Hạng C
22/10/11
581
3
18
46
TPHCM
Re:THƯ QUÁN ĐẠO TRÀ II

tudam nói:
hungnguyen1978 nói:
hung_tele nói:
Mà mình chơi chiêu "vô tâm" cũng hay chứ Hungnguyen?
Ủa, nay Hungnguyen lại luyện thêm ngón "vô danh ảnh" giống Thầy chùa à?
hungnguyen1978 nói:
hung_tele nói:
Ừ! Tại sao vậy nhỉ?
Lẽ ra, Mod phải có thông báo đến Hội viên trước khi đóng thớt chứ!
Cá nhân mình thấy nội dung thớt rất hay, làm mở mang kiến thức. Anh em ta, đâu chỉ cầm vô lăng mà đủ. Người cầm lái, yêu xe, nó như 1 cái "đạo". Kiến thức phổ thông là vô bờ mà!
Phi thạch nói:
Sao bài trước hay lại bị cho vào bến thế bác ?

Dạ em cũng thắc mắc lắm ,nhưng em chẳng biết làm sao .Anh nói chí phải không tự dưng người ta đặt cho cái mỹ danh là bác tài ,uống trà thưỡng nguyệt là thú vui tao nhã,luận Acc tiếu văn chương vậy mà nỡ âm thầm đóng cái bụp,chắc họ tưởng em quãng cáo bán trà ;)
Hôm nọ có chuyện hiểu lầm ,làm em bực bội suýt chút nữa em gây họa lớn .Nhưng nay mọi việc được tháo gỡ em lại bình thường anh à
Em hỗng hiểu gì hết !!

Dạ tự dưng theard em bị đóng TH này em mới làm lại ,nghĩ mãi không ra mình phạm lỗi gì, thế là em tự tìm cho mình cái lỗi "hay là mình quãng cáo bán trà gì chăng" ?
 
Hạng D
25/8/11
1.990
10
38
Re:THƯ QUÁN ĐẠO TRÀ II

Em thì ở nhà không có thói quen uống trà, thường thì uống trà đá ở quán cafe hay quán ăn, em thấy uống trà là một nét văn hóa đặc trưng. Em không biết trong trà gồm những thành phần gì? có lợi và có hại gì cho cơ thể chúng ta?
@ Hùng Nguyễn : Bác có thể tư vấn cho em chọn một bộ đồ nghề để thưởng thức trà được không bác, tks bác.
 
Hạng D
25/8/11
1.990
10
38
Re:THƯ QUÁN ĐẠO TRÀ II

hungnguyen1978 nói:
tudam nói:
hungnguyen1978 nói:
hung_tele nói:
Mà mình chơi chiêu "vô tâm" cũng hay chứ Hungnguyen?
Ủa, nay Hungnguyen lại luyện thêm ngón "vô danh ảnh" giống Thầy chùa à?
hungnguyen1978 nói:
hung_tele nói:
Ừ! Tại sao vậy nhỉ?
Lẽ ra, Mod phải có thông báo đến Hội viên trước khi đóng thớt chứ!
Cá nhân mình thấy nội dung thớt rất hay, làm mở mang kiến thức. Anh em ta, đâu chỉ cầm vô lăng mà đủ. Người cầm lái, yêu xe, nó như 1 cái "đạo". Kiến thức phổ thông là vô bờ mà!
Phi thạch nói:
Sao bài trước hay lại bị cho vào bến thế bác ?

Dạ em cũng thắc mắc lắm ,nhưng em chẳng biết làm sao .Anh nói chí phải không tự dưng người ta đặt cho cái mỹ danh là bác tài ,uống trà thưỡng nguyệt là thú vui tao nhã,luận Acc tiếu văn chương vậy mà nỡ âm thầm đóng cái bụp,chắc họ tưởng em quãng cáo bán trà ;)
Hôm nọ có chuyện hiểu lầm ,làm em bực bội suýt chút nữa em gây họa lớn .Nhưng nay mọi việc được tháo gỡ em lại bình thường anh à
Em hỗng hiểu gì hết !!
Dạ tự dưng theard em bị đóng TH này em mới làm lại ,nghĩ mãi không ra mình phạm lỗi gì, thế là em tự tìm cho mình cái lỗi "hay là mình quãng cáo bán trà gì chăng" ?
Lạ nhĩ! thôi thì chiều nay qua Q2, em có chổ ngồi uống trà kế bờ sông Sài Gòn hay lắm.
 
