Em nhận thấy thớt này rất gần gủi, chân tình và cốt lỏi của cây Mít, biết rằng xe chỉ là cái cớ nhưng nhờ có xe những tấm lòng mới có dịp hội tụ và kết thân........... haizzzzzz, suy nghỉ nhiều nhưng không biết diễn đạt ra sao, không bao lâu nữa tết lại đến................
Tôi và OS....
Chiều cuối năm cho ta bên nhau ,
Theo đường nhỏ , ta về vùng đất lớn
Đời cứ gập gềnh trôi , cho lòng ta bận rộn
Đất vẫn hoang vu nhưng đã ấm hơi người ...
Bạn của tôi từ khắp mọi nơi ...
Trong cơn gió ven sông nghe tiếng cười thật ấm
Bác bác , tôi tôi cho ân tình thêm nặng
Chỉ thấy nhau thôi như thân đã lâu rồi ...
OS ngày xưa ......chỉ là thoáng trong tôi
Lời nói ,câu cười nhạt nhòa theo năm tháng
đường ai nấy đi ...gặp nhau chi thêm nặng !
Rồi cứ hơn thua , rồi cứ lạnh câu cười ....
Đã 8 năm rồi ...
Mới chỉ 8 năm thôi ,
Con lạch nhỏ bỗng trở thành sông lớn
Đời vẫn ngược xuôi , vẫn trập trùng sóng dợn
Xe như sợi dây nối kết những con người ....
Bạn ở đâu ...?
Tây nguyên , Miền trung , Hà nội , hay vùng đất xa xôi ?
Tôi mỉm cười khi đọc tên trên OS
Những cái Nick lạ quen vẫn hằng đêm thao thức
Nụ cười trên môi , ngày tháng kéo ta về ...
Cảm ơn OS ....! cho ta những đam mê ,
Cho xa lạ ta bỗng thành bè bạn !
Chỉ vậy thôi , tình ấy như một vùng biển lặng
Khi cô đơn ta sẽ lại quay về ...
gặp gỡ bên nhau , rồi ta lại ...ra đi !
Tặng các thành viên OS, 1/2011
Chiều cuối năm cho ta bên nhau ,
Theo đường nhỏ , ta về vùng đất lớn
Đời cứ gập gềnh trôi , cho lòng ta bận rộn
Đất vẫn hoang vu nhưng đã ấm hơi người ...
Bạn của tôi từ khắp mọi nơi ...
Trong cơn gió ven sông nghe tiếng cười thật ấm
Bác bác , tôi tôi cho ân tình thêm nặng
Chỉ thấy nhau thôi như thân đã lâu rồi ...
OS ngày xưa ......chỉ là thoáng trong tôi
Lời nói ,câu cười nhạt nhòa theo năm tháng
đường ai nấy đi ...gặp nhau chi thêm nặng !
Rồi cứ hơn thua , rồi cứ lạnh câu cười ....
Đã 8 năm rồi ...
Mới chỉ 8 năm thôi ,
Con lạch nhỏ bỗng trở thành sông lớn
Đời vẫn ngược xuôi , vẫn trập trùng sóng dợn
Xe như sợi dây nối kết những con người ....
Bạn ở đâu ...?
Tây nguyên , Miền trung , Hà nội , hay vùng đất xa xôi ?
Tôi mỉm cười khi đọc tên trên OS
Những cái Nick lạ quen vẫn hằng đêm thao thức
Nụ cười trên môi , ngày tháng kéo ta về ...
Cảm ơn OS ....! cho ta những đam mê ,
Cho xa lạ ta bỗng thành bè bạn !
Chỉ vậy thôi , tình ấy như một vùng biển lặng
Khi cô đơn ta sẽ lại quay về ...
gặp gỡ bên nhau , rồi ta lại ...ra đi !
Tặng các thành viên OS, 1/2011
Đọc các bài bác viết rất vui .Xin cám ơn.
Chúc bác và gia đình một năm mới nhiều niềm vui và hạnh phúc
Chúc bác và gia đình một năm mới nhiều niềm vui và hạnh phúc
Myiagi
Tôi chưa từng đến nơi bạn ở ,
Chỉ nghe qua một cơn sóng đùa ...
