NHẬT KÝ MATIZ - NGÀY 09/03/2017 - BẮT ĐẦU CẢM THẤY HƠI NẢN
Đà Lạt mùa này bỗng dưng thời tiết thật khó chịu, sáng sớm với đêm trời cứ lạnh ngắt, ngày thi cũng gần kề, đại ca kêu lấy xe về đại ca còn tập chạy đường trường, ừ thì lấy, sẵn tối chở cu F1 đi cắt tóc cho ấm, tóc dài quá rồi...
em chạy về, sau khi hôm trước vệ sinh rơ le với cái van 1 chiều, thấy hôm nay đèn check chả bao h hiện nữa, nhưng đôi khi đang đạp ga chạy máy hơi rùng rùng xíu, nghĩ ổn....
em về nhà, lôi ku F1 còn đang ăn dở trái vú sữa đi, cả nhà xúng xa xúng xính cứ như thể quyền quý, rời nhà được 1km bỗng dưng nó dở chứng bệnh cũ, xe đang chạy tự nhiên số 1, số 2 , máy nó ì ì ì , chạy rề rề, đạp ga mấy cũng vậy, tắt máy, lại bật, lại ì ì ì, nghe tiếng cái gì gõ đều tiếng tong tong tong trong khoag máy, em có đọc mấy topic hình như có vài anh em Matizer cũng bị bệnh này, phát bực, được 1 lát thì cu cậu hồi lại, lại đi, lòng chợt thấy có nỗi buồn ko hề nhẹ, khả năng ko phải bị cái rơle bơm xăng rồi...
vậy bước 2 dự kiến là thay lọc xăng, ko hết thì sang bước 3 mua dung dịch vệ sinh kim phun... ko được nữa thì sang bước 4, đút đầu vô máy chém gara , kiểm tra phần mô bin, hệ thống lửa.... Điên nhất là em cua đầu giữa 1 cái ngã 3, tắt máy, vô số , nhả côn, tắt máy..... đậu phộng mày bị gì thế hở cu, bực
, đại ca nhăn nhăn, xe ngoài đường thì đông vl ra, mình thì đứng ngay ngã 3, dòm lại, ố zời, vô lộn số 3, rứa thế éo nào đề pa được.
Sáng hôm sau, em đi làm, xe chạy vẫn thỉnh thoảng rùng rùng thế, ko bị cái ì như hôm trước, chỉ thỉnh thoảng rùng rùng giật giật, em de lui vô sân nhà ngta, lay hoay mãi ko đút cái đầu ra đường được, lại chạy ra đường để cái đuôi xe de vô, số de bữa nay yếu kinh, trước kia cái dốc cao số de lên ầm ầm, h cái lề đường em de từ từ , máy đuối là tắt máy ngay, rồi trong xe cứ nge mùi khói rất nặng, ko biết là xăng sống hay là nhớt bị đốt, cuối cùng, đút đại cái đầu vô , nép vô cho gọn , rút chìa khóa, phắng
kết luận, máy xuống nhiều, khả năng phải đi làm máy sớm trước mùa mưa, bệnh bỗng dưng hấp hối chưa hết, tiếp tục khắc phục....
hơi xuống tinh thần, mà nghĩ bụng, h bán chắc cũng lỗ nhiều, mà có bán chắc em cũng kê toa cho ng mua ngta biết, sau này có gặp nhau ngoài đường còn vui vẻ, bán được cái xe cũng ko thấy áy náy, chả như em h chẳng muốn liên lạc với thằng bán xe lúc trước nữa...