Status
Không mở trả lời sau này.
Hạng D
3/5/09
2.214
53
0
http://www.congdongnguoiviet.fr/KinhTe/0907HeThongTienTeMyH.htm

Bài hỏi đáp này em trích từ trang web nhiều người bảo lề trái nên em không đưa nguồn. Tuy nhiên tìm thấy link gốc trên kia chắc không sao. về chuyện đúng sai cần phải bàn tính tiếp, nhất là chuyện TT Mỹ bị ám sát, nhưng bài viết đã đưa ra 1 góc nhìn tương đối chính xác: nước Mỹ đã tạo ra 1 lượng lớn giấy nợ để tiêu sài, rồi từ đó con cháu họ phải còng lưng trả nợ. Đúng là đời cha ăn mặn đời con khát nước.


Nhân tiện thấy đồng hồ ghi số nở của Mỹ đã nhảy lên con số kỷ lục vào ngày
24 Jul 2009 at 04:47:26 PM GMT is $ 11,602,455,015,505.18
Từ ngày Mỹ bỏ chế độ dùng bản vị vàng, chi tiêu của nước Mỹ tăng vọt, kéo theo nợ nần chồng chất.
Năm ngoái, chi tiêu cả nước chiếm gần 45%GDP. Người ta có cảm giác những nhà tài phiệt luôn thổi phồng những nguy cơ mà nước Mỹ phải đối mặt, nào là chiến tranh, bệnh tật, khủng bố... để rồi các nhà kinh tế, các nhà làm luật bổ sung những điều khoản nhằm hợp thức hóa các khoản chi tiêu phình lên.
Ngày nay bình quân tỷ lệ tăng trưởng nợ của Mỹ gấp 5 lần tăng trưởng GDP.
Dưới đây là biểu đồ nợ của Mỹ, không khó để dự đoán vài năm tới đây, Biểu đồ sẽ tăng như thế nào. Theo dự báo, đến 2012, số nợ sẽ vọt lên 16 trillion, lúc này người TQ bắt đầu lo lắng, mới đây họ yêu cầu Mỹ phải đảm bảo số nợ đó không phải là giấy lộn trong tương lai, và Obama đã cam đoan, chúng ta không có gì phải lo lắng. Bởi chúng ta có người đóng thuế bảo đảm.
history.gif
 
Last edited by a moderator:
  • Like
Reactions: ngr040
Hạng D
28/7/08
2.279
3.718
113
"...

Các nước khác trong đó có châu Á đã quảng hàng đống của cải vào Mỹ để đổi lấy tờ giấy ghi nợ Mỹ có tên là công trái. Thực chất nước Mỹ ( chính xác là tài phiệt ngân hàng ) chỉ việc in tiền và hưởng thụ tài sản của người khác .

Nước Mỹ dùng công trái coi như một tờ biên lai ghi nhận đã cầm cố tài sản của người dân châu Á và trả lãi bằng đồng Usd được in ra liên tục hàng năm.

..."

Oh, thật là hay!

Cám ơn bác SVG nhiều!
033102flo_1_prv.gif
 
Hạng D
3/5/09
2.214
53
0
bravia nói:
nói chung là em cũng tìm hiểu sơ bộ về FED rùi, nhưng bác SVG đề cập tới quá nhiều yếu tố nhạy cảm của FED, cũng như các chính sách điều hành tài chính của Mỹ.
Theo em cách tổ chức quản lý tài chính của Mỹ là quá ổn, đơn giản vì nó là cái nôi tài chính của Thế giới, nhưng về lâu về dài thì chắc phải nghiên cứu thêm "Tư bản Luận" của K.Mark thôi- hình như thế giởi họ đang lật lại để xem đó

Nói chung thì FED có lý của họ, tuy nhiên so sánh với ngân hàng châu âu ECB, cùng điều hành 2 khối kinh tế lớn. Nhưng về phía ECB, do mọi quyết định đều bị chi phối bởi các thành viên nên họ rất thận trọng, chúng ta thấy các gói kích cầu của họ cũng rất hạn chế? Vì sao không theo FED, bung tiền để nhanh chóng vượt qua khủng hoảng, làm lại tương lai tươi sáng.
Quan điểm của ECB là khủng hoảng kỳ này có nguồn gốc sự sự quản lý bất ổn, với những khỏan chi của mỹ, lạm phát rất có khả năng tăng cao. Mà cái gốc cho vấn đề vẫn chưa giải quyết, đó là các tập đoàn tài chính đã vượt ra ngoài vòng kiểm soát.
Người ta muốn các tập đoàn phải gánh lấy hậu quả do thói tham ăn của họ, chứ không phải chính phủ gánh lấy nợ xấu, để rồi mọi rủi ro nằm về phía nhà nước, đúng hơn là người dân sẽ lấy thuế để sửa lỗi do những người khác làm ra. mà lợi ích thì dân không được hưởng.