Trang báo mở ra như dồn lên ánh lửa
Bàng hoàng như cơn mê trong nỗi đau giữa đời ...
Nước mắt tôi nhòa , trái tim tôi chơi vơi
1800 người ra đi , 10 000 người mất tích
Đại dương ơi , sao bên này tĩnh mịch
Nơi ấy xa xôi , sóng bỗng dậy lưng trời ?
Trái tim tôi đau , nơi Phú quốc , ngẹn lời
Tôi ước mình bay lên , đề cho lòng đừng nặng
Tôi ước là Biển xanh để không là Biển động
Tôi ước mình thành mây cho dịu môt khung trời
Tâm hồn tôi , bay về phía trùng khơi ,
1800 và 10 ngàn ...thắt nỗi đau số phận
Tiếng nấc dồn cho những gì đã mất
Mong bạn hiểu lòng tôi trong từng phút giây này ...
Tôi biết làm sao đây , khi chỉ có đôi tay !
Nhưng tôi yêu và tin ...vì đó là nước Nhật
Sẽ đứng lên từ những gì đã mất ..!
Một trái tim hoang vu , xin dành hết cho Người ...
Một đôi mắt ngày mưa hướng về phía trùng khơi
Sóng dữ ơi , xin quay về với Biển ...
Nhũng linh hồn bay lên cho lòng còn quyến luyến ,
Ánh đèn Trùng khơi như đôi mắt...quay về !
Đem những yêu thương sưởi ấm những bàn tay ...
OS off roaders dành trọn phút giây này
Cho vơi những đau thương , Nhật bản hôm nay ...
Phú quốc , tháng 3 không ngủ
Tôi chưa từng đến nơi bạn ở ,
Chỉ nghe qua một cơn sóng đùa ...
Trang báo mở ra như dồn lên ánh lửa
Bàng hoàng như cơn mê trong nỗi đau giữa đời ...
Nước mắt tôi nhòa , trái tim tôi chơi vơi
1800 người ra đi , 10 000 người mất tích
Đại dương ơi , sao bên này tĩnh mịch
Nơi ấy xa xôi , sóng bỗng dậy lưng trời ?
Trái tim tôi đau , nơi Phú quốc , ngẹn lời
Tôi ước mình bay lên , đề cho lòng đừng nặng
Tôi ước là Biển xanh để không là Biển động
Tôi ước mình thành mây cho dịu môt khung trời
Tâm hồn tôi , bay về phía trùng khơi ,
1800 và 10 ngàn ...thắt nỗi đau số phận
Tiếng nấc dồn cho những gì đã mất
Mong bạn hiểu lòng tôi trong từng phút giây này ...
Tôi biết làm sao đây , khi chỉ có đôi tay !
Nhưng tôi yêu và tin ...vì đó là nước Nhật
Sẽ đứng lên từ những gì đã mất ..!
Một trái tim hoang vu , xin dành hết cho Người ...
Một đôi mắt ngày mưa hướng về phía trùng khơi
Sóng dữ ơi , xin quay về với Biển ...
Nhũng linh hồn bay lên cho lòng còn quyến luyến ,
Ánh đèn Trùng khơi như đôi mắt...quay về !
Đem những yêu thương sưởi ấm những bàn tay ...
OS off roaders dành trọn phút giây này
Cho vơi những đau thương , Nhật bản hôm nay ...
Phú quốc , tháng 3 không ngủ
Last edited by a moderator:
Sửa nội dung
Re:Sáng tác từ những đam mê 28 01 2011 16:33:04 (permalink)
Jeep...
Sáng....,
Trời đất trải dài qua con phố ,
Lất phất mưa bay ,
Mùi của lá thơm trong tay bè bạn
Đời vẫn cứ trôi , ngoài kia trời đang nắng
Thương một nụ cười xa như những nỗi mong chờ
Mấy nụ cười , mấy chiếc xe và mấy cơn mưa
Em nhỉ , mấy bạn này từ nơi nào đến vậy ?
