Đặt link hình vào giữa 2 chữNissan89 nói:Em đi tỉnh vài hôm về viết tiếp. Cáo lỗi các bác nhé. HiiiiP/s: bác nào biết cách up hình từ androi pm giúp em với. Thanks
Nissan89 nói:Em đi tỉnh vài hôm về viết tiếp. Cáo lỗi các bác nhé. Hiiii
P/s: bác nào biết cách up hình từ androi pm giúp em với. Thanks
Anh Phúc ơi hiện hồn về coi lời hứa cái !!!!
Cái này bác chủ gõ lộn nè, đi tỉnh "vài tuần" mà bác gõ là "vài hôm" làm anh em cứ ra vô hóng hót.Nissan89 nói:Em đi tỉnh vài hôm về viết tiếp. Cáo lỗi các bác nhé. Hiiii
P/s: bác nào biết cách up hình từ androi pm giúp em với. Thanks
Em đây, sorry các bác, em tiếp tục....
Rời Vn, bắt đầu bước vào đất TQ. Các tài xế được học khóa luật đường bộ TQ ngắn gọn và cấp bằng lái tạm thời. Em chỉ ghi nhớ tốc độ tối đa cho phép là 120km/h.
Bước vào cao tốc TQ, phải công nhận là hơn hẵn những gì mình tưởng tượng. Mặt đường láng o, các bảng chỉ dẫn rất rõ và dễ nhìn thấy (mặc dù tiếng Tàu nhưng cũng dịch ...ko sai mấy...hiiii). Chiếc PS lướt trên cao tốc rất ngon. Đây mới là tốc độ thích hợp. Vòng tua máy khoảng 2000. Xe nặng nên rất đầm. Lốp xe dùng cho chuyến này là Micheline HT nên êm ru (công nhận vỏ xe Micheline ngon, gai vỏ cũng đẹp. Hiiii)
Chạy cao tốc hàng trăm km với tốc độ đều đều 120km/h khác với cảm giác cao tốc ao nhà mình. PS cứ như con trâu mộng cần mẫn trên từng cây số cao tốc. Không hề thấy đuối sức, nóng máy và êm ru từng sáng sớm đến ..chiếu tối.
Rời Vn, bắt đầu bước vào đất TQ. Các tài xế được học khóa luật đường bộ TQ ngắn gọn và cấp bằng lái tạm thời. Em chỉ ghi nhớ tốc độ tối đa cho phép là 120km/h.
Bước vào cao tốc TQ, phải công nhận là hơn hẵn những gì mình tưởng tượng. Mặt đường láng o, các bảng chỉ dẫn rất rõ và dễ nhìn thấy (mặc dù tiếng Tàu nhưng cũng dịch ...ko sai mấy...hiiii). Chiếc PS lướt trên cao tốc rất ngon. Đây mới là tốc độ thích hợp. Vòng tua máy khoảng 2000. Xe nặng nên rất đầm. Lốp xe dùng cho chuyến này là Micheline HT nên êm ru (công nhận vỏ xe Micheline ngon, gai vỏ cũng đẹp. Hiiii)
Chạy cao tốc hàng trăm km với tốc độ đều đều 120km/h khác với cảm giác cao tốc ao nhà mình. PS cứ như con trâu mộng cần mẫn trên từng cây số cao tốc. Không hề thấy đuối sức, nóng máy và êm ru từng sáng sớm đến ..chiếu tối.
Vượt qua các thành phố của TQ để tiến vào vùng Tây Tạng.
Vẫn là các cao tốc hướng đến các dãy núi phía xa xa...
Chất lượng dầu ở TQ cũng tốt hơn so với mình (0%) nên xe cũng bốc hơn.
Tuy nhiên, ở nhà (VN) xe được học (learning) theo kiểu chất lượng dầu 0.05% nên khi xài hàng "cao cấp" hơn, xe lại thích xả khói đen khi đạp thốc ga.
Buớc vào vùng đất Tây Tạng, đường xá cũng bắt đầu khác đi. Không có con lươn như cao tốc, nhưng cũng vẫn cho phép max là 120.
