29/12/14
547
677
93
Ho Chi Minh City, Vietnam
tháng 7 vừa rồi cty em đi long hải chơi, ở long hải beach resort. em xếp ở cùng với ông bạn đồng nghiệp cùng phòng ban. 2 thằng đều bợm như nhau. tối đó gala xong, phòng em tổ chức nhậu bãi. gặp sự cố nho nhỏ làm em mất hứng thế là ngồi chơi nhâm nhi nhấp môi nướng đồ ăn chứ ko uống mạnh. ngồi hồi mệt em cáo về nghỉ trc. đâu tầm 11 giờ mấy.
về cũng thao láo mắt chơi game các kiểu vì có uống mấy đâu. sau hồi lim dim thiu thiu ngủ đc lát thì ông kia về, cũng 12 giờ mấy. rõ là em biết ổng về vô phòng đi ngủ, em ngóc đầu dậy nói chuyện mấy câu nữa mà. rồi 2 thằng lăn quay ngủ. mà rõ là em ngủ sau, vì trc khi ngủ em còn dòm qua giường ông kia thấy nằm chèo queo xỉn tê tái ngáy khò rồi đấy.
đâu tầm 2-3 giờ sáng, em lơ mơ tỉnh giấc. đô em 7-8 chai mà uống 3-4 lon nghỉ thì sừng sừng khó ngủ và ngủ tỉnh lắm. lơ mơ nhìn thì thấy có ng đi ngang qua chân giường em vòng lên đầu giường, chỗ đèn ngủ, em để thuốc lá với gạt tàn. em cũng lơ mơ nên ko quan tâm lắm, nghĩ chắc ông nội kia dậy lấy thuốc hút. rõ là em cảm giác bóng người đi qua lấy thuốc bật quẹt hút. mà đi qua em còn vỗ vai em nữa cơ. cái vỗ ko có cảm giác physical, but rõ là có tác động.

em lúc đó cũng thật bụng *éo quan tâm. ờ thì lấy thuốc hút có cm gì đâu mà hỏi. mình cũng thắc mắc trong đầu sao cha nội kia nãy về ngủ rồi còn mò dậy hút thuốc, rõ ràng mình thấy hắn ngủ mà. phản xạ tự nhiên quay đầu qua giường bên kia dòm thì đậu phộng tên kia vẫn nằm đấy ngủ!

thật sự lúc đấy thấy thế mà mình cũng ko nghĩ mình gặp ma, mình nghĩ chắc mơ hay ảo giác gì. mà đúng ra lúc đấy cũng chả suy nghĩ gì, ờ thôi kệ cmn ngủ tiếp. đíu quan tâm.

sáng ra cũng quên luôn. tới lúc ăn sáng cfe xong em ngồi nhớ lại rồi mới suy nghĩ. ô vãi thế ko lẽ phòng đấy có ma à!? nghĩ thế but cũng ko quan tâm lắm. ờ thì chắc vậy but ko phá gì mình thôi cũng ko có cảm giác sợ.
về phòng cbi đi mua hải sản đem về sg (em đi xe riêng để đi chợ chứ ko đi với xe cty). trong lúc nằm chờ anh em báo đặt hàng thì 2 thằng ngồi tán dóc, em mới kể chuyện lúc khuya. mà trc khi kể còn hỏi ông kia có dậy hút thuốc ko. hắn trả lời không. rồi vậy hiểu luôn, thế là kể lại chuyện lúc tối rồi 2 thằng cũng cười thôi chứ cũng ko để bụng.

nói chung là em nghĩ sợ hay ko sợ ko quan trọng, mà là như ông bà dạy có thờ có thiêng có kiêng có lành. trc khi tranh luận có ma hay ko thì bản thân cứ kính trọng ng khuất mặt khuất mày cái đã, đừng làm gì hay nói năng xúc phạm ng quá cố hay mồ mả ngta. nhiều khi đi đường gặp ma đấy mà có biết là ma đâu. chỉ khi nào để bụng sợ rồi cứ chăm chăm lo lắng sợ gặp cái này ma làm, gặp cái kia ma phá thì mới dễ gặp ma. còn hỏi em có sợ ma ko hả? em thưa em sợ chứ. còn hỏi tin có ma ko thì em thưa em cũng tin ạ. trực tiếp chứng kiến khi tỉnh táo thì chưa thôi, but tin vẫn tin, và nếu gặp đc thì sợ vẫn sợ :D
 
