Status
Không mở trả lời sau này.
Hạng D
24/10/10
3.407
14.795
113
bangvsg nói:
Em tiếp tục ngóng cổ chờ mợ vào sáng mai ...:D
Thôi khoan hãy ngóng bác ạ, hiện tại em bị stress mấy tháng dồn cục nên giờ nó đặc nghẹt rồi, khi nào em viết nổi thì em viết, bác bảo ngóng hoài tạo áp lực cho em, em càng stress thêm, tội em bác à
17.gif
.
Giờ này em cười, nói, gật, trả lời điện thoại ... như một cái máy mà sau đó chẳng biết mình vừa làm gì, đầu óc như trên mây không tập trung được ... chỉ sợ mình nói xàm nói nhảm thì bị cười chết thôi :((
20.gif
20.gif
20.gif

Ty Doan nói:
Chào cả nhà, hôm qua em đọc thread này thấy hay nên đăng kí làm thành viên luôn. Hi vọng là em sẽ đóng góp được một tí xíu gì nhỏ nhoi cho khu biệt thự này, hihihi.
Em cũng có một chút xíu máu kinh doanh, cũng từng mở 3-4 cửa hàng bán lẻ ở HCM roài nhưng lại trắng tay. Mà trắng tay thì đỡ, kèm thêm cục nợ mới khổ. Bây giờ phải lăn ra cày để mà trả nợ.
Không thành công sẽ thành nhân, ông bà mình nói cấm có sai bác nhỉ.
Em đồng cảm với những gì bác đã trải qua ... một quãng thời gian vất vả và đau lòng lắm, đúng không ạ ? Nếu được, bác có thể cho anh em biết thêm bác đã từng kinh doanh cái gì, vì sao chọn ngành đó, địa điểm đó và vì sao phải bỏ ... em rất mong những chia sẻ thực tiễn như thế. Chờ bài viết của bác, cảm ơn bác trước nữa nè hihi
033102flo_1_prv.gif
033102flo_1_prv.gif
033102flo_1_prv.gif
033102flo_1_prv.gif
033102flo_1_prv.gif
033102flo_1_prv.gif
033102flo_1_prv.gif
033102flo_1_prv.gif
033102flo_1_prv.gif


Ty Doan nói:
Em thấy mấy bài viết của "mợ Hạnh" cho anh em học hỏi được nhiều kinh nghiệm, kể cả kinh nghiệm thất bại nữa. Khi bước ra kinh doanh thì cũng cần nhiều yếu tố lắm mới thành công được. Người thành công thì ít mà kẻ thất bại thì nhiều. Em thấy mấy pác nêu ra những khó khăn trong kinh doanh nhưng chưa thấy đưa ra phương án thấu đáo để giải quyết những khó khăn đó. Em mạo muội đưa ra ý kiến vậy thôi, mong các pác đừng chém em nha.
Em nói thiệt với bác là thấy khó khăn đó, đưa phương án đó nhưng làm được không ? Ngay cả việc kinh doanh của em, khó khăn đầy dẫy, giải pháp nhoi nhóc nhưng sức làm một mình không nổi mà nhân sự thì gần như không có ai đủ bản lĩnh để giao việc, nói ra giống kể lể hơn là chia sẻ vì nó tủn mủn và nhàm lắm ... mệt mỏi nhiều mà áp lực càng nhiều hơn. Nếu ai cũng nói được cả thì em nghĩ người đó sách vở bài bản kinh qua đủ hết, em không có nền tảng học vấn về kinh doanh, làm làm mày mò nên nói chuyện tùy hứng, bác cũng thông cảm cho em nó văn vẻ chả ra gì.
Nhiều khi cùng một phương án nhưng người này làm sẽ thành công mà người kia làm sẽ thất bại. Vì kỹ năng giải quyết vấn đề và khả năng linh hoạt ứng phó khủng hoảng của từng người luôn khác nhau ... nói cho hết thì nói đến bao giờ ?
Cái này nếu offline trao đổi thì sẽ vỡ ra nhiều thứ hơn là nói nói trên diễn đàn, đúng là nói trên forum thì sẽ có ích ở chỗ nói 1 lần nhưng đọc được nhiều lần, nhưng cái không tiện cho người nói là liệu có đủ cảm xúc và chất xúc tác để nói hết những tình huống đâu chứ ?? Ai hỏi mới biết đường mà nói, có phải giáo viên đứng lớp đâu mà ngồi soạn giáo án đầy đủ các tình huống được ... cuộc sống mà, xã hội phải như thế mới muôn màu muôn vẻ. Đừng trách người sớm quá, trước tiên hãy trách mình đã hỏi đúng chỗ chưa, đặt vấn đề đúng trọng tâm chưa ... em nghĩ thế đó bác ạ. Em chẳng phải muốn chém bác đâu, đừng hiểu lầm em nhé, những gì em viết chỉ là sự mở lòng đối với người mới vào đây, bác cứ từ từ đọc, đọc chậm thôi nếu chưa cảm được hết... khi hiểu tính cách của mọi người thì lúc đó tranh luận cũng không muộn.

N2D nói:
mợ Hạnh cho em xin cái add quán của mợ nhé, em đến học mót tí đc ko ?!
080402cool_prv.gif
Bác check PM của em nhé.
Còn dzụ "học mót" thì đừng nói thế tội nghiệp em, em chẳng thấy những việc mình đã làm được nó nặng ký hay nhẹ, mà chỉ là một trong những bậc thang cần thiết cho con đường mình đang đi thôi, cái gì chia sẻ được em sẽ cố gắng chia sẻ hết mình, còn cái gì không muốn nói, em mong mọi người tôn trọng mà đừng gặng hỏi em quá làm em phải né đạn.

Bác cứ mạnh dạn hỏi và làm, mọi người sẽ cố gắng hỗ trợ bác trong tầm khả năng. Nhưng phải là bác tự cố gắng hết mình trước nhé, vì ai cũng có công việc riêng của mình hết nên chia sẻ thông tin hoặc lời tư vấn là đã một sự cố gắng lớn của họ rồi.
Em rất cảm kích và trân trọng những bác luôn chia sẻ kiến thức vô tư, vô vụ lợi trong FI, đó là một trong những thứ giữ chân em lại nơi này, và khiến em phải làm gì đó để đáp lại lòng tốt của các bác ấy vì mục đích xây dựng box FI lớn mạnh, vui nhộn, thân thiện
080402cool_prv.gif
.
 
Hạng B2
31/5/10
205
1
16
Hanh.Pham nói:
bangvsg nói:
Em tiếp tục ngóng cổ chờ mợ vào sáng mai ...:D
Thôi khoan hãy ngóng bác ạ, hiện tại em bị stress mấy tháng dồn cục nên giờ nó đặc nghẹt rồi, khi nào em viết nổi thì em viết, bác bảo ngóng hoài tạo áp lực cho em, em càng stress thêm, tội em bác à
17.gif
.
Giờ này em cười, nói, gật, trả lời điện thoại ... như một cái máy mà sau đó chẳng biết mình vừa làm gì, đầu óc như trên mây không tập trung được ... chỉ sợ mình nói xàm nói nhảm thì bị cười chết thôi :((
20.gif
20.gif
20.gif
Hic sorry vì đã vô tình làm phiền mợ nhé ..........
17.gif
. Vì những tư vấn của mợ thật sự rất thực tiễn nên em mới "mong chờ" như vậy. Chúc mợ sớm vượt qua stress để tiếp tục chia sẻ cho những kẻ còn thiếu kinh nghiệm "lăn lộn ngoài đường" như em.
033102beer_1_prv.gif
 
Tập Lái
24/5/11
7
0
0
Hanh.Pham nói:
Không thành công sẽ thành nhân, ông bà mình nói cấm có sai bác nhỉ.
Em đồng cảm với những gì bác đã trải qua ... một quãng thời gian vất vả và đau lòng lắm, đúng không ạ ? Nếu được, bác có thể cho anh em biết thêm bác đã từng kinh doanh cái gì, vì sao chọn ngành đó, địa điểm đó và vì sao phải bỏ ... em rất mong những chia sẻ thực tiễn như thế. Chờ bài viết của bác, cảm ơn bác trước nữa nè hihi
033102flo_1_prv.gif
033102flo_1_prv.gif
033102flo_1_prv.gif
033102flo_1_prv.gif
033102flo_1_prv.gif
033102flo_1_prv.gif
033102flo_1_prv.gif
033102flo_1_prv.gif
033102flo_1_prv.gif
Haizzzz không thành công thì tốn một mớ tiền còn thành nhân được hay không lại là một chuyện khác nữa đó. Nhân đây em cũng xin mạo muội chia sẽ cái quãng thời gian vất vả đó. Qua việc thất bại trong kinh doanh của em thì hy vọng mấy bác nào muốn kinh doanh sẽ phần nào nhìn thấy được khó khăn mà khắc phục còn bác nào thành công rồi thì em cũng xin dựa cột ghi nhận ý kiến đóng góp để hy vọng một mai có thể bôn ba nữa.
Em vốn xuất thân từ dân kĩ thuật nhưng cũng muốn làm một cái gì đó để có được đồng ra đồng vào chứ dựa vào mấy đồng bạc lương kĩ sư thì chịu. Đắn đo mãi chưa quyết định làm gì vì ngành nào cũng là "đại dương đỏ" hết trơn, cạnh tranh khủng khiếp. Mình vốn ít, kinh nghiệm ít mà bước chân vào mấy ngành cạnh tranh dữ dội thì giống như muối bỏ biển. Tình cờ đi ngang qua mấy tiệm nước ép trái cây ở Sài Gòn như Bùi Thị Xuân, Nguyễn Thượng Hiền thì thấy thị trường nước trái cây tươi dường như là " đại dương xanh" vì ở Sài Gòn nắng nóng mà chưa có ai làm mấy cái này thành hệ thống. Thế là quyết định đầu tư vào tiệm bán nước trái cây tươi.
Thời gian ban đầu hơi khó khăn, thứ nhất là chưa có kinh nghiệm, thứ hai là vốn ít, thứ ba là chưa biết nhìn nhận thị trường, phân khúc khách hàng cần nhắm tới và chưa biết nhìn nhận vị trí nào mở quán sẽ thuận lợi. Bởi những lí do trên nên cái tiệm đầu tiên mở ở Quận 8 thất bại sau 1 tháng. Sau khi đánh giá lại những yếu tố bên trên thì quyết định mở ở chợ An Đông. Nơi đây có vẻ phù hợp để bán nước. Thứ nhất: ở An Đông toàn là mấy bà mấy chị thích uống nước trái cây tươi ép tại chỗ như cam, bưởi, dưa hấu, cà rốt, chanh dây,... và mấy bà mấy chị lên chợ quần một hồi thì toát mồ hôi. Nóng nực mà đi ngang qua tiệm em thì ghé vô mua liền là cái chắc. Thứ hai: ở An Đông thì khách hàng đi mua quần áo, vải đều giàu có, họ lo cho sức khỏe, sắc đẹp nhiều hơn. Mỗi lần họ đi chợ cầm ít nhất cũng vài triệu nên bỏ ra mua vài chai nước coi như muối bỏ biển. Từ hai điều này nên mở tiệm ở An Đông. Thời gian ban đầu cũng buôn bán thuận lợi lắm.
Dường như được đà tiến lên bước nữa đó là có ý định xây dựng thành một hệ thống và muốn khách hàng khi nhìn vào cửa hàng thì biết là cửa hàng của mình (hình như là nhận diện thương hiệu). Thế là tiệm thứ hai ở Thành Thái ra đời. Buôn bán khá thuận lợi nên em quyết định nghỉ làm ở công ty để lo việc ở nhà vì nhận thấy đây là một cơ hội tốt để kinh doanh. Lỡ mà thất bại thì có tấm bằng kĩ sư đi xin việc chắc cũng đủ nuôi thân.
Mọi việc dường như tiến triển rất tốt nhưng sau một thời gian thì đủ thứ xảy ra. Ban đầu là giá cả và chất lượng đầu vào của hàng hóa. Thời gian ban đầu thì 2 giờ sáng phải đi Bình Điền lấy hàng vì lúc đầu chưa quen. Sau nhiều việc quá nên hàng hóa được mối lái giao hẳn hoi. Bởi thế nên chi phí cho đầu vào tăng và đôi khi mối hàng lại giao hàng kém chất lượng. Giá cả thì kiểm tra được dễ nhưng hàng kém chất lượng thì nhân viên trực tiếp làm mới phát hiện ra. Mà mấy bác biết rồi đó, mấy người nhân viên làm công ăn lương thì được bao nhiêu người làm việc có trách nhiệm. Hàng hư hàng thối chơi tuốt cộng thêm không có sáng tạo trong chế biến và chế biến không ổn định ( bữa ngọt bữa chua) thì phần nào đó làm giảm khách hàng.
