lxja_12 nói:Em đi nhiều nước thấy mấy thằng Passport control ở VN là láo nhất.
Sorry nhe,cái này là tui không đồng ý 100%,bác đi Ý chưa? đi đi rồi biết liền à..
lxja_12 nói:Em đi nhiều nước thấy mấy thằng Passport control ở VN là láo nhất.
Chị nghĩ cái này là lý do đó em. Vì như bác nào đó đã nói SỰ TRUNG THỰC là quan trong nhất, huống hồ họ có DS trước ko có tên em, giờ em lại đưa DS bổ sung trong cuộc PV, mà không phải là gửi trước.naloan nói:Bác Tý ạ ko phải lý do bôi đen như trên đâu, vì 2 anh em cùng đi nộp hồ sơ, cùng đi pv, cùng ko có tên trong danh sách đoàn cũ. Nhưng em bị từ chối còn anh ấy passed.
Nhân tiện, đã lên thớt rồi nói thêm kẻo nhiều bác chưa rõ, thấy cũng nhiều bác chém tưng bừng rồi. Chắc chắn ko phải vì tác phong hay thái độ, điều này em là người trong cuộc em rõ ạ. Cuộc pv của em rất ngắn.
Đầu tiên anh cửa số 2 ấy hỏi: em đi du lịch ai chi trả. Em trả lời là em.
Câu thứ 2: sao em phải chi trả. Em trả lời là cty chỉ khuyến khích khối kd đi thôi chứ ko phải phần thưởng nên phải tự chi trả
Câu thứ 3: ko hẵng là câu hỏi, anh í cầm cái danh sách đoàn lên để dò tên em, em thì rất tự tin vì mình đang cầm danh sách mới nhất, và ko nghĩ là <span style=""color: #ff0000;"">cái danh sách kia lại ko có tên em</span> (vớ vẩn hết sức), em còn sợ anh í tìm ko ra liền mách cho anh ấy cái số thứ tự 38. Nhưng ds đó ko có và anh ấy nói ds của em là giả. Em đã đề nghị rằng em sẽ gửi bổ sung danh sách, danh sách kia là do chưa cập nhật --> anh ấy có vẻ lưỡng lự.
Câu thứ 4: em có gia đình chưa. Xong phim. LSQ ko coi tới hồ sơ của cải hay hỏi han j tới bạn trai em đâu ạ.
Kết luận là như em đã nói.
Sau em mới đến lượt anh sếp em, thì anh ấy passed.
Em viết bài ở trên như em đã nói ko mang tâm trạng hằn học. Ko buồn vì ko được đi Mỹ mà là buồn vì sắp xếp công việc rất khó mà cuối cùng ko được đi Mỹ với bạn. Cái chính mà em muốn nói trong bài là em trăn trở. Tại sao tây balo thì dễ mà ta balo thì khó?
Cảm ơn các bác đã quan tâm.
minhtit nói:Chuyện phỏng vấn visa đi Mỹ là chuyện dài nhiều tập và ko bao giờ có 1 câu trả lời chính xác cho câu hỏi "Tại sao tôi rớt" . Có 1 nhân viên lãnh sự, đã từng làm ở vị trí phỏng vấn đã nói với tôi rằng họ được đào tạo để luôn có 1 suy nghĩ trong đầu là, người xin visa đi Mỹ có ý định ở lại nước Mỹ, điều mà bạn phải làm là chứng minh điều ngược lại , bạn cần đến nước Mỹ chứ Mỹ đâu có cần bạn . Chứng minh như thế nào hả? Đúng như bác Tý đã nói là, ở khâu khai báo hồ sơ "có gì khai nấy"; ở khâu phỏng vấn: tự tin, đĩnh đạc, thoải mái. <span style=""color: #ff0000;"">Thật ra khâu khai hồ sơ là quan trọng nhất, nó chiếm đến 60-70% sự quyết định của nhân viên lãnh sự, khâu phỏng vấn để kiểm chứng cái quyết định đấy,</span> cho nên có người bị hỏi cả chục câu, có người chỉ 2-3 câu là xong. Ở trường hợp này theo tôi thì nó nằm ở khâu khai hồ sơ, nhất là ở chỗ cái danh sách, nó tạo cho nhân viên lãnh sự 1 cảm giác là có điều gì đó không an tâm, ví dụ như tại sao lại không có tên trong danh sách, tại sao lại không được công ty đài thọ như người khác mà vẫn cứ đi...Mà đã ko an tâm thì không cấp cho lành .
