Hạng D
10/5/13
2.670
557
113
Cantho-Saigon
Trích báo tuổi trẻ
Bài thơ về con số 3 tỉ USD/năm mà người Việt chi cho bia rượu
Một năm ba tỉ đô la​
Dân ta đem nhậu thiệt là quá sang!​
Đàn ông là phải uống bia?​
Uống cho nghiêng ngả mới là đàn ông?​
Đàn ông khác với con công​
Rề rà bia bọt mới trông giống người?​
Bia lon, bia vại, bia tươi​
Thi nhau nhậu nhẹt rồi cười, khóc, la​
Bình dân quán cóc nhẩn nha​
Thượng lưu quán hộp la cà cả đêm​
Học hành, nghiên cứu chẳng thêm​
Khi vào bàn nhậu bia chêm đều đều​
Rồi bao phức tạp kèm theo​
Massage, em út, ì xèo chuyển kênh​
Vãn tuồng bám xế leo lên​
Kiểu gì cũng phóng xui hên mặc trời​
Đến khi tan xác hỡi ơi​
Khổ người lương thiện khóc đời oan gia​
Bác sĩ lại phải tăng ca​
Nhà hòm lại phải đàn ca tiễn người​
Vợ con dở khóc dở cười​
Công đoàn thành kính phân ưu chia buồn​
Từ nay bia bọt nhớ luôn:​
Vui chơi tỉnh táo khỏi buồn vợ con.​
PHONG THỬ PHAN
 
  • Like
Reactions: Binhtaman
Chi Hội Trưởng HFC
19/12/08
18.851
3.970
113
56
chắc cà đao
Đêm khuya, năm chàng sinh viên nằm trên sân thượng ký túc xá ngắm nhìn bầu trời lấp lánh đầy sao. Gió từ sông Sài Gòn dịu dàng thổi từng cơn. Một chàng bỗng nói:
- Hôm qua ba má dưới quê bán lúa gởi cho ta-o một tỷ đồng. Ba ta-o viết trong thư:
“Dạo này gia đình khó khăn vì phải dành dụm sắm thêm bốn chiếc xe hơi nữa vì ba bắt đầu lớn tuổi, đi cày ruộng mà không ngồi xe máy lạnh thấy bực bội lắm.
Bữa trước trời không chịu mưa, em gái mài phải liên hệ với nhà máy mua nước ngọt Coca Cola về tưới ruộng, chưa biết lúa mọc ra sao nhưng kiến làng mình uống nước ấy nhiều quá, chỉ cần bắt một con thả vào nồi cơm là tất cả ngọt như chè.
Không hiểu tại sao độ rày dân thành phố đổ dồn về quê, người thì cắt cỏ, người thì chăn trâu, họ nói vậy vẫn sướng hơn thành thị bị kẹt xe mà chật chội. Nhiều cô đẹp lắm, mặc váy đầm, phấn son đầy mình cứ giành cấy lúa với phun thuốc trừ sâu; nhà ta cũng có mấy hoa hậu xin được nấu cám heo mà ba còn hỏi xem có trình độ Anh văn bằng C không đã.
Tội nghiệp em trai mài khóc quá trời, nó học xong nhà trường đày sang Pháp thực tập, nó nhờ ba chạy để được về làng nhưng ba nghĩ ai cũng thế thì bao giờ những dân ở đấy mới có văn hoá nên lại thôi.
Số tiền một tỷ này gửi cho mài là lấy tạm ở tiền ăn trầu của bà ngoại, ba biết như thế là ít nhưng con chịu khó, nếu thiếu mượn đỡ bạn bè, tuần sau ba gửi tiếp”.

Cả bọn nghe xong, an ủi:
- Tội nghiệp mài ghê!
- Càng nghèo càng ráng học nghe em.