Tự dưng lúc này lại thấy cần 1 nền kinh tế vận hành khác, nếu như LX đủ mạnh, nếu họ vận hành nền kinh tế khác đi, thì thế giới sẽ ra sao?
Tiếc là giờ đây chỉ có Mỹ cầm đầu, đã có 1 thời hướng đi của Mỹ là ngọn đèn dẫn lối cho nhân loại, trong tương lai, liệu có ai còn tin chúa chổm về nợ nần hay không?
 
Hạng D
3/5/09
2.214
53
0
vankhanhktpn nói:
Đọc bài này thấy USD sao nó phiêu lưu quá nhỉ? Vậy thì Gold cũng phải lên 1500 là ít đấy. :D

Em mà có nhiều tiền, em mua vàng về chôn như các cụ.:D
Ngày xưa tiền được neo bằng bản vị vàng, đó là 1 thời thịnh vượng mà người ta thấy tiếc nhớ. Nước Anh khi đó ra hùng mạnh chiếm cứ khắp nơi. Thời thủ tướng Anh Churchill cũng đã miễn cưỡng quay lại bản vị vàng, nhưng rồi anh cũng buộc phải từ bỏ nó.
Những phí tổn chiến tranh quá lớn buộc Anh bán vàng mua vũ khí Mỹ, Đức bán vàng trả chiến phí cho Pháp...đã làm thay đổi đáng kể hình thái tiền tệ.
Ngày nay mong ước quay về bản vị vàng có lẽ sẽ không bao giờ thành hiện thực, dù có nhiều chuyên gia tài chính ủng hộ nó, điển hình nhất là cựu chủ tịch FED Alan Greenspan vẫn có cái nhìn luyến tiếc về bản vị vàng.

năm 2001 thủ tướng Mã Lai đã đề xuất 1 đồng tiền riêng của thế giới hồi giáo, nhằm tránh khỏi sự lệ thuộc vào đồng đô la xanh. Điều đó cho thấy trong tương lai, khi mà thế giới biến động không ngừng, người Mỹ chi tiêu vô tội vạ, giá trị đồng xanh có lẽ không còn như ngày xưa. Quay về chôn vàng cho lành. :D
 
Tập Lái
8/7/09
22
2
0
Mời các bác đọc 2 quyển sau:
1/ The Currency War (Chiến tranh Tiền Te)
2/ Confessions o f an Economic Hit Man (Lời tự thú của tên sát thủ kinh tế)
Các bác sẽ hiểu rõ hơn những gì @sinhviengia đang viết.
Những chiếc xe bóng loáng chạy ngoài đường cũng đã góp phần tăng thêm tài sản cho nhóm gia đình Rothchild đấy.
 
  • Like
Reactions: ngr040
Hạng D
3/5/09
2.214
53
0
Em cũng không rõ, để kiểm tra lại, em up nốt phần cuối.

Tân Hydra ra đời.

Hỏi : Tại sao có Luật đó ?

Đáp : Vì năm 1907 xẩy ra một cuộc “Kinh Khủmg Tài Chánh” [a Financial Panic] nên năm 1908 TT Theodore Roosevelt (1901-1909), vị TT thứ 26 của Mỹ, cho thành lập cái National Monetary Commission để chỉnh đốn vấn đề tài chánh. Chủ Tịch của Commission đó là Ông Nghị Sĩ Nelson Aldrich [bên ngoại của David Rockefeller Sr.]. Ông Aldrich dẫn cả commission đi tour sang Âu châu để nghiên cứu trong vòng hai năm. Rồi khi trở về, Ông lập lên, một cách hoàn toàn bí mật, một nhóm bị gọi là “The First Name Club” vì cấm triệt để không được nhắc tới Last Name để cho đầy tớ và người làm, dù có nghe trộm được cũng không biết là ai, để nói lại cho người ngoài và báo chí biết là có những ai. Nhóm đó gồm có một số người được chọn lọc rất cẩn thận trong giới tài chánh và ngân hàng. Trong số đó người sẽ đống vai quan trọng nhất là Ông Paul Warburg (1868-1932) người gốc Đức di cư sang Mỹ năm 1904, được quốc tịch Mỹ năm 1911, và là thành viên của ngân hàng Kuhn, Loeb and Company Bankers ở New York [thuộc vào tài sản của Rothschild].

