Status
Không mở trả lời sau này.
Hạng D
30/1/12
1.405
2.495
113
Vietnam
Em thấy bác Nguyên làm bảng quảng cáo dọc xa lộ, bán quảng cáo cho các công ty VN muốn show tên mình cho dân Mẽo đi ngang thấy: ví dụ dựng 1000 biển quảng cáo cho nó ấn tượng. Khách ghé lại bán đồ và tặng quà lưu niệm hay SP miễn phí of các công ty muốn quảng cáo
 
Hạng D
16/1/13
4.804
87.946
113
Khi nghe em Nguyên mua 1 "thị trấn" ở Mỹ thì tôi e-mail cho các bạn cũ đang ở VN là: " ... Không biết him có thành công trên đất Mỹ không nhưng chắc chắn him sẽ có thêm ít nhất 4 lần vốn từ nhiều người góp vào để thành công ở VN ..."

Lập tức tôi bị phản hồi gay gắt vì cho rằng em Nguyên nó điên nó khùng.

Sau đó ít tháng, 1 tờ báo bên VN có đăng tự sự của em Nguyên rằng là nhờ mua cái town bên hóc bà tó mà mùa đông ít nhất đóng đường 10 ngày (20 - 60 ngày là chuyện có thể) mà có thêm đối tác và làm ăn trôi chảy hơn và vốn cung ứng tăng lên 4 lần. Bây giờ 8/2013 thì hẵn đã khác.

Tôi vỗ đùi cái đét và nghĩ ngay đến ... cà phê và vội e-mail cho các bạn bên VN " .... tụi mày thấy chưa .... cây xăng đó sẽ có thêm quán cà phê ... ".

Sỡ dĩ tui nghĩ đến cà phê vì ... dân Mẽo uống cà phê bằng cả Pepsi và Cola gộp lại và hơn cả nước cam vắt nhiều lần (nước cam vắt trung bình 70 ngàn VNĐ cho chai 2 lít).

Đa số cây xăng nào cũng có quầy cà phê "loãng" tự phục vụ (chọn ly, đổ cà phê vào, bỏ đường tùy thích, bỏ bột hoặc sữa, bỏ thêm mùi,...). Trung bình mỗi ly cà phê "loãng" $1.70 (giá tùy theo nhỏ to).

Các cây xăng nhỏ và ít tiếng tăm thì cà phê dở thúi vì chỉ mua 1 kg khoảng $5 thôi mà có thể pha ra 20-30 lít cà phê "loãng" mà bán. Cây xăng có tiếng hơn thì họ dựa vào các thương hiệu như Folgers, 8' Clock,... để bán và vị cũng tạm được (không thể bằng Dunkin hay Starbuck).

Chắc chắn em Nguyên và "đồng bọn" đã nghiên cứu kỹ để làm sao nói rằng: "bọn tao bán cà phê và bành trướng cà phê ở Mỹ" để thương hiệu .... có tiếng và bán tại Việt Nam.

Đây là hướng đi khá mới (không lạ) cho cà phê VN. Khác hoàn toàn với Trung Nguyên (TN). TN đang bị tẩy chay ở Mỹ vì chất lượng không đảm bảo trong lúc đó thương hiệu khác bằng giá lại bảo đảm hơn là Café Du Monde. Cafe Du Monde chiếm cảm tình người Việt ở Mỹ rất sâu đậm vì chất lượng rất ổn định và không có cảm giá có chất hoá học thêm vào như TN.

cafe-du-monde-new-orleans-la.jpg


Các cây xăng ở Mỹ cũng hay quảng cáo "miễn phí cà phê nếu đổ xăng trên 8 gallons". Em Nguyên và "đồng bọn" chắc chắn chơi chiêu này. Nếu người ta uống thấy hạp, thì mua gói/lon cà phê đem về và bị chém $6-$12 cho mỗi gói/lon.