Hạng C
22/10/11
581
3
18
46
TPHCM
Re:THƯ QUÁN ĐẠO TRÀ II

tudam nói:
Em thì ở nhà không có thói quen uống trà, thường thì uống trà đá ở quán cafe hay quán ăn, em thấy uống trà là một nét văn hóa đặc trưng. Em không biết trong trà gồm những thành phần gì? có lợi và có hại gì cho cơ thể chúng ta?
@ Hùng Nguyễn : Bác có thể tư vấn cho em chọn một bộ đồ nghề để thưởng thức trà được không bác, tks bác.
Dạ em xin chia sẽ Ô long trà với bác nhé
Ô long trà, nhờ có nguồn polyphenol dồi dào, trà Oolong không chỉ chống các bệnh ung thư, viêm khóp, tim mạch, tiêu chảy … như ở trà xanh mà còn có thể chống suy thận, suy lá lách, sâu răng, đồng thời giúp giữ làn da tươi trẻ và hạn chế chứng béo phì, nhờ quá trình thúc đẩy enzym và SOD ,loại bỏ các chất độc hại trong cờ thể
Đồ nghề uống trà Ô long

Nên sữ dụng bình đất nung vì giữ nhiệt lâu.Chúc bác thành công
 
Hạng D
2/4/11
1.258
557
113
Re:THƯ QUÁN ĐẠO TRÀ II

Em thấy cái bình pha trà các cụ chỉ súc chứ không rửa bao giờ (?)
hungnguyen1978 nói:
tudam nói:
Em thì ở nhà không có thói quen uống trà, thường thì uống trà đá ở quán cafe hay quán ăn, em thấy uống trà là một nét văn hóa đặc trưng. Em không biết trong trà gồm những thành phần gì? có lợi và có hại gì cho cơ thể chúng ta?
@ Hùng Nguyễn : Bác có thể tư vấn cho em chọn một bộ đồ nghề để thưởng thức trà được không bác, tks bác.
Dạ em xin chia sẽ Ô long trà với bác nhé
Ô long trà, nhờ có nguồn polyphenol dồi dào, trà Oolong không chỉ chống các bệnh ung thư, viêm khóp, tim mạch, tiêu chảy … như ở trà xanh mà còn có thể chống suy thận, suy lá lách, sâu răng, đồng thời giúp giữ làn da tươi trẻ và hạn chế chứng béo phì, nhờ quá trình thúc đẩy enzym và SOD ,loại bỏ các chất độc hại trong cờ thể
Đồ nghề uống trà Ô long

Nên sữ dụng bình đất nung vì giữ nhiệt lâu.Chúc bác thành công
 
Hạng D
15/10/11
1.270
55
48
Re:THƯ QUÁN ĐẠO TRÀ II

Đánh dấu bài này. Em với bx em có mật hiệu là lâu lâu "trà đạo" một lần. Đố các bác biết là gì.....
 
Hạng D
25/8/11
1.990
10
38
Re:THƯ QUÁN ĐẠO TRÀ II

hungnguyen1978 nói:
tudam nói:
Em thì ở nhà không có thói quen uống trà, thường thì uống trà đá ở quán cafe hay quán ăn, em thấy uống trà là một nét văn hóa đặc trưng. Em không biết trong trà gồm những thành phần gì? có lợi và có hại gì cho cơ thể chúng ta?
@ Hùng Nguyễn : Bác có thể tư vấn cho em chọn một bộ đồ nghề để thưởng thức trà được không bác, tks bác.
Dạ em xin chia sẽ Ô long trà với bác nhé
Ô long trà, nhờ có nguồn polyphenol dồi dào, trà Oolong không chỉ chống các bệnh ung thư, viêm khóp, tim mạch, tiêu chảy … như ở trà xanh mà còn có thể chống suy thận, suy lá lách, sâu răng, đồng thời giúp giữ làn da tươi trẻ và hạn chế chứng béo phì, nhờ quá trình thúc đẩy enzym và SOD ,loại bỏ các chất độc hại trong cờ thể
Đồ nghề uống trà Ô long
Nên sữ dụng bình đất nung vì giữ nhiệt lâu.Chúc bác thành công
Hay quá, vậy là hai trong một rồi, vừa thưởng thức trà giải khác vừa như là một bài thuốc phòng bệnh, nhưng có gì để kiểm chứng không bác và uống trà nhiều có dể bị sạn thận hay túi mật không ? Còn việc giữ nhiệt mình dùng vỏ trái dừa khô để đựng ấm trà được không?
 
