Hạng B2
22/6/07
343
0
0
RE: Ký ức...tập 2.

Chuyện cũng thường thui. Rau xanh tăng gia, cắt vô cho bếp, đôi khi ăn canh rau muống có cả giấy hoặc thân chuối bằm... hu... hu
 
Hạng D
6/3/07
1.382
4
38
TP.Hồ Chí Minh
RE: Ký ức...tập 2.

thời nay sướng hơn thời xưa nhiều bác ui , cháu cũng thấy thế ấy.......cụ thể cháu sướng này ,hehe
 
Hạng D
7/3/05
1.634
177
63
RE: Ký ức...tập 2.

Ăn tết xong Em và một bác nữa được lệnh đi phối thuộc với 302 một tháng đợt đó chuyển gạo và vũ khí cho d47 trinh sát đóng quân ở một khu vực phức tạp ở KONGPONGTHUM em nghe bọn nó gọi là Phum Pốt .Đoàn xe bọn em có 5 chiếc chạy đến 3 giờ chiều thì vào đến nơi đậu một hàng dài ven lộ đất bốc dỡ hàng .Thằng cha tiểu đoàn trưởng thân chinh ra đón cha này người nghệ an thì phải ."Các ông đã vào đến đây tui phải dón các ông chu đáo mới được.... " Hắn nói một hồi sau em thấy bốn năm chiến sĩ ai cũng một cái gùi to toàn riệu kĩu kịt đi vào nhìn thấy là xong rùi .... Chóang .
Hắn hỏi em "xe các ông định đậu ở đâu" .em trả lời "Đậu ngoài lộ" .Hắn nói "Các ông cứ đậu xe yên ở đó không được di chuyển đi đâu hết " Em cũng hơi thắc mắc thằng cha này kì cục thật mịa nó cứ như nó là xếp trực tiếp của mình không bằng nhưng nghĩ lại Đây là vùng của nó nó hiểu hơn mình ,thôi cứ nghe nó vậy.

Các bác biết không y rằng có lý do của cái việc đậu một hàng trên lộ này .Đến lúc trời tối một lúc hắn gọi bọn em ra nói các ông phải di chuyển đoàn xe ngay lập tức không được mở đèn , hắn bố trí từng xe từng xe vào từng nhà trong cái Phum Pốt này .
Em hỏi hắn cái nhà sàn mà hắn bố trí xe vào là nhà ai vậy hắn trả lời qua chuyện "Nhà luc thum Pot đó chú " hắn còn dặn em là đêm có chuyện gì cấm không được lên đạn nhớ nói mấy tay lái xe nhà chú như vậy.
Xong việc hắn mở tiệc chiêu đãi bọn em ở cái hầm tiểu đoàn nói chung là linh đình ,em thấy heo có ,gà có riệu thì phê ....hắn này đúng là bợm thứ thiệt luôn nó mang lên bàn một qủa lựu đạn qủa na đặt lên bàn nghe kịch" Mẹ Thằng nào không say mà trốn tau cho nổ banh xác ,nghe là phê rùi ....Đến 10 đêm giờ đang chén chú chén anh giao lưu bỗng nhe 'Tóc Oành " Bỏ mịa Pốt nó tập kíck bằng cối .Thằng cha d trưởng tắt dèn trong hầm và nói với bọn em " Các ông ngồi yên đó cấm không được lên đạn .Tui thấy có hai anh lên đạn súng rùi đó ..." hai ông này là lái xe đi cùng em .

Mai em viết tiếp !
 
Last edited by a moderator:
Hạng D
25/8/06
1.341
391
83
RE: Ký ức...tập 2.

Hồi đó mấy thằng bạn em ưa bỏ trái M67 bự tổ bố vào cái ly để rót rượu vô uống :D
 
Tập Lái
28/2/08
17
0
0
RE: Ký ức...tập 2.

2 ngày rồi sao chưa có bác Đào Thoát ơi. Đang hồi gay cấn mà [8D][8D]
 
Hạng B2
15/3/07
317
19
0
RE: Ký ức...tập 2.

