Vì nhiều anh làm là hobby, không chịu được cực lúc ban đầu, chán rồi bỏ.1. Mình chỉ chém anh đừng cổ súy mình kẻo mai mốt anh chủ thớt anh làm đếch được anh lôi mình ra bắn thì tội mình
2. Làm F&b đếch phải trò chơi. Nó cực đếch thua gì một con chó, mình dùng đúng nghĩa đen. Ngày ng ta đi làm mình cũng phải đi làm, đau nhất là lúc ng ta chơi mình cũng phải làm mà còn làm chít mịa.
3. Anh có cái may mắn là đếch mướn mặt bằng. Nhưng nếu anh nghĩ nhờ vậy mà anh muốn làm gì thì làm là một sai lầm rất lớn vì:
A. Nếu mặt bằng anh ngon sao anh đếch cho mướn mịa nó khỏi phải làm sướng hơn
B. Trong mọi biz plan khi tính toán anh đều phải cộng giá thuê nhà anh vào. Anh chỉ có đúng 1 ưu thế là coi như anh được quyền permanent thuê mặt bằng đó chấm hết. Mọi thứ còn lại anh phải tự xử và coi như anh thuê. Có thế anh mới thành công.
4. Nếu anh chưa bao giờ làm F&B thì anh nên chọn một món nào rất phổ thông mà làm. Còn không thì kiếm thằng nào chuyên mần f&b cho thuê mà học hỏi nếu anh ko muốn tốn 1 đống tiền ngu.
Anh có bao giờ tự hỏi trên CNL toàn đầu có sạn mà có mỗi cha Phở là tồn tại hơn 5 năm chưa?
Vài dòng can gián còn nếu anh vẫn dư tiền đốt chơi thì hú mình tranh thủ đi ăn trước khi anh dẹp tiệm . Là ng tiêu dùng thông minh, mình rất thích mâý chủ cừu non như anh
Khi gầy được có chỗ đứng rồi thì mới đỡ. Anh cứ nói quá, chứ ngoài anh Phở mềnh thấy ít nhất ba anh hoặc nhiều hơn có quán to trên 5 năm.
Chính xác làm kinh doanh đặc biệt ngành ăn uống là làm con thiên hạ, cực, phải xác định tư tưởng, nhất là với các anh làm nhỏ tự làm như anh thớt. Có phải chi tiền khủng chỉ tay như anh Ban đâu.
Chỉnh sửa cuối: