Tình cờ đọc được chủ để này thật hay
Em rất đồng ý với quan điểm của nắngSG và bác Tuando
Em thì rất muốn con mình đừng bị nhồi nhét và được tham gia các hoạt động XH, tập thể ... điều này giúp cháu nó sau này rất năng động và dễ thích nghi với môi trường, kỹ năng ngoại ngữ là không thể thiếu tuy nhiên không chỉ vào QT mới giỏi được ngoại ngữ
Em rất đồng ý với quan điểm của nắngSG và bác Tuando
Em thì rất muốn con mình đừng bị nhồi nhét và được tham gia các hoạt động XH, tập thể ... điều này giúp cháu nó sau này rất năng động và dễ thích nghi với môi trường, kỹ năng ngoại ngữ là không thể thiếu tuy nhiên không chỉ vào QT mới giỏi được ngoại ngữ
NắngSG nói:Vợ chồng em thống nhất quan điểm: cấp 1, cấp 2 cho F1 học trường nào gần nhà nhất đỡ đưa rước, chú ý môn tiếng Anh thật tốt. Những "trường làng" thì con mình điểm số thường dễ cao, mà khi làm hồ sơ xin học bổng họ chú ý điểm số từ tiểu học. Rồi cấp 3 thì cứ trường công mà vào, gây thiện cảm với thầy cô giáo để ko bị ép học quá nhiều, vì những kiến thức "sâu rộng" này khi đi du học hầu như ko cần tới, để giành thời gian tham gia các hoạt động xã hội, tập thể, bóng đá, bóng chuyền, các câu lạc bộ, v.v... xin học bổng mấy cái này quan trọng lắm. Như vậy tụi F1 nhà em đã lăn lộn kha khá ở xã hội Việt nam "nguyên chất" và cọ xát với cuộc sống VN "gốc", tụi nó chứng kiến và biết thương những bạn nghèo khổ, kém may mắn hơn mình, biết giúp đỡ họ. Quan trọng là để tụi nó thấy muốn thoát ra khỏi những chương trình dạy học "ngất ngưởng" chỉ thu về lý thuyết mà ko biết làm gì, thoát khỏi cuộc sống chung cơ cực... thì phải phấn đấu giành học bổng. Và khi đi du học rồi nó hiểu được giá trị của việc học hành, rất tu chí các bác ạ.
Đôi dòng chia sẻ. Em ko biết có bác nào apply chính sách giống nhà em ko chứ riêng em thấy rất hiệu quả. Tuy F1 của em ko học giỏi "siêu" thi kỳ này giải nọ, nhưng bù lại chỉ nghe em than (giả đò) là mom dạo này mệt, công việc trì trệ... là nó cuống cuồng đi xin việc làm thêm để... gởi tiền về phụ mẹ, làm em vội vàng đính chính quá trời