Chi Hội Phó XNL
30/10/09
5.093
1.087
113
saigon
sao mà miu vẫn luôn thích Nguyễn Duy, với những bài thơ đọc khi vui, khi buồn, khi tuyệt vọng đều được. Đọc rồi, không vui lên được nhiều, nhưng đều thấy mỗi phút sống đều thật đáng quý, nhưng cũng đầy mộng ảo, nếu phải chia tay, cũng vẫn có một cõi khác cho ta:
Xin Em đừng nản lòng yêu
Tình tang là cuộc phiêu lưu tuyệt vời
Xin Em đừng ngán cuộc chơi
Phiêu lưu đã nhất trần đời là mơ
Xin Em đừng mỏi mong chờ
Phiêu lưu tới bến tới bờ còn xa
Xin Em đừng vội vã già
Hiểu cho nhau sống đã là phiêu lưu

Nguyễn Duy
(Bài ca phiêu lưu)
Thật thà - Nguyễn Duy</h3> Tự dưng nhớ Thật nhớ Thà
nhớ con đường chẳng đi qua bao giờ

Tự dưng nhớ gió trong mơ
nhớ trăng dát bạc đôi bờ sông Ngân

Tự dưng nhớ chợ Quỉ Thần
vườn Thiên Thai rụng dấu chân trái mùa

Tự dưng nhớ nước chưa mưa
Thật Thà lúc lắc đong đưa Thật Thà
 
Hạng F
1/5/09
6.754
1.126
113
Polts Vietnam - Tp HCM
Trừu tượng quá em chẳng biết nói sao, đọc thớt này của mợ Tài cảm thấy buồn và cũng chẳng hiểu em có khát vọng sống hay không nữa... cảm giác như cuộc sống là một quá trình theo đuổi các mục đích, tham vọng khác nhau rồi đến một ngày nào đó lăn đùng ra chết là hêt. Chẳng hiểu sao tự nhiên em nhớ tới tiểu thuyết "Đèn không hắt bóng" của một nhà văn Nhật mà em được đọc lâu rồi có một nhân vật là bác sĩ sống nhanh sống gấp vì biết mình sắp chết và sau đó một mầm sống lại bắt đầu
 
Hạng D
18/7/04
2.261
17
0
55
Có lẽ, nếu chỉ sống vì hưởng thụ bản thân thì 2-3 chục năm là đủ...nhưng sống để cuộc đời nhận ra có một mợ tài đảm lược giỏi giang, cũng như một cánh chim tô điểm cho bầu trời xanh kia mỗi ngày thêm sinh động...thì ngàn năm vẫn thiếu.
 
Chủ Tịch OSFI
27/3/06
9.348
160.388
113
www.phindeli.com
pigeon nói:
Em có chút thắc mắc: không biết các bậc đại trí, những "người" biết trước về hành trình tiếp theo ở cõi kế tiếp là ung dung sung sướng hơn cái bể khổ hiện tại, thì có còn, có cần khát vọng sống nữa không ? Mà nếu không còn cái thứ ấy, thì sự tồn tại của họ liệu có thừa thãi quá không?
Ngu ý của em: sự tồn tại của các bậc "đại trí" cũng là số phận của họ, bản thân họ có muốn chết thì ông trời cũng chưa cho chết nếu chưa hết "kiếp nạn".
Mà đã là bậc "đại trí" rồi thì cần gì phải chờ đến "cõi trên" thì mới được ung dung sung sướng. Ngay ở trần gian này cũng đã thấy ung dung rồi bác ạ. Hiểu người hiểu đời thì dù có gặp hên xui may rủi gì thì cũng vẫn thấy ung dung ... bình thường thôi.

P/S: em không có nghiên cứu Phật pháp gì đâu nha bác.
 