“First Name Club” được triệu tâp đến một hòn đảo nhỏ bé, riêng biệt và vắng vẻ có tên là đảo Jekyll Island, ở Georgia, hợp trong chín ngày liên tiếp, để viết một dự luật cải tổ hệ thống nhà bank và luật pháp tiền tệ [the banking and currency legislation] sẽ trình cho Congress.

Hỏi : Trong dự luật có cái gì là đặc biệt ?

Đáp : Có rất nhiều cái đặc biệt. Trước hết là cái tên : vì dân đã quá ghét. nên phải tránh cho kỳ được cụm từ “Central Bank “ rồi phải làm sao cho dân tưởng rằng cơ quan này là của chánh phủ, do nhân viên chánh phủ điều khiển vì vậy mà có danh từ “Federal” và “Reserve“ [chớ không phải là Central Bank] và có Governing Board mà ông Chủ Tịch là do TT bổ nhiệm, và trong đó có 2 nhân viên chánh phủ, mà trong thực tế thì Governing Board không có điều khiển được chánh sách của cơ quan. Rồi phải dùng những danh từ mờ ám khó hiểu để che giấu thực ý : như trong Lời Mở Đầu [Preamble] của dự luật nói : Mục đích của luật là để cho FED có thể “cung cấp một thứ tiền co dãn” [to furnish an elastic currency] nghĩa là gì ?

Trong thực tế nghĩa là tiền mà nhà bank đã có thì nhà bank có thể, tuỳ nghi, thổi phồng lên. Rồi như danh từ “tái chiết khấu “[rediscounting] nghỉa là gì ? Trong thực tế nghĩa là : một kỹ thuật cho phép nhà bank dùng để tăng gia tiền hiện có trong quỹ của nó, bằng cách cho vay thêm mà không cần chờ cho tới khi các loan trước hết hạn. Kết quả là Luật cho phép một nhà bank trung ương tư [a private central bank] tạo ra tiền từ chô không có gì hết [create money out of nothing] rồi cho chánh phủ vay số tiền đó để lấy lời và kiểm soát sự cung cấp tiền cho quốc gia bằng cách bôm phòng nó lên hay hút bớt nó xuống tuỳ theo ý muốn [control the national money supply, expanding or contracting it at will].

Hỏi : Thế mà không có Ông Nghị sĩ hay Dân biểu nào thấy sao ?

Đáp : Có chớ. một số thấy và la làng lên .Như ở Hạ Viện Dân Biểu Charles Lindbergh Sr. [bố của phi công trứ danh Lindbergh] nói : ”Luật tạo ra FED là một cái tội pháp luật tệ hại nhứt của mọi thời đại. Hệ thống tài chánh đã bị lật lại cho một nhóm người chỉ có biết lợi dụng. Hệ thống là của tư nhân, được hướng dẫn về mục tiêu duy nhứt là lấy cho được những cái lợi tối đa từ việc xử dụng tiền của người khác “.

Và cũng còn một số dân biểu và nghị sĩ khác nữa la làng lên nhưng họ không đủ để đánh bại số dân biểu và nghị sĩ đã bị mua chuộc, đúng như lời của một người trong nhóm Rothschild ở London nói với một hội viên của nhà bank ở New York ngày 25/06/1863 rằng : “Số nhỏ người hiểu cái hệ thống là gì, thì, hoặc là vì thấy có lợi cho mình, hoặc là vì đã tuỳ thuộc vào những ân huệ đang được hưởng, nên sẽ không có sự chống đối từ những hạng người đó. Còn nhóm đa số người không có đủ trí khôn để hiểu, thì sẽ chịu cái gánh nặng mà không than phiền”