Chắc chắn, em Nguyên cũng đưa ít nhất 2 người "professional" ở VN qua trạm xăng PhinDeli để ... pha cà phê phin (cho ai ngồi uống, ai to-go thì tự phục vụ như các trạm xăng khác). Vì chắc chắn em Nguyên không thể tìm người pha cà phê phin ở Laramie hay Cheneyee theo tiêu chuẩn .... PhinDeli.


 
Hạng D
30/1/12
1.405
2.495
113
Vietnam
Qua bển mà "trồng được cây gì nuôi con gì" để phát triển kinh tế ... chắc chắn xa lộ này kẹt xe cho mà xem :D
 
Hạng D
26/10/10
1.676
14.520
113
SubaruLover nói:
cafe-du-monde-new-orleans-la.jpg


đưa ít nhất 2 người "professional" ở VN qua trạm xăng PhinDeli để ... pha cà phê phin (cho ai ngồi uống, ai to-go thì tự phục vụ như các trạm xăng khác). Vì chắc chắn em Nguyên không thể tìm người pha cà phê phin ở Laramie hay Cheneyee theo tiêu chuẩn .... PhinDeli.


Nói thì dễ mà làm thì e khó vì liệu có 2 người VN nào dám xâm mình chịu trận sống ở mảnh đất siêu khỉ ho cò gáy đó ? Ông "thị trưởng" cũ của Buford sống ở đó chắc cũng phải thủ vài khẩu súng chứ ở vùng hiu quạnh đó mà không có "chó lửa" bảo vệ chắc không yên tâm :D

Bác đúng ở điểm là Cafe' Du Monde đang chiếm thị phần lớn trong cộng đồng người Việt ở Mỹ .

 
Hạng D
16/1/13
4.804
87.946
113
vinh99vn nói:
Em thấy bác Nguyên làm bảng quảng cáo dọc xa lộ, bán quảng cáo cho các công ty VN muốn show tên mình cho dân Mẽo đi ngang thấy: ví dụ dựng 1000 biển quảng cáo cho nó ấn tượng. Khách ghé lại bán đồ và tặng quà lưu niệm hay SP miễn phí of các công ty muốn quảng cáo


Bên này người ta quy hoạch rất kỹ. Không thể dựng bảng hay xây thêm một cách dễ dàng.

Những nơi hóc bà tó thì muốn làm cái gì cũng phải đi xin dân quanh vùng. Chỉ cần 1 người nói "NO" thì đừng hòng county (hạt: đơn vị hành chánh sau tiểu bang: tiểu bang -> hạt -> city/town/village -> phường (nếu có)) cho phép.

Dọc xa lộ cũng có hành lang an toàn và có luật quảng cáo cho từng vùng. Đoạn PhinDeli song vong với xa lộ không có dài.

Nên nhớ, đây chỉ là cây xăng tự phục vụ và 1 quán tạp hoá nhỏ xíu (bán mấy đồ ăn liền, ít đồ lưu niệm, cà phê to-go,...

Nếu muốn biến thành quán cà phê chắc chắc em Nguyên phải cần ít nhất 1 năm để mở rộng vì mùa đông sắp đến không thể mở rộng sớm chiều (vì giấy phép xin county cho mở rộng cũng cần thời gian). Đặc biệt phải được sự đồng ý của .... các cây xăng khác quanh vùng.

Em Nguyên chắc chắng chẳng lo gì cả. Chỉ cần đưa ra ý tưởng và có tiền mướn công ty bên này lo từ A-Z.
 
Hạng D
16/1/13
4.804
87.946
113
tamvo nói:
SubaruLover nói:
cafe-du-monde-new-orleans-la.jpg


đưa ít nhất 2 người "professional" ở VN qua trạm xăng PhinDeli để ... pha cà phê phin (cho ai ngồi uống, ai to-go thì tự phục vụ như các trạm xăng khác). Vì chắc chắn em Nguyên không thể tìm người pha cà phê phin ở Laramie hay Cheneyee theo tiêu chuẩn .... PhinDeli.


