Hạng F
20/1/10
5.847
7.317
113
www.viettranyen.com
Đêm nay em mới đọc đc chuyện này của bác, ghê quá há. Căn hộ đó ở đâu hả bác?:):cool:
baokhoa27 nói:
Chuyện tôi kể ra đây không xảy ra trên đường thiên lý nhưng tôi vẫn kể cho các bạn nghe để khẳng định một điều là thế giới tâm linh vẫn tồn tại và đừng có ai cầu mong được thấy ...ma nhé.
Tôi sinh ra va lớn lên ở đất sài gòn này. Tốt nghiệp 12, tôi chọn trường du lịch và sau khi tốt nghiệp tôi bắt đầu đi làm ở các khách sạn và căn hộ lớn ở TP HCM. Những ngày trực đêm câu chuyện của tôi và các đồng nghiệp vẫn xoay quanh cuộc sống, công việc và ....ma nữa, nghe các bạn kể tôi vẫn không tin và hùng hồn tuyên bố cho tôi gặp thì tôi mới tin. năm 2008, tôi xin vào làm ở 1 căn hộ cao cấp tại TPHCM với chức vụ trưởng ca của bộ phận housekeeping ( bộ phận phục vụ phòng ).
Ngày đó tôi làm ca chiều ( ca trực từ 14g đến 22g ), khi nhận ca thì anh bạn đồng nghiệp ca sáng có bàn giao cho tôi một việc là tắt dùm quạt thổi trên căn hộ 17xx vì ca sáng giặt thảm phòng này nhưng thảm chưa khô nên họ phải để quạt cho thảm khô. Đêm đó trước khi ra về tôi lên căn hộ 17xx để tắt quạt. Mở cửa phòng, tôi bước vào phòng ngũ nơi đang để quạt để tắt, khi bước vào phòng tôi thấy màn cửa ra balcony bay phất phới, tôi chửi thầm trong bụng cho rằng mấy nhân viên ca sáng quá bất cẩn khi không đóng cửa balcony. Tôi bước tới định đóng cửa thì thấy cửa đã đóng rồi, bất chợt nhìn ra góc balcony tôi thấy 1 đóng cái gì đó màu trắng, cứ nghĩ đó là đống drap trãi giường ( vì căn hộ tôi làm sử dụng toàn drap trãi giường màu trắng ). Tôi vội lia đèn pin về phía đó, với ánh sáng cực manh của cái đèn pin maglite tôi thấy.......tôi thấy cái đống màu trắng đó từ từ đứng lên với 1 cái đầu xỏa tóc dài ( cho đến bây giờ mỗi khi nhớ lại tôi đều nổi da gà và ớn lạnh cả ). không còn biết gì tôi quay đầu bỏ chạy ra cửa, tới hành lang tôi phóng vào đường ống để nhân viên phục vụ phòng bỏ khăn và drap dơ mỗi khi làm phòng, đường ống này dẫn thẳng xuống phòng giặt ủi, thế là tôi rơi tự do trong ống đó từ tầng 17 xuống tới đất. Khi tôi tỉnh dậy là đang nằm trong bệnh viện với cánh tay trái bị gãy. Tôi bị bịnh gần cả tuần, sau khi đi làm lại tôi đem chuyện này kể cho các đồng nghiệp thì mới biết rằng tôi không phải là người duy nhất bí nhát trong căn hộ đó. hầu như tất cả nhận viên của các bộ phận khác đều bị nhát khi họ có công việc vào căn hộ đó chỉ có điều là họ không thấy hình dáng của con ma đó mà chỉ bị hù dọa như là đèn tự nhiên mở rồi tắt, dàn máy nghe nhạc tự động bật lên .v.v. chỉ có mình tôi thấy chắc là do điều ước trước kia của tôi chăng ?? tôi nộp đơn xin nghĩ từ đó
 
Hạng D
24/8/11
2.056
121
63
40
Bình Tân
<h3>Biệt thự trên dốc Prenn</h3>
Theo những người già sống lâu năm ở Đà Lạt thì ngôi biệt thự ma nằm ở đầu dốc Prenn được xây dựng vào năm 1912. Chủ nhân của ngôi biệt thự này là của một tên quan ba Pháp. Hắn nổi tiếng là một kẻ thích ăn chơi trác táng. Một đêm nọ, hắn vời một cô kỹ nữ rất đẹp đến. Trong cơn say, hắn muốn chiếm đoạt cô gái. Khi cô gái tìm cách chạy trốn, hắn rút súng chĩa vào cô. Cô gái gieo mình xuống lầu tự tử...