Bởi vậy cho nên ngày 18/09/1913, dự luật được Hạ Viện chấp thuận với 287 phiếu thuận và 85 phiếu chống, rồi lên Thượng Viện thì ngày 19/12/1913, dự luật được chấp thuận với nhiều sửa đổi bằng 54 phiếu thuận và 34 phiếu chống. Đến đây lại có một việc lạ nhứt chưa bao giờ xẩy ra trong lịch sử của HCQHK, là trong cái bản văn của dự luật ở Hạ Viện có cho tới 40 điểm mà Thượng Viện không đồng ý nên đã sửa lại. Thì sau khi Thượng Viên biểu quyết, 2 Viện phải ngồi chung lại để sữa lại sao cho cả 2 bên đều đồng ý. Thế mà việc đó được thực hiện chỉ có trong một weekend. Cho nên ngày Thứ Hai 22/12/1913 dự luật được biểu quyết ở Hạ Viện với 282 phiếu thuận và 60 phiếu chống rồi, cùng ngày, sang Thượng Viện được chấp thuận luôn với 43 phiếu thuận và 23 phiếu chống. Và TT Woodrow Wilson (1913-1921), vị TT thứ 28 của Mỹ, ký thành Luật ngày hôm sau Thứ Ba 23/12/1913.

Tất cả những việc ấy xẩy ra một cách hết sức mau lẹ và trái ngược với tục lệ và truyền thống của Quốc Hội và của Chánh Phủ Mỹ là không bao giờ Lập Pháp Congress [Thượng và Hạ Viện] thảo luận và biểu quyết một Dự Luật vào lúc gần Noel, để cho Congress “recess” [thường thường là kể từ 15, 17/12] và các Nghị Sĩ và Dân Biểu về quê của mình ăn mừng Christmas và New Year, và không bao giờ Hành Pháp [Chánh Phủ] ký một Đạo Luật vào Noel để cho TT về nhà riêng hay “ranch” của mình ăn mừng Christmas và New Year. Thế mà kỳ này Thượng Viẹn họp lại, thảo luận, và biểu quyết ngày Thứ Sáu 19/12. Rồi cả 2 viện làm việc với nhau weekend 20-21/12, để ngày Thứ Hai 22/12 cả hai Viện, họp lại, thảo luận và biểu quyết dự luật, và ngày Thứ Ba 23/12. TT ký thành Luật.

Dân Biểu Lindbergh nói ở Hạ Viện : “Dự luật này thành lâp cái “trust” khổng lồ nhất trên thế giới. Khi mà TT ký cái dự luật này (thành Luật), thì cái chánh phủ vô hình của Mãnh Lực Tiền Tệ sẽ được hợp pháp hoá. Dân chúng có thể không biết chuyện đó ngay, nhưng mà rồi sự biết được chuyện chỉ được dời lại vài năm sau mà thôi”. Trong lúc đó thì báo chí [đã ở trong tay của “Mãnh Lưc Tiền Tệ”] thì ca tụng hết lời. Báo New York Times viết bằng chữ lớn ở trang đầu : “Tổng Thống Wilson ký Dự Luật Tiền Tệ. Sự phồn thịnh được tự do và sẽ giúp mọi giai cấp.

Hỏi : Thế là con hydra được khai sanh là đứa con hợp pháp của HCQHK để lớn lên với đất nước ?

Đáp : Hay đúng hơn thì phải nói “để lớn lên với đứa em song thai”.

Hỏi : Nói gì lạ vây, đứa em song thai nào ?

Đáp : Khi nhóm của Nghị Sĩ Nelson Aldrich có Ông Paul Warburg chuẩn bị viết dự luật FED để trình cho Congress, họ đã tiên đoán rằng với sự áp dụng luật này thì CPLB sẽ mắc nợ FED càng ngày càng nhiều nên phải tím cách làm sao cho phép chánh phủ đánh thuế vào dân để có tiền trả nợ cho FED, thì họ kèm theo dự luật FED một Tu Chỉnh Hiến Pháp [là the Sixteenth Amendment] cho phép CPLB đánh thuế income tax vào dân. Lúc ấy bản văn của Tu Chỉnh chỉ có 1 trang giấy và nguyên Bộ Luật về thuế má chỉ có 14 trang mà bây giờ thì nó dày đến 17 ngàn trang, cũng như nợ của chánh phủ do FED gây ra lớn lên từ số không cho tới bây giờ là $8,5 trillion.

