Tập Lái
5/4/11
19
0
1
www.otosaigon.com
Em nghĩ nếu muốn định cư ở nước ngoài thì đi càng sớm càng tốt, còn nếu đi khi đã lớn tuổi thì rất khó hòa nhập về văn hóa lẫn ngôn ngữ. Nói chung nếu ra đi sau khi học xong đại học ở VN thì khó hòa nhập rồi. Nếu mà không có người thân bên đó nữa thì gần như cô độc. Nói chung đây là một sự đánh đổi giữa vật chất và tinh thần, tùy vào ý định của từng người thôi.
 
Hạng B2
9/5/12
219
25
28
40
bvy nói:
xeboxit nói:
Em nghĩ chắc mấy ông bạn của bác ăn chơi lắm. Không tính chuyện làm giàu gì ở đây. Nếu như nhận mức lương khá cao so bảng lương trung bình ngành kĩ sư (đủ thứ loại kĩ sư) như bác nói mà không nuôi nổi vợ con thì cả nước US này nó sụp hết ah. Như thế nào gọi là khá cao,<span style=""color: #ff0000;""> khá cao theo em là >100k ở TX và >130k (Cali)</span>, khá cao theo bác ở phân khúc nào thì em không biết.


bvy nói:
E khác bác là Mỹ nó đào tạo em nhưng e nhân ra là nó đào tạo e đi làm thuê suốt đời. Chính vì vậy nên sau 1 thời gian làm culi cho mỹ mà thấy ko có tương lai và ko dư giả gì nhiều nên e rời bỏ về VN tự lập và đó là quyết định sáng suốt nhất đời em. Mấy thằng bạn e nó cày gần 10 năm nay, mức lương cũng gọi là khá cao so với bảng lương trung bình ngành kĩ sư, vậy mà giờ còn vất vả hơn e nhiều và thật sự ko có cơ hội làm giàu. Độc thân thì có thể ok, chứ lấy vợ sinh con thì chỉ biết cắm đầu cắm cổ làm thôi.

Engineering có cả trăm loại, E học ngành xây dựng ạ, Civil engineering. Lương trung bình như sau ( link [link]http://www1.salary.com/Engineering-Salaries-2.html[/link] )

A. Mới ra trường 0-2 năm 50000 usd/1năm (0-2 years)
B. Sau 2 năm, chuyên môn tốt, may mắn được đi job field nhiều thì 60000 usd/1năm (2-4 years)
C. Sau 4 năm nếu đã làm nhiều project, có bằng master , PE thì lên 75000 usd/1 năm (4-6 years)
D. Sau 6 năm, đã từng làm project manager một vài project, may mắn thì được 90.000 usd/1 năm (6-8 years)
E. Sau 8 năm, có thể lên 100.000- 120000 usd/1năm (trên 8-10 năm)
F. Lên manager sau đó thì lương cao vô chừng

Bác cứ lên salary.com mà coi. Nó ghi như thế thôi nhé tức là trong trường hợp hoàn hảo mới được chứ thực tế khác hoàn toàn. E mới ra trường mới đầu làm cho slyder lanstance sau là pulte home nó trả cho 40.000 một năm, làm còm cỏi sau 1 thời gian lên được 10% thôi nhé. TTrừ thuế ra thì còn được bao nhiêu? bao nhiêu tiền phải lo, e ví dụ nhé:(không ăn chơi, hẹn hò, đú đỡn)

<span style=""color: #ff0000;"">Tiền xe, tiền xăng, tiền bảo hiểm xe, tiền bảo hiểm sức khỏe, tiền thuê nhà, tiền ăn, tiền cell phone, tiền gas, tiền điện, tiền nước, tiền thuốc lâu lâu bệnh cảm lặt vặt, tiền áo quần vài bộ một năm, tiền internet, tiền tivi cable, tiền bảo dưỡng xe (mấy tháng 1 lần nhé)</span>

Bác nghĩ đi, sau khi trừ thuế trả các khoản trên còn bao nhiêu nữa? Đừng nói đến vấn đề hẹn hò cưới vợ. Nghèo như con mèo. Có tháng e còn dư đúng 50 đồng trong túi.

Tóm lại ông này kém

Về là đúng rồi

Đi làm mấy cái đó chán chết

Cứ thử nó quăng phát một project vài mils cho mình làm manager xem...

Ko đâu học hỏi nhìu = làm với tụi khoai tây, civil engineering thôi nhé

Em đi làm đc 4 năm, mới ra trương $27/hour thôi, h thì $45/hour
 
Hạng C
18/6/07
661
36
28
Các cao thủ cho em hỏi vụ visa eb5 vào mỹ tí nhé: sao em thấy mấy nơi tư vấn mình đầu tư 500k vào dự án,nhưng ko đảm bảo cùng với thoi gian dư án sẽ sống mãi va trả lại 500k cho mình nên em thấy rủi ro quá,chứ mà sure là sẽ trẢ lại thì em cung ráng thanh lí vay mượn tién bac má đi.,chứ ở đây y tế giáo dục xã hôi sao mà giột từ trên noc quá,con em moi có 1 tháng mà mổ 2 lần vì lần đầu may ko kĩ,em nản quá chừng,phải cầu nguyện suot đêm,may mà giờ nó cung khoẻ manh binh thuong rồi
Eb5 có phải là chương trình cho vay để đuơc ở mỹ đúng ko các bác?!
 
Last edited by a moderator:
Hạng B2
9/5/12
219
25
28
40
Chẳng bít chú bvy sao chứ em ăn xai bạt mạng nên ko dư dả nhìu

Nhưng ra ngân hàng kí home loan vào trăm k vẫn oki, trả góp nhà vẫn rủng rỉnh về vn 1 năm 2 lần

Có thể úc khác mĩ nhẩy :))
 
Hạng D
16/1/13
4.804
87.545
113
anvic238 nói:
Các cao thủ cho em hỏi vụ visa eb5 vào mỹ tí nhé: sao em thấy mấy nơi tư vấn mình đầu tư 500k vào dự án,nhưng ko đảm bảo cùng với thoi gian dư án sẽ sống mãi va trả lại 500k cho mình nên em thấy rủi ro quá,chứ mà sure là sẽ trẢ lại thì em cung ráng thanh lí vay mượn tién bac má đi.,chứ ở đây y tế giáo dục xã hôi sao mà giột từ trên noc quá,con em moi có 1 tháng mà mổ 2 lần vì lần đầu may ko kĩ,em nản quá chừng,phải cầu nguyện suot đêm,may mà giờ nó cung khoẻ manh binh thuong rồi
Eb5 có phải là chương trình cho vay để đuơc ở mỹ đúng ko các bác?!


Hình như đại sứ quán của Mỹ đã đính chính không có vụ cho visa/thẻ xanh đầu tư từ VN vào Mỹ. Đa số các vụ đầu tư đều có dính líu đến Việt Kiều. Cái ông gì đi qua Mỹ mua cái town ở đèo heo hút gió cũng mượn các VK ở Mỹ mà mua chứ không có đem tiền vào Mỹ mua.

Hơn nữa khi chuyển ngân thì cần có giấy phép của VN.

Nếu bạn chạy tiền thì cần thời gian "clear" với ngân hàng thì hoạ may. Ít nhất là 6 tháng đó.
 
Hạng D
16/1/13
4.804
87.545
113
Giải mã “người Việt mua thị trấn Mỹ”


Mua để đánh bóng bản thân?


Có thể đúng với ai đó – một đại gia, lắm của nhiều tiền, kinh doanh bất động sản, đầu tư tài chính hay chuyên nghề “đánh quả”. Đối với Phạm Đình Nguyên, “thị trưởng” mới của Buford, có lẽ khó có thể là người như vậy.


Ông Nguyên không phải là người có “của ăn, của để”. Theo thông tin chia sẻ với báo chí, ông, ông đã có hơn 15 năm “làm thuê” với các công ty nước ngoài (Coca-Cola, Nokia) và trong nước (ICP, Kinh Đô), chủ yếu là liên quan đến phân phối và phát triển thị trường. Và công ty IDS mà ông sáng lập cũng cho thấy nó cũng tập trung vào phân phối và phát triển một số thương hiệu như O-Cleen, HapiKids, Hatrick…


Thưc tế, ông Nguyên cũng cho biết, 900.000 USD mua thị trấn Buford là huy động từ họ hàng, người thân ở bên Mỹ. Một khi đi mượn như vậy, ai mà dám dùng để lấy le?


Sở dĩ nhiều người nghĩ rằng, đây là chiêu “đánh bóng bản thân” vì thấy báo chí nước ngoài đưa tin rần rần về một tay “bá vơ” ở đâu từ “trên trời rớt xuống”. Ngay cả khi Bầu Đức có ý định mua Arsenal thì cũng chỉ có những tờ báo Anh và một số tờ báo bóng đá đưa tin.


