RE: phanxipang?
Trích đoạn: cvn
Trích đoạn: apo
bữa giờ server của vnphoto bị toi, mới vừa chạy lại, các bác vào xem lại: http://www.vnphoto.net/forums/showthread.php?t=2132
Ảnh của bác đẹp quá! Tôi xem mà cứ ngơ ngẩn cả người! Bao giờ tôi có thể chụp ra những bức ảnh như thế nhỉ????
Bác ơi bác có thể tiết lộ bác chụp bằng máy gì lens gì dược ko?
Những cái ảnh chụp dòng thác em nghĩ chắc bác dùng chế độ ưu tiên tốc độ, những cái chụp núi bác thường dùng manual hay ưu tiên độ mở?
Một câu hỏi nữa là bác có dùng filter không? Có dùng photoshop nhiều không?
Hỏi nhiều quá, bác thông cảm nhé!
Cảm ơn bác trước!
cám ơn các bác!
lần đó mang theo tổng cộng là 1 cái DSLR D60, 1 cái P&S G6. Len thì 3 cái 50mm fix + 70mm-300mm và 28mm-105mm.
Filter thì UV, Polarize, Skylight. Hầu hết là có sử dụng Filter. (UV gắn thường trực
)
Mấy cái đồ linh tinh thì có: 2 cái tripod (1 là loại khủng long và 1 là loại bình thường), 1 ổ cứng đọc được thẻ nhớ 40GB (cái này cực kỳ quan trọng vì lần ấy tổng cộng em chụp đến mấy nghìn tấm lận - đến giờ vẫn chưa có đủ tiền rửa ra hết
), 2 thẻ CF 1GB, bộ đồ vệ sinh ống kính (khá quan trọng vì trên ấy sương rất nhiều)
Ảnh chụp dòng thác em để Manual, tốc độ nếu em nhớ không lầm là 0.7 (khẩu 8.0 + Polarize filter)
Hầu hết các cảnh chụp núi của em nếu đủ sáng (ban ngày) đều ưu tiên khẩu (để dễ kiểm soát DOF). Những cảnh chụp núi ban hoàng hôn và buổi chiều (thiếu sáng) thì em dùng Manual (khẩu vào khỏang 5 -> 6.5)
Em chỉ dùng Photoshop để cân chỉnh màu lại chút đỉnh. Nhưng không nhiều vì em thích xử lý kỹ thuật trên máy ảnh hơn.
=============
Về việc đi, nếu bác nào không muốn mệt quá thì nên thuê porter, lần em đi, do cậy thanh niên trai tráng nên không thuê porter, có những lúc nhấc chân không nổi luôn.
Ngoài ra có một điều nghịch lý nhưng khi đi em mới biết: đó là nếu được thì nên chạy, người dẫn đường thường chạy, mình cứ chạy theo họ, đừng có lê bước, càng lết thì càng mệt. Thở thì đừng thở gấp, hít vào sâu và thở ra dài (cái này nói thì dễ chứ làm nếu không quen cũng khó, vì bản năng của mình là mệt thì thở hồng hộc). Thường thì sau những đoạn dốc xuống thì lại bắt đầu ngay một đoạn leo, nếu dốc không nguy hiểm thì tranh thủ lúc đổ xuống mình lấy trớn chạy lên luôn. Tuy nhiên phải cẩn thận vì có gì là rớt xuống vực... xác khó tìm lắm
Đặc biệt cực kỳ không khuyến khích các bác gái đi, nếu còn trẻ thì còn có thể được, nhưng tốt nhất là nên ở nhà. Có gì rất nguy hiểm, vì nếu giữa đường các bác gái đi không nổi thì cũng không thể đợi được, mà cũng không thể dựng trại giữa đường được, tình thế sẽ nguy hiểm.
Bác fots lưu ý, đường Trạm Tôn là dễ đi nhất nhưng chỉ là so với các đường kia thôi, còn nó vẫn dốc lên dốc xuống kinh hồn, chứ không phải là có bậc thang như bác nào nói đâu, có những đoạn phải vạch cây mà đi ấy, kiếm được một cái bậc thang chết liền á [:-]