up 1 phát cho lên nào ! bác ĐÀOTHOÁT hay thật đã mấy mươi năm mà vẫn nhớ các điạ danh . nhưng em nhớ Kông pông thum là điạ bàn mần ăn của bác cờ tướng mà ? :D F ba khiêng hai (302) thì làm ăn chung với bọn em ở Xiêm rệp . Thằng 3 khiêng hai có E hai khiêng một ( E 201 )chuyên phối hợp tác chiến với bọn em mà qủa như đúng như tên gọi trận nào cũng có cảnh hai thằng khiêng 1 thằng . E 201 là trung đoàn cơ động của f 302 nên anh em nhìn rách rưới thương lắm . Tuy nhiên bọn địch rất ngán anh này vì ảnh đánh vận động rất hay và rất hăng . nhiều lần đại đội tụi em bị các E 52 , 55 của pốt bao vây đánh hội đồng với quyết tâm xoá sổ , may mà có anh 201 hoạt động gần đến giải vây . F 302 cũng có E 88 được gọi là con dọp xám rừng miền đông thời chống mỹ . Trung đoàn này cũng được Pốt khá nể sợ vì sự thiện chiến với truyền thống khắc số 88 trên ... ( không nói vì nhạy cảm ):).
Nhắc đến D47 trinh sát MT 479 em nhớ lúc mới sang Xiêm Riệp nằm ở hồ ba rài chờ các đơn vị đến tuyển quân , thấy 1 số anh xanh mét , ốm nhom tới nhìn ngắm từng đứa tân binh và hỏi có đứa nào đá banh hay không ? Bọn em ngạc nhiên ở bên này thì cần đá banh gì ? Các anh bảo nếu đá banh hay thì được rút về MT ăn rồi đá banh thôi. Cả bọn nhau nhau lên xin ghi tên . Sau khi xem giò cẳng các anh chọn được 1 số dẫn đi . Lúc này các anh lính già đang nằm chờ ra quân mới bò lăn ra cười bảo chúng mày bị nó lừa rồi , nó tuyển lính cho trinh sát MT đấy bọn này nó huấn luyện còn tàn khốc gấp mấy lần quân trường , sau khi huấn luyện xong thì tụi mầy cứ xác định 3 năm nghĩa vụ cứ nằm rừng suốt , không thấy mặt trời đâu ! Đang buồn vì không được tuyển đi đá banh nhưng em vẫn bán tín bán nghi . Mãi gần 1 năm sau tình cờ gặp thằng bạn được chọn đợt đó nó mếu máo kể là bị lừa . Sau này nghe nói lại nó hy sinh mùa khô năm 88 khi đang bám 1 cứ địch gần biên giới Thái .
 
Hạng D
7/3/05
1.634
177
63
RE: Ký ức...tập 2.

Bác Haanh nói đúng rùi đó có lẽ nó nằm ở địa phận Xiêm rệp thì đúng hơn .Nó cách Xiêm rệp khảng 3 tiếng chạy ô tô theo tình hình đường xá thời bấy giờ .trên đường về Kong Pong Thum chưa tới cầu con rồng khoảng nửa đường .Ngay ở cái ngã ba đi vào con lộ đất hồi đó có cái xưởng cưa to lắm bọn lái em hay goi chỗ này là ngã ba xưởng cưa cho nó dể nhớ .Đối diện cái xưởng cưa là con lộ này từ xiêm rệp về nó nằm bên trái đường .đi khoảng 20 km theo con lộ đất này là vào đến cái chỗ em kể mà cái d này là d trinh sát của sư 302 chứ không phải của mặt trận 479 đâu bác.

Em kể tiếp cái vụ kia nhé .
Bọn em tòan là lính lái có đánh đấm bao giờ đâu đi đến đâu mà doàn vài xe thế này đều có công binh ,chốt đường ,lính áp tải theo xe bảo vệ hết ,Bọn lái chúng em súng thì cũng AK buộc hai băng đạn bằng dây thun như ai ,lựu đạn cũng thủ vài trái nhưng nói thật có mấy khi sử dụng đến đâu thấy bọn nó bắn kinh qúa cũng hoảng tính chạy ra ngoài coi thế nào rùi có gì còn chuồn .Hình như nắm được tâm lý của mấy thằng em thằng cha d trưởng nói trấn an " Các ông kệ mẹ nó cứ ngồi yên đó nhậu tiếp có gì tôi lo .." .Mà hắn cũng chẳng thèm đứng dậy nữa chỉ có mấy bác đại đội,trung đội lên nhậu cùng thấy còn có bác ra ngoài ngó nghiêng rồi quay vào báo tình hình rùi vào nhậu tiếp .Em cũng nể cái đám này thiệt mình sợ gần chết còn bọn nó thì cứ coi như không .
- Đèn trong hầm thì tắt anh em chỉ hút thuốc và uống riệu mò ,rót riệu cũng mò nốt không biết có thằng nào ăn gian ko nữa cứ đưa đến tay là uống ,bên ngoài thì đạn cối nổ lung tung đạn nhọn réo nghe' séo séo kinh người " Kệ thằng địch nào bắn cứ bắn quân ta thằng nào nhậu cứ nhậu ,em thì sợ nhưng ko đến nỗi tè ra quần đâu nhưng mà théc méc sao cái d này nó không thèm bắn trả 1 phát nào từ lính tới quan.
Nói thật với các bác bọn nó bắn chỉ khoảng 15-20 phút thôi mà em cứ tưởng cỡ vài giờ có lẽ do căng thẳng qúa nên thời gian nó như ngừng lại hay sao ấy .Nó còn ấn tượng cho đến bây giờ vẫn chưa quên được có lẽ đó là sự căng thẳng qúa độ và lần này là lần đầu tiên vừa bị bắn lại vừa nhậu cảm giác nó cứ như thế nào ấy .vừa sợ vừa hy vọng nó không rớt vào cái hầm này .các bác thấy ai có diễm phúc có những khoảng khắc trong cuộc đời như vậy ko?

