Hạng D
21/3/09
1.012
109
63
Saigon
       Đi....!
  Này em , có nhớ hôm nào ...
  Gió về đầy núi lao xao cây mềm ?
  Tiếng đàn ai hát trong đêm
  Rượu tràn môi ấm cho thêm ân tình
  Đêm về trăng sáng lung linh
  Một vầng lửa sáng chúng mình đốt lên ,
  Rượu chuyền tay lạ thành quen
  Những đôi mắt ấy một đêm trong rừng
  Đi không ngày tháng vội quên ?
  Hay là bỏ hết một bên ...ưu phiền 
  Con đường ấy , sẽ gọi tên 
  Một bên là Biển , một bên núi rừng ...
  Giã từ ngày tháng Nam nung ,
  OS đi cho một vùng nắng lên ...
  Vậy thì đi nhé nghe ....em !   
 
 
Hạng D
21/3/09
1.012
109
63
Saigon
             Lại nhớ ngày qua !
   Cho ta hoang vu ,
   Cho ta vội vàng như về miền qúa khứ ,
   Cho ta chơi vơi như những đêm không ngủ
   Một phút bình yên như sao lạc một góc trời ....
   Ly cafe đắng dịu giữa xa xôi ,
   hơi ấm của ngày qua như tan vào cay đắng ,
   đôi lúc thấy tiếng cười đùa vui như giọt nắng
   Gieo chút bình yên vào hoang vắng núi rừng ...
   Thành phố phía sau lưng vẫn ngổn ngang hố hầm ,
    Tiếng cười hoang vu và nụ cười xa lạ
    Ngày vẫn lao xao , những bán mua nghiệt ngã
   Xe như những tật nguyền nối nhau về một cõi hư vô
   Off road bình yên trong rừng núi hoang vu ,
   Off road nói cười trong một chiều tơi tả
   Đêm , có tiếng hát trong sình lấy xóa đi bao xa lạ ..
   Bao giờ hết đơn côi , bao giờ lại lên đường ....??
 
Hạng D
21/3/09
1.012
109
63
Saigon
             Có đường phố nào
 Ngày đã hết rồi , con phố rộng thênh thang
 Saigon về đêm , đường phố dài vô tận
 Anh đếm hàng cây nép vào nhau chân thật
 Để nhớ một tình yêu ta mất tự hôm nào ,
 Có đường phố nào vui từ khi ta chia tay ?
 Bóng dáng em như in vào nỗi nhớ 
 Anh biết dấu vào đâu cả trong từng hơi thở 
 Của một ngày xa xưa , con phố nắng hanh vàng ...
 Đời vẫn trôi qua trên thành phố dọc ngang 
 Con đường mang tên em đôi mắt chiều lặng lẽ 
 Anh biết về đâu mùa này mưa đan chiều thật nhẹ 
 Như Biển một ngày mưa sóng cạn tự bao giờ ...  
 Dấu chân mình trên phố của ngày xưa 
 Có đường phố nào vui cho mắt đừng xa lạ 
 Cho đôi tay  xa hết những ưu phiền ôm mưa trong vòm lá
 Con đường bây giờ từ đó mang tên em .... 
<bài viết được chỉnh sửa bởi seabreaz vào lúc 19 04 2011 09:48:59>
 
Hạng D
21/3/09
1.012
109
63
Saigon
       Đội Saigon ...
 Tôi chhợt nghe lòng mình xốn xang
 Những nét mặt thân quen của một ngày thành phố ,
 Chiều quận 9 trong một cơn mưa nhỏ
 Chúng tôi vui , ly rượu cũng đong đầy ...
 Những Muc , Juan , Langnghe và Vulcan....
 Đứa nào cũng vui bên chiếc xe hầm hố
 Đời có bao buồn vui với đôi lần gặp gỡ
 Vậy mà hôm nay như thân thiết đã lâu rồi
 Đội Saigon ....niềm vui như con sóng vô bờ
 Thấp cao đi về , ngược xuôi hầm hố ....
 Xe ngập trong mưa , bụi mù bay trong gió ...
 Chỉ có niềm đam mê mới tìm đến nơi này ,
 Đội saigon...Tuandang , Máy dầu với Minhgiang ,
 Nụ cười trẻ con kéo nhau ra ngoài Bắc
 giữa đất Đồng mô chỉ có sình và mưa thối đất
 Hăm hở vượt qua mấy cái hố người ta ...đào
 Tôi ngồi lật từng trang , ngắm nhìn những gian lao
 Thế mới biết , đời không chỉ là cơm áo
 Thế mới biết , xe sinh ra không phải chỉ là đi dạo
 Bao đam mê cho một cuộc chơi dài ...
   ....
 Như con Ó bay nghiêng trong một cú săn mồi
 Như con sóng trập trùng ở ngoài tận trùng khơi,
 Như cơn gió của cánh rừng mùa bão ,
 Như tiếng hát giữa một vùng hoang đảo
 Đội Saigon ..... offroader luôn ở giữa lưng trời
 Đội Saigon ...cứ mơ đi , ta sống giữa cuộc vui ...
            Tháng 7/ 2011 , tăng các bác VOC 2011
 
