- Tags
- chuyện ma
Có nữa hả bác?Sao gần đây đi ban đêm trên QL 1A e bị ảo giác thấy ma CSGT đứng bên đường ngoắc vô nhưng khi mở cửa xe đi lại gần ảnh tự dưng biến mất cùng chiếc môtô. Bị mấy lần như vậy đoạn qua khỏi Cái Bè.
Các bác muốn nghe chuyện tôi - chính tôi bị ma hốt không? 100% có tường thuật tại chỗ lun. ^_^
Hóng!Các bác muốn nghe chuyện tôi - chính tôi bị ma hốt không? 100% có tường thuật tại chỗ lun. ^_^
Em kể lại tiếp câu chuyện ạ
Tối qua 13/7 năm 2014 đoàn em nghỉ ở resort An Lam Villa Ninh Vân Bay. Phòng em ở là phòng số 10 Villa. Thiết kế phòng theo phong cách hoang dã. Khu resort trong khu rừng nên rất thiên nhiên. Buổi tối em về phòng sau buổi tiệc sea food cty mời. Trong phòng em có cái xích đu treo trên cây đà ngang. Phòng em chỉ ở 1 mình trong cái villa đó. Lúc tắm em nhìn cái xích đu nó đu đưa trông ghê rợn lắm. Em mới mở miệng nói tôi ko phá mấy người, mấy người đừng quấy phá tôi, để tôi yên. Khi tắm xong em lên giường bật tivi lên xe, rồi ngủ thiếp đi. Lúc ngủ em lại bị đè, khi bị đè em niệm phật liên tục lát sau nó thả em ra, em vừa mệt mà vừa khát, em xuống giường mở tủ lạnh uống nước, sau đó em đi qua bàn lấy lá bùa hộ thân đeo vào. Lên giường em nhắm mắt ngủ tiếp. Vừa chợp mắt một lúc thì điện vụt tắt. Lúc này thật sự em rung lắm, em lấy điện thoại gọi khách sạn báo phòng em bị cúp điện. Vì đây là một cái đảo nhỏ nên resort toàn dùng máy phát điện, cúp điện là do máy phát hết dầu.
Sáng hôm sau ra ăn sáng em kể anh em trong đoàn nghe, thì phòng số 8 sát vách phòng em họ cũng bị. Mấy đứa phục vụ đứng nghe tụi em kể nó cười. Một bác trong đoàn mới hỏi nó, "tại sao em cười" nó nói mấy cái mấy anh thấy ở đây là bình thường. Tụi em lúc mới qua làm cũng sợ lắm, giờ thì bình thường rồi. Có lần ông tây bị giấu tuốt trên ngọn cây.
Nó nói "có cúng có thiên, có kiên có lành" tối mấy anh ngủ thì thắp nhang váy người khuất mặt thì ngủ ngon thôi. Nhang bọn em có để trong ngăn kéo đó.
má ơi, cũng may bữa 13/7 đó cũng là bữa cuối em ở. Nếu tiếp nữa chắc chết quá.
Căn phòng đó em có lấy máy chụp hình canon 7D chụp lại, sau đó về em soi trên máy tính mà ko thấy gì. Em về đến nhà lúc 20:45 khi về em bịnh đến hôm nay mới hết, nên lên viết tiếp chia sẻ cho các bác.
em cam kết ko kể chuyện tào lao hay bịa chuyện đâu ạ. Em có chụp hình lại để làm bằng chứng, vì em coi tivi em thấy mấy tên bắt ma hay quay phim và chụp hình, khi soi hình thì thấy bóng, nên em chụp lại, nhưng về soi thì chẳng thấy gì.
