Hạng C
13/11/12
623
8
18
TP. Hcm
@:Laotuu2002: chuyện bác làm em nổi da gà nhưng ko phải do con ma mà do bác...cố sức siết chặc vô lăng để ..đạp ga... May cho bác đó..
 
Hạng B2
8/12/12
142
30
28
Cái này mới ghê nè, gặp cái này đảm bảo bác chủ bỏ xe chạy bộ luôn :D:D
Vua Tốc Độ nói:
laotuu2002 nói:
Chào Mợ!

Tự nhiên thấy cái chủ đề này và ngay cái tên đèo Cù Mông...làm em nhớ lại chuyện xưa!

Câu chuyện của em củng gắn liền với cái đèo này. vào cái mùa mưa lũ miền Trung, hôm đó em có cuốc Tour từ Nha Trang ra Đà Nẵng, khi kết thúc Tour thì củng đến 20h45 tối và nhận được tin cơn bão sẽ độ bộ vào miền Trung trong sớm mai, một phần vì công việc nhà còn bộn bề, phần nửa là chỉ còn lại mình ên nên em đánh cú liều phóng thẳng về lại Nha Trang mong kịp tránh bão. nửa đêm mình em tong tong phóng về trong mưa lớn, đường rất vắng. Khi quá nửa đêm em về đến được Cù Mông thì củng là khi bắt đầu câu chuyện:
Giửa đêm tối mưa to bịt bùng, em chợt thấy một người mặt cái áo mưa che kín người đứng ngay vệ đường dẫn lên đèo vẫy vẫy xe em như muốn đi nhờ, em một mình một ngựa 7 seats thì chuyện này quá vô tư nhưng em chợt ra quy tắc chung trong trường hợp này là đành làm ngơ chứ không nên cho đi nhờ vì có thể sẽ phát sinh nhiều chuyện, thế là em phóng qua trong ấy náy. Vừa mang cảm giác lo lo cho kịp tránh bảo, vừa cảm giác đơn độc trong đêm tối mưa to, em có tý cảm giác sợ sợ nhưng lần này cái cảm giác ấy nó càng tăng và thật tình làm em nổi da gà khi lần thứ 2 trên đỉnh đèo em gặp lại cái hình ảnh người đó trong cái áo mưa đó vẫn đứng bên vệ đường vẫy tay đi nhờ...không còn ấy náy như lần trước mà lần này em lấy sức bình sinh nhích năng ga qua cho lẹ...đến đây em suy rằng mình đã gặp ai và định thần tiếp tục phóng không dừng lại...câu chuyện vẫn chưa kết thúc cho đến khi em vừa chờm xuống chân đèo, thì ôi thôi...lần thứ 3 trong đêm em thấy người đó vẫn xin đi nhờ, thế là cái cảm giác da gà của em chuyển lên sởn gai óc, em ôm lấy Phat Bà (trên taplo) và ghì chặt vô lăng đạp cho thoát ngay khỏi đèo... sau lần thứ 3 này em cứ thế cấm đầu cấm cổ mà phóng về cho lẹ, sau chứng <10km khi xuống đèo, em liền lấy chai Vokda (hàng này em luôn có sẳn) loại lớn làm từng ngụm lấy bình tình và nhăm nhi đậu phọng cho đên khi về đến Nha Trang lúc 05h15 sáng và củng là lúc cơn bão đổ bộ vào Phú Yên - Nha Trang.
....the là lần sau em hỏng chơi cái trò ú tim đi đêm kiểu này khi một mình ên!
Da, đây là cái chuyện thật của em...trải nghiệm cảm giác này quá Yomost!
khi đang nhâm nhi rượu Vodka bác nhìn lên kiếng hậu trong cabin hoảng hồn thấy ghế đằng sau người đó đang ngồi, vẫn cái áo mưa đó và khuôn mặt tái nhợt thì thào "nhậu sao ko rủ" :)) :))
 
Hạng B2
20/3/11
198
4
18
ndungbt nói:
Cái này mới ghê nè, gặp cái này đảm bảo bác chủ bỏ xe chạy bộ luôn :D:D
Vua Tốc Độ nói:
laotuu2002 nói:
Chào Mợ!

Tự nhiên thấy cái chủ đề này và ngay cái tên đèo Cù Mông...làm em nhớ lại chuyện xưa!

Câu chuyện của em củng gắn liền với cái đèo này. vào cái mùa mưa lũ miền Trung, hôm đó em có cuốc Tour từ Nha Trang ra Đà Nẵng, khi kết thúc Tour thì củng đến 20h45 tối và nhận được tin cơn bão sẽ độ bộ vào miền Trung trong sớm mai, một phần vì công việc nhà còn bộn bề, phần nửa là chỉ còn lại mình ên nên em đánh cú liều phóng thẳng về lại Nha Trang mong kịp tránh bão. nửa đêm mình em tong tong phóng về trong mưa lớn, đường rất vắng. Khi quá nửa đêm em về đến được Cù Mông thì củng là khi bắt đầu câu chuyện:
Giửa đêm tối mưa to bịt bùng, em chợt thấy một người mặt cái áo mưa che kín người đứng ngay vệ đường dẫn lên đèo vẫy vẫy xe em như muốn đi nhờ, em một mình một ngựa 7 seats thì chuyện này quá vô tư nhưng em chợt ra quy tắc chung trong trường hợp này là đành làm ngơ chứ không nên cho đi nhờ vì có thể sẽ phát sinh nhiều chuyện, thế là em phóng qua trong ấy náy. Vừa mang cảm giác lo lo cho kịp tránh bảo, vừa cảm giác đơn độc trong đêm tối mưa to, em có tý cảm giác sợ sợ nhưng lần này cái cảm giác ấy nó càng tăng và thật tình làm em nổi da gà khi lần thứ 2 trên đỉnh đèo em gặp lại cái hình ảnh người đó trong cái áo mưa đó vẫn đứng bên vệ đường vẫy tay đi nhờ...không còn ấy náy như lần trước mà lần này em lấy sức bình sinh nhích năng ga qua cho lẹ...đến đây em suy rằng mình đã gặp ai và định thần tiếp tục phóng không dừng lại...câu chuyện vẫn chưa kết thúc cho đến khi em vừa chờm xuống chân đèo, thì ôi thôi...lần thứ 3 trong đêm em thấy người đó vẫn xin đi nhờ, thế là cái cảm giác da gà của em chuyển lên sởn gai óc, em ôm lấy Phat Bà (trên taplo) và ghì chặt vô lăng đạp cho thoát ngay khỏi đèo... sau lần thứ 3 này em cứ thế cấm đầu cấm cổ mà phóng về cho lẹ, sau chứng <10km khi xuống đèo, em liền lấy chai Vokda (hàng này em luôn có sẳn) loại lớn làm từng ngụm lấy bình tình và nhăm nhi đậu phọng cho đên khi về đến Nha Trang lúc 05h15 sáng và củng là lúc cơn bão đổ bộ vào Phú Yên - Nha Trang.
....the là lần sau em hỏng chơi cái trò ú tim đi đêm kiểu này khi một mình ên!
Da, đây là cái chuyện thật của em...trải nghiệm cảm giác này quá Yomost!
khi đang nhâm nhi rượu Vodka bác nhìn lên kiếng hậu trong cabin hoảng hồn thấy ghế đằng sau người đó đang ngồi, vẫn cái áo mưa đó và khuôn mặt tái nhợt thì thào "nhậu sao ko rủ" :)) :))
Em nghĩ bác chủ lúc đó không chạy mà lại ước: phải chi mình đừng mặc quần hehe
 
Hạng B2
28/8/11
416
3.296
93
Mỗi hôm e chỉ rón rén vào đây đọc 1 hay 2 chuyện, ko dám đọc nhiều
42.gif
 
Tập Lái
15/1/13
6
0
0
Ma thì em gặp nhiều dù mới có 28t. Mỗi câu chuyện của em đều có người làm chứng. Em biết một căn nhà ma thật sự nằm trên mặt tiền đường Vườn Lài phường Phú Thọ Hoà quận Tân Phú, cách đây 4 năm em đã ở đó 1 tháng (400k/tháng mặt tiền đường mà không ai mướn tưởng rẽ nào ngờ :mad:) đã 4 năm trôi qua mà giờ nhắc lại em còn sợ mặc dù em gặp ma rất nhìu. Em quên số nhà rồi để khi nào quay lại đó coi. Bác nào muốn biết có ma hay không thì lại ở thử coi có duyên sẽ gặp :oops:.
 
Hạng D
25/11/09
1.989
30
48
wtraitruongw nói:
Ma thì em gặp nhiều dù mới có 28t. Mỗi câu chuyện của em đều có người làm chứng. Em biết một căn nhà ma thật sự nằm trên mặt tiền đường Vườn Lài phường Phú Thọ Hoà quận Tân Phú, cách đây 4 năm em đã ở đó 1 tháng (400k/tháng mặt tiền đường mà không ai mướn tưởng rẽ nào ngờ :mad:) đã 4 năm trôi qua mà giờ nhắc lại em còn sợ mặc dù em gặp ma rất nhìu. Em quên số nhà rồi để khi nào quay lại đó coi. Bác nào muốn biết có ma hay không thì lại ở thử coi có duyên sẽ gặp :oops:.
Cho xin cái địa chỉ đi bác