Nói thì dễ mà làm thì e khó vì liệu có 2 người VN nào dám xâm mình chịu trận sống ở mảnh đất siêu khỉ ho cò gáy đó ? Ông "thị trưởng" cũ của Buford sống ở đó chắc cũng phải thủ vài khẩu súng chứ ở vùng hiu quạnh đó mà không có "chó lửa" bảo vệ chắc không yên tâm :D

Bác đúng ở điểm là Cafe' Du Monde đang chiếm thị phần lớn trong cộng đồng người Việt ở Mỹ .


Nguyên tắc dân đi làm cashier ở Mỹ là khi có cướp thì cứ đưa tiền cho chúng và chẳng có chủ nào bắt đền :) Không được phép manh động, không được phép bắt ăn trộm, không được phép đuổi theo bất kỳ ai, chỉ mỗi một việc tính tiền.

Hàng năm, có nhiều vụ cashier bắt ăn trộm nhưng 100% bị họ đuổi việc. Chủ nó không thích nhân viên bắt trộm ngoại trừ bảo vệ vì làm manh động mọi người khách khác.

Cướp nó nhanh tay hơn bất kỳ cashier nào cho nên có súng hay không không thành vấn đề.

- Xăng thì tự phục vụ (dùng thẻ)

- Các thứ khác thì ít tiền, có cướp thì cũng chẳng có bao nhiêu. Cho chúng hết.

Về quan điểm an ninh, tôi chẳng có lo ngại gì vì đây là vùng an ninh khá tốt. Hơn nữa, tôi dám chắc một ngày có ít nhất nhất 3 lần cảnh sát county ghé qua và có cả 10 lần cảnh sát xa lộ đi ngang đoạn xa lộ trước mặt. (Xa lộ có cảnh sát xa lộ riêng).

Xa lộ ở Mỹ là bạn trung bình gặp cảnh mỗi 30 mile, không cùng chiều cũng chiều kia, không đang chạy thì cũng đang nấp lùm đâu đó. Do đó xa lộ Mỹ khá an ninh (không tuyệt đối nhưng khá an ninh)

Hai người ở VN qua họ đâu cần phải ở đó, họ có thể sống tại Laramie hay Cheyenne và đi làm tại PhinDeli. Chịu đựng thời gian thì chạy xuống Denver :) Sau đó có người khác qua thế chân :) Cứ thế năm nào cũng có người mới.

Hiện tại PhinDeli chưa có ai làm công dân (có thẻ xanh và địa chỉ trên bằng lái).
 
Hạng D
26/10/10
1.676
14.520
113
tuando nói:
Trước đây, thị trấn Buford đã đem lại cho ông Don Sammons lợi nhuận ròng 150.000 USD/năm, con số có kiểm toán trước khi đấu giá chứ không phải là nói chơi à nha ... riêng nhiêu đó đã đủ có lời rồi :D
Cần phải xét lại "lợi nhuận ròng 150.000 usd / năm" nhá . Công ty kiểm toán chỉ lấy bản khai thuế của Don Sammons vào năm cuối rồi kê lên "lợi nhuận ròng ...." Chiêu của những tay bán đất công nghiệp (commercial land) thường khai lợi tức cao vào năm cuối trước khi bán để câu khách nhưng xem kỷ lại những bản khai thuế trước đó thì hởi ôi .... thấy vậy mà không phải vậy :D

Chiêu thổi phồng của mấy công ty đấu giá rất cao vì họ ăn huê hồng phần trăm trên giá bán của miếng đất , cho nên nếu bán được giá cao, chủ đất hài lòng mà họ cũng kiếm được bộn bạc .