Hỏi : Bộ trước đó dân không phải đóng income tax cho CPLB sao ?

Đáp : Không, trước 1913, dân chỉ đóng thuế income cho Tiểu Bang của mình mà thôi.

Hỏi : Đã được hợp pháp hoá rồi, con hydra còn phá phách gì nữa không ?

Đáp : Nói là phá phách thì không hẳn là phá phách, nhưng khi được hợp pháp hoá rồi thì FED hoạt động tích cực hơn, nên gây tai nạn cho dân.

Hỏi : Tai nạn gì ?

Đáp : Cuộc Đại Khủng Hoảng [The Great Depression] năm 1930.

Hỏi : Bằng cách nào ?

Đáp : Bằng cách tạo ra tiền “out of nothing” qua trò ảo thuật “loan”. Để khuyến khích dân vay tiền, nên FED hạ thấp bách phân lời [% interest] thì dân ùn ùn vay loan và loan để có tiền tiêu xài thả ga. Thì nhà bank thảy vào nền kinh tế quốc gia một số tiền khổng lồ, tạo ra một cuộc lạm phát [inflation]. Rồi nói là để kềm hảm sự lạm phát, thì lại siết chặt việc cung cấp tiền, thu hồi các loan đả phát ra, không cho vay loan mới, thì dân thiếu nợ phải vội vàng bán nhà cửa ruộng đất để trả nợ, nên những người có liên hệ với “Mãnh Lực Tiền Tệ [Monetary Power] có tiền mua những bất động sản ấy với giá rẻ mạt. Còn con cháu những người thiếu nợ thì trở nên vô gia cư vô nghề nghiệp đi lang thang thất thểu ngoài đường như hồi Mỹ còn là 13 thuộc địa dưới thời các vua George II và vua George III, trước ngày Cách Mạng Mỹ [American Revolution] năm 1774. Nhưng nhờ chánh sách “New Deal” của TT Franklin D Roosevelt (1933-1945) vị TT thứ 32 của Mỹ, và việc lập lên cái FDIC [Federal Deposit Insurance Corporation] mà tình thế trở lại yên ổn. Giáo sư Milton Friedman, Nobel Prize về kinh tế, viết : “Nhứt định là FED đã gây ra cuộc Đại Khủng Hoảng vì thu rút lại một phần ba [1/3] số tiền đang lưu hành từ năm 1929 tới năm 1930”.

Còn Ông Louis T McFadden Chủ Tịch The House Banking and Currency Commttee, thì nói : “Cuộc khủng hoảng không phải là bất ngờ ngẫu nhiên mà là một việc được trù liệu rất cẩn thận … Những chủ nhà bank quốc tế tìm cách đem đến đây sự thất vọng để rồi họ có thể trở thành nhưng kẻ ra lệnh cho tất cả chúng ta”.

Hỏi : Thế rồi kể từ đó không có Ông TT nào dám đụng tới FED nữa ?

Đáp : Có chớ, TT John F Kennedy, (1961-1963) vị TT thứ 35 của Mỹ. Ngày 04/06/1963 TT Kennedy ký 1 Hành Pháp Lệnh [an Executive Order số 11110] cho phép CPLB phát hành tiền mà không phải qua FED bằng cách cho phép Bộ Tài Chành The Treasury phát hành những giấy chứng nhận bạc đối với mọi thoi bạc, bạc, hay là mọi dollar dựa trên bản vị bạc của Bộ [the power to issue silver certificates against any silver bullion, silver or standard silver dollars in the Treasury]. Nghĩa là một khi Bộ Tài Chánh có trong kho một ounce bạc nào, thì Bộ có quyền phát hành ra một giấy bạc để lưu hành trong nền kinh tế. Như vậy TT Kennedy đã tung ra $4,3 tỷ dollars cho lưu hành. Thì Fed Bank của New York sẽ phá sản, vì dân chúng biết rằng các giấy chứng nhận bạc [silver certificates] của Chánh Phủ được bạc yểm trợ [backed by silver] chớ giấy bạc của FED [Federal Reserve Notes] không có cái gì yểm trợ hết. Lệnh số 11110 nói trên còn giúp chánh phủ trả hết nợ của mình mà không phải qua FED để trả tiền lời, do FED tạo ra tiền out of nothing. Tức là trên thực tế Lệnh sô 11110 cho CPLB quyền tạo ra tiền của mình có bạc yểm trợ, đúng theo Điều I, Phần 8 của Hiến Pháp Hoa Kỳ.