Lâu dần thỉnh thoảng vào ban đêm, các tài xế chạy qua đây vẫn thường bắt gặp một cô gái mặc đồ trắng toát từ phía dưới đi lên vẫy xe xin đi nhờ lên Đà Lạt. Đã có tài xế dừng lại đón. Họ thấy rõ ràng người con gái ấy đã bước lên xe, nói cười huyên thuyên, thế nhưng, vút một cái, chỗ ghế nơi cô gái ngồi bỗng nhiên trống không.

Có người lại kể rằng mấy tay tài xế taxi khi dừng để cô gái lên xe thì bỗng nhiên tay lái chao đảo. Và sau tiếng nói cười, nữ hành khách ấy bỗng nhiên biến mất. Rồi sau đó, người ta rỉ tai nhau rằng, cô gái này ngày xưa được viên chức người Pháp mời đến nhà chơi, rồi bị hãm hiếp và bị giết chết. Xác cô gái bị ném xuống giếng nước bên trong khuôn viên khu nhà. Một thời gian sau, tên chủ nhà người Pháp này cũng bị giết chết rất dã man.

Những hiện tượng thường xảy ra với những người ở trong căn nhà này là khi đang ngủ bỗng giật mình tỉnh dậy thì thấy đang nằm lơ lửng trên không trung, hoặc đang nằm ngoài hành lang. Các bác tài trên đường lên đèo Prenn thỉnh thoảng thấy một cái bóng trắng ngồi đung đưa ngoài ban công tầng trên.



Đã có lần, một nhóm 4 thanh niên canh giữ ngôi nhà. Một đêm, khi cả 4 đang ngồi trước lò sưởi bỗng ngọn lửa bùng lên đến hơn 1m, lại có tiếng bập, bập... như súng nổ rồi tự nhiên tắt ngấm. Thế là cả 4 người xách xe máy chạy về Đà Lạt không thấy quay trở lại.

Ông Nguyễn Hồng Nhi (trú tại phường 3, Đà Lạt), người đã một thời nhận hợp đồng bảo vệ ngôi nhà ma nói trên, kể và cho biết thêm, ngôi nhà còn trở nên ly kỳ bởi 3 nấm mộ... tự dưng mà có.

Đó là mộ của người con gái hận tình, thắt cổ tự tử ngay trong ngôi nhà và của hai đứa trẻ chết một cách... bí ẩn. Người quản gia ở đây mỗi ngày đều phải thắp nhang thờ cúng thì mới không bị phá.

Có lẽ vì vậy mà ông ta chưa thấy oan hồn này nhưng con trai ông ta và những người bạn nặng vía đều đã thấy cô gái dân tộc ngày nào bây giờ đã thành một hồn ma già nua nhăn nheo, đáng sợ.

Tuy nhiên, khi gặp chính quyền nơi đây thì những lời đồn có ma trong ngôi biệt thự này là có lý do của nó. Do trong những năm chiến tranh, hoạt động của các tổ chức cách mạng ở đây rất mạnh. Để đảm bảo bí mật các cán bộ của ta đã tạo nên những lời đồn đại về ma để tránh sự chú ý của mọi người. Bên cạnh đó, qua tiếp xúc với một số người trước đây đã có thời gian sống, làm việc trong những ngôi biệt thự bị cho là có ma thì nói rằng: "Trước đây Nhà nước chưa có điều kiện phục hồi đưa vào sử dụng nên nhiều tổ chức phải thuê người giữ nhà, vì sợ người ta vào đập phá nên đã bịa ra những câu chuyện ma".