Hạng D
20/10/11
2.563
958
113
Đà Nẵng
www.otosaigon.com
Re:THƯ QUÁN ĐẠO TRÀ II

Trà đạo được biết đến như một loại nghệ thuật thưởng thức trà. Trong văn hóa Nhật Bản, Trà đạo được phát triển từ khoảng cuối thế kỷ 12.
Theo truyền thuyết Nhật, vào khoảng thời gian đó, có vị cao tăng người Nhật là sư Eisai (1141-1215), sang Trung Hoa để tham vấn học đạo. Khi trở về nước, ngài mang theo một số hạt trà về trồng trong sân chùa. Sau này chính Eisai này đã sáng tác ra cuốn "Khiết Trà Dưỡng Sinh Ký" (Kissa Yojoki), nội dung ghi lại mọi chuyện liên quan tới thú uống trà.
Từ đó, dần dần công dụng giúp thư giãn lẫn tính hấp dẫn đặc biệt của hương vị trà đã thu hút rất nhiều người dân Nhật đến với thú uống trà. Họ đã kết hợp thú uống trà với tinh thần Thiền của Phật giáo để nâng cao nghệ thuật thưởng thức trà, phát triển nghệ thuật này trở thành trà đạo (chado, 茶道), một sản phẩm đặc sắc thuần Nhật.
Từ uống trà, cách uống trà, rồi nghi thức uống trà cho đến trà đạo là một tiến trình không ngưng nghỉ mà cái đích cuối cùng người Nhật muốn hướng tới đó là cải biến tục uống trà du nhập từ ngoại quốc trở thành một tôn giáo trong nghệ thuật sống của chính dân tộc mình, một đạo với ý nghĩa đích thực của từ này. Hiển nhiên ở đây trà đạo, không đơn thuần là con đường, phép tắc uống trà, mà trên hết là một phương tiện hữu hiệu nhằm làm trong sạch tâm hồn bằng cách hòa mình với thiên nhiên, từ đó tu tâm dưỡng tính để đạt giác ngộ.
 
