Hạng F
22/12/10
7.671
8.763
113
TNL Solutions
www.tnlsolutions.com
Hỏi mấy anh U60 trên này, không rõ chuyện này ra sao:
Ông cậu e làm nghề xe, mấy năm 80 hay đi tuyến miền trung, e có nghe ổng kể là có một phụ nữ ẵm đứa con đi xe khách, sau bị đuổi xuống (đoạn bãi biển Cà Ná), người phụ nữ đó để đứa con trên hòn đá để bắt xe khác, đứa nhỏ không may bị chết. Sau này dân lập miếu thờ ngay đó, cánh tài xế đi ngang qua khi biết chuyện đều phải dừng lại thắp nhang trước khi đi tiếp mới suôn sẽ.
 
Hạng C
12/9/14
676
8.173
93
Năm 1978 khi về quê mình đã gặp ma, mà khi gặp không biết đó là ma cứ tưởng là người bình thường. Hôm sau qua người thân người mình gặp tối hôm trước đã mất từ rất lâu! Còn bị tình trạng nghe tiếng kéo ghế, ho, trò chuyện ờ phòng bên nhưng qua không thấy có ai cũng vài lần. Mình có kể chi tiết bên thớt mợ Nắng về chuyện này với nick name C51.
Copy qua đọc chơi anh
 
Hạng D
3/5/17
1.050
95.415
113
Hỏi mấy anh U60 trên này, không rõ chuyện này ra sao:
Ông cậu e làm nghề xe, mấy năm 80 hay đi tuyến miền trung, e có nghe ổng kể là có một phụ nữ ẵm đứa con đi xe khách, sau bị đuổi xuống (đoạn bãi biển Cà Ná), người phụ nữ đó để đứa con trên hòn đá để bắt xe khác, đứa nhỏ không may bị chết. Sau này dân lập miếu thờ ngay đó, cánh tài xế đi ngang qua khi biết chuyện đều phải dừng lại thắp nhang trước khi đi tiếp mới suôn sẽ.
Jeans có biết chuyện này, và cũng thấy chú bác chạy xe than dừng lại thắp nhang ở đó
 
Hạng D
4/12/14
1.905
93.307
113
54
Khu nhà em ở quê, phía biên kia đường là nghĩa địa người Thượng, có nhiều chuyện liên quan đến ma này lắm. Rảnh chém tiếp :)
 
Hạng D
3/5/17
1.050
95.415
113
Biết rõ hơn thì kể nghe đi Jean. Hồi đó mình còn nhỏ, chỉ nghe loáng thoáng người lớn nói chuyện nên ko dám hỏi.
Coppy đọc đỡ, bên này họ viết chi tiết hơn, câu chuyện cũng đại loại vậy,
Ven quốc lộ I A đoạn Bình Thuận có ngôi miếu được người dân cho là thờ Hông Hài Nhi. Cánh tài xế Bắc Nam truyền miệng nhau rằng, đó là ngôi miếu linh thiêng nhất tuyến đường vạn lý này. Và bất cứ tài xế nào đi ngang qua đều phải nhấn còi chào “cậu”. Họ kể rằng, cách nay khoảng 20 năm, mẹ con người ăn xin đi bộ dọc từ miền Trung hướng về Sài Gòn, khi đến đoạn đường này thì quá nửa đêm. Hai mẹ con chui vào sau một tảng đá ngủ chờ sáng đi tiếp. Gần sáng, khi mẹ còn ngủ đứa bé chỉ mới 5 tuổi đi ra đường và bị một chiếc xe tải cán chết. Sáng dậy, bà mẹ vùi tạm xác đứa con sau tảng đá rồi tiếp tục hành trình. Từ đó, cánh tài xế đi đêm ngang đoạn đường này thường trông thấy bất ngờ một đứa bé đứng giữa đường ngay trước mũi xe. Phãn xạ tự nhiên, họ thắng thật gấp thế là xe lật nghiêng. Hầu hết những vụ tai nạn giao thông xảy ra nơi đây, khi tài xế thoát chết đều khẳng định đã lâm vào tình huống y như vậy. Ông Chiêu, cư ngụ ở xã Khánh Hậu, Long An, có thâm niên 40 năm lái xe, nay đã giải nghệ kể, chính ông đã từng “vướng tay lái” một lần tại đoạn miếu “cậu Hồng Hài Nhi”. Lần đó ông chở trái cây từ Tiền Giang ra cửa khẩu Móng Cái. Trên xe ngoài ông còn 1 lái phụ và bà chủ hàng. Xe đang ngon trớn với tốc độ khoảng 80 km/giờ. Chợt lái phụ hét: “Có đứa con nít nhà ai đứng đón xe kìa”. Ông nhìn theo ánh đèn pha dài ra phía trước nhưng chẳng thấy gì cả. Đột nhiên, ngay trước đầu xe khoảng 5 mét, ông chợt thấy một đứa bé trần truồng đứng giữa đường. Bà chủ hàng thét hoảng: “Coi chừng con nít!”. Ông đạp thắng sát sàn xe. Chiếc xe bị thắng đột ngột quay ngang rồi lộn 2 vòng. Giây phút kinh hoàng trôi qua, ông chui ra khỏi chiếc xe bẹp dúm để quan sát xem đứa bé có bị chiếc xe cán trúng không. Không có đứa bé nào cả. Bà chủ lẫn anh phụ xế cũng thoát chết nhưng bị xây xát, máu me đầy người đã cùng ông dùng đèn pin rọi nát mặt đất vẫn không thấy đứa bé nào cả. Qua cánh tài xế dừng xe chia buồn, ông mới hay đoạn đường này có ngôi miếu của “cậu”. Đến sáng, bà chủ hàng kinh sợ bỏ tiền nhờ người xây sửa ngôi miếu bằng cây đã mục thành ngôi miếu xi măng. Từ đó, ông bắt chước cánh tài xế khác, cứ đến đoạn đường này là bóp còi “chào”. Những chuyến hàng đi ngang miếu “cậu” nhằm ngày mùng 1 hoặc 15 âm lịch, ông đều dừng xe đốt nén nhang van vái “cậu” độ trì tay lái.
 