Hạng D
25/3/14
1.568
860
113
tháng 7 vừa rồi cty em đi long hải chơi, ở long hải beach resort. em xếp ở cùng với ông bạn đồng nghiệp cùng phòng ban. 2 thằng đều bợm như nhau. tối đó gala xong, phòng em tổ chức nhậu bãi. gặp sự cố nho nhỏ làm em mất hứng thế là ngồi chơi nhâm nhi nhấp môi nướng đồ ăn chứ ko uống mạnh. ngồi hồi mệt em cáo về nghỉ trc. đâu tầm 11 giờ mấy.
về cũng thao láo mắt chơi game các kiểu vì có uống mấy đâu. sau hồi lim dim thiu thiu ngủ đc lát thì ông kia về, cũng 12 giờ mấy. rõ là em biết ổng về vô phòng đi ngủ, em ngóc đầu dậy nói chuyện mấy câu nữa mà. rồi 2 thằng lăn quay ngủ. mà rõ là em ngủ sau, vì trc khi ngủ em còn dòm qua giường ông kia thấy nằm chèo queo xỉn tê tái ngáy khò rồi đấy.
đâu tầm 2-3 giờ sáng, em lơ mơ tỉnh giấc. đô em 7-8 chai mà uống 3-4 lon nghỉ thì sừng sừng khó ngủ và ngủ tỉnh lắm. lơ mơ nhìn thì thấy có ng đi ngang qua chân giường em vòng lên đầu giường, chỗ đèn ngủ, em để thuốc lá với gạt tàn. em cũng lơ mơ nên ko quan tâm lắm, nghĩ chắc ông nội kia dậy lấy thuốc hút. rõ là em cảm giác bóng người đi qua lấy thuốc bật quẹt hút. mà đi qua em còn vỗ vai em nữa cơ. cái vỗ ko có cảm giác physical, but rõ là có tác động.

em lúc đó cũng thật bụng *éo quan tâm. ờ thì lấy thuốc hút có cm gì đâu mà hỏi. mình cũng thắc mắc trong đầu sao cha nội kia nãy về ngủ rồi còn mò dậy hút thuốc, rõ ràng mình thấy hắn ngủ mà. phản xạ tự nhiên quay đầu qua giường bên kia dòm thì đậu phộng tên kia vẫn nằm đấy ngủ!

thật sự lúc đấy thấy thế mà mình cũng ko nghĩ mình gặp ma, mình nghĩ chắc mơ hay ảo giác gì. mà đúng ra lúc đấy cũng chả suy nghĩ gì, ờ thôi kệ cmn ngủ tiếp. đíu quan tâm.

sáng ra cũng quên luôn. tới lúc ăn sáng cfe xong em ngồi nhớ lại rồi mới suy nghĩ. ô vãi thế ko lẽ phòng đấy có ma à!? nghĩ thế but cũng ko quan tâm lắm. ờ thì chắc vậy but ko phá gì mình thôi cũng ko có cảm giác sợ.
về phòng cbi đi mua hải sản đem về sg (em đi xe riêng để đi chợ chứ ko đi với xe cty). trong lúc nằm chờ anh em báo đặt hàng thì 2 thằng ngồi tán dóc, em mới kể chuyện lúc khuya. mà trc khi kể còn hỏi ông kia có dậy hút thuốc ko. hắn trả lời không. rồi vậy hiểu luôn, thế là kể lại chuyện lúc tối rồi 2 thằng cũng cười thôi chứ cũng ko để bụng.

