Dạ, bây giờ em hầu chuyện các bác về cách em lùi xe vào bãi ạ.
Bãi chỗ em gửi xe khá đông, gần cả trăm chiếc. Tiền gửi xe chỉ 600.000đ /1 tháng nhưng em biếu riêng cho thằng nhân viên 100.000đ nên nó hoạt bát với xe em lắm, nó lấy lý do là em đi nhiều nên nó xếp cho xe em đứng hàng ngoài, xe nằm ngay bờ dốc, quay đầu ra lối đi chính, đứng bên cạnh toàn xe xịn….nhìn …tủi thân lắm…
Hôm đầu tiên đương nhiên là em không dám tự lùi vào vị trí, em sợ xe em húc vô xe người ta bên cạnh …. em không có tiền đền….
Hôm sau đương nhiên em cũng không dám, nhưng em nhờ bác tài của chiếc Land Cruise bên cạnh.
Hôm sau thì em tự lùi vào 1 đoạn, nhưng không thể xoay xở gì được nữa, thế là tiếp tục nhờ người ta.
Hôm sau nữa em về trễ, không có ai để nhờ nữa cả, thấy khoảng trống cũng khá rộng nên em tự lùi. Như em đã nói, do em có “bo” nên anh nhân viên nhiệt tình với em lắm, anh la cầm đèn pin vẫy lia lịa, em xoay qua xoay lại một hồi rồi xe cũng vào đúng hướng. Thằng nhân viên đứng đằng sau cầm đèn pin vẫy vẫy, em chỉnh tay lái thẳng lại rồi nhấn ga, lùi…. tiếp tục nhấn ga…lùi, ngồi trong xe em nghe tiếng ầm ầm của thằng nhân viên đập vào cốp sau của xe, em lại tiếp tục nhấn ga …lùi…
Nghe tiếng động rất lạ phía sau và không còn thấy ánh vẫy vẫy của đèn pin, em hoảng quá dừng xe, kéo thắng tay rồi vọt xuống…. ặc ặc em húc thằng nhân viên ngã lăn quay các bác ợ… Nó đứng lên hùng hổ…. “bác đang đùa hay bác làm thật vậy” ….nó tức tối lặp đi lặp lại câu này đến vài lần…em ríu rít xin lỗi… trong bụng thì thầm nghĩ …”Mịa mầy… tao lùi xe là thiệt chứ tao có thèm đùa với mầy đâu…tao đâu có quỡn…. tao nghe mầy đập vào cốp sau xe tao tưởng mầy biểu tao lùi thêm tí nữa chứ bộ…”…
Mấy lần sau em lùi xe là thằng này nó đứng tránh xe em rất xa. Em thấy thằng này cũng được, tính tình nó cẩn thận ….giống y chang em…
Hôm nay thì em lùi xe OK rồi, phát một…phát một….