Tối qua 13/7 năm 2014 đoàn em nghỉ ở resort An Lam Villa Ninh Vân Bay. Phòng em ở là phòng số 10 Villa. Thiết kế phòng theo phong cách hoang dã. Khu resort trong khu rừng nên rất thiên nhiên. Buổi tối em về phòng sau buổi tiệc sea food cty mời. Trong phòng em có cái xích đu treo trên cây đà ngang. Phòng em chỉ ở 1 mình trong cái villa đó. Lúc tắm em nhìn cái xích đu nó đu đưa trông ghê rợn lắm. Em mới mở miệng nói tôi ko phá mấy người, mấy người đừng quấy phá tôi, để tôi yên. Khi tắm xong em lên giường bật tivi lên xe, rồi ngủ thiếp đi. Lúc ngủ em lại bị đè, khi bị đè em niệm phật liên tục lát sau nó thả em ra, em vừa mệt mà vừa khát, em xuống giường mở tủ lạnh uống nước, sau đó em đi qua bàn lấy lá bùa hộ thân đeo vào. Lên giường em nhắm mắt ngủ tiếp. Vừa chợp mắt một lúc thì điện vụt tắt. Lúc này thật sự em rung lắm, em lấy điện thoại gọi khách sạn báo phòng em bị cúp điện. Vì đây là một cái đảo nhỏ nên resort toàn dùng máy phát điện, cúp điện là do máy phát hết dầu.
Sáng hôm sau ra ăn sáng em kể anh em trong đoàn nghe, thì phòng số 8 sát vách phòng em họ cũng bị. Mấy đứa phục vụ đứng nghe tụi em kể nó cười. Một bác trong đoàn mới hỏi nó, "tại sao em cười" nó nói mấy cái mấy anh thấy ở đây là bình thường. Tụi em lúc mới qua làm cũng sợ lắm, giờ thì bình thường rồi. Có lần ông tây bị giấu tuốt trên ngọn cây.
Nó nói "có cúng có thiên, có kiên có lành" tối mấy anh ngủ thì thắp nhang váy người khuất mặt thì ngủ ngon thôi. Nhang bọn em có để trong ngăn kéo đó.
má ơi, cũng may bữa 13/7 đó cũng là bữa cuối em ở. Nếu tiếp nữa chắc chết quá.
Căn phòng đó em có lấy máy chụp hình canon 7D chụp lại, sau đó về em soi trên máy tính mà ko thấy gì. Em về đến nhà lúc 20:45 khi về em bịnh đến hôm nay mới hết, nên lên viết tiếp chia sẻ cho các bác.
em cam kết ko kể chuyện tào lao hay bịa chuyện đâu ạ. Em có chụp hình lại để làm bằng chứng, vì em coi tivi em thấy mấy tên bắt ma hay quay phim và chụp hình, khi soi hình thì thấy bóng, nên em chụp lại, nhưng về soi thì chẳng thấy gì.
Chỉnh sửa cuối:
Chuyện là vầy: Trên đường thiên lý 1 mình xuyên Việt
Trưa 27/03 ở thành phố nọ (xin dấu địa phương) anh bạn gọi đt kiu mình "Anh cứ về nhà khách mà nghỉ!"
Mình tới nhận phòng lúc 14h00.
Cô Q, (tổ trưởng Lễ tân đã quen từ bữa mình ghé trước đó 20 ngày) nói "sếp dặn anh tới thì lên nhận phòng ở thoải mái bao lâu cũng được. Em đưa anh lên ở phòng bữa trước nhé!"
Cô lấy chìa khóa dẫn mình vô thang máy.
Lên phòng, 310 ngay sảnh thang máy bước ra. Cô đưa chìa khóa rồi đi xuống.
Mình mở khoá, cắm cb điện.
Bực mình! Phòng rất chi là dơ dáy: bụi bặm đóng dày, 2 giường kê sát, mền gối vò chất 1 đống góc giường. Dưới sàn, báo cũ, tạp chí ngổn ngang, bài tây vứt tung tóe...
Mình bực lắm và băn khoăn "sao chơi kỳ vậy ta?" nhưng quá mệt nên..."nghỉ chút đã". Gom đống bài tây sơ sơ với đống báo cũ...
Dỡ đồ ra phơi phóng, bật nấu nước.
Tắm, giặt, phơi đồ...
Nghỉ, ngủ chút ..16h30 thức dậy.
Lấy đồ cá nhân đem theo, RÚT CHÌA KHOÁ, tắt điện. Đút chìa vô túi, ra biển, nghỉ ngơi, đi ăn, đi hớt tóc...