Hạng D
10/11/07
4.985
27
0
HCM
www.esoft-vn.com
Mợ tài lấy ý của em ở bài bên SFC đây mà.
----
Khoảng năm 1993, em đi xe lửa bằng vé chui (nghề của em:D) thế quái nào lại ngồi cạnh 1 chú tội phạm đang bị dẫn độ từ CPC về để xử tội giết người. Kệ, em vẫn vui vẻ trò chuyện và thậm chí còn cụng ly với hắn. Trước khi xuống tàu, chỉ chúc hắn tránh được tội tử hình.
Từ lúc đó, em đã hiểu: khát vọng được sống hết sức mãnh liệt đối với từng cá nhân.
Người già thì muốn chứng kiến sự thay đổi của gia đình và xã hội, được ngày nào hay ngày ấy.
Người trung niên thì mong hoàn thành sự nghiệp và yên tâm về gia đình
Người còn trẻ thì mong được hưởng thụ cuộc sống
Người trẻ hơn nữa thì háo hức được lao vào cuộc sống.
Dù trong hoàn cảnh nào người ta vẫn mong được sống
---------
Đối với em thì ngoài khát vọng được sống còn có khát vọng để sống. Để được khẳng định bản thân mình với cuộc đời.
Mỗi người một quan niệm, em chắc cũng như phần lớn mọi người, mong gia đình hạnh phúc, con cái làm nên sự nghiệp tốt hơn mình.
Để đạt được điều đó, sau khi thoát khỏi căn bệnh ung thư đại tràng năm 2000, em đã thay đổi rất nhiều để biến mình từ 1 công chức NN thành một người làm ăn. Ơn trời, cũng có được những thành công nhất định. Em nhận ra: thoát ra từ lằn ranh sinh tử, người ta thay đổi rất nhiều, và theo chiều hướng tốt.
Vơi những người khác, khát vọng để sống có thể không bao giờ được nhắc tới nhưng họ vẫn vô thức hành động theo các chuẩn mực xã hội chung, và đó cũng là khát vọng.
-----------------
@tuando; pigeon: mong gặp các bác
@Polts: CN vừa rồi gặp các bác vui quá nên em đổi chữ ký.
 
PhD confirmed
Hạng F
14/9/09
9.794
1.085
113
55
Tặng mợ nghe nè: http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=oEDirZlMZ8
KHÁT VỌNG
Nhạc : Phạm Minh Tuấn
Thơ : Đặng Viết Lợi

---------------------------------------------------------

Hãy sống như đời sông để biết yêu nguồn cội
Hãy sống như đồi núi vươn tới những tầm cao
Hãy sống như biển trào, như biển trào để thấy bờ bến rộng
Hãy sống và ước vọng để thấy đời mênh mông

Và sao không là gió, là mây để thấy trời bao la
Và sao không là phù sa rót mỡ màu cho hoa
Sao không là bài ca của tình yêu đôi lứa
Sao không là mặt trời gieo hạt nắng vô tư

Và sao không là bão, là giông, là ánh lửa đêm đông
Và sao không là hạt giống xanh đất mẹ bao dung
Sao không là đàn chim gọi bình minh thức giấc
Sao không là mặt trời gieo hạt nắng vô tư
 
Hạng D
18/7/04
2.261
17
0
55
tuando nói:
pigeon nói:
Em có chút thắc mắc: không biết các bậc đại trí, những "người" biết trước về hành trình tiếp theo ở cõi kế tiếp là ung dung sung sướng hơn cái bể khổ hiện tại, thì có còn, có cần khát vọng sống nữa không ? Mà nếu không còn cái thứ ấy, thì sự tồn tại của họ liệu có thừa thãi quá không?
Ngu ý của em: sự tồn tại của các bậc "đại trí" cũng là số phận của họ, bản thân họ có muốn chết thì ông trời cũng chưa cho chết nếu chưa hết "kiếp nạn".
Mà đã là bậc "đại trí" rồi thì cần gì phải chờ đến "cõi trên" thì mới được ung dung sung sướng. Ngay ở trần gian này cũng đã thấy ung dung rồi bác ạ. Hiểu người hiểu đời thì dù có gặp hên xui may rủi gì thì cũng vẫn thấy ung dung ... bình thường thôi.

P/S: em không có nghiên cứu Phật pháp gì đâu nha bác.
Hì, thì bởi ở đâu cũng ung dung sung sướng nên họ sao có cái "khát vọng" sống mà làm chi bác, em băn khoăn là chỗ đó đó. Nếu còn "tham, sân, si..." nuối tiếc...này nọ thì mới còn ham sống để mà tranh đoạt, chứng tỏ, hoàn thiện... chứ tu thành chánh quả, chẳng còn coi cái gì là quan trọng, chẳng còn ham chi hưởng thụ vật chất, sắc dục...trên đời nữa thì phỏng có còn "khát vọng" sống nữa chăng? Nên tiếp tục "Tham, sân,si..." mà tìm kiếm "khát vọng" sống, rồi bỗng nuối tiếc khi số phận gọi tên? hay nhắm mắt thiền định để bình thản đợi ngày viên mãn?
 
Hạng D
3/12/07
1.433
2.878
113
hổi còn bé trong thời bao cấp, em hay đọc sách (thói quen tốt đã mất từ lâu), trong cuốn "Đức mẹ mặc áo choàng lông" có 1 câu mà em ám ảnh mãi: " đời chúng ta, buồn bao giờ cũng nhiều hơn vui, vì...ngay cả những lúc vui nhất, người ta cũng vẫn cảm thấy buồn...."

có 1 lần ngồi lái xe, nghe nhạc, em tự phát hiện ra là, tất cả các bản nhạc hay, bất hủ (cứ cho là thế đi) của ta (kể cả dân ca tuồng chèo, cải lương quan họ...) đều mang 1 nét buồn mang mác...k hiểu e nhận xét thế có đúng ko?

và...khi ta lọt lòng mẹ cất tiếng chào đời, đó là tiếng khóc....

vậy em trộm nghĩ, đời có phải là bể khổ không? có. Và vì vậy, hãy sống chân tình...và bao dung...

đó cũng là cái tình của xóm nghèo... http://hcm.nhac.vui.vn/bien-nghin-thu-o-lai-quang-dung-m22165c80p272a561.html
 
Chủ Tịch OSFI
27/3/06
9.348
160.388
113
www.phindeli.com
pigeon nói:
Hì, thì bởi ở đâu cũng ung dung sung sướng nên họ sao có cái "khát vọng" sống mà làm chi bác, em băn khoăn là chỗ đó đó. Nếu còn "tham, sân, si..." nuối tiếc...này nọ thì mới còn ham sống để mà tranh đoạt, chứng tỏ, hoàn thiện... chứ tu thành chánh quả, chẳng còn coi cái gì là quan trọng, chẳng còn ham chi hưởng thụ vật chất, sắc dục...trên đời nữa thì phỏng có còn "khát vọng" sống nữa chăng? Nên tiếp tục "Tham, sân,si..." mà tìm kiếm "khát vọng" sống, rồi bỗng nuối tiếc khi số phận gọi tên? hay nhắm mắt thiền định để bình thản đợi ngày viên mãn?
- Vẫn tiếp tục vui sống, vì "mỗi ngày ta tìm 1 niềm vui"
- Khi "số phận gọi tên", chẳng có gì để nuối tiếc, vì những gì ta muốn làm và có thể làm trong cuộc đời, ta đã thử rồi. Không nuối tiếc, vì sự tiếp diễn sẽ còn những niềm vui khác, nhưng cũng không vì vậy mà ta bỏ qua những niềm vui nơi trần thế.:)
- Em không "nhắm mắt thiền định để bình thản đợi ngày viên mãn", mà vẫn "tham sân si" cố gắng làm những gì mình muốn. Thành hay bại không quan trọng, quan trọng là ta đã thử, đã cố gắng hết sức, không còn gì để nuối tiếc .... "Happiness is a journey, not a destination".:D
 
Hạng F
18/5/09
6.240
14
38
Thế em túm lại là: "Sống vui, khỏe, có ích" như khẩu hiệu bên CLB Hưu trí các bác nhỉ.