Khánh đường hẹp mà lại xấu nên cũng chẳng chạy nhanh được. Lúc này trởi hửng nắng, đang đi bỗng gặp bên đường bà con đang thu hoạch lúa, cánh đồng vàng rượm đẹp quá nên dừng lại chụp vài tấm.


#06
3858582654_91437722f2.jpg

Thu hoạch lúa

Ra đến Diên Khánh rẽ vào quốc lộ 1, mình bỗng nổi hứng thay vì chạy thẳng vào Nha Trang thì lại chạy vòng xuống Cam Ranh đi đường sân bay vào – người rảnh rỗi thừa thời gian mà :D Cũng nhờ vậy mà khi đi ngang qua Cam Ranh chụp được thêm tấm đồng muối buổi hoàng hôn cũng hay hay.


#07
3858582966_70e639e814.jpg

Làm muối

Đoạn này các chú công an đứng 2 bên đường rất nhiều, thôi thì cứ bò đúng tốc độ vậy. Cuối cùng thì cũng đến địa phận Cam Ranh, sân bay Cam Ranh có một đoạn đường thẳng tăm tắp lại vắng vẻ nên tranh thủ đạp thử cái xe xem tốc độ thế nào. Xe lên được 140 nhưng do trời lúc này đã nhá nhem tối nên chẳng dám đạp hơn nữa, rủi ở đâu có em bò nào băng qua đường thì mình và bò lẫn lộn.

Khoảng hơn 6h thì đến Nha Trang, đói quá nên tấp đại vào quán phở 24 làm đại 1 tô. Ở Nha Trang có một khách sạn tên là Paloma khá thơ mộng, có dịp mọi người đi ngang ở thử xem, 2 phút cho quảng cáo:


#08
MG_3612.jpg

Phía trước cái phòng mình ở

#09
MG_3614.jpg

Có võng để nằm ngoài vườn luôn

Tối lang bang ra biển cà phê ngồi nói chuyện với anh bạn, sau đó về phòng định bụng chạy ra Sailing Club chơi tí, nhưng nằm một lúc thì ngủ luôn lúc nào không hay.
 
Hạng F
5/3/05
8.716
76.835
113
đây
hay quá bác, vụ Lanor sao không có tí ảnh phóng sự cho nó sinh động, em khoái tấm chụp Ếch của bác, nhìn thấy liền gian nan phía trước, giá mà bác chụp cái đèo nó dốc đứng lên một tí
 
Chi hội trưởng FIFC
18/7/07
6.712
2.059
113
51
Hình đẹp Apo ! Trông gầy gò, thư sinh, "khờ khờ" nên đi đâu cũng được mọi người mến
39.gif
.
 
Hạng F
8/8/06
6.459
21.782
113
40
Bởi vậy đi có một mình ko hú hí anh em gì hết.Hay lắm APo ơi,Viết tiếp nhé
 
Hạng D
15/1/08
1.035
4.281
113
Hình nào bác Apo chụp em thấy cũng làm poster được, không hổ danh câu lạc bộ thể hình. Em đang chờ đọc, xem tiếp chuyến xuyên vịt của bác.
080402cool_prv.gif
033102flo_1_prv.gif