Chúng nó bắn khoảng 20 phút rùi thôi bắn cũng ồn ào dữ nhưng nó biến đi cũng nhanh bọn em ngồi nhậu tiếp mịa cái qủa na của thằng cha d trưởng nó vẫn nằm ở trên bàn có thằng nào dám chuồn đâu . đến gần sáng thì say mèm .em cũng chẳng biết em say rùi ngủ lúc nào nữa .
Sáng ra đi kiểm tra các bác biết sao ko .Cái chỗ bọn em đậu xe hồi chiều bọn nó bắn banh xành luôn.lỗ đạn cối như cái vũng trâu đầm lỗ chỗ khắp nơi .Còn xe cộ và người ngợm thì không hề hấn gì vô tư luôn .Em hiểu ngay cái đám này nó kinh nghiệm qúa rùi .ban chiều nó cho để một đám xe khơi khơi cho Pot thấy và định vị ,tối một cái là nó đem đi chỗ khác ngay giống như chơi trò ú tìm của trẻ con vậy .Có điều mình théc méc là tại sao nó lại mang vào nhà Pot để trong đó .tay d trưởng gặp em hắn nói ngay " tui đã nói các ông là không có vấn đề gì mà" .Em đem théc méc này hỏi Hắn cười rùi nói "Thế các ông có dám ra lệnh bắn vào nhà ,vào bố mẹ anh em nhà ông ko vậy ?" mịa nó bố thằng nào dám hả bác....đúng là chí lý
Hắn còn nói cho em biết là tại sao không cho bọn em lên đạn ,hắn sợ bọn em mà hoảng bắn lung tung sẽ làm lộ vị trí ,hắn nói không phải là hắn sợ địch nhưng thấy không cần thiết thì không được bắn chỉ bắn khi nào thực sự cần thiết và hiệu qủa phải xác định trước chứ cứ bắn lung tung là toi sớm đó là nguyên tắc gì gì đó của trinh sát ....em quên luôn sau đó rùi . Nhưng điều em học đuợc là sự" lì " của các bác này.đáng nể thật xin tôn các trinh sát ,bộ binh các bác làm sư phụ...

Ừ mà hôm rùi em tình cờ gặp một cô bé là khách hàng của công ty nói tới nói lui thì ra là con của một bác ở cái tiểu đoàn này đi năm 79 hy sinh năm 83 nhà ở hoc môn ,mộ bị thất lạc hơn 20 năn chưa tìm ra .Thấy cũng tội Em nhờ mấy bác còn trong quân ngũ hỏi lung tung cuối cùng cũng tìm được trước tết .Gia đình người ta mừng qúa chừng làm em cũng vui lây .Thì ra Lâu lâu mình cũng làm được một việc tốt mang lại niềm vui cho nguời khác ....
- Hôm nào ofline em gọi cô bé ra cũng nhiều chiện hay lắm đó.

Chuyện em kể chỉ là những gì luợm lặt còn nhớ đến giờ với lại em ko có khiếu viết văn thành ra chuyện chắc cũng sèm sèm thôi .Kể lại cho vui !
 
Hạng F
2/4/07
6.178
406
83
RE: Ký ức...tập 2.

Chuyện của các bác kể đều rất hay và sinh động. Mình có 1 cậu em,em út bà xã mình. Thời đó cũng sang tận Pnông- pênh,sau về an toàn,lấy vợ đẻ con,nếp tẻ đủ cả.... Hồi đó cậu ta hay kể :rau muống ở thủ đô Khơme không ai ăn, bộ đội VN sang cắt thoải mái. Ai ngờ bom đạn không chết, mà lại "hy sinh" vì tai nạn giao thông tại SG...[&o]!
 
Hạng F
26/6/07
5.369
76
38
OS ... 5-YEAR BIRTHDAY
RE: Ký ức...tập 2.

Chuyện kể của các bác DAOTHOAT và haanh hay quá ! Cảm động lắm .

@Daothoat : Hy vọng kỳ tới em được hàn huyên với bác trên Đảo Ó - hồ Trị An và làm vài ly , nhớ chuyện nhậu xưa của bác . Nhậu mà hồi hộp ... mún ... quăng ly hay thiệt !
Kỳ này có ông Xe Pháo Ngựa nữa , hai bác tha hồ hàn huyên ôn kỷ niệm xưa nhé :D