 
Hạng D
26/10/10
1.676
14.520
113
fulloto nói:
Re: Ông chủ người Việt đổi tên thị trấn ở Mỹ - Cafe Phindeli
<hr/>Mượn bài ảnh 1 bác trên FB về thị trấn này
Nghe tin anh Phạm Đình Nguyên đưa cafe Việt sang thâm nhập thị trường Mỹ. Viên gạch đầu tiên để xây dựng thương hiệu cafe Phindeli của anh là bán tại cửa hàng ở cây xăng Buford.
Đầu tiên mình xin chúc mừng và mong anh thành công.
Mặt khác mình thấy quá khó khăn cho anh nếu không có một lượng tiền khổng lồ để phát triển thương hiệu và mở rộng thị trường ra ngoài phạm vi cây xăng nơi đèo heo gió hút không bóng người này.
Điểm dựa duy nhất lúc này là hy vọng báo chí Mỹ tiếp tục để ý đến thị trấn 1 người ( hay mảnh đất nơi xung quanh không có người ) này , và Phindeli liệu có dựa "hơi" được vào điều này để có chút tên tuổi được không ? Khi hàng ngàn thương hiệu đựơc xây dựng hàng năm ở Mỹ , xuất hiện ở những nơi tấp nập đông người mà vẫn chết yểu quá nửa.
Thật khó như một làn khói thuốc lá mong manh với kỳ vọng làm tan băng bắc cực.
Dù sao cũng mong Phindeli thành công.
Share lại bài viết về thương vụ bán Buford của người Mỹ dưới đây , các bạn đọc và bình loạn
BUFORD- THỊ TRẤN NHỎ NHẤT NƯỚC MỸ VỚI 1 CÔNG DÂN VIỆT NAM.
Buồn tái tê và chua xót là cảm giác của mình khi cả ngày chạy 500km băng đồi núi trên xứ sở các chàng Cowboy đến thị trấn Buford. Để thăm cái được gọi là thị trấn của 1 người Việt Nam này.

Giữa năm ngoái báo chí trong nước và quốc tế xôn xao khi một doanh nhân Việt Nam - anh Phạm Đình Nguyên ở Sài Gòn- mua lại nguyên 1 thị trấn Mỹ với giá 900 ngàn Usd ( khoảng 20 tỷ bây giờ ). Tranh luận nảy lửa nhưng Không nhiều nhà báo Mỹ, Âu hay Việt đặt chân đến cái thị trấn này, thậm chí là không ai cả trừ vài nhà báo địa phương.

Với tất cả lòng kính trọng anh Nguyên, mình xin được có ý kiến khách quan sau nhiều ngày đi qua các vùng đất phía Đông bắc, Bắc, và Tây Bằc miền Trung nước Mỹ, nơi Buford tọa lạc.
- TT Buford ĐÃ TỪNG là có thật, do trước kia có ga đường sắt vận chuyển người, hàng hóa chạy qua và dừng lại. Dân số lúc đó khoảng 2000 người ( theo Wiki ). Khi đường không và đường bộ phát triển, đường sắt vẫn còn chạy qua nhưng chỉ chở hàng hóa chạy suốt và chả có lý do gì nó dừng lại đây. Người dân bỏ đi hết do ở đây không có việc gì để làm.

- Duy nhất một cư dân ở lại do mua 1 mảnh đất 4ha có 1 cây xăng, ngôi nhà nhỏ và 1 cửa hàng tạp hóa ở trên. Mục đích bán cho các xe tải chạy ngang qua đường.

- Năm ngoái người cuối cùng của TT Buford này công bố bán đấu giá TT với giá khởi điểm 100 ngàn usd ( 2,1 tỷ vnd bây giờ)

- Anh Nguyên gấp gáp bay sang Mỹ, chỉ 2 ngày sau khi đến đây anh đã mua TT với giá sau 11 phút đấu giá lên đến 900 ngàn usd. Truyền thông Mỹ liên tục bình luận cho rằng anh Nguyên bị hớ với giá đó.

