T
Trancaolong123
Guest
Re:Thơ
Trong giấc mơ
Những bài thơ hóa thành cơn gió
Bay mất
Giữa khuya giật mình tỉnh giấc
Nghe tiếng gió rì rào buồn như những ngày đó
Mới thảng thốt nhận ra
Đã lâu rồi
Anh không còn mơ về em nữa
Thông thường chiê
Mình Anh đứng lặng nhìn ngày đi qua ,-Buồn vây kín tâm hồn![Frown :( :(]()
Chứng tỏ Anh đã không còn trẻ nữa và người đang cô đơn lắm Bé ơi !
Và hai câu kết như một tiếng nấc, ngẹn đắng
Với cái sự nhọc nhằn mưu sinh của cuộc sống vô tình Anh đã đánh mất đi những giá thứ mà khi bên cạnh Anh ko hề tôn trọng nó , giờ đây những phút cô đơn nơi công xưởng , Anh thẩn thơ như trơ trọi hòa mình vào những tãn đá , đá buồn cô đơn nhưng đá củng có tâm hồn em à , và củng như Anh thầm nghỉ và nhớ về em , Anh ko thể quên lúc Anh quyết định về lại VN em đã khóc rất nhiều khi tiển Anh đi , giá như lúc đó Anh có thể mềm lòng hơn hay là Anh có thể dẹp bỏ tất cã sỉ diện của một người đàn ông để ở lại bên em , nhưng nếu như thế thì em và gia đình em đã ko yêu thương Anh nhiều như thế em nhỉ ??
Anh nhớ những chiều lang thang dạo phố em bập bẹ dạy Anh từng câu chữ giao tiếp tiếng phổ thông , rồi những lúc em nhõng nhẽo hòa mình vào Anh và khẻ hỏi Anh là khi nào Anh cưới em ???
Anh đã lúng túng trã lời là khi nào Anh có thật nhiều tiền để lo cho em thì mình cưới nhau
Nhiều khi Anh cảm thấy sự quan tâm của em dành cho Anh như là một sự làm phiền quá đáng , nhưng giờ đây sau 1 ngày làm việc về với căn hộ nhỏ bé của mình Anh cảm thấy cô đơn và trống vắng lắm em à , Anh nhớ sự làm phiền của em Anh nhớ cô bé nhõng nhẻo hay bắt Anh hát cho nghe và bắt anh làm mặt cười cho em vui mổi khi đí ngủ ...
Anh nhớ em nhiều lắm Bé ơi !
Chúc em hạnh phúc
Trong giấc mơ
Những bài thơ hóa thành cơn gió
Bay mất
Giữa khuya giật mình tỉnh giấc
Nghe tiếng gió rì rào buồn như những ngày đó
Mới thảng thốt nhận ra
Đã lâu rồi
Anh không còn mơ về em nữa
Thông thường chiê
Mình Anh đứng lặng nhìn ngày đi qua ,-Buồn vây kín tâm hồn
Chứng tỏ Anh đã không còn trẻ nữa và người đang cô đơn lắm Bé ơi !
Và hai câu kết như một tiếng nấc, ngẹn đắng
Với cái sự nhọc nhằn mưu sinh của cuộc sống vô tình Anh đã đánh mất đi những giá thứ mà khi bên cạnh Anh ko hề tôn trọng nó , giờ đây những phút cô đơn nơi công xưởng , Anh thẩn thơ như trơ trọi hòa mình vào những tãn đá , đá buồn cô đơn nhưng đá củng có tâm hồn em à , và củng như Anh thầm nghỉ và nhớ về em , Anh ko thể quên lúc Anh quyết định về lại VN em đã khóc rất nhiều khi tiển Anh đi , giá như lúc đó Anh có thể mềm lòng hơn hay là Anh có thể dẹp bỏ tất cã sỉ diện của một người đàn ông để ở lại bên em , nhưng nếu như thế thì em và gia đình em đã ko yêu thương Anh nhiều như thế em nhỉ ??
Anh nhớ những chiều lang thang dạo phố em bập bẹ dạy Anh từng câu chữ giao tiếp tiếng phổ thông , rồi những lúc em nhõng nhẽo hòa mình vào Anh và khẻ hỏi Anh là khi nào Anh cưới em ???
Anh đã lúng túng trã lời là khi nào Anh có thật nhiều tiền để lo cho em thì mình cưới nhau
Nhiều khi Anh cảm thấy sự quan tâm của em dành cho Anh như là một sự làm phiền quá đáng , nhưng giờ đây sau 1 ngày làm việc về với căn hộ nhỏ bé của mình Anh cảm thấy cô đơn và trống vắng lắm em à , Anh nhớ sự làm phiền của em Anh nhớ cô bé nhõng nhẻo hay bắt Anh hát cho nghe và bắt anh làm mặt cười cho em vui mổi khi đí ngủ ...
Anh nhớ em nhiều lắm Bé ơi !
Chúc em hạnh phúc