Vẫn là các cao tốc hướng đến các dãy núi phía xa xa...
Chất lượng dầu ở TQ cũng tốt hơn so với mình (0%) nên xe cũng bốc hơn.
Tuy nhiên, ở nhà (VN) xe được học (learning) theo kiểu chất lượng dầu 0.05% nên khi xài hàng "cao cấp" hơn, xe lại thích xả khói đen khi đạp thốc ga.
Buớc vào vùng đất Tây Tạng, đường xá cũng bắt đầu khác đi. Không có con lươn như cao tốc, nhưng cũng vẫn cho phép max là 120.
Đường đèo bên Tây Tạng thực sự là khủng so với các cung đường đèo ở VN.
Dài hàng trăm cây số, lên đến đỉnh núi này lại bắt đầu đổ dốc và qua ngọn núi khác.
PS có lực kéo số 3 rất mạnh nên thuờng dùng cho các đoạn dốc đứng và dài. Nếu giữ trớn tốt thì cứ số 3 và số 4 leo đèo.
Tuy nhiên, khi mất trớn (giảm tốc độ, gặp chướng ngại vật) thì việc tăng tốc và lấy lại sức kéo của số 3 cũng khá chậm (so với máy xăng). Có lẽ xác xe nặng cũng là 1 yếu tố.
Điều lo lắng là xe làm việc ở chế độ rất vất vả (leo đèo với độ cao và dài hàng trăm km) trong thời gian liên tục từ sáng đến tối. Liệu có quá tải không nhỉ?
Trong khi đích đến của chuyến đi vẫn còn đang phía trước? Rồi còn hành trình trở về nữa?
Trải qua từng ngày, PS càng khẳng định sự bền bỉ, dẻo dai với chế độ làm việc vất vả như vậy.
Một yếu tố cũng cần để ý khi PS leo đèo liên tục: bố côn của PS và dòng Mitsubishi nói chung khá mỏng. Nếu lạm dụng và ép côn nhiều thì .... hậu quả là kéo về gara (thực tế của đoàn đã trãi qua).
Dài hàng trăm cây số, lên đến đỉnh núi này lại bắt đầu đổ dốc và qua ngọn núi khác.
PS có lực kéo số 3 rất mạnh nên thuờng dùng cho các đoạn dốc đứng và dài. Nếu giữ trớn tốt thì cứ số 3 và số 4 leo đèo.
Tuy nhiên, khi mất trớn (giảm tốc độ, gặp chướng ngại vật) thì việc tăng tốc và lấy lại sức kéo của số 3 cũng khá chậm (so với máy xăng). Có lẽ xác xe nặng cũng là 1 yếu tố.
Điều lo lắng là xe làm việc ở chế độ rất vất vả (leo đèo với độ cao và dài hàng trăm km) trong thời gian liên tục từ sáng đến tối. Liệu có quá tải không nhỉ?
Trong khi đích đến của chuyến đi vẫn còn đang phía trước? Rồi còn hành trình trở về nữa?
Trải qua từng ngày, PS càng khẳng định sự bền bỉ, dẻo dai với chế độ làm việc vất vả như vậy.
Một yếu tố cũng cần để ý khi PS leo đèo liên tục: bố côn của PS và dòng Mitsubishi nói chung khá mỏng. Nếu lạm dụng và ép côn nhiều thì .... hậu quả là kéo về gara (thực tế của đoàn đã trãi qua).
Trên các đoạn đường đèo Tây Tạng, khi gặp thời tiết mưa, PS sử dụng chế độ 4H để tăng thêm sự vững chắc và độ bám đường khi vào cua. Thực sự rất đáng đồng tiền khi sử dụng 4H cho các trường hợp này. Sự an tâm và tự tin sau vô lăng rất đáng giá đối với các hành trình dài, vất vả và không kém phần nguy hiểm.
Sương mù cũng chả ngại mấy...
Sương mù cũng chả ngại mấy...