Xe của ngày xưa , người bây giờ thương nhớ
Phảng phất đâu đây chinh chiến đã tan rồi ...
Cafe nơi đây , hương vị của một thời
Ta cứ ngồi mà trải dài nỗi nhớ
Những chiếc xe màu xanh ...
núi rừng về thành phố ,
Nụ cười vấn vương trong màu áo phong trần
thôi nhé ưu phiền , quên hết những gian truân
Hội Jeep chúng mình đi về ngày tháng cũ
Jeep là một giấc mơ ,
Là những đêm không ngủ
Jeep là tình yêu ...
Ngày tháng cũ đong đầy ....
Cafe Xưa và nay 1/2011
Re:Sáng tác từ những đam mê 28 01 2011 16:33:04 (permalink)
Jeep...
Sáng....,
Trời đất trải dài qua con phố ,
Lất phất mưa bay ,
Mùi của lá thơm trong tay bè bạn
Đời vẫn cứ trôi , ngoài kia trời đang nắng
Thương một nụ cười xa như những nỗi mong chờ
Mấy nụ cười , mấy chiếc xe và mấy cơn mưa
Em nhỉ , mấy bạn này từ nơi nào đến vậy ?
Xe của ngày xưa , người bây giờ thương nhớ
Phảng phất đâu đây chinh chiến đã tan rồi ...
Cafe nơi đây , hương vị của một thời
Ta cứ ngồi mà trải dài nỗi nhớ
Những chiếc xe màu xanh ...
núi rừng về thành phố ,
Nụ cười vấn vương trong màu áo phong trần
thôi nhé ưu phiền , quên hết những gian truân
Hội Jeep chúng mình đi về ngày tháng cũ
Jeep là một giấc mơ ,
Là những đêm không ngủ
Jeep là tình yêu ...
Ngày tháng cũ đong đầy ....
Cafe Xưa và nay 1/2011
Bolero hoang vu
không hiểu sao , mỗi khi vô rừng , tôi lại thèm được hát ...có phải khi ta ngang qua những cánh rừng xanh ngắt , những con đường gập gềnh như cuộc đời này , tôi như đứng giữa ranh giới của khồ đau và hanh phúc . Tuổi đời chân đơn côi gót mòn đại lộ buồn , đèn đêm bóng mờ nhạt nhòa....ô hay , chân vẫn đơn côi từ bấy tới giờ ...ai cho tôi tình yêu để làm duyên nụ cười ....đôi khi buồn , cười một mình sau tay lái , nhìn vũng lầy trước mặt trong trập trùng hoang vắng , xa lạ , tôi lại tưởng như mọi cay đắng cuộc đời đang ở phía trước ...rồi lại ráng vượt qua ...rồi tiếng cười lại rộn vang ...đấy ! có khi đơn giản chỉ có thế thôi mà chân cứ mỏi đi tìm ...
Có những đam mê ....rừng lá xanh xanh cây phủ đường đi, thành phố sau lưng ôm mộng ước gì ...., giữa yhành phố ngựa xe như nước ....mong ước thật nhiều đê ta phấn đấu, cho ta yêu thương dù biết ....chỉ là mơ thôi ....! chẳng có gì nhiều , chỉ mấy chiếc xe , mấy người bạn chưa thể thân ...vậy mà lòng cứ tự nhủ ...xin thật lòng trong câu hát đầu môi ...! Cuộc đời cũng lạ , tiếp xúc với bao nhiêu người , trải qua bao nhiêu năm ...vậy mà ...ta quen nhau bao lâu , nhưng lòng đã có gì đâu ...cuộc sống cứ hờ hững trôi qua , ...tôi muốn quên thôi , tôi muốn quên người ....với những người bạn này , một chuyến đi gian khổ , sao tôi thấy thật gần dù chỉ mới gặp nhau lần đầu , khi ánh sáng chưa đủ để thấy rõ mặt nhau ...những đôi chân lấm bùn ....trai thành phố , bàn tay trắng mà cứ nắm vào sợi dây cáp sắc lẻm .....đam mê nó vậy , phải có thêm dại khờ ....!