Vào mùa khan hiếm trái cây thì thương lái tăng giá thấy ớn, chất lượng kém nữa mà giá đầu ra khó thay đổi. Nếu thay đổi là khách la làng lên liền. Bởi vậy vật lộn với mấy thứ này coi bộ không dễ chút nào. Thế là phải tìm cách để thay đổi. Ban đầu là thay đổi một chút về giá, về hàm lượng nước trái cây. Sau thì tìm một số chất bảo quản để uống ngon hơn, để được lâu hơn và không ảnh hưởng đến sức khỏe. Thử nghiệm vài ngày nhưng lại sợ khách hàng biết thì toi mạng. Mà cũng khó vì khách hàng không phải là người tiêu dùng thông minh. Ví dụ: mấy chai nước ngọt thì chứa đường hóa học và chất bảo quản nhưng mọi người vẫn uống hà rầm còn nếu em bỏ một chút đường hóa học hoặc chất bảo quản vào nước trái cây thì coi như tẩy chay luôn. Mặc dù mấy bác biết đó, đường hóa học thì cũng tùy loại, không phải loại nào cũng xấu. Ok, em giữ luôn định nghĩa là nước trái cây tươi, không bỏ gì ngoài đường cát.
Tiếp đến là khó khăn về nhân viên. Cái này quan trọng lắm à nghen. Tiệm nhỏ thì không sao vì người chủ tự làm, tự bán. Còn mở tiệm lớn và nhiều tiệm thì người bán hàng sẽ đóng vai trò rất quan trọng. Khách tới mà nhân viên không tươi cười, không chào đón rôm rả thì coi như mất toi 50% cơ hội bán hàng roài. Thái độ bán hàng mà không đưa hai tay cho khách, không cảm ơn khách, không biết nói chuyện với khách thì toi luôn. Mặc dù đã hướng dẫn tận tình nhưng hình như là lỗ tai cây hay sao í. Nói trước quên sau và làm việc không có trách nhiệm lắm. Bác nào mà có nhiều nhân viên thì nên có chế tài để bắt nhân viên phải làm việc trên tinh thần tự giác, có trách nhiệm. Nói vậy chứ làm không đơn giản tí nào đâu. Mãi sau mới tìm được một đứa nhân viên không tham tiền, làm việc có trách nhiệm và không ganh tị. Dĩ nhiên là tăng lương cho tên này roài.
Khó khăn tiếp nữa là sổ sách và quản lí. Khi đã mở tới quán thứ 4 thì dường như quản lí hơi nhức đầu. Tỉ lệ ép nước thế nào, thấp hay cao. Trái cây có hư không, có hao hụt nhiều không, pha chế có đảm bảo không. Rồi lời lỗ, doanh thu. Kiểm tra coi ngày hôm nay có thằng nào ăn chặn không. Dường như bài toán quản lí là khó nhất.
Người ta nói thuận vợ thuận chồng tát biển đông cũng cạn, quả là ông bà xưa nói cấm có sai. Ban đầu em gầy dựng mấy cái tiệm chung với cô bạn gái. Sau muốn nâng cô bạn lên thành vợ nên gần như tài chính chung, quản lí thu chi chung. Mọi việc suôn sẽ cho đến khi em nghỉ làm ở công ty vì con bạn không muốn có một người chồng ở nhà mà không có danh vọng. Cộng thêm với nhiều chuyện gia đình hai bên nữa nên tiến hành chia tiêm, chia đồ. Điều này dẫn đến sức mạnh suy giảm đi. :(
Các bác biết đó, buôn bán hàng nước uống thì theo mùa. Mùa nắng thì cười tươi, mùa mưa thì nhăn mặt đó. Giá cả hàng hóa, mặt bằng, nhân công thì ngày một tăng. Mưa gió thất thường nên doanh thu giảm mà phải gồng chi phí thêm nữa.
Đứa con tinh thần do mình tạo ra thì tiếc lắm các bác. Em cố gồng thêm một thời gian, cố bù thâm hụt để vượt qua bão giá, vượt qua thời tiết cũng như khó khăn bên trên. Gia đình thì đốc thúc bắt đi làm ở công ty vì thấy phí mấy năm đại học nên lại xin việc đi làm trở lại. Nhân viên ở nhà lúc này không có chủ kèm cặp thì làm ăn chểnh mảng. Một thời gian sau thì sang tiệm. Kết cục không vui.
Nói chung sau thất bại sẽ có được nhiều bài học đắt giá. Em chỉ muốn chia sẽ suy nghĩ của em thế này nhé:
- Khi kinh doanh không nên kinh doanh những mặt hàng bị thời tiết ảnh hưởng nhiều hoặc là thời tiết xấu ít xảy ra ở khu đó
- Không nên chung chạ với ai. Chung chạ là một lợi thế khi ít vốn, ít nhân lực và kinh nghiệm ít. Nhưng các bác biết rồi đó, người Việt mình dường như ít người khi làm chung mà đi tới cùng khi sóng gió xảy ra.
- Nên tìm hiểu và đánh giá cũng như phân tích lượng khách hàng, loại khách hàng. Địa điểm kinh doanh có thuận lợi về tầm nhìn, khách hàng hay không
- Nhân công phải được đào tạo bài bản, quản lí chặt.
- Nên đưa ra phương án quản lí tiền bạc, hàng hóa, nhân công. Điều này làm tốt thì khỏe lắm. Nếu bác kinh doanh bán lẻ không hóa đơn mà bác biết ngày nay thu bao nhiêu, chi bao nhiêu, bị ăn chặn bao nhiêu, hư hao bao nhiêu... thì tỉ lệ thành công cao đó.
Nói chung là cũng còn nhiều thứ lắm, nói cũng chưa hết ý. Em chỉ mong là các bác bắt tay vào kinh doanh thì nên tính toán cho thật kĩ nhưng cũng kèm theo một chút liều và đam mê nữa. Một ngày nào đó em đủ lực lại sẽ bắt đầu lại. Còn bây giờ phải lăn ra cày trả nợ.
 