Còn chuyện bán đấu giá “thị trấn nhỏ nhất nước Mỹ” trước đó là đã được truyền thông quốc tế quan tâm rồi. Đơn giản vì đó là thị trấn chỉ có 1 người. Điều tưởng là bất lợi, té ra lại được báo chí quan tâm. Sau đó, báo chí tiếp tục đưa tin về kết quả đấu giá. Bất ngờ hơn nữa, là người thắng cuộc lại là người Việt Nam. Và thế là, báo chí lên cơn sốt với hàng ngàn bình luận từ dân Mỹ, còn nóng hơn là “hiện tượng Susan Boyle”.


Phạm Đình Nguyên cũng vậy, đến từ một quốc gia không mấy có vị thế trên trường quốc tế, ít ra là về kinh tế - khát khao một “giấc mơ Mỹ”, vượt qua 25 đối thủ đấu giá, trở thành người thắng cuộc.


Đầu tư bất động sản?


Đây là chủ đề mổ xẻ nhiều nhất trên các trang mạng. Hàng loạt các chuyên gia bất động sản, đầu tư “có số má” ở Việt Nam cũng như ở Mỹ đã được phỏng vấn, cho ý kiến về quyết định 900.000 USD để mua một thị trấn “khỉ ho cò gáy” chỉ có ông già lục tuần sống từ nhiều năm nay, ở một bang “chó ăn đá, gà ăn muối” Wyoming.

Một số cho rằng “quá hời” khi thấy lợi tức hàng năm đem lại từ cửa hàng tiện lợi, trạm xăng là 150.000 USD. Một số khác thì viễn vông mong chờ 4 tỉ thùng dầu nằm dưới lòng đất. Trong khi đó, một số người thì so sánh: chưa bằng 50m2 đất vàng ở Hà Nội hoặc ở TP.HCM, nên có gì đâu mà ầm ĩ.


Nhưng đa số thì cho rằng, đây là quyết định “khùng hết chỗ nói”. Chỗ có người ở đông đúc thì không đầu tư, lại rúc vào chỗ chỉ 1 người sống từ nhiều năm qua, mà cuối cùng người đó chịu hết siết cũng phải quyết định bỏ đi.


Nếu ngồi nghĩ lại, có thể thấy việc mua Buford, có lẽ không phải là quyết định liên quan đến bất động sản của ông Nguyên - theo kiểu mua để đó được giá thì bán. Hay mua rồi xây hotel, nhà hàng kinh doanh…


Nhìn vào “tiểu sử” của ông Nguyên hoàn toàn không thấy đây là một tay đầu tư, kinh doanh bất động sản. Đây có lẽ chỉ là người làm công ăn lương, dành dụm tí chút thì khởi nghiệp. Nhưng mở công ty thì cũng tập trung vào lĩnh vực mà mình mạnh, hiểu biết (phân phối, phát triển thị trường, phát triển thương hiệu). Chứ tiền bạc đâu mà đầu tư bất động sản? Và hơn nữa, máu liều đâu mà dám chơi với bất động sản?

Vậy nếu không mua lấy le. Không đầu tư bất động sản, vậy mua làm gì?


Hay là để xây dựng thương hiệu?


Sự kiện truyền thông quốc tế lên cơn sốt về “người Việt mua thị trấn Mỹ” làm nhiều người nhớ lại chuyện Susan Boyle tỏa sáng tại Britain’s Got Talent mấy năm về trước khi một bà “nhà quê” cũng ở một nơi “không tìm thấy trên bản đồ” lần đầu bước lên sân khấu làm khán giả “ngất ngây”! Khi đó, các báo - có lẽ các báo giải trí, báo mạng, mạng xã hội là đưa tin nhiều nhất.


Trong khi đó, trường hợp Phạm Đình Nguyên thắng cuộc đấu giá “nghẹt thở” đã làm cho tất cả các báo quan tâm, từ báo/truyền hình nghiêm túc như USA Today, NewYork Time, CNN, CBS cho đến kinh tế như Forbes, Bloomberg – đều đưa tin, mà không chỉ một lần. Các trang báo mạng thì không cần phải nói. Người Việt ở hải ngoại, truyền nhau những đường link về các bài báo nói về sự kiện này. TV tiếng Việt ở Mỹ thì cập nhật liên tục sự kiện mà theo họ “vô tiền khoáng hậu” từ trước đến nay. Còn trong nước thì khỏi phải bàn. Đây là một sự kiện, theo một số người, “nên tự hào” mặc dù chưa biết “khôn hay dại”. Cứ tự hào trước đã, thay vì nổi tiếng vì lộ hàng, vì có dàn xe “đỉnh”, hay vì “dán tiền vào xe cô dâu” vốn nhan nhản trên các trang mạng hiện nay…


Có thể nói, sự kiện này đã tạo ra một cú buzz, “truyền miệng” (words-of-mouth) lớn chưa từng thấy trên truyền thông quốc tế. Và vấn đề đặt ra là Ông Phạm Đình Nguyên và công ty IDS sẽ làm gì từ cú buzz ngoạn mục này?