Hạng D
20/10/11
2.563
958
113
Đà Nẵng
www.otosaigon.com
Re:THƯ QUÁN ĐẠO TRÀ II

Nghệ thuật trà đạo Nhật Bản (Phần 1) </h2> Văn hóa Nhật Bản



tra%20dao%202.png

Trà đạo là một nghệ thuật thưởng thức trà trong văn hóa Nhật Bản, được phát triển từ khoảng cuối thế kỷ 12. Theo truyền thuyết Nhật, vào khoảng thời gian đó, có vị cao tăng người Nhật là sư Eisai (1141-1215), sang Trung Hoa để tham vấn học đạo. Khi trở về nước, ngài mang theo một số hạt trà về trồng trong sân chùa. Sau này chính Eisai này đã sáng tác ra cuốn “Khiết Trà Dưỡng Sinh Ký” (Kissa Yojoki), nội dung ghi lại mọi chuyện liên quan tới thú uống trà.
Từ đó, dần dần công dụng giúp thư giãn lẫn tính hấp dẫn đặc biệt của hương vị trà đã thu hút rất nhiều người dân Nhật đến với cái thú uống trà. Họ đã kết hợp thú uống trà với tính Thiền của Phật giáo để nâng cao nghệ thuật thưởng thức trà, phát triển nghệ thuật này trở thành trà đạo (chado), một sản phầm đặc sắc thuần Nhật. Từ uống trà, cách uống trà, rồi nghi thức uống trà cho đến trà đạo là một tiến trình không ngưng nghỉ mà cái đích cuối cùng người Nhật muốn hướng tới đó là cải biến tục uống trà du nhập từ ngoại quốc trở thành một tôn giáo trong nghệ thuật sống của chính dân tộc mình, một đạo với ý nghĩa đích thực của từ này. Hiển nhiên ở đây trà đạo, không đơn thuần là con đường, phép tắc uống trà, mà trên hết là một phương tiện hữu hiệu nhằm làm trong sạch tâm hồn bằng cách hòa mình với thiên nhiên, từ đó tu tâm dưỡng tính và nhập định thiền để đạt giác ngộ.
TRÀ VỚI CUỘC SỐNG
Từ xưa tới nay, uống trà là một sinh hoạt hàng ngày của nhiều dân tộc trên thế giới. Uống trà không những có lợi cho sức khỏe mà còn là một thú vui tinh thần khi ngồi yên lặng nhâm nhi chén trà, ngẫm nghĩ về cuộc sống nhân sinh. Dần dần, việc thưởng trà trở thành một cách thức giúp con người trở lại với bản tính tự nhiên của mình. Đó chính là Trà đạo.
tra2.jpg
Tinh thần của trà đạo được biết đến qua bốn chữ “Hoà, kính, thanh, tịch”. Hòa có nghĩa hài hòa, hòa hợp, giao hòa. Đó là sự hài hòa giữa trà nhân với trà thất, sự hòa hợp giữa các trà nhân với nhau, sự hài hòa giữa trà nhân với các dụng cụ pha trà. Kính là lòng kính trọng, sự tôn kính của trà nhân với mọi sự vật và con người, là sự tri ân cuộc sống. Lòng kính trọng được nảy sinh khi tinh thần của trà nhân vươn tới sự hài hòa hoàn toàn. Khi lòng tôn kính với vạn vật đạt tới sự không phân biệt thì tấm lòng trở nên thanh thản, yên tĩnh. Đó là ý nghĩa của chữ Thanh.
Khi lòng thanh thản, yên tĩnh hoàn toàn thì toàn bộ thế giới trở nên tịch lặng, dù sống giữa muôn người cũng như sống giữa nơi am thất vắng vẻ tịch liêu. Lúc đó, thế giới với con người không còn là hai, mà cả hai đều vắng bặt. Đó là ý nghĩa của chữ Tịch. Bốn chữ “Hòa, Kính, Thanh, Tịch” như một thước đo bản thân vị trà nhân đang ở vị trí nào trên con đường Trà đạo.
Vậy thì “Trà đạo là gì?”, đã có ai trong những người quan tâm đến trà đạo chúng ta đã từng đặt câu hỏi này cho mình hay chưa. Để trả lời cho câu hỏi này, chúng ta cùng đi từ quá trình hình thành của trà đạo cho đến các dụng cụ được sử dụng trong pha trà; từ trà thất cho đến cách pha trà; từ cách phục vụ trà cho đến cách uống trà… Tất cả làm nên việc thưởng trà của chúng ta được sống động và trọn vẹn.
LỊCH SỬ TRÀ ĐẠO
Giai đoạn 1: Lịch sử Trà đạo.
Vào thế kỷ thứ 8 - 14 trà bắt đầu được sử dụng phổ biến trong tầng lớp quý tộc, lúc đó cũng có các cuộc thi đấu đoán tên trà. Văn hóa uống trà giai đoạn đó giống như những trò chơi xa xỉ và các người quý tộc rất thích dụng cụ uống trà Trung Quốc. Trong hoàn cảnh như vậy, có một nhà sư tên là Murata Juko tìm thấy vẻ đẹp giản dị trong văn hóa uống trà. Ông đến với trà với tư cách là một nhà sư, rất coi trọng cuộc sống tinh thần. Trà đạo ra đời như thế.
Juko yêu cái đẹp “wabi” và “sabi”. Tuy nhiên, trà đạo vẫn còn chưa được nhiều người biết đến, người kế nghiệp tiếp theo là Takeno Jyoo. Jyoo quan niệm: “Mặc dù xung quanh chúng ta chẳng có gì cả: không hoa, không lá, chỉ có cảnh hoàng hôn chiều tà với một mái nhà tranh.”
Giai đoạn 2: Các giai đoạn phát triển.
Sau Jyoo, thế kỷ 16, Senno Rikyu mới là người đưa ra bước ngoặt quan trọng, tạo nên một nền văn hóa trà đạo trong giới võ sĩ (samurai). Senno Rikyu đã là thày dạy trà đạo cho Oda Nobunaga (Shogun - người đứng đầu giới võ sĩ) của thời Azuchi. Sau khi Oda Nobunaga chết, Toyotomi Hideyoshi lên (thời Momoyama) thì Senno Rikyu tiếp tục dạy cho ông này. Như vậy, hoạt động của Senno Rikyu khá phổ biến và có ảnh hưởng sâu rộng trong tầng lớp võ sĩ, ảnh hưởng mạnh đến chính trị thời đó.
Cùng thời với Senrikyu, cũng có hoạt động của Yabunnouchi Jyochi (học trò của Takeno Jynoo).Yabunouchi Jyochi là trà sư của chùa Honganji, ngôi chùa lớn nhất ở Nhật Bản. Theo Yabunouchi, Trà đạo nằm trong các hành động của bản thân.
Ngoài ra còn có nhiều trà nhân khác nữa.
Ngày xưa, các trà nhân pha trà theo cách riêng của mình. Nhưng sau thế hệ thứ nhất, người ta đã bắt đầu tạo ra cách pha trà chung. Nếu các phái khác nhau cũng chỉ khác nhau ở trên bề mặt nghi thức pha trà, còn đạo là duy nhất.
Giai đoạn 3 - Trà đạo trong thời hội nhập.
tra1.jpg

Trà đạo hiện nay cũng dần được biến đổi, trong mỗi phòng trà đều có một số bàn ghế gỗ cho khách ngồi. Nếu như khách không thể quen với kiểu ngồi truyền thống của Nhật thì sự biến đổi này cho phép người phương Tây với thói quen hiện đại cũng có thể tham gia được những buổi trà đạo mà không hề làm mất đi không khí tôn nghiêm trong phòng uống trà. Dần dần, trà đạo được đưa vào phòng khách theo phong cách phươngTây. Người đến không cần phải gò bó theo kiểu ngồi hay cách uống trà của người Nhật vẫn có thể mặc áo theo kiểu Tây phương.
 
Hạng D
20/10/11
2.563
958
113
Đà Nẵng
www.otosaigon.com
Re:THƯ QUÁN ĐẠO TRÀ II

Trà đạo dưới con mắt của nhiều người thường xuyên bị bao phủ trong một tấm màn huyền bí. Thật ra, nguyên lý của nó rất đơn giản và phép tắc chỉ gói gọn trong 4 từ "hòa, kính, tinh, mịch".


Trà là thức uống ngàn xưa của c dân tộc Trung Hoa, VN, Nhật Bản, Triều Tiên... Cùng với cà phê, trà cũng có gốc gác ngoại lai, là vật thông dụng của người Âu, Mỹ... Tuy nhiên, cùng một loại sản phẩm mà quan niệm về trà, ch thưởng thức trà rất khác nhau. Có mấy ai ngoài người Nhật biết đến lễ thức dùng trà được nâng lên ngang một "đạo" - trà đạo?
\r

Không ngoài khuôn khổ cuộc sống
TS Sen Soshitsu XV, hậu duệ đời 15 của đại trà sư Sen Rikyiu (1522-1591, người đặt nền móng cho trà đạo ở Nhật Bản vào thế kỷ XVI), nhận xét: "Trà đạo, dưới con mắt của nhiều người nước ngoài thường xuyên bị bao phủ trong một tấm màn huyền bí.
Thật ra, nguyên lý của nó rất đơn giản: Một nhóm nhỏ bạn bè gặp nhau trong vài giờ, cùng nhau dùng thức ăn nhẹ, thưởng thức vài chén trà (dĩ nhiên tuân theo cung cách nhất định) và buông mình vào khoảnh khắc hoàn toàn thư giãn giữa cuộc sống luôn luôn sôi động, đầy rẫy những chuyện trớ trêu".
222.jpg