Chính bản thân họ đã ngủ trong những căn nhà này nhưng nào có thấy gì! Tiếng khóc than, tiếng ê a trong một số ngôi biệt thự thật ra là tiếng gọi bạn tình của lũ mèo hoang. Trong đêm thanh vắng, nhiều người nghe tiếng của chúng cứ tưởng là có người khóc.. Cứ thế, cùng với những câu chuyện thương tâm nhưng hết sức rùng rợn từ lời kể của mọi người, các du khách có tính hiếu kỳ đã đến và những câu chuyện nhuốm màu liêu trai ở nơi này đã lan nhanh khiến cho ngôi biệt thự vốn dĩ xinh đẹp nhưng bị bỏ hoang lâu ngày, bị xuống cấp nghiêm trọng, bị mua đi bán lại nhiều lần này được đồn thổi là "ngôi nhà có ma".

Mặc dù, những hiện tượng kỳ bí đã được giải thích nhưng ngôi biệt thự rộng lớn này hiện vẫn bỏ hoang, không ai dám ở.
 
Hạng B2
21/1/13
249
20
18
HCM
Căn hộ đó nằm trên đường LTT, Q1 đó
NắngSG nói:
Đêm nay em mới đọc đc chuyện này của bác, ghê quá há. Căn hộ đó ở đâu hả bác?:):cool:
baokhoa27 nói:
Chuyện tôi kể ra đây không xảy ra trên đường thiên lý nhưng tôi vẫn kể cho các bạn nghe để khẳng định một điều là thế giới tâm linh vẫn tồn tại và đừng có ai cầu mong được thấy ...ma nhé.
Tôi sinh ra va lớn lên ở đất sài gòn này. Tốt nghiệp 12, tôi chọn trường du lịch và sau khi tốt nghiệp tôi bắt đầu đi làm ở các khách sạn và căn hộ lớn ở TP HCM. Những ngày trực đêm câu chuyện của tôi và các đồng nghiệp vẫn xoay quanh cuộc sống, công việc và ....ma nữa, nghe các bạn kể tôi vẫn không tin và hùng hồn tuyên bố cho tôi gặp thì tôi mới tin. năm 2008, tôi xin vào làm ở 1 căn hộ cao cấp tại TPHCM với chức vụ trưởng ca của bộ phận housekeeping ( bộ phận phục vụ phòng ).
Ngày đó tôi làm ca chiều ( ca trực từ 14g đến 22g ), khi nhận ca thì anh bạn đồng nghiệp ca sáng có bàn giao cho tôi một việc là tắt dùm quạt thổi trên căn hộ 17xx vì ca sáng giặt thảm phòng này nhưng thảm chưa khô nên họ phải để quạt cho thảm khô. Đêm đó trước khi ra về tôi lên căn hộ 17xx để tắt quạt. Mở cửa phòng, tôi bước vào phòng ngũ nơi đang để quạt để tắt, khi bước vào phòng tôi thấy màn cửa ra balcony bay phất phới, tôi chửi thầm trong bụng cho rằng mấy nhân viên ca sáng quá bất cẩn khi không đóng cửa balcony. Tôi bước tới định đóng cửa thì thấy cửa đã đóng rồi, bất chợt nhìn ra góc balcony tôi thấy 1 đóng cái gì đó màu trắng, cứ nghĩ đó là đống drap trãi giường ( vì căn hộ tôi làm sử dụng toàn drap trãi giường màu trắng ). Tôi vội lia đèn pin về phía đó, với ánh sáng cực manh của cái đèn pin maglite tôi thấy.......tôi thấy cái đống màu trắng đó từ từ đứng lên với 1 cái đầu xỏa tóc dài ( cho đến bây giờ mỗi khi nhớ lại tôi đều nổi da gà và ớn lạnh cả ). không còn biết gì tôi quay đầu bỏ chạy ra cửa, tới hành lang tôi phóng vào đường ống để nhân viên phục vụ phòng bỏ khăn và drap dơ mỗi khi làm phòng, đường ống này dẫn thẳng xuống phòng giặt ủi, thế là tôi rơi tự do trong ống đó từ tầng 17 xuống tới đất. Khi tôi tỉnh dậy là đang nằm trong bệnh viện với cánh tay trái bị gãy. Tôi bị bịnh gần cả tuần, sau khi đi làm lại tôi đem chuyện này kể cho các đồng nghiệp thì mới biết rằng tôi không phải là người duy nhất bí nhát trong căn hộ đó. hầu như tất cả nhận viên của các bộ phận khác đều bị nhát khi họ có công việc vào căn hộ đó chỉ có điều là họ không thấy hình dáng của con ma đó mà chỉ bị hù dọa như là đèn tự nhiên mở rồi tắt, dàn máy nghe nhạc tự động bật lên .v.v. chỉ có mình tôi thấy chắc là do điều ước trước kia của tôi chăng ?? tôi nộp đơn xin nghĩ từ đó
 