Hạng D
24/10/10
3.407
14.795
113
Bác Ty Doan post quá dữ, mở bài, thân bài, kết luận cực kỳ đầy đủ luôn ... em phục bác sát đất hihi

Ty Doan nói:
...
Dường như bài toán quản lí là khó nhất.
...
Người ta nói thuận vợ thuận chồng tát biển đông cũng cạn, quả là ông bà xưa nói cấm có sai
...
...cho đến khi em nghỉ làm ở công ty vì con bạn không muốn có một người chồng ở nhà mà không có danh vọng ...
...
Gia đình thì đốc thúc bắt đi làm ở công ty vì thấy phí mấy năm đại học nên lại xin việc đi làm trở lại.
...
Khẳng định là bác đúng khi nhận định về quản lý hihi, nhưng không phải bất khả thi, mà chỉ là khó để làm thôi.
Bên em cũng thế, thật sự thì quản lý một cái quán thì khá dễ, nhân nó lên một thì mình gồng gấp đôi, nhân lên 2 thì mình cần cố gấp 4 ... khó khăn không thể nào giải thích cho những người chưa từng làm quản lý hiểu, chỉ những ai đã làm qua, thì nghe mình tả 2-3 câu thôi là đủ hiểu mình rồi.
Bởi vậy nên dân kinh doanh nói chuyện với dân kinh doanh rất dễ đồng cảm, em cũng xuất phát từ kỹ thuật ra như bác nhưng đầu óc lúc nào cũng chán mớ số 01 này nên khi dứt bỏ ngành nghề mất thời gian học 4 năm rưỡi em chả thấy hối tiếc. Ban đầu ai cũng hỏi dè chừng nào em đi làm trở lại, em cũng định khi nào kinh doanh ổn định thì sẽ đi làm lại nhưng sau khi phát triển thêm 1 quán nữa thì em từ bỏ luôn ý định đi làm, cảm thấy cuộc sống của mình chỉ thực sự có nghĩa từ khi mình bắt đầu "đẻ con"( mở quán) và nuôi nấng nó, phát triển anh em nhà nó ...
Mẹ em ban đầu phản đối em dữ lắm, sau này khi nhào vào làm cùng ( do mẹ em vừa mới về hưu năm ngoái) thì thông cảm hết mức, thậm chí còn quay sang bảo vệ cho em. Đồng nghiệp cũ gặp mẹ hay hỏi "Chị cho nó ăn học chi rồi đi bán cafe không thấy uổng sao" hihi ... mẹ em hiên ngang trả lời "Hổng phải ai học đại học ra cũng bán cafe được đâu" ... hehe ... thấy thương mẹ quá ... em may mắn hơn bác là em đang tự chủ cuộc sống của em, ý kiến của ba mẹ không ép được em vào con đường nào em không thích, ngày xưa em cũng đã từng cố vâng lời nhưng sau này lớn rồi, biết như thế không thể sống tốt nên em chọn cách không nghe lời để được sống tốt, không biết đúng hay sai, chỉ biết hiện giờ chưa thấy hối hận ... danh vọng, chức vị có thay thế được cảm xúc và lối sống tích cực hay không ? Con người mà cứ muốn biến thành cái máy, quả là những cái nhìn quá thiển cận. Bác chia tay với người kia em lại thấy may cho bác, chứ nếu không, lần kinh doanh sắp tới bác sẽ còn khổ dài dài ... những lời nói thẳng của em nghe dzô dziên quá, nhưng thà nói ra một lần để cổ vũ cho lối sống tích cực, đừng để mất đi cảm giác sống rồi cuối đời cứ hối tiếc vì không dám sống.


