Hạng F
20/1/10
5.847
7.315
113
www.viettranyen.com
Em đọc mà da gà nổi từng đám luôn, thiệt là ko gì có thể lý giải nổi!:confused:
bakura123456 nói:
Em tiếp với các bác 1 chuyện có thật xe của nhà em, tài xế là cậu em:
Khoảng 1995-1998 nhà em có sắm 1 chiếc Asia Topic để cho cậu em chạy tốc hành AN Sương Tây Ninh và nhận trip đi. Có 1 hôm cậu em đi Tây Ninh thì có 1 bà trên xe bị nhập bả nói với cậu em: vào ngày xx tháng 12 năm 199x (Em ko nhớ chính xác ngày và năm) hãy chở bà đi xuống châu đốc thăm bà dưới đó. Trên xe lúc đó mọi người đều ngủ hết chỉ có mình cậu em tỉnh thôi. (Nhà em có truyền thống là đầu tháng chạp là đi xuống châu đốc vía bà, khi mới mua xe về nhà em cũng đi xuống vía và thỉnh đồ để trên xe cầu bình an (món đồ giống như cái nón của vua chúa nhưng có 1 2 viên ngọc châu gì đó khá to). Khi cậu em về nói với nhà thì uhm thông thường nhà mình cũng đi mà, nên mày nói sạo hay thật thì cũng vậy thôi, mà bà nói vậy rồi thì nên cúng là hứa sẽ đi.
Đúng thật vào tháng 12 năm đó có 1 đoàn gọi dt order xe đi Châu Đốc trước ngày nhà em đi, đến đây cũng bình thường thôi. Nhưng trên đường đi có 1 sự cố rất khó giải thích là:
Em không nhớ cậu em là đi tới đoạn nào, địa phân nào vì lâu quá rồi lúc đó em mới 10-12 tuổi thôi. Em chỉ nhớ là tới 1 đoạn đường 2 bên toàn ruộng, mặt đường cách mặt ruộng khá cao, trời mưa tầm tả, xe cậu em đang bon bon 70-80 km/s, đột nhiên cậu em thấy có 1 cây bạch đàng đang ngã xuống cách đầu xe khoảng 20-30m thôi, cậu em là 1 tay lái kỹ thuật rất cao, chuyên chạy tốc hành khi gặp tình huống này ổng nghĩ rất nhanh: 1 là thắng lại chịu lật xe rất nguy hiểm cho khách, 2 là đánh lái lao xuống ruộng (với bờ ruộng thế này xe cũng ko còn chết chắt) thế là cậu em đánh liều rà phanh phang thẳng vào cây. Thật bất ngờ là cây bạch đàng làm 1 cái đùng ngay kính lái rồi nảy lên xe lướt qua, cậu em thắng lại tấp lề xem hậu quả => điều kì diệu là đây xe không bị gì hết. => tới bi giờ cứ tháng 12 khi em có xe tháng 12 em cũng đi vía bà chung với gia đình em.
Chuyện thứ 2 là chuyện của anh họ em đã khuất:
Anh họ em là tay nài chuyên đua xe vào giai đọan 2000-2001, thời đó chạy xì po là rất oách nhá, ổng toàn chơi tới dân quận 4 không à. Ổng xin vào làm test xe cho các hãng xe trong đó chủ yếu là suzuki. 1 hôm định mệnh lúc đó anh mới 18t thôi, anh nhận chiếc Fx đời mới đi test xe từ bình dương về hóc môn (Đi đường cầu phú cường lúc bấy giờ) => anh xuống dốc cầu né 1 xe 2b trong đường nhỏ chạy ra và va vào xe tải chết tại chỗ. Sau đó bên bác em lên nhận xác ở gần Củ Chi về an táng thì họ bảo chờ điều tra không cho mang về, lúc đó nhà bác em nói vậy thì cho mang bóp của nó về được không? ổng cũng trả lời là không?. Nhà bác em đi về đinh ninh là chờ điều tra xong mới nhận được. Thì ngày hôm sau thằng đấy nó gọi người nhà lên lấy bóp và đồ về nè, cả nhà ai cũng ngạc nhiên lên nhận hỏi tại sao, thì hắn bảo: "Tối qua tôi thấy nó về hỏi sao không trả đồ cho người nhà nó?". Sau đó mấy bác trong đấy cũng làm cho nhanh để trả xác về. :))
Đúng là chuyện khó giải thích được.
 
Hạng B2
31/10/12
437
685
93
49
Có chuyện này của em:
Cách đây mấy năm em bay từ HN vào ĐN công tác, xuống sân bay trời đang lạnh ở HN gặp nóng ở ĐN nên em bị chảy máu cam, người rất mệt. Về KS Phương Nam lấy phòng khoảng 8h tối em đi ngủ luôn.
Mệt nhưng ko sao ngủ đc, thấy người bồn chồn bứt rứt rất lạ, phòng KS có thêm 1 cửa phụ mở ra ban công bên hông thông với mấy phòng khác cùng tầng. Em trở dậy kiểm tra chốt cái cửa đó, lấy cái ghế nhỏ chèn vào, chưa yên tâm em lấy thêm cái tuốc vít trong hành lý mang theo để trên đầu giường (hành động này em chưa bao giờ làm nhưng hôm ấy chả hiểu sao).
Nằm thêm 1 lúc em vẫn mơ màng ko ngủ được, tự nhiên thấy 1 bóng người ngoài ban công thò tay qua cửa sổ với cái chốt cửa phụ cố kéo nó ra, em tính la lên cho ng đó chạy đi mà ko la được. Rồi ng đó kéo đc chốt đẩy hé cửa thì vướng cái ghế em chèn, em vẫn ko la được, chỉ căng mắt nhìn, ng đó đẩy tiếp xô cái ghế qua 1 bên rồi lách vào phòng. Lúc này em lạnh toát người rồi, nhớ đến cài tuốc vít em với tay lấy nhưng cả tay chân đều ko động dậy được mặc dù mắt vẫn mở trừng trừng. Người đó em ko thấy mặt, chỉ là 1 bóng đen từ từ tiến đến chân giường em rồi ngồi ngay mép cuối giường. Thề là đến giờ kể lại em vẫn nhớ rõ cảm giác từng gai ốc nổi đầy mình và làn hơi lạnh chạy dọc từ đỉnh đầu xuống chân. Đó là 1 bóng nam, hơi ốm, sau khi ngồi xuống cuối giường thì nhìn về phía mặt em 1 lúc rồi cúi xuống lôi cái túi lu lịch em để giữa giường và bàn ks. Khi đó em chắc chắn là trộm rồi, cảm giác bớt sợ và nghĩ mình đang đối mặt với người chứ ko phải ma nên có chủ động được đôi chút. Dồn hết tâm sức em hét 1 tiếng lớn vung tay lên đầu giường chụp cái tuốc vít, lần này em thành công, vung mạnh quá tay em đập chát vào đầu giường cộng với tiếng thét lớn làm bóng kia giật nảy mình bật lên vọt ra cửa phụ, em nắm cái tuốc vít rồi cũng bất dậy được khỏi giường lao theo, chỉ 3 bước chân từ giường đến cửa phụ, nhưng em chỉ bước được 2 bước thì bao nhiêu khí lạnh lại dội từ đầu xuống, gai ốc lại dựng lên hàng loạt dọc từ gáy xuống 2 tay, chân muốn cứng lại vì em nhận ra cái cửa vẫn đóng kín và cái ghế vẫn còn chèn y chỗ cũ trong khi cái bóng vụt qua ban công bên ngoài.
Trời ạ, em quay 180 độ ra phía cửa chính giật chốt lao ra hành lang trước, xuống thẳng tiếp tân. Sau đó em đổi phòng khác và nghĩ chắc mệt quá nên bị bóng đè, cái mu bàn tay bị sưng tím do quật vào thành giường.
Nếu chuyện chỉ có thế thì thôi, nhưng hôm sau vào làm việc với chi nhánh công ty, 1 anh kể rằng KS PN cách đó mấy tháng có 1 án mạng, nạn nhân là nam ở 1 phòng tầng 2, cùng tầng với em đã ở. Từ đó em ko bao giờ ở KS PN khi ra ĐN công tác nữa. Chuyện em kể thật 100% nha.
 
  • Like
Reactions: Phạm Quang Khải
MMM
Tập Lái
28/12/12
34
2
6
NắngSG nói:
Em đọc mà da gà nổi từng đám luôn, thiệt là ko gì có thể lý giải nổi!:confused:
bakura123456 nói:
Em tiếp với các bác 1 chuyện có thật xe của nhà em, tài xế là cậu em:
Khoảng 1995-1998 nhà em có sắm 1 chiếc Asia Topic để cho cậu em chạy tốc hành AN Sương Tây Ninh và nhận trip đi. Có 1 hôm cậu em đi Tây Ninh thì có 1 bà trên xe bị nhập bả nói với cậu em: vào ngày xx tháng 12 năm 199x (Em ko nhớ chính xác ngày và năm) hãy chở bà đi xuống châu đốc thăm bà dưới đó. Trên xe lúc đó mọi người đều ngủ hết chỉ có mình cậu em tỉnh thôi. (Nhà em có truyền thống là đầu tháng chạp là đi xuống châu đốc vía bà, khi mới mua xe về nhà em cũng đi xuống vía và thỉnh đồ để trên xe cầu bình an (món đồ giống như cái nón của vua chúa nhưng có 1 2 viên ngọc châu gì đó khá to). Khi cậu em về nói với nhà thì uhm thông thường nhà mình cũng đi mà, nên mày nói sạo hay thật thì cũng vậy thôi, mà bà nói vậy rồi thì nên cúng là hứa sẽ đi.
Đúng thật vào tháng 12 năm đó có 1 đoàn gọi dt order xe đi Châu Đốc trước ngày nhà em đi, đến đây cũng bình thường thôi. Nhưng trên đường đi có 1 sự cố rất khó giải thích là:
Em không nhớ cậu em là đi tới đoạn nào, địa phân nào vì lâu quá rồi lúc đó em mới 10-12 tuổi thôi. Em chỉ nhớ là tới 1 đoạn đường 2 bên toàn ruộng, mặt đường cách mặt ruộng khá cao, trời mưa tầm tả, xe cậu em đang bon bon <span style=""color: #800000;"">70-80 km/s</span>, đột nhiên cậu em thấy có 1 cây bạch đàng đang ngã xuống cách đầu xe khoảng 20-30m thôi, cậu em là 1 tay lái kỹ thuật rất cao, chuyên chạy tốc hành khi gặp tình huống này ổng nghĩ rất nhanh: 1 là thắng lại chịu lật xe rất nguy hiểm cho khách, 2 là đánh lái lao xuống ruộng (với bờ ruộng thế này xe cũng ko còn chết chắt) thế là cậu em đánh liều rà phanh phang thẳng vào cây. Thật bất ngờ là cây bạch đàng làm 1 cái đùng ngay kính lái rồi nảy lên xe lướt qua, cậu em thắng lại tấp lề xem hậu quả => điều kì diệu là đây xe không bị gì hết. => tới bi giờ cứ tháng 12 khi em có xe tháng 12 em cũng đi vía bà chung với gia đình em.
Vận tốc <span style=""color: #800000;"">70-80 km/s</span> thì em cũng chịu, không thể lý giải được :D
 
  • Haha
Reactions: chinhquan14
Hạng D
3/12/09
4.125
12.259
113
Chuyện không phải trên đường thiên lý nhưng em muốn chia sẻ để kéo thớt lên cho xôm (vài hôm nữa phải trực tết một mình trong phòng cơ quan trên tầng 4, đi qua dãy hành lang tối thui, lôi truyện ma ra đọc cho nó tỉnh táo):

Hồi đó em còn nhỏ lắm, khoảng 10 tuôi. Nhà em ở có 1 trệt 1 lầu. Trên lầu có một phòng đặt bàn thờ ba em và cậu em ở 1 góc phòng và một cái giường đặt phía đối diện bàn thờ ( giường này ông ngoại em lúc ấy còn sống và hàng ngày vẫn thường nằm).

Ba và cậu em đều là lính CH và tử trận đã lâu. Em chỉ thấy hình của ba và cậu em trên bàn thờ chứ hồi nhỏ giờ đâu biết hình dáng, bộ dạng họ như thế nào (ba và cậu em mất lúc em mới hơn 1 tuồi).

Một bữa trưa, em lên phòng chơi rồi nằm trên giường thiếp đi lúc nào không hay. Trong giấc ngủ, em gặp ba và cậu em trong bộ quân phục và mũ của lính CH, hai người bước ra từ phía bàn thờ. Hình ảnh và dáng vấp của ba và cậu em khi ấy hiện ra rất rõ dù trước giờ em chưa được nhìn thấy họ bao giờ. Ba và cậu từ từ đi về phía giường em nằm, ngồi cạnh em, lay em dậy rồi bảo em đi theo. Em lúc đó không biết sẽ đi đâu nên vùng vằng không chịu theo. Hai người thuyết phục mãi em không chịu đi nên sau cùng ba em nắm tay dắt đi. Em nắm thành giường níu lại, giằng co một hồi lâu thì giật mình tỉnh giấc, mồ hôi ướt đẩm cả áo. Nhìn lên bàn thờ thấy hình ba và cậu như đang nhìn mình. Em hoảng quá co giò chạy một mạch xuống tầng trệt.

Từ đó về sau em không bao giờ dám ở một mình trong phòng này cả.
 
Last edited by a moderator:
  • Like
Reactions: Phạm Quang Khải
Hạng B2
31/1/12
186
10
18
q8
uoat_LX nói:
Ôi zào , chuyện ma quỷ thì em gặp thường xuyên ,thức cũng có mà đang ngủ cũng có chỉ có điều gặp ma thì bình thường ,còn gặp quỷ mới khó chịu ,em toàn phải đánh nhau với chúng và nói chung thì chưa bao giờ thua ,phải đánh quyết liệt thì chúng mới bỏ đi ,còn có những người sợ hãi thì chúng cứ phá . Ma cũng hay báo cho mình biết trước những tai ương trong tương lai gần .
bác kể chuyện của bác đi bác
17.gif