Trời, bác nói quá xá là chính xác luôn...nhứt là cái vụ nhìn vào mắt anh hay chị í một cách đắm say í. Dưng cái vụ hên -xui em cũng thấy có vẻ đúng í...hí hí...Quoc Viet nói:Nam BK nói:Ai biết có về không? Nó cứ coi như mình có ý định trốn lại khi PV, mày chứng minh cho tao thấy đi...Cái này hình NV lãnh sự họ được đào tạo như vậy và phải làm như vậy.
Em có cảm giác nó đã chấp nhận 75% sau khi check đơn xin VS của mình, 25% còn lại là khi PV thôi.
Em xin phép chia lại nất thang thế này cho thật phù hợp ở trước và sau phỏng vấn:
- Khi các giấy tờ được viết xuống, nộp vào Lãnh Sứ Quán. Mình có 30% cơ hội.
- Đến ngày đi phỏng vấn, mình có sau đây % cơ hội :
+ 15% Đầu tiên mình có để thu hút cảm tình của người đối diện là Tác phong ăn mặc, phong thái nói chuyện của mình khi đó với người ta như thế nào.
Người Mỹ có phong cách nói chuyện Face to Face- hai khuôn mặt đối diện nhau lúc nói, luôn nhìn vào mắt nhau để truyền tải thông điệp, giọng văn phải nhẹ nhàng và ánh nhìn phải thân thiện.
Trong trường hợp nói chuyện có người interpreter ( Thông dịch viên ), nhiệm vụ của họ là chuyển câu nói của mình từ Tiếng Việt sang tiếng Anh... Không cần nhìn người đó làm gì.
Hãy nhìn thẳng vào người ngồi trước mặt, đang làm việc với mình- Nhân viên Lãnh Sứ Quán.
+ 15% Tiếp theo mình có là dành cho việc Nghe - Đáp trả các câu hỏi mà người đối diện yêu cầu. Phải gọn gàng nhưng đầy đủ và có trọng lượng. Đừng trả lời cái không biết và trả lời vòng vòng điều mình chưa rõ.
+ 40% Phần còn lại này dành cho đối phương - Nhân viên Lãnh Sứ Quán.
Họ làm việc hoàn toàn không phải cảm tình cảm tính gì cả. Họ được đào tạo rất bài bản và hiểu rất rõ tiếng Việt của mình. Họ biết phải làm gì để sàng lọc.
Mọi thông tin của mình khi nộp vào LSQ cho đến ngày mình đi gặp phỏng vấn ... chừng đó ngày mọi thứ thuộc về cuộc sống thật của mình họ đã nắm trong tay tất cả. Thật hay giả, tốt hay xấu .v.v.v Tất cả đều nằm trên bàn của họ ngay ngày hẹn rồi. Đậu / Rớt có luôn !
--- // --
Đề tài này hết sức hấp dẫn. Bản thân em trãi qua rồi ...
Chưa chắc ..... ở vị trí này tùy người thôi .... các nước khác cũng láo phết .nhất là các sân bay QT nhỏ ...lxja_12 nói:Em đi nhiều nước thấy mấy thằng Passport control ở VN là láo nhất.
Chời .... Vợ mà anh Zang còn làm nguyên cái sảnh thì không có gì khó với anh ấy trên đời này hết bác Metro ơi ...METRO nói:@ Phóng lựu, tò mò hỏi bác tý: lúc PV của bác có khó ko?