<bài viết được chỉnh sửa bởi seabreaz vào lúc 04 07 2011 16:58:44>
 
Hạng D
21/3/09
1.012
109
63
Saigon
   Tôi nghĩ gì ?
Bạn hỏi _ tôi nghĩ gì trong chiều hôm nay
Tay tôi không có súng , làm sao tôi nghĩ được ?
Làm sao tôi có những gì mình mong ước
Cho những mất mát ngày xưa và lạc lối bây giờ ....
1000 năm , 100 năm và 20 năm .....
Tổ quốc tôi không bờ không bến
Máu xương rơi ...gom lại thành ngọn nến
Đốt tiếp 1000 năm cũng chưa tan nổi nỗi đau dài ...
Ngày hôm qua , ngày hôm nay hay cả ngày mai
Lửa vẫn cháy trong lòng những người con tên Việt
Trên những dòng sông , lửa cháy dài ra Biển ...
Sóng gọi tên Anh khi ôm lửa quanh mình ...
1974 , 1979 ,1988 lửa đã cháy quanh anh
Anh đã khóc , khi kêu tên Tổ quốc
Biển sóng cuộn lên , máu Anh hòa vào con nước ,
Ấm nóng một chiều mưa , thân xác sẽ tan vào ....
......
Tôi không nghĩ gì hôm nay .,
chỉ thấy lòng nao nao
Mắt tôi nhòa , môi tôi mềm nước mặn
Tôi vẫn trắng đôi tay , trái tim này khô hạn
Saigon đẫm trong mưa , chờ màu nắng hanh vàng ....  
 
 
Hạng D
21/3/09
1.012
109
63
Saigon
   Tết
 Tôi mơ về những niềm vui
  Trong khoảng cách ta nói về miền quá khứ
  Tết đang về , một sáng nào mở cửa 
  Cho giọt nắng tinh khôi chào ngày mới đang về
  Tết , ta mơ ngày xưa Trời đất cũng đam mê
  Màu xanh của cây và mai vàng trước ngõ 
  Em vui , đôi má thêm ửng đỏ
  Tôi nhặt niềm vui , tô thắm sắc môi cười ,
  Nhớ những con đường và ngày tháng xa xôi 
  Khoảnh khắc của bình yên trải đầy trên sắc lá 
 Con đường ấy với anh là tất cả 
  Cơn gió nào đang về níu lại bước chân em !
  Tết , cho tôi quay về những nỗi nhớ không tên 
  Mẹ tôi áo gầy , mùa này đang đầy gió
  Một ngày xưa không bao giờ quay lại nữa 
  Hay ta nghe bản nhạc xưa cho ngày cũ quay về ?
  Tôi hiểu cuộc đời là những chuyến xe 
  Chở niềm vui và cả điều cay đắng 
  Thành phố này , từng góc đường cũng là niềm sâu nặng 
 Cho bước chân dù lạc lối cũng quay về
 Nhặt nhạnh niềm vui , gom góp những đam mê
 Cho ta hiểu khổ đau cho ta sức mạnh 
  Ngày vẫn bình thản trôi đi bạn ơi trong gió lạnh 
 Của một miền xa quá khứ sắp quay về
 Nối lại yêu thương xoá hết những cơn mê....
    Tết 2013
  
  
  
  
  
  
 
Hạng D
21/3/09
1.012
109
63
Saigon
    Cung bậc mùa mưa
Tôi dẹp phố phường đi tìm những chông gai 
Cho ngày cũ bình yên , ngày mới về rộn rã
Ánh mắt ra khơi , khung trời là biển cả
Bình yên ở cam go như thành phố đã xa rồi ....
.....
Núi rừng trập trùng  , hoang vắng ở muôn nơi
Có tiếng gió thét gào , nói về nỗi cô đơn ngày tháng
Có cái lạnh tràn qua tim trong một chiều mưa nhạt
Ánh mắt của rừng sâu xang thẳm một khung trời ...
Giữa một mùa đông , ánh lửa nhỏ trơi vơi
Núi cũng xuống ăn cùng bữa tối
Múi bùn hoang thơm như mùi giấy mới
Chợt nhớ ngày xưa chốn học Mẹ bắt quỳ ....
......
Rồi tiếng cười cũng đầy nơi chốn xa xôi
Ta bỏ sau lưng mùi phố phường hoang vắng
Để nói với nhau một góc nào sâu nặng 
Kệ , hãy quên đi những toan tính lâu dài ....
......
Phía trước là mùa mưa , trời ướt sũng không nguôi 
Phía sau là núi rừng không còn đường quay lại 
Bên trái là vực sâu tầm nhìn không chạm tới ,
Bên phải ta nghe tiếng đá nói khôn cùng ....
Những vệt bùn hết dốc rồi đến sông 
Khóc cơn mưa rừng cho những người đơn độc 
Đam mê cái gì mà giờ này vô đây nghe rừng khóc ???
Hay tại thành phố sau lưng đã chết tự bao giờ ?
... ...
Tôi biết trái tim mình đang bay trong cơn mơ 
Trong một đêm còn tỉnh mà như cơn ác mộng 
Tiếng xe , tiếng người , tiếng mưa rừng than khóc 
Trập trùng là dòng sông , nối tiếp những xa lầy 
Không có ánh đènhay ngôi nhà nào quanh đây ,
Chúng tôi lạc vào một vùng đầy những điều nghiệt ngã 
Quay về ư ?giữa con đường đôi ngả 
Hay ở lại nơi đây chưa biết đến bao giờ !! 
7 chiếc xe , mười mấy con người đi như cơn mộng du 
Quay dọc , quay ngang , nhào lên lộn xuống 
Ánh bình minh ngạc nhiên trải xuống miền sơn cước ,
Cười một lũ trẻ con đã thoát một đêm dài ... 
Lũ trẻ con đã vượt hết chông gai 
Dời ác mông ta quay về hiện tại 
Cười lên đi dù lòng còn tê tái 
Ta lại yêu , lại vui , lại chém gió tơi bời....
Ta lại là ta , rồi ta lại rong chơi.....
Ta sẽ bình yên giữa dòng đời bất trắc 
Rồi ta sẽ gặp thôi những đôi tay siết chặt 
Off road đời ta , trong đôi mắt cây rừng ....
    Tăng các bác Dilinh -phanthiet 8/2011
 
     
 
 
Hạng C
17/2/11
835
77
28
Ơ, nghe anh sea đi Everest cả tháng mà!?, về rồi hỉ, Lão Đại ơi. Dzìa thì cho hình rì-pọt, chứ.
:)
 
Hạng D
21/3/09
1.012
109
63
Saigon
         Việt tím 
 Có đôi khi anh nhớ rừng hoang
 Khi nắng tắt giữa con đường sỏi đá 
 Giữa bạn bè những người quen , người lạ
 Giữa những tả tơi xa nệm ấm chăn mềm 
 Nhớ con đường và ngày tháng không tên 
  Đốm lửa nhỏ nơi bến bờ hoang vắng 
  Nhớ đôi mắt thâm quầng nhưng nghĩa tình sâu nặng 
  Bạn , là ly cà phê chia nhau khi cơn gió đang về
   Đời mà , anh nối niềm vui bằng những chuyến đi 
  Cho quên thị thành, những nói cười vô nghĩa 
   Đẹp , là cái hoang mang mà không uỷ mị
  Thương , là quên đi những thứ của riêng mình 
  Đời , không biết bao giờ ta sẽ hết điêu linh
  Những cạm bẫy , đôi mắt vui giả dối 
  Ơi đôi chân sao đi đâu cũng vội ?
  Xin ngồi xuống nơi đây ta đón tiếng chim rừng 
  Giữa đời sống này , thung lũng trong màu tím bao dung....
        Tặng các bác 3/2013