22h ... về, Cả nhà khách chỉ có 1 khách là mình. Mọi hành lang tối om. Lúc vài sảnh bị khoá, phải gọi người trực bằng đt, anh nv ra mở cửa (phục vụ phòng đã về nhà). Cả nhà khách chỉ có 1 khách là mình. Mọi hành lang tối om. mình tự lên phòng phải mở đèn pin.
Lên phòng: cắm chìa, mở cửa bước vô thì "ối!" phòng trống trơn sạch bong, sang trọng, thơm tho! Không có đồ đạc gì chứng tỏ mình đã từng, đang ở phòng này! Mọi đồ đạc biến mất.
Mình...
Loay hoay, suy nghĩ... ?????????
Gọi đt kêu người trực trực lên. Cả 2 cùng suy nghĩ coi chìa khoá "đúng số". Coi sổ: "đúng số luôn!
Mình bảo anh ta xuống phòng trực, bưng nguyên rổ chìa khoá lên, cả 2 cùng đi mở từng phòng ở tầng 3.....
Kết quả: toàn bộ hành lý của mình đang bày biện phơi phóng trong một phòng ở dãy đối diện, cánh đối diện bên kia thang máy - P.301 !!!!!! (chìa khóa phòng này lấy từ rổ của bảo vệ ra)
Vậy là mình phải từ từ bưng đồ qua phòng 310 mà mình có chìa khoá đây.
Lại nằm nghĩ mà nghĩ không ra?
!!!!!!!!!!!!!!!!!!????
Chuyện thật 100% không đùa đâu nhé!
Trưa 27/03 ở thành phố nọ (xin dấu địa phương) anh bạn gọi đt kiu mình "Anh cứ về nhà khách mà nghỉ!"
Mình tới nhận phòng lúc 14h00.
Cô Q, (tổ trưởng Lễ tân đã quen từ bữa mình ghé trước đó 20 ngày) nói "sếp dặn anh tới thì lên nhận phòng ở thoải mái bao lâu cũng được. Em đưa anh lên ở phòng bữa trước nhé!"
Cô lấy chìa khóa dẫn mình vô thang máy.
Lên phòng, 310 ngay sảnh thang máy bước ra. Cô đưa chìa khóa rồi đi xuống.
Mình mở khoá, cắm cb điện.
Bực mình! Phòng rất chi là dơ dáy: bụi bặm đóng dày, 2 giường kê sát, mền gối vò chất 1 đống góc giường. Dưới sàn, báo cũ, tạp chí ngổn ngang, bài tây vứt tung tóe...
Mình bực lắm và băn khoăn "sao chơi kỳ vậy ta?" nhưng quá mệt nên..."nghỉ chút đã". Gom đống bài tây sơ sơ với đống báo cũ...
Dỡ đồ ra phơi phóng, bật nấu nước.
Tắm, giặt, phơi đồ...
Nghỉ, ngủ chút ..16h30 thức dậy.
Lấy đồ cá nhân đem theo, RÚT CHÌA KHOÁ, tắt điện. Đút chìa vô túi, ra biển, nghỉ ngơi, đi ăn, đi hớt tóc...
22h ... về, Cả nhà khách chỉ có 1 khách là mình. Mọi hành lang tối om. Lúc vài sảnh bị khoá, phải gọi người trực bằng đt, anh nv ra mở cửa (phục vụ phòng đã về nhà). Cả nhà khách chỉ có 1 khách là mình. Mọi hành lang tối om. mình tự lên phòng phải mở đèn pin.
Lên phòng: cắm chìa, mở cửa bước vô thì "ối!" phòng trống trơn sạch bong, sang trọng, thơm tho! Không có đồ đạc gì chứng tỏ mình đã từng, đang ở phòng này! Mọi đồ đạc biến mất.
Mình...
Loay hoay, suy nghĩ... ?????????
Gọi đt kêu người trực trực lên. Cả 2 cùng suy nghĩ coi chìa khoá "đúng số". Coi sổ: "đúng số luôn!
