Em đã ăn quán ở đây khá nhiều lần, từ hồi còn cái menu cho khách chọn món (có khá nhiều món), từ hồi mà đi ngang ghé qua vẫn có thể ăn được, từ hồi mà bà chủ còn là cô giáo, từ hồi những đứa con còn đi học, từ hồi căn nhà còn sập sệ, từ hồi mà 2 vc rất là thân thiện, trò chuyện vui vẻ, đàn ca với khách, từ hồi giá con gà chưa phải là đắt nhất, từ hồi chỉ là 1 quán ăn chứ không bán tả pí lù như bi giờ.
Sự thay đổi (tăng "chảnh") cảm nhận được qua những lần ghé qua ăn, và đến khi những đứa con dùng CNTT để quảng cáo thì thực sự nó đã vượt ngưỡng "chảnh", trở nên "hỗn", nói năng thì cọc lóc, trả lời người lớn tuổi theo kiểu ngang hàng.
Học cách hành xử của mẹ nhưng quên 1 điều mẹ là người có tuổi nên khách có thể chấp nhận được.
KL => Tội cho ông Ayun, tính rất vui và hiền lành.
Sự thay đổi (tăng "chảnh") cảm nhận được qua những lần ghé qua ăn, và đến khi những đứa con dùng CNTT để quảng cáo thì thực sự nó đã vượt ngưỡng "chảnh", trở nên "hỗn", nói năng thì cọc lóc, trả lời người lớn tuổi theo kiểu ngang hàng.
Học cách hành xử của mẹ nhưng quên 1 điều mẹ là người có tuổi nên khách có thể chấp nhận được.
KL => Tội cho ông Ayun, tính rất vui và hiền lành.