Hạng D
23/5/12
1.937
77.858
113
chuyện của em :

1985, em học lớp 10 ở 1 vùng KTM ( Bảo lâm lâm đồng). trường cách nhà 10km và học buổi chiều.

hôm đó trời chập choạng tối , gió cao nguyên rét căm căm, em đang đạp xe trên đường về nhà thì có 1 cô gái mặc bộ đồ màu trắng đứng bên đường ngoắt tay xin quá giang về minh rồng cách nhà em khoảng 3 cây số. chạy dc 1 quảng khoảng 5 cây số thì cô ấy đập đập vào vai em : " chị lạnh quá em ơi, cho chị mượn đỡ áo khoác.." , em dừng xe đạp, cởi áo khoác cho chị ấy mượn và thong thả đạp xe chở chị ấy về nhà...

cách nhà em 2 cây số , sát đường là nghĩa địa minh rồng thì cô ấy bảo là đã đến nơi, cảm ơn em và xuống xe, em về đến nhà mới nhớ là quên lấy lại áo khoác cho cô gái quá giang mượn...

nghĩa địa minh rồng là nơi chôn cất đồng bào Kho bản địa trong vùng, sau 75 có chôn người kinh trong khu vực đi kinh tế mới 1975.

sau ngày cho cô gái quá giang khoảng 1 tuần thì trong xóm em có 1 người già mất vì sốt rét , an táng ở nghĩa địa minh rồng và em có đi đưa tang.

sau khi chôn cất xong , em đi lòng vòng quanh mộ người vừa mất thì thấy cách đó mấy hàng mộ là mộ của 1 cô gái , gương mặt trên bia mộ trông khá quen, em định thần lại và rùng mình vì đó chính là cô gái quá giang xe đạp của em cách đây 1 tuần. Chân em thiếu điiều khuỵu xuống khi nhìn thấy cái áo khoác của em cuộn tròn, nằm trong bụi cỏ sát ngôi mộ.....


chuyện đã hơn 30 năm, giờ nghĩ lại em vẫn rùng mình như có luồng điện chạy dọc xương sống...:mad:
Hóng @Ẩn sĩ quận Sáu tuột quần
 
Thánh Nhảm
10/3/17
822
82.341
93
48
Quên.
Mình nhắn các a:
Nếu gặp chuyện ma của Man chập thì next cho nhanh, toàn nhảm nhí, bốc phét, vô bổ, làm loạn mớ kiến thức vốn rất ít ỏi và hỗn độn của các a về thễ joi vô hình.