THEO MÌNH :
- Đất đai 1 vùng rộng lớn nơi đây đang bỏ hoang vì hoàn toàn là đá, cỏ cũng khó mọc, chăn nuôi bò cũng không hiệu quả.
- Khí hậu khắc nghiệt, vùng gió rất mạnh, mùa đông đóng cửa không khai thác được do đường đóng, xe đi đường khác do chi phí xúc tuyết cao. Hôm nay đã cuối tháng 4 nhưng cửa hàng và cây xăng vẫn đóng cửa hẹn mùa hè. Nhưng mùa hè có mở không thì chỉ anh Nguyên biết.
- Đây là 1 mảnh đất 4 hecta có cư dân cuối cùng của 1 nơi từng là thị trấn. Công ty Đấu Giá đã cùng truyền thông thổi việc bán 1 mảnh đất ở 1 Thị Trấn không người trở thành bán nguyên 1 thị trấn nhỏ nhất Mỹ.
- Nghe rất hấp dẫn, và anh Nguyên đã mua Mảnh đất hoang này với giá có thể mua 15 căn nhà khu vực thành phố Cheynne- thủ phủ của Bang Wyoming sầm uất hơn nhiều cách đó 48km.
- Các bang khu vực này của Mỹ rất vắng người, mình đi cả ngày không gặp ai trên cánh đồng mênh mông, thỉnh thoảng có 1 thị trấn vài chục nóc nhà cũng không bóng người.

RÚT RA ĐIỀU GÌ ?
1. anh Nguyên đã có phần quyết định vội, không có thời gian ngiên cứu, phân tích kỹ bất động sản vùng này.
2. Một chiêu PR thổi giá xuất sắc của người Mỹ, ngoài truyền thông nó còn bao gồm cả các Pano, bảng hiệu chuẩn bị trước cho ngày " câu cá " . Cùng kỹ năng bán đấu giá điêu luyện, không kịp cho người tham gia kịp tính toán.
3. Nếu để lại mảnh đất để kinh doanh với income 150 ngàn usd/ năm ( như công ty đấu giá báo cáo, không rõ là lợi nhuận trước hay sau thuế) thì tạm chấp nhận được. Tỉ suất lợi nhuận khoảng 12% năm đã tính chiết khấu.
4. Với cách nhìn nhận của một người làm Phát triển dự án Bất động sản thì để trả lời câu hỏi NÊN hay KHÔNG NÊN đầu tư. Câu trả lời của mình là KHÔNG.
5. Việc mua Bất Động Sản tại Mỹ KHÔNG đem lại ích lợi gì cho việc xin nhập Quốc tịch Mỹ. Nếu mua theo cách đầu tư để nhập quốc tịch Mỹ, người đầu tư có rất nhiều kênh hấp dẫn hơn.
6. Nếu bán lại mảnh đất này, giá cao nhất theo mình chỉ là 200 ngàn USD nếu anh Nguyên gặp may mắn.

Một ngày buồn, về đến Rapid city thủ phủ Bang Corolado ( một trong những bang chăn nuôi nhiều bò ) ngủ lại, mình kịp tìm ra 1 khu thương mại người Việt cách KS 20km. Ăn tô phở to như cái Bô rồi về ngủ.
Cảm xúc tuột hết vì thương vụ của anh Nguyên.
wol_error.gif
Ảnh đã được thu nhỏ. Vui lòng nhấn vào đây để xem kích thước thật 816x459.
308601_4827783418722_824010809_n.jpg



Nhận xét của bác Cao Thủ khá chính xác !
 
Chủ Tịch OSFI
27/3/06
9.348
161.054
113
www.phindeli.com
Trong tháng 8 này em sẽ qua PhinDeli để ... huấn luyện pha cafe :)

Bác Su nói chính xác, nhiều thứ giấy phép nhiêu khê, nhưng nhờ trời mọi thủ tục đã xong cả. Sẽ có mấy cái BillBoard dọc xa lộ I-80 với thông điệp "Welcome to PhinDeli Town"

@tamvo: kiểm toán nhiều năm liên tục luôn đó bác.
 
Status
Không mở trả lời sau này.