Hạng F
18/5/09
6.240
14
38
Oto_Pleiku nói:
"Hôm nay có bán thịt trẻ em" Đây là thông báo trước cửa hàng Thực phẩm.
Thời bao cấp - mọi người đừng nghĩ nó xấu quá. Cái nghèo cái khổ của những năm sau 75, đến khi mở cửa làm cho mọi người nghĩ đến toàn cái xấu của bao cấp.
Nếu không có những chính sách thời bao cấp thì lấy đâu ra vật lực từ một nước quá nghèo như VN để đánh giặc. Chỉ tiếc là sau 75, chúng ta đã không thay đổi.

"Cửa hàng tươi sống phụ nữ"
"Cửa hàng ăn uống thanh niên"
24.gif
 
Hạng F
18/5/09
6.240
14
38
justintran nói:
myan nói:
Cottbus nói:
Em cũng Bình Định luôn đây hehehe, nhắc tới penicilin hồi đó để lại bây giờ cả thế hệ răng vàng khè, bạn em có mấy đứa răng đen như ăn trầu, vào BV RHM cũng bó tay.

Nói tới Penicilin là nói tới nổi buồn của em hehe...em làm nguyên hàm răng sứ bây giờ giống ca sỹ lắm đó bác
080402cool_prv.gif

@ hai bác: em ở vùng sâu vùng xa bác ạ... Phước Thành, Tuy Phước. Giờ thì hộ khẩu Q.12, Sài gòn nhưng lại đang làm việc tại Đà nẵng...:D em coi như thuộc diện con lai :D: ông già là dân Bình Định gốc, rớt Tú tài làm lại giấy tờ trốn lên Pleiku thi lại rồi cưới bà già trên đó. Bà già em thì gốc An Khê, nhưng lên Pleiku ở đi học. Giải phóng vô thì ổng bả mới bồng em chạy về lại Bình Định để sống. Bởi vậy hồi đó chắc em là thằng được đi nhiều nhất vì tiêu chuẩn của giáo viên là nghỉ phép thì được thanh toán tiền tàu xe. Nhiều khi đi một người nhưng vẫn mua vé về thanh toán thành 2 người ;), nên cứ hè là phi lên Pleiku ở. Mà hồi đó xe cộ oải lắm: Sáng 2h là dựng cổ dậy hết. Em còn con nít thì bắt đi ị trước :(:D vì thời gian đi lâu bà cố lun, khoảng 4h sáng xe chạy nhưng lên đến được Pleiku sớm lắm cũng 3h - 4h chiều. Đi như vậy nên đôi lúc cũng ráng mua thứ này, thứ kia về để kiếm chút. Em nhớ hồi đó thường là mua ruột của cái phích nước (ở em gọi là cái bình thuỷ) về để bán lại, đi qua hai trạm thuế là Sông Phan và Đồng Phó trong đó Đồng Phó là trạm nổi tiếng khó, em phải xuống xe, ôm theo một cái để khỏi bị tịch thu :). Bình thuỷ hồi đó bán cái ruột và cái vỏ riêng nên mới như vậy. Có nhiều người không có tiền mua vỏ nhựa (em nhớ lúc đó là của Rạng Đông) thì chế bằng cách đóng bốn tấm ván vuông rồi để cái ruột vô xài...:(

BM Thuột - Nha Trang cách có 180km, thời d0o1 phải đi xe Ford 16 chỗ từ 6h sáng, 4h chiều mới tới Nha Trang vì còn phải nằm trạm ở gần đèo Phụng Hoàng xét xe. Ai đem lọt 2 ký cà phê nhân xuống Nha Trang là phè phỡn mấy ngày. Gạo xách theo cho cả gia đình ăn phải có sổ mua gạo chứng minh, không thì...
bash.gif
 
Hạng B2
26/4/08
229
1
18
54
MikeK nói:
Có bác nào nhớ ngày xưa có 1 thời các nhà giàu bị tịch tu tài sản không ? Em không nhớ rõ là vào thời điểm nào chỉ nhớ hồi đó em bé tý còn chạy đi xem 1 nhà hàng xóm bị công an đến tịch thu tài sản...Nhà đấy vứt hết cả vàng bạc, tiền, các đồ có giá trị xuống ao...rồi bọn công an cho thợ lặn xuống mò lên...
Mà nghe nói hồi đó các nhà giàu đó không phải là do tham nhũng đâu, họ buôn bán gì đó, hay có người nhà nước ngoài viện trợ...Trong diễn đàn OS này có nhà bác nào bị không ?
Hồi bé em còn chứng kiến các nhà giàu mua xe Lơ ( xe Peugeot) về xong mua sơn về sơn cho nó lam nham để đi tránh cho bọn công an theo dõi...Nghĩ lại khiếp quá !