Susan Boyle qua một đêm đã trở thành người nổi tiếng trong giới showbiz, phát hành đĩa bán chạy như tôm tươi, quảng cáo cho các thương hiệu/sản phẩm từ Anh Quốc cho đến Trung Quốc, được là khách mời trong các sự kiện quan trọng. Nói chung là rủng rỉnh tiền.


Còn Buford thì sao? Ông Nguyên cũng đã tiết lộ mặc dù chưa rõ về kế hoạch làm gì sắp tới: “Buford có thể được xem là một bàn đạp tinh thần để chúng tôi giới thiệu sản phẩm đến thị trường Mỹ” và “vì nhiều người biết về Buford nên việc giới thiệu sản phẩm ở Buford chắc sẽ được nhiều người biết đến hơn!”

Xét về mặt báo chí, điều này đúng. Nghĩa là báo chí thích quan tâm đến những gì “nhất” (“thị trấn nhỏ nhất” là một thí dụ). Còn nếu coi Buford “bàn đạp tinh thần”, trong một chừng mực nào đó cũng đúng vì mỗi ngày chỉ có chưa đến 2.000 người ghé qua Buford mà thôi. Nhưng theo ông chủ cũ Don Sammons, Buford là thị trấn được chụp hình nhiều nhất nếu tính theo một đơn vị m2. Nghĩa là hàng ngày có rất nhiều người đến đây chụp hình cạnh pa-nô “thị trấn nhỏ nhất”. Và thường khi chụp hình xong, họ sẽ chia sẻ ngay cho bạn bè và người thân qua các mạng xã hội. Giả sử, trên tấm bảng pa-nô đó có thông điệp quảng cáo của những thương hiệu do công ty IDS sở hữu – thì có lẽ, “bàn đạp tinh thần” cũng không đến nỗi là ý nghĩ tệ.


Tóm lại, suy đoán quyết định mua Buford của ông Phạm Đình Nguyên, cũng chỉ là chủ quan. Tốt nhất là phải chờ, ít ra sau 30 ngày để ông “thị trưởng” mới hoàn tất các thủ tục pháp lý. Nhưng một điều chắc chắn rằng, việc truyền thông quốc tế lên cơn sốt đã đem lại giá trị (trước mắt) nhiều hơn số tiền mà họ đã ra mua! Vấn đề còn lại là ông chủ mới sẽ làm gì với cơn sốt báo chí đó! Và nếu ông Nguyên nắm bắt được cơ hội “ngàn năm một thưở” này (như Susan Boyle) thì lịch sử tiếp thị thế giới sẽ ghi danh IDS!”


Tom Nguyễn​
 
Hạng B2
15/1/11
326
6
16
51
@all, em cũng đang ở cái tuổi dở dở ương ương nên cũng không biết quyết định thế nào. Cám ơn các bác nhiều vì e đã đọc và tự nghiệm ra cho bản thân mình nhiều điều.
 
Hạng B2
22/4/09
484
6.843
93
Fortenista nói:
dawmgoodman nói:
Tôi thật sự quan ngại về suy nghĩ các bạn trẻ hiện nay. Chúng ta không nên ca thán về quê hương đất nước. Phải thuộc lòng câu "Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta, mà hãy hỏi ta đã làm gì cho Tổ Quốc hôm nay".
Thế hệ chúng tôi đã hy sinh xương máu để có ngày hôm nay. Các bạn trẻ phải tin tưởng vào đường lối của Đảng và Nhà Nước. Các bạn chính là những người xây dựng tương lai đó. Chỉ nghĩ ích kỷ đến bản thân và gia đình thì tôi e rằng bố mẹ các bạn cũng sẽ rất buồn lòng.
Thân.
Kg phải em chê bai bác chủ, sorry bác, nhưng mà em dị ứng nặng nề với những chữ này.Haizz.
Nếu không có "thế hệ đã hy sinh xương máu" chắc ngày hôm nay thảm thiết lắm nhỉ?