Re:Em vừa xuyên 2/3 Việt trong 4 ngày !
ủa thớt đã move vào bõ này rồi! làm em tìm hoài [:O]!
....Em tiếp nhe!
Tình huống 2 :
Các tạp chí, phương tiện truyền thông thường đưa ra các khuyến cáo cho cánh lái xe : không ráng quá sức khi đã thấm mệt; không ráng điều khiển xe khi buồn ngủ .... Trong tình trạng như thế, các kỹ năng “lụa” của bác tài không còn nhuần nhuyễn nữa. Các thao tác, phương án xử lý không còn linh hoạt và tối ưu, dễ gây tại nạn.
....Em đang ôm vô lăng lái khoảng 11 giờ đêm trên đường HCM Đông. Đường vắng nhưng lúc này cũng đã thấm mệt. Thôi ráng chút đến địa phận kế tiếp rồi tấp vào tìm phòng trọ ngủ....
... Bon bon lên dốc đèo (đèo này em quên tên rồi vì trong hành trình bọn em vuợt qua rất nhiều đèo lớn nhỏ)..... bỗng phía trước : sao mà bọn xe tải, côngtenơ lù lù xuất hiện nhiều thế. Chắc có tai nạn hay pan xe giữa đèo?!....
Tiếp cận thì thấy 1 em côngtenơ bị pan lưng chừng dốc. Các xe tải khác dàn hàng ngang đường rồi từ từ kiếm chỗ trống lách qua để đi. Em cũng vậy : về số 1, từ từ bò....
Đến lúc chuyển sang số 2 thì gặp ổ voi nên phải phanh lại : về số và chọn phương án xẻ ngang hông chiếc tải đang dừng để thoát lên. Phản xạ trong đầu như thế nhưng hai cái tay nó không chịu theo : không về lại số 1, số 2 tắt máy. Xe tuột dốc nhẹ, em đang loay hoay dậm phanh, đề máy thì thằng tải bự phía sau trờ tới thấy vậy tấp sang phải để né (lúc này chắc nó cũng bất ngờ và mất trớn nên em nghe nó rồ ga inh ỏi).... Đít xe xém chút nữa là bị ông tải này lao vào rồi!.
..... Em đề pa lên dốc lại.... Thằng em (tài 2) thấy vậy thốt lên “buồn ngủ hả ông?! Thôi để em lái cho, anh tấp lề ngay đi!”....
Em chạy một đoạn nữa lên đến phía trên cách xa bọn tải mới dừng lại đổi tài, sợ dừng ngay chỗ đó nó chữi cho mà biết! ......
ủa thớt đã move vào bõ này rồi! làm em tìm hoài [:O]!
....Em tiếp nhe!
Tình huống 2 :
Các tạp chí, phương tiện truyền thông thường đưa ra các khuyến cáo cho cánh lái xe : không ráng quá sức khi đã thấm mệt; không ráng điều khiển xe khi buồn ngủ .... Trong tình trạng như thế, các kỹ năng “lụa” của bác tài không còn nhuần nhuyễn nữa. Các thao tác, phương án xử lý không còn linh hoạt và tối ưu, dễ gây tại nạn.
....Em đang ôm vô lăng lái khoảng 11 giờ đêm trên đường HCM Đông. Đường vắng nhưng lúc này cũng đã thấm mệt. Thôi ráng chút đến địa phận kế tiếp rồi tấp vào tìm phòng trọ ngủ....
... Bon bon lên dốc đèo (đèo này em quên tên rồi vì trong hành trình bọn em vuợt qua rất nhiều đèo lớn nhỏ)..... bỗng phía trước : sao mà bọn xe tải, côngtenơ lù lù xuất hiện nhiều thế. Chắc có tai nạn hay pan xe giữa đèo?!....
Tiếp cận thì thấy 1 em côngtenơ bị pan lưng chừng dốc. Các xe tải khác dàn hàng ngang đường rồi từ từ kiếm chỗ trống lách qua để đi. Em cũng vậy : về số 1, từ từ bò....
Đến lúc chuyển sang số 2 thì gặp ổ voi nên phải phanh lại : về số và chọn phương án xẻ ngang hông chiếc tải đang dừng để thoát lên. Phản xạ trong đầu như thế nhưng hai cái tay nó không chịu theo : không về lại số 1, số 2 tắt máy. Xe tuột dốc nhẹ, em đang loay hoay dậm phanh, đề máy thì thằng tải bự phía sau trờ tới thấy vậy tấp sang phải để né (lúc này chắc nó cũng bất ngờ và mất trớn nên em nghe nó rồ ga inh ỏi).... Đít xe xém chút nữa là bị ông tải này lao vào rồi!.
..... Em đề pa lên dốc lại.... Thằng em (tài 2) thấy vậy thốt lên “buồn ngủ hả ông?! Thôi để em lái cho, anh tấp lề ngay đi!”....
Em chạy một đoạn nữa lên đến phía trên cách xa bọn tải mới dừng lại đổi tài, sợ dừng ngay chỗ đó nó chữi cho mà biết! ......