Năm tháng sau, ngày 22/11/1963, TT Kennedy bị tên Lee Harvey Oswald ám sát và 2 ngày sau tên này bị Jack Ruby (Rubenstein) giết chết trong Dallas Police Station.

Hỏi : Như thế thì phải chăng là một nhóm tài phiệt cai trị xứ này vì người ta hay nói : “Ai nắm được tiền là nắm được quyền” phải không ?

Đáp : Tôi không dám trả lời là phải hay là không [yes or no] vì tôi không đọc được sách nào nói rõ là đã có một toà án nào kết án một người nào trong giới Mãnh Lực Tiền Tệ [the Monetary Power] hay một vị nào trong nhóm những Nam Tước Trộm Cắp [the Robber Barons] về tội dùng tiền của mình mua được quyền thế. Cho nên tôi xin để cho quý bạn đọc mỗi người kết luận theo ý kiến của mình.

Tôi chỉ xin phép nhắc lại lời nói của Ông Nathan Rothschild hồi năm 1838 : “Để cho tôi phát hành và kiểm soát tiền của một quốc gia, thì tôi cóc cần biết ai viết luật pháp”, và tôi cũng xin phép nhắc lại số phận của những vị Tổng Thống đã có gan dám chặt đầu con hydra tiền tệ : TT Andrew Jackson bị mưu sát, TT Abraham Lincoln và TT John F Kennedy bị ám sát.
 
  • Like
Reactions: ngr040
O.S.P.D
29/8/08
1.398
28
38
DAO HOA DAO
www.vnexpress.net
hic ! Đọc bài này xong có thể kết luận thế này được không bác SVG ?

Robber Barons = Bách chiến bách thắng !!! cho dù đối thủ là ai , một vài cá nhân lỗi lạc như A.Lincoln ,J.F.K hay là cả 1 Chủ nghĩa như CNCS , CNXH ...v.v...!
 
Hạng D
3/5/09
2.214
53
0
Chẳng rõ xác thực giới tài phiệt họ nghĩ gì, nhưng làm gì thì nạn nhân cứ là dân thường, người mua chứng và người gửi nhà băng.

Điển hình vài vụ lừa đảo để xem, dù Mỹ có kinh nghiệm hàng trăm năm quản lý tài chính tiền tệ, dù kiểm soát thế nào thì cũng không bao giờ quét sạch bóng đen lừa đảo trong giới tài chính. Vậy thì cũng không có gì đảm bảo đồng xanh sẽ trị vì mãi mãi.

Ông trùm Madoff, một trong những nhà sáng lập thị trường Nasdaq và là chủ tịch sàn này từ những năm 90. Điều hành 1 quỹ đầu tư trị giá hơn 17 tỷ. Là nhà môi giới lớn thứ 3 tại sở giao dịch NY.
Nạn nhân cảu ông này không chỉ giới đầu tư cá nhân giàu có, các tập đaòn tài chính hùng mạnh của Anh, Nhật, Tây Ban Nha...cũng xập bẫy. Với chiêu bài rất đơn giản, lấy tiền người sau trả cho người trước, ông này thừa nhận mình điều hành 1 dây hụi không lồ. Một người đầy uy tín, đầy quyền lực như thế, không ai dám nghi ngờ ông.

Mỹ cũng bán trái phiếu mà người trả lãi còn ở thì tương lai. Liệu có ai dam 1nghi ngờ Mỹ không? Không hiểu chuyện gì sẽ xảy ra khi nợ của Mỹ ngày càng nhiều, hôm nay số nợ chính thức theo đồng hồ treo tại NY là
11,614,221,167,154,12.
Cứ bình quân mỗi ngày Mỹ lại nợ thêm 3.9 tỷ. Đến 1 lúc nào đó, có lẽ Mỹ dùng bom hột nhãn để xóa nợ.:D
 
Status
Không mở trả lời sau này.