nói chung là em nghĩ sợ hay ko sợ ko quan trọng, mà là như ông bà dạy có thờ có thiêng có kiêng có lành. trc khi tranh luận có ma hay ko thì bản thân cứ kính trọng ng khuất mặt khuất mày cái đã, đừng làm gì hay nói năng xúc phạm ng quá cố hay mồ mả ngta. nhiều khi đi đường gặp ma đấy mà có biết là ma đâu. chỉ khi nào để bụng sợ rồi cứ chăm chăm lo lắng sợ gặp cái này ma làm, gặp cái kia ma phá thì mới dễ gặp ma. còn hỏi em có sợ ma ko hả? em thưa em sợ chứ. còn hỏi tin có ma ko thì em thưa em cũng tin ạ. trực tiếp chứng kiến khi tỉnh táo thì chưa thôi, but tin vẫn tin, và nếu gặp đc thì sợ vẫn sợ :D
Vậy túm lại là bác cũng sợ ma giống em!hi!hi!:3dcuoi:
 
29/12/14
547
677
93
Ho Chi Minh City, Vietnam
Vậy túm lại là bác cũng sợ ma giống em!hi!hi!:3dcuoi:

em nghĩ là em sợ :D
mà nhớ lại mới sợ hoặc tưởng tượng ra rồi sợ chớ lúc bị bóng đè hay bữa đi long hải thì tại thời điểm đó mình lại ko nghĩ mình gặp ma nên phản xạ tư tưởng trong vô thức lại ko thấy sợ. chứ chủ động tìm ma để sợ thì chắc bị nhát suốt ngày :D

Me tu....ngủ một mình ở ks...có bi nhiêu đèn..là mình mở tất...hehehe...

mở vừa thôi bác, sáng quá ngủ cũng mệt đó. lỡ có gặp ma thiệt thì mở mắt ra bị chói đèn ko nhìn đc gì còn sợ hơn :D

Nếu em đi xa một mình thì cũng ráng kiếm thêm người ngủ chung cho đỡ sợ :D

thằng em cách đây đôi ba năm còn ăn chơi lầy lội lắm nên bắt ks ngủ 1 mình như cơm bữa. mà say quá thì chả quan tâm gì xung quanh :D
còn tỉnh táo thì chắc duy nhất 1 lần là hồi đi thái lan ngủ sheraton pattaya 1 mình, phần vì ở 5 sao sướng quá, phần vì đi học có bài thi nên cũng tập trung lắm, ko để ý tìm ma để sợ =))
 