Mong bác nhanh thanh toán hết cục nợ để gầy dựng một việc kinh doanh mới, em luôn tin bác sẽ làm, và sẽ thành công, vì những điều bác chốt lại em thấy bác rất tinh vi đấy
080402cool_prv.gif
080402cool_prv.gif
( khen nha, không phải chê đâu hihi)


Ty Doan nói:
Nói chung sau thất bại sẽ có được nhiều bài học đắt giá. Em chỉ muốn chia sẽ suy nghĩ của em thế này nhé:
- Khi kinh doanh không nên kinh doanh những mặt hàng bị thời tiết ảnh hưởng nhiều hoặc là thời tiết xấu ít xảy ra ở khu đó
- Không nên chung chạ với ai. Chung chạ là một lợi thế khi ít vốn, ít nhân lực và kinh nghiệm ít. Nhưng các bác biết rồi đó, người Việt mình dường như ít người khi làm chung mà đi tới cùng khi sóng gió xảy ra.
- Nên tìm hiểu và đánh giá cũng như phân tích lượng khách hàng, loại khách hàng. Địa điểm kinh doanh có thuận lợi về tầm nhìn, khách hàng hay không
- Nhân công phải được đào tạo bài bản, quản lí chặt.
- Nên đưa ra phương án quản lí tiền bạc, hàng hóa, nhân công. Điều này làm tốt thì khỏe lắm. Nếu bác kinh doanh bán lẻ không hóa đơn mà bác biết ngày nay thu bao nhiêu, chi bao nhiêu, bị ăn chặn bao nhiêu, hư hao bao nhiêu... thì tỉ lệ thành công cao đó.
Nói chung là cũng còn nhiều thứ lắm, nói cũng chưa hết ý. Em chỉ mong là các bác bắt tay vào kinh doanh thì nên tính toán cho thật kĩ nhưng cũng kèm theo một chút liều và đam mê nữa. Một ngày nào đó em đủ lực lại sẽ bắt đầu lại. Còn bây giờ phải lăn ra cày trả nợ.
 
Hạng B2
3/3/11
178
10
18
Sèi Goòng
N2D nói:
mợ Hạnh cho em xin cái add quán của mợ nhé, em đến học mót tí đc ko ?!
Hanh.Pham nói:
Không thành công sẽ thành nhân, ông bà mình nói cấm có sai bác nhỉ.
Em thì chỉ xin cái địa chỉ để đến chiêm ngưỡng thành quả của mợ Hạnh - những người gia nhập Group franchising: Phở 24, Coffe Trung Nguyên...
Cảm ơn mợ rất nhiều đã trả lời cái vụ kinh doanh mỹ phẩm. Ý định cho bà xã làm - vì bả ngán đi làm kế toán rồi. Không đặt nặng về lợi nhuận, miễn là bả tự hài lòng "thay vì được người khác trả lương, bả tự trả lương cho bả".
Qua các bài của mợ Hạnh, lợi thế của mợ là ngửi thấy rất nhanh Problem & Profit - để từ đó Mợ quyết rất nhanh cần làm cái gì để có lợi nhuận - mà cái này thì thuộc về bản chất (sở trường) - chứ lăn lóc cũng chưa chắc thu lượm được.

Em sẽ ngâm nát thớt này trước khi Spam tiếp về vụ Mỹ Phẩm.
Ty Doan nói:
Haizzzz không thành công thì tốn một mớ tiền còn thành nhân được hay không lại là một chuyện khác nữa đó.

Nói chung là cũng còn nhiều thứ lắm, nói cũng chưa hết ý. Em chỉ mong là các bác bắt tay vào kinh doanh thì nên tính toán cho thật kĩ nhưng cũng kèm theo một chút liều và đam mê nữa. Một ngày nào đó em đủ lực lại sẽ bắt đầu lại. Còn bây giờ phải lăn ra cày trả nợ.