Thương ai về xóm vắng , đêm nay thiếu ánh trăng ....con đường ấy tối lắm , chỉ có ánh đèn xe thành một vệt thẳng xé màn đêm , bên này là vực sâu , bên kia là vách đá , cảm nhận chỉ từ cơn gió , đêm như có thể lấy dao cắt ....những bạn tôi mới quen ...người kéo trước , người đẩy sau ....một vòng tay đưa tôi vào nh74ng điều bình dị nhất , nhưng lại khó khăn nhất ....lòng tin ! tôi chỉ thấy bạn lom khom móc cáp cho xe ...và dáng bạn bên đống lửa trời đêm chúng ta vừa đốt lên ....giữa khung cảnh ấy nghe tiếng hát thật lạ thường , nó như đưa ngọn lửa bay cao lên mãi ....
Ngòai kia , mưa là những dòng lệ rơi ...ngồi sau tay lái nhìn cái gạt nước qua lại ...thương cái khoảnh khắc trong vắt của con đường như bao phiền muộn được rũ bỏ ....tôi nhìn rõ những bạn mình ...xe trước , xe sau ...ánh đèn như khoảng kết nối ân tình ...đôi khi niềm vui thật gần ....giữa vùng trời ấy tôi quan sát họ mà nghe như được hòa tan trong những giọt mưa ....bác bác , tôi tôi ....bao nhiêu bản bolero cho vừa ?? tôi không biết ...1001 bản cũng đủ cho tôi say đắm rồi ....
Chuyến đi này cho tôi về thác đổ , giữa hoang vu , cái thác ấy như viên ngọc ...đời còn gì vui hơn trong phút giây được yêu ...tiếng thác reo vui như hồn tôi rạng rỡ , tôi chợt thấy em đầy đặn trong bông hoa nước trắng như bàn tay nghe trái tim thổn thức ....
Thôi những đam mê rạn vỡ , để làn khói trắng ru đời ...cái gì cần nhớ hãy giữ lại cho một ngày gió dâng lên cuốn nỗi nhớ ấy tặng cho khoảng mênh mông của núi rừng ...rồi như đá ...ta lại ngây ngô giữa đời sống này ....
Ơi những con sóng vô bờ rồi sóng lại đi xa , có con sóng nào mang tình yêu đến cho tôi bằng những chuyến đi gian khổ ...như em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên
Tôi lùi xe vào nhà trong tiếng Piano của bản Preludio 6 của J.S. Bach , con tôi đang chờ tôi về ...
Một ngày mới , chiếc xe thân yêu lại cùng tôi vượt qua gian khổ cuộc đời ...có gì đâu ,,những chuyến đi xa sẽ xua tan tất cả ...xin một lần thôi , để từ ấy niềm vui lại về ...
Thác 7 tầng , ngày tình yêu 2011
<bài viết được chỉnh sửa bởi seabreaz vào lúc 19 05 2012 18:14:42>
không hiểu sao , mỗi khi vô rừng , tôi lại thèm được hát ...có phải khi ta ngang qua những cánh rừng xanh ngắt , những con đường gập gềnh như cuộc đời này , tôi như đứng giữa ranh giới của khồ đau và hanh phúc . Tuổi đời chân đơn côi gót mòn đại lộ buồn , đèn đêm bóng mờ nhạt nhòa....ô hay , chân vẫn đơn côi từ bấy tới giờ ...ai cho tôi tình yêu để làm duyên nụ cười ....đôi khi buồn , cười một mình sau tay lái , nhìn vũng lầy trước mặt trong trập trùng hoang vắng , xa lạ , tôi lại tưởng như mọi cay đắng cuộc đời đang ở phía trước ...rồi lại ráng vượt qua ...rồi tiếng cười lại rộn vang ...đấy ! có khi đơn giản chỉ có thế thôi mà chân cứ mỏi đi tìm ...