Hạng C
10/6/14
917
714
93
38
vào 1 buổi chiều khoảng tháng 9 năm 2014 tại Huế, sau khi ăn xong 2 tô bún hến, trời bắt đầu chập tối, cảm giác buổi chiều tối ở Huế thật thoải mái. 2 vợ chồng mới cưới xong ngày hôm qua, vẫn còn nhiều cái dư âm niềm vui từ ngày cưới, cứ líu ríu nói chuyện suốt ngày, ghé vài tiệm mua ít quà , nào kẹo nào trà đem về đà nẵng cho mọi người.
đường về lại đèo Hải Vân mù mịt bụi do làm đường, chiếc xe tay ga không chạy nhanh được, phần sợ bụi, phần sợ trượt vì những viên đá mi nhỏ trên đường. cứ thế mà chầm chậm chạy.
nhớ lúc sáng chạy từ đà nẵng ra huế đi bằng đường đèo, đi xe máy với những khung cảnh đẹp mê, lúc mây bay ngang thật đẹp.
Nghĩ ngắm đèo buổi sáng thế là đủ, nên 2 vc mới cưới đi theo đường hầm, theo xe trung chuyển về DN cho khỏe, để về còn tắm rửa còn đi la cà phố xá.
khi đến trạm trung chuyển thì nhân viên trạm nói là xe trung chuyển vừa đi, thế mình hỏi :" vậy khi nào mới có xe lại hả anh !".
anh ấy trả lời mình với vẻ nhiệt tình :" chắc khoảng 45p đổ lại "?
ôi. sao mà lâu thế.
nghĩ lại 45p mình đi đèo chắc nhanh hơn. quay sang hỏi vợ :" thế nào em, đi đèo hay ngồi chờ? "
vợ:" em đói bụng với hơi mệt, nhưng đi đèo có nguy hiểm không anh?"
em:" thôi chơi luôn đi em, về sớm tắm rửa ngủ ".
vợ:" vậy anh chạy cẩn thận nha!
thế là chiếc xe tà tà leo lên những cung đầu tiên. bên phải là núi, bên trái có cài cặp bạn trẻ ngồi trên xe máy tâm sự với nhau.
thêm 2 , 3 vòng cung nữa thì bắt gặp 1 chiếc xe bồn chở dầu ì ạch leo đèo, thế là cũng theo từ từ theo chiếc xe, để 1 phần khỏi phải sợ, lâu lâu cũng có vài chiếc xe máy chạy từ hướng đà nẵng về Huế, mà để ý lại thì chả có chiếc xe máy nào chạy cùng với mình về Đà Nẵng. thấy cũng hơi sợ.
trời bắt đầu đổ mưa, cơn mưa như trút nước, dừng lại không được, bây giờ nghĩ lại xuống đèo lại không xong, vì trời mưa quá lớn, xuống dốc như vậy có khi nguy hiểm hơn.
gió đẩy những hạt mưa lớn táp vào mặt, khiến mặt rát buốt, phần thì mưa quá lớn khiến chiếc áo mưa không che đủ cho cả 2 người, 1 lúc nước đã ướt đẫm cả người.
vợ nói với giọng run run. :" em sợ lắm anh ơi. nguy hiểm quá ah".
em lại trấn an:" chắc không sao đâu?". để anh chạy.
cơn mưa có vẻ càng ngày càng lớn. và nỗi sợ lớn nhất bây giờ chắc có lẽ đá lăn từ vách núi xuống.
thế là cứ chạy xe từ từ. từ lúc này chiếc xe bồn hình như đã chạy nhanh đi mất tiêu rồi, chẳng đuổi kịp.
giờ chẳng biết chỗ nào núp. phần thì lạnh , phần thì sợ, vì đã đi hết hơn 1/2 đèo rồi. chỉ có cách đi tiếp thôi.
chợt nhớ lại.! lúc sáng đi qua có 1 vài cái miếu, không biết có trú mưa được không. thế là tăng tốc cho xe chạy nhanh hơn.
không biết tay mình đã nổi da gà vì lạnh cóng , vì 1 luồng sương mù bay từ từ ngang qua mình.
hay là có phải cái ánh sáng le lói từ chiếc đèn dầu được thắp ở miếu thờ.
nhìn vào miếu thờ. thấy 1 chiếc xe win. để ý thêm 1 chút thì thấy 2 người đàn ông đang trú mưa.
Giờ càng thấy sợ hơn, vì 1 phần vài cái miếu thờ, được thắp nhanh nghi ngút. phía trên miếu thì chắc do người dân dựng vài tấm tôn để che mưa che nắng. cũng là 1 chỗ trú mưa lý tưởng, phía bên kia thì có 2 người đàn ông với vẻ mặt hơi xương, gò má cao. cái vẻ bề ngoài như vậy khiến người thường cũng nghĩ tâm địa 2 người này không có 1 chút nắng.
Ấy cha. điện thoại. tiền bạc. đã cất vào cốp xe. có còn ý nghĩa gì không khi hiện tại chỉ có 1 cặp vc mới cưới đứng ở đây. bên kia cách 4m là 2 khuôn mặt xương xương ấy.
1 chút thoáng nghĩ. không lẽ mình mới cưới vợ, chưa sướng được thời gian nào lại........!haiz...!
lại càng run. thấy tay vợ nắm chặt tay mình, lại khiến mình phải làm sao thoát cái cảnh dở khóc dở cười này.
 
Hạng F
15/11/10
9.327
2.967
113
51
Thớt nỗi tiếng nhất của mợ Nắng hahaha, em sợ ma nên không đọc.