Khi em được mon men làm quen dân Chợ Lớn, em mới biết "hầu hết trước khi họ muốn làm chủ lớn, họ đều tự nguyện đi làm thuê trước đã" nên mới có nhiều chuyện hài hước của người Hoa "Ông Chủ đừng tiếc - cái bình cổ của Ông Chủ con lỡ làm bể - nhà con có mấy cái" và: Tầm nhìn lớn; Bắt đầu nhỏ; Hiệu quả ngay; Tăng dần đều.
Bài toán nhân sự ở xứ Vịt thì các bác phải chấp nhận thực trạng "mì ăn liền" thui vì "ra đầu bất kỳ giao lộ nào, nhắm mắt đạp đại thía nào cũng trúng một Giám Đốc" - đặc biệt tinh thần "Phố Cháo Lòng Clone" của người Bắc đang lan rộng tại Sài Gòn. Khi mới lập nghiệp - muốn thắng, người chủ phải có một lợi thế nào đó - chứ dựa vào nguồn nhân lực thì cúm.
Em hiện vừa làm thuê vừa làm chủ, đi học đi hạc đi hội thảo hội luận đủ các kiểu - mong kiếm được chút xíu vốn về HRM (Human Resource Management) để ứng dụng ==> kết quả "pó tay" đành "cuốn theo chiều gió" thui. Boss của em là dân Vịt Kìu - cúi lạy dân Vịt Thuần rùi - chấp nhận cóc xỉa cho nhanh - cái chính sách nhân sự chỉ để trang điểm cho đẹp như cái ISO
 
Hạng D
24/10/10
3.407
14.795
113
taychoitapsu nói:
Em thì chỉ xin cái địa chỉ để đến chiêm ngưỡng thành quả của mợ Hạnh - những người gia nhập Group franchising: Phở 24, Coffe Trung Nguyên...
Cảm ơn mợ rất nhiều đã trả lời cái vụ kinh doanh mỹ phẩm. Ý định cho bà xã làm - vì bả ngán đi làm kế toán rồi. Không đặt nặng về lợi nhuận, miễn là bả tự hài lòng "thay vì được người khác trả lương, bả tự trả lương cho bả".
Qua các bài của mợ Hạnh, lợi thế của mợ là ngửi thấy rất nhanh Problem & Profit - để từ đó Mợ quyết rất nhanh cần làm cái gì để có lợi nhuận - mà cái này thì thuộc về bản chất (sở trường) - chứ lăn lóc cũng chưa chắc thu lượm được.
Em sẽ ngâm nát thớt này trước khi Spam tiếp về vụ Mỹ Phẩm.
Quán em ở miền Tây chứ không ở SG, khi nào bác xuống miền Tây thì hú em, em mời cafe hihi
35.gif

Cảm ơn những lời khen của bác, em chỉ nói nhăng cuội chứ làm có được bao nhiêu đâu, hichic, bác đừng khen nữa em trốn vì xấu hổ đó hihi
Mong bác ngâm cứu hết rồi đưa ra quyết định làm cái gì để anh em chân thành góp ý tiếp. Còn không thì, bác đặt một vấn đề cụ thể ra, mọi người mới biết đường binh cái gì thêm, nhé !! Chúc bác nhanh chóng khởi nghiệp cho bà xã thành công, hì hì

Dinh.REAL nói:
Có tiền thì đầu tư mua bán.
Có nghề + tiền thì cứ thể mà thẳng tiến công việc đang làm chứ nghĩ ngợi chi cho xa xôi!
Lạy trời, mấy cái này ai cũng biết rồi, bác nói ra làm em nhớ đến thớt của bà mợ nào định tư vấn về BĐS quá đi
bash.gif


Người ta đang bàn chuyện khởi nghiệp ở một ngành nghề khác, chứ đã chán việc đang làm rồi thì làm thêm nữa thà chết sướng hơn.
TIền của mình, sức của mình ... bác bảo đừng nghĩ ngợi xa xôi thì em chỉ có 1 lời khuyên: dẹp bà cái ý định kinh doanh đi, vào quán nhậu hay bar xử hết cục tiền đó vừa khỏe thân, vừa không một tay gây cục nợ.
033102bebe_1_prv.gif
 