Chàng thứ hai thổ lộ:
- Chưa khổ bằng ta-o . Sáng nay thầy hiệu trưởng gọi lên cảnh cáo vì bỏ cơm ở nhà ăn tập thể sinh viên. Chán quá, quanh đi quẩn lại cũng mấy chục món đó: heo quay, vịt bát bửu, gà nhồi hạt sen, cá lóc đút lò, cua rút xương, tôm càng hấp rượu… ai mà nuốt cho được. Đề nghị bao nhiêu lần là thực đơn phải có rau muống nấu cà, nhà trường hứa sẽ giải quyết rồi đâu lại hoàn đó. Tuần trước anh của bạn ta-o bên Mỹ gửi về một hũ mắm nêm, cả lớp thèm quá phải trùm chăn chấm với bánh mì vì sợ giáo vụ phát hiện tịch thu.

Những tiếng kêu phẫn nộ vang lên:
- Sao trắng trợn thế nhỉ?
- Đúng là miếng ăn là miếng nhục rồi.
- Để ta-o kể tiếp. Đã thế đồ ăn họ chế biến rất bừa bãi. Ví dụ như món canh chua, rau được thái nhỏ như sợi tóc, ướp với nước cốt me bảy ngày, rồi họ đem từng sợi nhồi vào củ nhân sâm, hấp lên. Sau đó lấy ra cho vào bụng cá, mang cá ấy thả xuống nước mưa hứng trên là sen vào những đêm trăng rằm, tiếp theo cá được các thiếu nữ câu lên bằng cần câu vàng, sau đó cho vào máy vi tính xử lý nửa ngày, lôi cá ra bắt làm bản kiểm điểm, bắt cá xem chương trình ca nhạc thời trang. Cuối cùng cho cá vào chậu vẽ các cô mặc áo tắm rồi mới mổ bụng cá lấy rau ra. Chế biến cẩu thả như thế mà lại trách ta-o không chịu ăn thì có dã man không?
Cả bọn gào lên:
- Dã man quá!

Chàng thứ ba thét:
- Tớ mới thực sự bi kịch. Vừa rồi tớ lò mò xuống khu vệ sinh định tắm thì chả gặp một ai. Nước nóng, nước lạnh, xà bông thơm, khăn bông, dầu gội đầu, máy sấy tóc, kem dưỡng da để ngổn ngang, thứ nào cũng còn nguyên trong hộp. Chưa kịp làm gì đã bị những người phục vụ đổ xô ra hỏi có giặt đồ không, có kỳ lưng không, nếu đồng ý họ sẽ cho tớ tiền “boa”, nhưng các cậu biết đấy, đời nào tớ chịu bán mình. Phòng tắm sinh viên được xây rất tồi, gạch men của Ý, gương soi của Đức, còn thảm chùi chân của Ănggôla, bồn rửa mặt bằng ngọc bích, còn bồn tắm bằng cẩm thạch. Tớ đòi phải có gáo dừa và xơ mướp để kỳ thì tất cả đều gãi đầu gãi tai xin lỗi vì những thứ đó phải đặt riêng. Bực nhất là đang tắm họ cứ bấm chuông hỏi có dùng trà thơm không, có ăn bánh hoa cúc không, có gội đầu bằng sữa ong chúa không. Ra khỏi cửa còn bắt làm móng chân, bắt nhúng mình vào bể dầu thơm. Tàn ác đến thế là cùng.

Tất cả nghẹn ngào thông cảm. Chàng thứ tư vừa khóc, vừa nói:
- Nỗi khổ của các anh suy cho cùng vẫn là cái khổ vật chất, còn em khổ tinh thần mới bi kịch. Em mới vào năm thứ nhất mà vài chục công ty cứ kiên quyết bắt làm giám đốc, họ nói nếu chờ em ra trường sợ các công ty khác tranh mất. Từ chối cũng mệt vì đích thân các giám đốc đang tại chức đến năn nỉ suốt ngày, họ bảo chỉ cần em ừ một cái là họ có cớ về hưu, chẳng lẽ em không biết thương người lớn tuổi sao?
Trong khi chờ đợi, cái gì họ cũng hỏi ý kiến, thành ra vừa học vừa ký các quyết định bổ nhiệm, duyệt chi vài triệu đôla, hoặc phải nghiến răng cho ra nước ngoài ký kết các hợp đồng đến kiệt sức. Đã thế nhiều cô tài tử xinê đòi yêu em. Họ đứng dưới cửa sổ, trèo lên mái nhà hoặc đánh đu trên cành cây hy vọng em để ý, hễ gió thổi là rớt lộp độp như mít rụng, rồi lại leo lên. Em có tấm hình trong thẻ sinh viên bị một cô trộm được phóng to bằng cái nhà treo giữa ngã tư với dòng chữ: “Sinh viên, người mẫu gọi là yêu”.