Có những đam mê ....rừng lá xanh xanh cây phủ đường đi, thành phố sau lưng ôm mộng ước gì ...., giữa yhành phố ngựa xe như nước ....mong ước thật nhiều đê ta phấn đấu, cho ta yêu thương dù biết ....chỉ là mơ thôi ....! chẳng có gì nhiều , chỉ mấy chiếc xe , mấy người bạn chưa thể thân ...vậy mà lòng cứ tự nhủ ...xin thật lòng trong câu hát đầu môi ...! Cuộc đời cũng lạ , tiếp xúc với bao nhiêu người , trải qua bao nhiêu năm ...vậy mà ...ta quen nhau bao lâu , nhưng lòng đã có gì đâu ...cuộc sống cứ hờ hững trôi qua , ...tôi muốn quên thôi , tôi muốn quên người ....với những người bạn này , một chuyến đi gian khổ , sao tôi thấy thật gần dù chỉ mới gặp nhau lần đầu , khi ánh sáng chưa đủ để thấy rõ mặt nhau ...những đôi chân lấm bùn ....trai thành phố , bàn tay trắng mà cứ nắm vào sợi dây cáp sắc lẻm .....đam mê nó vậy , phải có thêm dại khờ ....!
Thương ai về xóm vắng , đêm nay thiếu ánh trăng ....con đường ấy tối lắm , chỉ có ánh đèn xe thành một vệt thẳng xé màn đêm , bên này là vực sâu , bên kia là vách đá , cảm nhận chỉ từ cơn gió , đêm như có thể lấy dao cắt ....những bạn tôi mới quen ...người kéo trước , người đẩy sau ....một vòng tay đưa tôi vào nh74ng điều bình dị nhất , nhưng lại khó khăn nhất ....lòng tin ! tôi chỉ thấy bạn lom khom móc cáp cho xe ...và dáng bạn bên đống lửa trời đêm chúng ta vừa đốt lên ....giữa khung cảnh ấy nghe tiếng hát thật lạ thường , nó như đưa ngọn lửa bay cao lên mãi ....
Ngòai kia , mưa là những dòng lệ rơi ...ngồi sau tay lái nhìn cái gạt nước qua lại ...thương cái khoảnh khắc trong vắt của con đường như bao phiền muộn được rũ bỏ ....tôi nhìn rõ những bạn mình ...xe trước , xe sau ...ánh đèn như khoảng kết nối ân tình ...đôi khi niềm vui thật gần ....giữa vùng trời ấy tôi quan sát họ mà nghe như được hòa tan trong những giọt mưa ....bác bác , tôi tôi ....bao nhiêu bản bolero cho vừa ?? tôi không biết ...1001 bản cũng đủ cho tôi say đắm rồi ....
Chuyến đi này cho tôi về thác đổ , giữa hoang vu , cái thác ấy như viên ngọc ...đời còn gì vui hơn trong phút giây được yêu ...tiếng thác reo vui như hồn tôi rạng rỡ , tôi chợt thấy em đầy đặn trong bông hoa nước trắng như bàn tay nghe trái tim thổn thức ....
Thôi những đam mê rạn vỡ , để làn khói trắng ru đời ...cái gì cần nhớ hãy giữ lại cho một ngày gió dâng lên cuốn nỗi nhớ ấy tặng cho khoảng mênh mông của núi rừng ...rồi như đá ...ta lại ngây ngô giữa đời sống này ....
Ơi những con sóng vô bờ rồi sóng lại đi xa , có con sóng nào mang tình yêu đến cho tôi bằng những chuyến đi gian khổ ...như em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên
Tôi lùi xe vào nhà trong tiếng Piano của bản Preludio 6 của J.S. Bach , con tôi đang chờ tôi về ...
Một ngày mới , chiếc xe thân yêu lại cùng tôi vượt qua gian khổ cuộc đời ...có gì đâu ,,những chuyến đi xa sẽ xua tan tất cả ...xin một lần thôi , để từ ấy niềm vui lại về ...
Thác 7 tầng , ngày tình yêu 2011
<bài viết được chỉnh sửa bởi seabreaz vào lúc 19 05 2012 18:14:42>