Để chứng minh, ông dẫn một giai thoại: Một lần đại trà sư Rikyiu tự tay pha chế trà mời vài người bạn thân thưởng ngoạn. Ai nấy đều cảm thấy vô cùng thoải mái, như thể vừa xuất thần.
Một người hỏi đâu là bí quyết, Rikyiu đáp: "Bí quyết ở chỗ các vị chuẩn bị tâm thế khiêm cung khi thưởng thức trà". "Thì ai chẳng biết chuyện ấy" - người bạn nói.
Rikyiu cười: "Vậy thì xin bạn hãy bắt tay chuẩn bị trà hầu quý khách như tôi vừa làm. Tôi sẽ là khách mời của bạn và có thể sẽ trở thành một môn đồ của bạn cũng nên".
Tuy nhiên, trà đạo có những phép tắc của nó. Theo đại trà sư Sen Rikyiu, những phép tắc ấy gói gọn trong bốn từ gốc Hán: wa -kei - sei - jaku (hòa, kính, tinh, mịch).
Chúng yêu cầu những người cùng dự lễ thức trà (chanoyu - trà thang) chấp nhận một số quy tắc ứng xử, nhiều khi cũng khiến ai chưa quen cảm thấy gò bó.
Tuy nhiên, theo môn đồ trà đạo, chanoyu chẳng qua là thực hiện những việc vẫn diễn ra thường xuyên trong cuộc sống hằng ny: Vài người bạn ngồi xuống chiếc chiếu, dùng chung một bữa cơm, thưởng thức chén trà.
Bốn từ wa - kei - sei - jaku không hàm chứa những gì quá ư cao siêu, huyền bí, ngoài khuôn khổ cuộc sống thường nhật. Đại trà sư Sen Rikyiu có lần giải thích: "Chanoyu đơn giản là việc nhặt gom than củi, đun sôi siêu nước và pha trà uống với nhau - chỉ có thế mà thôi".
Bình đẳng xã hội
Wa (hòa) cội nguồn từ Khổng giáo, là đức của con người và cuộc đời. Hòa, thuận hòa, hài hòa, hòa bình, hòa hợp, hòa đồng..., chúng ta ai cũng đều rõ nội dung song quan niệm về hòa của trà đạo nhấn mạnh một số nét riêng.
Hòa đòi hỏi mọi người trong trà thất tự chuẩn bị cho mình một tâm thế hài hòa với khung cảnh, kiềm chế lòng vị kỷ và sự nóng giận, làm sao cho tư duy và hành xử của mình hòa hợp với mọi người.
Chữ hòa của trà đạo đề cao tính trang trọng và nét thanh bần vốn là tinh chất của cuộc đời bình dị, nhờ vậy tạo nên được khoảnh khắc tách biệt hẳn cuộc sống xô bồ hiện hữu bên ngoài.
Hòa đòi hỏi mọi người đồng thuận thực hành một số quy định như cúi người đến mức nào khi chào nhau, chuyện trò trong trà thất nên hướng vào những chủ đề gì, khách dự cần giữ im lặng đến lúc nào mới nên cất lời phá bầu không khí tĩnh mịch...
Ý nghĩa sâu xa của chữ hòa ở đây là sự bình đẳng xã hội của mọi người trong trà thất. Đã vào đây thì ai cũng như ai, không cần biết thân thế của mỗi người cao sang hay hèn kém.
Sự bình đẳng này giúp cho mọi người ít nhất trong chốc lát cảm thấy mình hoàn toàn tự do, không chịu bất cứ sức ép nào và từ đâu đến. Bình đẳng không có nghĩa là hỗn độn mà đã thỏa thuận giữa các khách mời với nhau trước khi bước vào trà thất: Ai sẽ là người ngồi vào chỗ danh dự, mỗi người sẽ có phần việc gì...
111.jpg