Em có bà cô ruột lấy ông Dượng người Hoa,trước năm 75 ổng làm nghề thuốc lá giàu lắm bác à,sau năm 75 chính quyền nói ổng là tư sản loại 1.Lúc mới giải phóng sợ lắm,nghe cô em nói...thôi hông dám kể..hii.
 
Hạng D
7/3/09
2.274
1.819
113
Nhớ hồi thời bao cấp, ko biết có ai đồn bậy bạ là chổ cầu Bông có cá sấu vào..thiên hạ xúm nhau coi. mà lúc đó hai bên bờ là nhà lụp xụp dưng được cái nước còn khá trong, ko có đen sì như bây h.
Rồi còn chiện này nửa, có 1 chiếc tàu chở một số người đi xxx nhưng ko may bị nổ bình khí nén hay cái gì đó..chết củng nhiều lắm, dưng mấy bác xxx dấu .. vụ này có liên quan đến vụ ra đi bán chính thức gì đó..
 
Hạng F
13/1/06
13.889
35.977
113
Đi có 200Km đường mà chẳng biết bao nhiêu trạm kiểm soát, thằng nào cũng soát được, miễn là có cây tre, băng đỏ và khẩu súng. Cơ khổ cứ sau mỗi là dừng trạm là mấy khách nam phải lại chổng mông lên trời.
 
Tập Lái
10/10/08
31
0
0
54
Em thì nhớ hồi đó đi 300km đường về quê mà đi từ 5h sáng đến 7h tối mới tới, xe bus thì chật như nêm. Tới nơi ra khỏi xe mừng hết lớn. Nhưng hình như thời đấy xe đi chậm thế đâm lại ít tai nạn chết lắm người như bây giờ.
 
Hạng D
7/3/09
2.274
1.819
113
Thời đó xếp hàng mua vé rồng rắn.. bán được 1 chút thì hết vé..đóng cửa.. muốn đi nhanh thì đi vé chợ đen..Ko hiểu bởi vì đâu mà dân mình hồi đó cơ cực , khổ quá.
 
Hạng D
27/11/06
1.376
23
38
50
Nói về chuyện vượt biên thời bao cấp thì Quảng ninh nhà em là 1 trong những điểm nóng bỏng nhất. Ông bạn em hồi 1987 mới 15 tuổi, mang đồ đi tiếp tế cho 2 ông anh trai đợi ở ca nô để trốn đi nhưng bọn chủ ca nô sợ lộ nên bắt ép phải đi. Lưu lạc ở Hồng Koong vài năm thì UNHCR ( Cao Ủy LHQ về người tỵ nạn ) xét duyệt đi. Kết quả : 2 ông anh chủ trương đi thì bị trả về, ông em được đi Canada bây giờ giàu sụ.
 
Hạng D
7/5/09
1.078
6
38
Em còn nhớ nhà có cái sổ mua hàng mà để mua được hết chổ hàng trong sổ phải xếp hàng tới 3 chổ, mỗi chổ cách nhau cả 2km, chỉ khổ Mẹ em sáng sớm dựng đầu em và chị Hai em đi xếp hàng còn Mẹ thì xách xe đạp chạy vòng vòng coi chổ đứa nào tới phiên thì chìa cái sổ vào mua, cơ khổ thịt thì chỉ dám mua mỡ còn ba thứ khác thì cấp gì mua nấy mà cái vụ cấp gì mua nấy thì nói ra nghe nhức đầu lắm. Cái thời mất sổ mà là sổ gạo là coi như toi vì vậy mới có câu "cái thằng - con nhìn mặt như mất sổ gạo" để chỉ nhưng người mặt lúc nào cũng rầu rầu.
 
Hạng F
13/1/06
13.889
35.977
113
Xếp hàng ngày ấy chẳng phải vì văn minh lịch sự gì, vì nhu cầu tất yếu của cuộc sống:D Không xếp hàng mà được chỉ là con phe, chen ngang hả, coi chừng bị hội đồng tóp mõm. Và thế là hình thành thói xếp hàng, bất kể đi làm hay đi đâu đó, thấy thiên hạ xếp hàng loằn ngoằn, thế là mắt láo liên tìm chỗ gửi xe, nhìn lên trời nơi treo tấm biển Cửa hàng...để xem bán gì: Thế là đứng vào hàng dù chưa biết sẽ mua được gì. Hỏi người đứng trước: Họ bán gì thế bác? Vào đấy khắc biết. Chờ đến lượt gần toi cả buổi: Chữ Hết hàng loằn ngoằn trước mặt, về thôi, và tự hỏi từ sáng giờ đứng đấy làm gì? Ah, đâu phải mình ta.