( supper nổ )
 
Chi Hội Trưởng HFC
19/12/08
18.851
3.970
113
56
chắc cà đao
Cao Tay
Có ba shop thời trang nằm kề nhau nên cạnh tranh kịch liệt, shop bên phải trưng bảng quảng cáo: "Chuyên bán thời trang cao cấp dành cho nghệ sĩ".
Ngày hôm sau shop bên trái cũng dán một tấm bảng: "Chuyên bán thời trang môđen dành cho những cô gái trẻ xinh đẹp nhất".
Và hôm sau cái shop bị kẹt ở giữa treo ở cửa một tấm bảng to đề hai chữ: "Lối vào".
..................
 
Chi Hội Trưởng HFC
19/12/08
18.851
3.970
113
56
chắc cà đao
Mừng Hụt
"Lúc tôi uống thì mọi người cũng được uống!" Một người hô lớn trong quán rượu. Ông ấy nốc cạn ly uých-ky rồi lại gào lên: "Cho tôi thêm cốc nữa, cho mọi người thêm cốc nữa!"
Thế là mọi người phấn khởi quây quanh ông ta.
Người đó uống cạn xong ly thứ hai rồi thò tay vào túi rút ra hai đô la đặt lên quầy hét vang: "Lúc tôi trả tiền thì mọi người cũng phải trả tiền!".
 
Chi Hội Trưởng HFC
19/12/08
18.851
3.970
113
56
chắc cà đao
Tìm vé
Người soát vé đang đi dọc theo hàng ghế để kiểm tra vé ,đến lượt nhà bác học Anhstanh thì thấy ông hình như đang tìm kiếm thứ gì đó .Người soát vé liền hỏi :"Thưa ngài! ngài đang làm gì thế?". Nhà bác học ngẩng lên và nói có vẻ khó khăn :"Tôi không tìm thấy vé của mình đâu cả ,nó rơi mất đâu rồi đó". Người soát vé nhìn giáo sư một cách ái ngại , rồi nói :"Thưa ngài ! chính ngài đang ngậm chiếc vé của mình ở trong miệng",người soát vé tiện tay giật luôn chiếc vé trong miệng giáo sư ra , xé,đưa cho giáo sư và bỏ đi.Mấy vị khách bên cạnh tò mò hỏi vì sao giáo sư lại không biết mình đang ngậm chiếc vé trong miệng. Giáo sư bèn cười mỉm trả lời :"Vì chỗ vé tôi ngậm đã bị xé từ tuần trước"
 
Chi Hội Trưởng HFC
19/12/08
18.851
3.970
113
56
chắc cà đao
Thỏa thuận ngày 8/3
Tối 8/3, sau một ngày vợ chồng đổi vai trò trong nhà như giao ước. Lưng đau như dần, tay bợt bạt, chàng ngồi đần mặt chờ đợi. Đến khuya, không thấy chàng vào giường, nàng đến bên thỏ thẻ:
- Anh yêu, chúng ta còn chờ gì nữa mà không cùng nhau đặt dấu chấm cho một ngày tốt đẹp.
Chàng nhõng nhẽo:
- Thế em không định... bế anh vào giường sao?
...........
 