Để tạo nên khung cảnh và tâm thế ấy, trà thất - cho dù làm riêng biệt hoặc thu xếp một nơi ngay trong nhà ở - đều phải tạo cho được vẻ giản dị, thanh bần.
Do đó, có quy ước trà thất chỉ rộng bằng 4, 5 chiếc chiếu, trong một túp lều tranh là tốt nhất. Khách đến dự nếu là võ sĩ phải tự mình tháo kiếm gác ngoài hiên; những người quyền lực, giàu sang được khuyến cáo nên ăn mặc giản dị...
Cơ hội duy nhất trong đời
Kei (kính) thể hiện hòa trên bình diện ứng xử cá nhân. Nó cũng đòi hỏi trước hết trang trọng và khiêm cung. Tại chương Thưởng ngoạn nghệ thuật của cuốn Trà thư (Phan Quang dịch và giới thiệu, NXB Văn hóa – Hà Nội 2009) tác giả Kakuzo Okakura (1862 - 1913) minh họa rất khéo chữ kính của trà đạo bằng một biểu tượng rút từ tích xưa Cây đàn đợi chủ.
Tư duy nghệ thuật của Đạo cho rằng cái đẹp tồn tại ở cái nhìn của người thưởng ngoạn nghệ thuật. Kính thể hiện ở chỗ người và người thật lòng tôn kính lẫn nhau; mọi người phải tôn kính thiên nhiên như tự nó tồn tại, chớ nên can thiệp thô bạo vào. Giai thoại về Sen Sotan, một đại trà sư trứ danh khác thời xưa, minh họa điểm này:
Một hôm, nhà sư trụ trì chùa Daito sai một chú tiểu mang tặng ông bạn trà một cành hoa trà rất đẹp. Dọc đường, chú tiểu sơ ý làm rụng mất đóa hoa lớn nhất.
Cân nhắc hồi lâu, chú quyết định mang cành cùng với đóa hoa rụng đến dâng trà sư với lời tạ lỗi. Cách ứng xử của chú tiểu chứng tỏ chú biết tôn kính một vật tầm thường là bông hoa rụng.
Trà sư Sen Sotan đón nhận cành hoa, cho vào cái lọ đẹp nhất và treo nơi trang trọng trong trà thất rồi đặt bông hoa rụng xuống dưới sàn. Nhờ chữ kính của cả hai thầy trò, cành trà hoa vẫn tự nhiên, tựa không có chuyện gì xảy ra.
Trong quan hệ xã hội, kính đòi hỏi con người trân trọng người khác, không nuôi ác ý, tà tâm đối với đồng loại, cố gắng vượt qua mọi toan tính ganh đua. Mỗi lần tiếp khách là mỗi lần chủ nhân phải tự coi như đây là cơ hội duy nhất trong đời có được vinh dự này. Còn khách, khi đón nhận chén trà từ tay cung kính của chủ nhân, hãy xoay chiếc chén đúng một vòng trong đôi bàn tay khum lại của mình.
Cử chỉ này không chỉ tỏ lòng kính trọng chủ nhân mà là tôn kính cả chiếc chén đang cầm, trong khi lòng dặn lòng hôm nay ta có được niềm vui uống ngụm chè này, trong chiếc chén này, tại trà thất này, cùng với những người bạn này, đây là cơ hội duy nhất của đời ta; niềm vui này, vinh dự này, khung cảnh này sẽ không lặp lại lần thứ hai.
Sư phụ của đại trà sư Rikyiu đã dạy ông điều đó, qua mấy câu thơ mà cụ vẫn thích ngâm nga, tạm dịch ý: Từ lúc đặt chân lên lối đi trong vườn (roji) để tới trà thất / Cho đến khi giã từ / Bạn hãy hết sức kính nhường chủ nhân / Không một phút được quên / Cuộc gặp gỡ hôm nay / Là cơ hội duy nhất của đời mình. Trong cuộc sống hằng ngày, giá mọi giao tiếp giữa người và người đều được đặt trên nền tảng ấy thì cuộc đời tốt đẹp xiết bao!
Gột sạch bụi trần
Sei (tinh) không chỉ là đặc điểm quán xuyến lễ thức trà mà là một nét đẹp rất đặc trưng trong lối sống của người Nhật, bắt nguồn từ ảnh hưởng của Thần đạo.