Last edited by a moderator:
Tập Lái
24/5/11
7
0
0
Hanh.Pham nói:
Mong bác nhanh thanh toán hết cục nợ để gầy dựng một việc kinh doanh mới, em luôn tin bác sẽ làm, và sẽ thành công, vì những điều bác chốt lại em thấy bác rất tinh vi đấy
080402cool_prv.gif
080402cool_prv.gif
( khen nha, không phải chê đâu hihi)
Cám ơn mợ Hạnh nhé. Em sẽ cố gắng rút ngắn thời gian cày trả nợ lại và thời gian này em mong các bác sẽ chia sẽ cho em một ít kinh nghiệm quản lí.
Nhân đây em cũng đang có một số vướng mắc về quản lí bán lẻ không hóa đơn. Chẳng hạn như tiệm của em, bán cho khách không hóa đơn, có những thời điểm trong ngày khách hàng rất đông như buổi sáng, trưa, chiều tối. Bởi vậy nếu dùng hóa đơn thì không có được vì bán lẻ giống như bán ổ bánh mì. Do đó nếu nhân viên không thật thà thì sao? Đông nhân viên bán hàng nếu kiểm số lượng và phạt thì sẽ phạt cả nhóm hay sao ? Em mong nhận được chia sẽ từ các bác. Vấn đề này cũng làm em nhức đầu lắm. Em cũng từng tuyên bố là nếu làm mất tiền thì sẽ bắt đền cả nhóm nhân viên nhưng sau đó thì nhân viên xin nghỉ hết. Tuyển người khác vô cũng vậy.
 
Hạng B2
12/4/11
261
20
18
Ty Doan nói:
Dường như được đà tiến lên bước nữa đó là có ý định xây dựng thành một hệ thống và muốn khách hàng khi nhìn vào cửa hàng thì biết là cửa hàng của mình (hình như là nhận diện thương hiệu).
Cái này em thấy hầu hết ai kinh doanh dịch vụ ( đặc biệt là ngành hàng ăn uống ) có những thành công bước đầu đều có tham vọng mở rộng hệ thống nhưng để vận hành 1 hệ thống nhà hàng, quán cafe đòi hỏi phải có 1 mô hình kinh doanh phù hợp, khả năng quản lý chuyên nghiệp. Bên cạnh đó vấn đề nhân sự ổn định, tin cậy cả về mặt đạo đức lẫn khả năng là 1 bài toán nan giải trong thực tế hiện nay. Theo em thấy khi mở thêm điểm thì việc quản lý, giám sát đã nuốt hết quỹ thời gian của mình. Trừ khi nâng cấp lên dịch vụ cao cấp để lấy lãi gộp cao bù cho chi phí bộ máy quản lý, giám sát thì may ra còn trụ được. Các hệ thống mà có mức giá TB thì tốt nhất nhượng quyền hay khoán thu cho quản lý thôi ạ. Em ngày xưa cũng tham làm mảng này mảng nọ, nhưng cũng chả dám mơ làm hệ thống gì đâu ạ. Bây giờ em xác định chăm 1 cái cây cho tốt rồi nằm dưới đó chờ quả rụng chứ chạy đi chạy lại mệt lắm rồi. Chạy đầu này thì đầu kia nó réo. Thỉnh thoảng quyết tâm tắt điện thoại, cả nhà đi xả stress thì cứ thấp tha thấp thỏm sợ có sự cố gì thì nv nó lại ko gọi được:confused: Việc gì cũng phải nhúng tay vào rồi trong đầu loạn lên toàn việc vớ vẩn, việc quan trọng lại quên phéng mất. Nhậu nhẹt bây giờ nghe đến là hãi, bạn bè mấy thằng bị gout rồi. Mà nhậu với bạn đầu óc còn thoải mái chứ nhậu công việc kiểu miệng cười mà mặt ko cười nghĩ đến đã thấy oải rồi. Nhiều lúc nghĩ quẩn " Bán cha hết đi, bỏ mấy chục tỷ vào NH, mỗi tháng cầm 4,5 trăm triệu tiêu bét nhè. Thân làm tội đời, tự hành xác quần quật chả mấy khi thảnh thơi có khi cuối tháng kiểm lại được có hơn trăm có ngu không ? Mình làm khổ mình đã đành, khổ lây cho cả nhà ". Nhưng lại nghĩ " Mình mà làm thế con cái nó học theo cũng chả thèm cố gắng thì hỏng" thế là lại tiếp tục cày :mad: Bây giờ BDS thì đóng băng, Chứng thì phá đáy may mà em có cái quán cafe cỏ cho qua ngày đoạn tháng:D. Mấy ông khách ruột thấy em vẫn tươi như ngày nào nên bắt chước rủ nhau đi mở quán. Vắng mặt được 3,4 tháng mấy hôm nay mấy ổng lại đông đủ ở đây hết roài
033102bebe_1_prv.gif
hỉ hả lắm vì đã đẩy đi được cục nợ mà bị lỗ có ~60tr thoai ( đó là vợ 1 ông bảo thế )
 
Last edited by a moderator:
Status
Không mở trả lời sau này.