  • Like
Reactions: Binhtaman
Chi Hội Trưởng HFC
19/12/08
18.851
3.970
113
56
chắc cà đao
1. Chồng Việt Nam, nice?
Tại hội nghị quốc tế phụ nữ, đại biểu của Mỹ đứng lên phát biểu:
- Như hội nghị lần trước, chúng ta đã nhất trí cần phải quyết liệt hơn với những ông chồng. Sau khi từ hội nghị trở về, tôi đã nói với chồng tôi rằng từ nay tôi sẽ không nấu nướng gì nữa, mà anh ta sẽ phải tự lo. Ngày thứ nhất, tôi không thấy gì. Ngày thứ 2, tôi vẫn không thấy gì. Nhưng... tới ngày thứ 3, chồng tôi đã chịu vào bếp và hôm đó, anh ấy đã nấu một bữa tối ngon tuyệt.
Cả hội nghị vỗ tay.
Đến lượt đại biểu của Pháp đứng lên phát biểu:
- Sau khi từ hội nghị trở về, tôi nói với chồng tôi rằng tôi sẽ không lo việc giặt giũ nữa, anh ta sẽ phải tự lo. Ngày thứ nhất, tôi không thấy gì. Ngày thứ 2, tôi vẫn không... thấy gì. Nhưng tới ngày thứ 3, chồng tôi đã chịu mang áo quần đi giặt, và anh ấy không chỉ giặt đồ của mình mà còn giặt đồ của cả tôi nữa.
Cả hội nghị lại vỗ tay.
Đến lượt đại biểu Việt Nam đứng lên:
- Sau khi từ hội nghị trở về, tôi nói với chồng tôi rằng từ nay tôi sẽ không đi chợ nữa, mà anh ta sẽ phải tự lo. Ngày thứ nhất, tôi không thấy gì. Ngày thứ 2, tôi vẫn không thấy gì. Nhưng tới ngày thứ 3, tôi đã bắt đầu nhìn thấy lại được một chút, khi 2 mắt của tôi bớt sưng...
 
  • Like
Reactions: Chau Pro !
Chi Hội Trưởng HFC
19/12/08
18.851
3.970
113
56
chắc cà đao
Kính gởi: Ban Giám Đốc

Tôi là Trần Cu,

Sau một thời gian suy nghĩ và tìm hiểu chính sách, nay tôi làm đơn này đề nghị được tăng lương bởi những lý do sau:

- Tôi làm công việc cơ bắp.

- Luôn làm việc dưới sâu.

- Tư thế làm việc không bình thường, đầu luôn hướng về phía trước.

- Thường xuyên không được nghỉ cuối tuần.

- Môi trường làm việc ẩm ướt.

- Không được trả lương làm thêm giờ.

- Vị trí làm việc tăm tối, không khí hay có mùi, không được thông gió.

- Nhiệt độ nơi làm việc thường xuyên cao.

- Rất dễ bị mắc các bệnh truyền nhiễm khi làm việc.

--------------------------------------------------------

Ban Giám đốc

Kính gởi: Đồng chí Trần Cu,

Sau một thời gian xem xét và đối chiếu với quy định, nay Ban Giám Đốc quyết định không thể tăng lương theo nguyện vọng của đồng chí với những lý do sau:

- Đồng chí không làm việc liên tục 8 tiếng trong ngày.

- Đồng chí thường làm việc rất ngắn sau đó lại ngủ ngay.

- Đồng chí không chấp hành đúng sự phân công của ban lãnh đạo, đã nhiều lần làm việc tại nơi không được phân công.

- Đồng chí không làm việc một cách tự nguyện, đồng chí chỉ làm việc khi bị cấn và luôn đòi hỏi đuợc vuốt ve trước khi bắt đầu vào việc.

- Chỗ đồng chí làm việc thường rất bẩn, sau khi đồng chí đi khỏi.

- Đồng chí thường xuyên không tôn trọng quy tắc an toàn lao động, ví dụ đã nhiều lần không chịu mang ủng cao su.

- Đồng chí làm đơn về hưu trước tuổi 60.

- Thỉnh thoảng đồng chí rời vị trí làm việc mặc dầu công việc chưa hoàn thành.

Chào thân ái và quyết thắng.

Ban Giám Đốc.
 
  • Like
Reactions: Mayxuc