Mình bảo anh ta xuống phòng trực, bưng nguyên rổ chìa khoá lên, cả 2 cùng đi mở từng phòng ở tầng 3.....
Kết quả: toàn bộ hành lý của mình đang bày biện phơi phóng trong một phòng ở dãy đối diện, cánh đối diện bên kia thang máy - P.301 !!!!!! (chìa khóa phòng này lấy từ rổ của bảo vệ ra)
Vậy là mình phải từ từ bưng đồ qua phòng 310 mà mình có chìa khoá đây.
Lại nằm nghĩ mà nghĩ không ra?
!!!!!!!!!!!!!!!!!!????
Chuyện thật 100% không đùa đâu nhé!
Em cũng nghĩ hoài mà k ra, nếu như ks có 2 thang máy đối diện nhau thì dễ hiểu, đàng này....Chuyện là vầy: Trên đường thiên lý 1 mình xuyên Việt
Trưa 27/03 ở thành phố nọ (xin dấu địa phương) anh bạn gọi đt kiu mình "Anh cứ về nhà khách mà nghỉ!"
Mình tới nhận phòng lúc 14h00.
Cô Q, (tổ trưởng Lễ tân đã quen từ bữa mình ghé trước đó 20 ngày) nói "sếp dặn anh tới thì lên nhận phòng ở thoải mái bao lâu cũng được. Em đưa anh lên ở phòng bữa trước nhé!"
Cô lấy chìa khóa dẫn mình vô thang máy.
Lên phòng, 310 ngay sảnh thang máy bước ra. Cô đưa chìa khóa rồi đi xuống.
Mình mở khoá, cắm cb điện.
Bực mình! Phòng rất chi là dơ dáy: bụi bặm đóng dày, 2 giường kê sát, mền gối vò chất 1 đống góc giường. Dưới sàn, báo cũ, tạp chí ngổn ngang, bài tây vứt tung tóe...
Mình bực lắm và băn khoăn "sao chơi kỳ vậy ta?" nhưng quá mệt nên..."nghỉ chút đã". Gom đống bài tây sơ sơ với đống báo cũ...
Dỡ đồ ra phơi phóng, bật nấu nước.
Tắm, giặt, phơi đồ...
Nghỉ, ngủ chút ..16h30 thức dậy.
Lấy đồ cá nhân đem theo, RÚT CHÌA KHOÁ, tắt điện. Đút chìa vô túi, ra biển, nghỉ ngơi, đi ăn, đi hớt tóc...
22h ... về, Cả nhà khách chỉ có 1 khách là mình. Mọi hành lang tối om. Lúc vài sảnh bị khoá, phải gọi người trực bằng đt, anh nv ra mở cửa (phục vụ phòng đã về nhà). Cả nhà khách chỉ có 1 khách là mình. Mọi hành lang tối om. mình tự lên phòng phải mở đèn pin.
Lên phòng: cắm chìa, mở cửa bước vô thì "ối!" phòng trống trơn sạch bong, sang trọng, thơm tho! Không có đồ đạc gì chứng tỏ mình đã từng, đang ở phòng này! Mọi đồ đạc biến mất.
Mình...
Loay hoay, suy nghĩ... ?????????
Gọi đt kêu người trực trực lên. Cả 2 cùng suy nghĩ coi chìa khoá "đúng số". Coi sổ: "đúng số luôn!
Mình bảo anh ta xuống phòng trực, bưng nguyên rổ chìa khoá lên, cả 2 cùng đi mở từng phòng ở tầng 3.....
Kết quả: toàn bộ hành lý của mình đang bày biện phơi phóng trong một phòng ở dãy đối diện, cánh đối diện bên kia thang máy - P.301 !!!!!! (chìa khóa phòng này lấy từ rổ của bảo vệ ra)
Vậy là mình phải từ từ bưng đồ qua phòng 310 mà mình có chìa khoá đây.
Lại nằm nghĩ mà nghĩ không ra?
!!!!!!!!!!!!!!!!!!????
Chuyện thật 100% không đùa đâu nhé!