Cảm ơn các bác đã quan tâm theo dõi câu chuyện của em ! Trước khi post hồi 3, hồi kết, em xin có 1 vài ý kiến phản hồi. Nếu đã là Bimmer thì tất nhiên fải đam mê, tìm hiểu về xe rất kỹ, cũng giống như các bác chơi High End Audio hoặc Vespa cổ vậy. Để có được cảm giác xướng đê mê thì Bimmer chính hiệu fải chăm sóc xe, còn nếu có tính bỏ bê không chăm sóc thì cứ kiếm Toy mà quất. Hơn nữa đã quyết chơi xe Đức thì fải chấp nhận mất tiền (mất tiền để mua cảm giác xướng đê mê ấy mà !)
Em xin post tiếp phần 3. Trong thời gian săn tìm thông tin để mua xe mới 100%, em lại có thông tin 1 chiếc BMW 318i, màu bạc, đời cuối 2003, tích lũy gần 62 ngàn km, giá 27ngàn500. Khi biết thông tin này, tình yêu Bim của em lại trổi dậy, chạy xe từ sân bay TSN sang khu Chánh Hưng, Q8. Bác chủ xe tầm 40-50 người miền Tây nên nói chuyện rất cởi mở và xởi lởi. Em hỏi sao bác bán xe thì bác ấy bảo trong ngành dầy da, cần tiền để nhập nguyên liệu về làm hàng. Em bắc đầu kiểm tra ngoại thất, xe bác ấy đi rất kỹ nên hầu như kô bị trầy xước, mâm cũng còn rất zin, tuy nhiên (lại phát hiện ra bệnh !) đèn xi-nhan bên fải bị vô nước và bị hiện tượng xương mù. Mở nấp capo thì máy rất chuẩn, các miếng nhựa xe đậy còn nguyên, tuy nhiên chỉ có 1 lớp bụi mỏng trên thân máy. Điều này chứng tỏ, xe bác ấy đang chạy, xe chưa đưa vào gara để o bế chuẩn bị bán xe. Em tiếp tục kiển tra nội thất, da ghế màu đen và bóng lên nước (chứng tỏ bác ấy vệ sinh lâu chùi da ghế rất chuyên nghiệp, mà cũng đúng thôi vì bác ấy trong ngành dầy da mà!). Hệ thống điều hoà chạy rất tốt, bác ấy setting ở 68 độ F (khoảng 20 độ C) và hơi lạnh cứ phà phà vào người. Đây là 1 điểm cộng vì ở Saigon rất nóng ! Kinh nghiệm đi xế hộp có ghế da nếu điều hòa yếu thì mồ hôi chảy ròng ròng ! Em cùng bác ấy vi vu 1 vòng khu Chánh Hưng, xe rất đầm, nhấn ga thì vọt lên phía trước, cách âm thì yên ả, đây chính là cảm giác của xe Đức ! Sau khi test xe, em hầu như kô phát hiện bệnh gì ngoài đèn xi-nhan bị vô nước và xe tích lũy 62 ngàn km (hơi bị nhiều!).
Thế là theo quy tắc của em, trả giá thấp hơn giá rao bán từ 10-12%. Giá em đưa ra lần đầu tiên là 24 ngàn đô. Bác ấy kéo léo từ chối và nói chỉ bớt 300 đô. Ngày hôm sau em gọi lại, trà giá lần 2 là 25 ngàn, bác ấy kô chịu bớt thêm đồng nào, có lẻ vì biết em “kết xe” bác ấy. 2 ngày tiếp theo, em gọi lại bác ấy và tăng lên 26 ngàn, bác ấy vẫn khăn khăn nói là chỉ bớt 300 đô thôi. Lần này em & bác ấy đối đáp nhau gần 20 phút, nhưng kết thúc, giá bán của bác ấy vẫn là 27.200 đô ! Nói chuyện khô cả nước miếng mà kô được gì, em cũng có lòng tự trọng của em chứ bộ ! Em vẫn hiểu đi mua xe thì fải có trả giá, tuy nhiên trả giá chứ kô fải xin xỏ! Chiều hôm đó em vào đại lý Ford và đặt cọc 1 con Focus mới toanh. Ngày hôm sau bác ấy gọi điện thoại cho em, nhưng đã quá trễ vì em đã đặc cọc Ford Focus rồi ! Thật đáng tiếc !
Em cũng xin chia sẽ 1 ý sau, trong thời buổi này “trăm người mua, vạn người bán” nên người mua lúc nào cũng có uy thế hơn người bán. Kẻ nắm tiền là kẻ có uy thế trội hơn mà! Hơn nữa lúc nào cũng có 1 phương án thay thế hữu hiệu và ngay lập tức!
Trên đây là toàn bộ câu chuyện tìm mua Bim của em