Trà thất trông thô sơ, thanh bần vậy mà cực kỳ sạch sẽ. Khi tiến hành lễ thức trà, tuyệt nhiên không thể tìm thấy ở đâu trong trà thất hay mọi vật dụng một hạt bụi. Hơn thế, còn phải đốt trầm thơm xông gian phòng cho tinh khiết trước khi rước khách vào.
Con đường roji cũng hết sức sạch sẽ - sạch sẽ mà vẫn tự nhiên như Kakuzo Okakura đã mô tả trong Trà thư và cụ thể hóa qua giai thoại vị đại trà sư với người con trai được giao nhiệm vụ quét con đường.
Bởi, con đường ấy còn tượng trưng cái nẻo mà người đời ai cũng sẽ phải trải qua để đi vào một thế giới khác. Và, muốn vào được chốn tinh khiết vĩnh hằng, lẽ đương nhiên con người phải gột sạch bụi trần.
Ước vọng yên tĩnh, thanh bình
Jaku (mịch) không chỉ là cảnh tịch mịch tạo nên nơi trà thất. Phòng trà phải làm sao tạo được sự tĩnh mịch. Khách cũng phải cùng tạo nên môi trường ấy. Không ai nói to trong trà thất. Không ai ngỏ lời khi một bạn đang thưởng thức chén trà. Mọi cử chỉ đều có sự cân nhắc.
Mịch của trà đạo không chỉ là sự thể hiện trong khoảnh khắc ngắn ngủi tại một nơi gặp gỡ tạm thời mà là ước vọng tạo nên một cuộc sống luôn yên tĩnh, thanh bình. Nó thể hiện quan niệm Phật giáo về Niết bàn.
Đại trà sư Rikyiu nói rõ điểm này: "Lễ thức trà trước hết phải tiến hành cho đúng lời Phật dạy. Vui thích vì được sống trong dinh thự cao sang hay thường xuyên thưởng thức của ngon vật lạ, những chuyện ấy đều thuộc về cuộc sống trần tục.
Mọi nơi ở đều tốt, chỉ cần có được một tấm mái che nắng mưa, không bị gió thổi bay; mọi thức ăn đều là đủ nếu nó giúp con người không phải chết đói. Môn đồ trà đạo gom mấy khúc củi và đun sôi nước. Rồi dâng cúng Phật, sau đó mời bạn bè và mình là người thưởng thức sau cùng. Trước đó, hãy bày mấy cành hoa và đốt lên mấy mảnh trầm...".
Theo tinh thần Đạo và Thiền, người ta chỉ có thể nhìn thấy cái đẹp đích thực nơi cái không hoàn hảo, cái dở dang. Bởi sinh lực của đời và của cái đẹp là ở khả năng tiếp tục phát triển của nó, ở chỗ nó luôn vươn tới sự hoàn thiện.
Lấy cái đẹp làm đầu
Khí hậu và thời tiết nước Nhật hết sức khác biệt theo mùa. Thưởng ngoạn trà vào mùa đông đương nhiên phải khác lúc hè. Khi môn đồ hỏi bí quyết tạo môi trường phù hợp ở đâu, đại trà sư Sen Rikyiu đáp: "Mùa hè, phải gây cảm giác mát mẻ. Mùa đông, sao cho mọi người thấy ấm cúng. Hãy đun sôi nước lên và pha trà mời khách, sao cho mọi người ai cũng cảm thấy thoải mái".
Trên thực tế, các quy tắc tiến hành lễ thức trà khá nghiêm ngặt, đòi hỏi người thực hành trà đạo phải học và thực tập thành thạo nếu muốn trở thành trà tượng, trà sư. Nguyên tắc chung là lấy cái đẹp làm đầu. Đến củi dùng đun nước pha trà cũng phải được chặt chéo và cố giữ nguyên vẹn vỏ cây, làm sao khi cháy trong lò củi vẫn giữ được vẻ đẹp thiên nhiên của nó.
Về cơ bản, trà đạo là sự thực hành quan niệm: Hãy cố gắng nhìn đời cho đúng thực chất của nó.
Con người phải vất bỏ cái lăng kính được tạo nên bởi những tập tục và định kiến xã hội làm méo mó vạn vật. Trong thực tế, các dụng cụ dùng vào lễ thức trà đều có vẻ đẹp tinh tế, song không một vật nào vốn là những sản phẩm được tạo nên để trở thành "tác phẩm mỹ thuật". Chúng không được làm ra để phô trương nghệ thuật mà chỉ để dùng sao cho hài hòa với cái đẹp chung quanh