Hạng B2
4/3/13
174
16
18
Tp.HCM
baokhoa27 nói:
Căn hộ đó nằm trên đường LTT, Q1 đó
NắngSG nói:
Đêm nay em mới đọc đc chuyện này của bác, ghê quá há. Căn hộ đó ở đâu hả bác?:):cool:
baokhoa27 nói:
Chuyện tôi kể ra đây không xảy ra trên đường thiên lý nhưng tôi vẫn kể cho các bạn nghe để khẳng định một điều là thế giới tâm linh vẫn tồn tại và đừng có ai cầu mong được thấy ...ma nhé.
Tôi sinh ra va lớn lên ở đất sài gòn này. Tốt nghiệp 12, tôi chọn trường du lịch và sau khi tốt nghiệp tôi bắt đầu đi làm ở các khách sạn và căn hộ lớn ở TP HCM. Những ngày trực đêm câu chuyện của tôi và các đồng nghiệp vẫn xoay quanh cuộc sống, công việc và ....ma nữa, nghe các bạn kể tôi vẫn không tin và hùng hồn tuyên bố cho tôi gặp thì tôi mới tin. năm 2008, tôi xin vào làm ở 1 căn hộ cao cấp tại TPHCM với chức vụ trưởng ca của bộ phận housekeeping ( bộ phận phục vụ phòng ).
Ngày đó tôi làm ca chiều ( ca trực từ 14g đến 22g ), khi nhận ca thì anh bạn đồng nghiệp ca sáng có bàn giao cho tôi một việc là tắt dùm quạt thổi trên căn hộ 17xx vì ca sáng giặt thảm phòng này nhưng thảm chưa khô nên họ phải để quạt cho thảm khô. Đêm đó trước khi ra về tôi lên căn hộ 17xx để tắt quạt. Mở cửa phòng, tôi bước vào phòng ngũ nơi đang để quạt để tắt, khi bước vào phòng tôi thấy màn cửa ra balcony bay phất phới, tôi chửi thầm trong bụng cho rằng mấy nhân viên ca sáng quá bất cẩn khi không đóng cửa balcony. Tôi bước tới định đóng cửa thì thấy cửa đã đóng rồi, bất chợt nhìn ra góc balcony tôi thấy 1 đóng cái gì đó màu trắng, cứ nghĩ đó là đống drap trãi giường ( vì căn hộ tôi làm sử dụng toàn drap trãi giường màu trắng ). Tôi vội lia đèn pin về phía đó, với ánh sáng cực manh của cái đèn pin maglite tôi thấy.......tôi thấy cái đống màu trắng đó từ từ đứng lên với 1 cái đầu xỏa tóc dài ( cho đến bây giờ mỗi khi nhớ lại tôi đều nổi da gà và ớn lạnh cả ). không còn biết gì tôi quay đầu bỏ chạy ra cửa, tới hành lang tôi phóng vào đường ống để nhân viên phục vụ phòng bỏ khăn và drap dơ mỗi khi làm phòng, đường ống này dẫn thẳng xuống phòng giặt ủi, thế là tôi rơi tự do trong ống đó từ tầng 17 xuống tới đất. Khi tôi tỉnh dậy là đang nằm trong bệnh viện với cánh tay trái bị gãy. Tôi bị bịnh gần cả tuần, sau khi đi làm lại tôi đem chuyện này kể cho các đồng nghiệp thì mới biết rằng tôi không phải là người duy nhất bí nhát trong căn hộ đó. hầu như tất cả nhận viên của các bộ phận khác đều bị nhát khi họ có công việc vào căn hộ đó chỉ có điều là họ không thấy hình dáng của con ma đó mà chỉ bị hù dọa như là đèn tự nhiên mở rồi tắt, dàn máy nghe nhạc tự động bật lên .v.v. chỉ có mình tôi thấy chắc là do điều ước trước kia của tôi chăng ?? tôi nộp đơn xin nghĩ từ đó
Đọc chuyện của bác mà em nổi da gà luôn. Vậy là căn hộ bác nói gần cty em rồi vì đường LTT nhà cao 17 tầng trở lên chỉ có 2 cái, 1 cái là Saigon Sky garden (bên em thi công nhà này) và 1 cao ốc apartments kế bên.
 
Hạng B2
6/4/10
181
1
18
atomchan nói:
Chuyện ma thì em biết nhiều lắm nhưng em xin kể câu chuyện thật 100% vào năm ngoái em về nhà bạn em ở gần nghĩa trang Đa Phước. Sau khi đến vui chơi ở nhà bạn em xong khoảng 7g tối, tụi em 6 người chia ra làm 2 nhóm đi trên 2 xe máy để ra đường lộ lên xe otô về. xe em là xe dream đèn tối om, còn xe bạn em là xe Lead đèn sáng trưng và đặc biệt khu đó nghèo chỉ có chiếc đó là xe Lead thôi.. 2 xe đang chạy từ trong nhà ra ngã 3 quẹo phải, đột nhiên xe em tắt máy khựng lại, tụi em thấy xe Lead chạy thẳng vào trong hướng ruộng, 3 đưa em đứng đó kêu tên người bạn em nhưng vẫn thấy xe Lead chạy vào trong.. xe em sau khi đề xong, em thầm nghĩ hồi chiều mình vào đây thì giờ mình ra lại, nếu chạy theo mấy người kia là ngược đường... Trên đường tụi em ra, tụi em đinh ninh là ông bạn đi đường tắt nên đi ngược, xe em chạy thị lang quạng liên tục..ko hỉu sao.. Ra đến đường , gặp đoàn kia chờ sẵn, mình hỏi đi đường tắt hay sao nhanh vậy, bên kia nói đâu có, đi vào sao thi ra vậy, có 1 đường duy nhất ah..em ko tin em lại đi vào trả xe máy và ông bạn chở em ra lại, ổng ở lại đó..em nói ổng lộ trình ra hồi nãy, ổng đi y chang em, lúc vào lại em đi sau mà lạnh xương sống.. Sau ổng chở em ra lại, 4 người kia đang chở em nói: xe phía trước đi trước thấy mình phía sau mà .., sao mình ko thấy... cả 6 đứa sợ kinh hồn, ông bạn em vào lại 1 mình còn sợ hơn..hichic..ngay hôm sau em vào lại thắp nhang ngay ngã ba, nhìn về hường xe lead tối qua đi và chỗ xe dừng lại là ngôi mộ của ông bà cố ông bạn em.. Cậu bạn em thì nói, ông cố bà cố giỡn đó..nếu ko giỡn thì cho tụi em té xuống mương hoặc tông xe máy ngược chiều rồi..vì đường khá nhỏ các bác ah... Lần đó em và nhóc quậy (nick OS mình) cùng gặp đó...Sợ đến giờ luôn
Viết truyện ma, đọc chả hiểu câu chyện như thế nào
 
Last edited by a moderator: