30/7/08
1.162
7
38
He he em cứ tưởng ngày nay, ngày mai lão Tà trên đường đua về SG nên tranh thủ lúc lão không lên mạng xả hết ấm ức của 5 đứa lũ chúng em. Ai dè lão vừa đua vừa online. Choáng ... :D
033102bebe_1_prv.gif


@ Dongta: Tội bác còn nhiều lắm. Bác cứ ...

Bình tĩnh, tự tin đừng cay cú
Âm thầm chịu đựng, trả thù sau ... bác hỉ
 
30/7/08
1.162
7
38
Dù lão Tà có doạ dẫm thì em cũng phải xả hết "tội lỗi "của lão ra để bà con sau này khỏi trách em "biết mà không nói". Cái lão này đi đâu cũng ôm khư khư tiêu với kiếm, "mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây, để tâm hồn treo ngược cành cây" thế này mà đứng ra làm tour thì lũ chúng em nguyên vẹn về được đến nhà cũng còn có phước lắm lắm.

Rồi tụi em cũng được lão đưa đến một cái quán nhỏ ven đường. Nhìn từ phía ngoài quán không có gì đặc biệt, nhưng qua 1 dẫy nhà đi vào đến sân trong là mở ra cả một không gian thoáng đãng, mênh mông của 1 đầm nước. Cũng đã gần trưa, cái nóng bốc lên từ mặt đường càng làm cho bầu không khí thêm oi ả. Nhưng ngồi sát bờ đầm duới tán lá của một cây bàng khá lớn nên những cơn gió từ ngoài đường thổi vào dường như bớt nóng hơn, rồi ngày càng dịu lại theo làn hơi nước dâng lên từ mặt đầm. Cái dạ dạy trống rỗng đã làm cho lũ chúng em chẳng còn hơi sức đâu mà nhìn ngó đến xung quanh. Mọi người nói chuyện, trêu đùa nhau trong lúc đợi bữa sáng muộn màng. Chẳng ai để ý đến lão Tà chốc chốc lại phóng tầm mắt xa xăm và nhìn một cách vô vọng ra mặt nước mênh mang ngoài kia.

Cái tâm hồn ăn uống của lũ chúng em chắc làm tê tái lòng Tà của lão lắm, rồi cuối cùng không kiềm chế được nỗi ấm ức lão phải thốt lên "Đây là cái bến Tầm dương của em đấy". Lũ chúng em lúc ấy như chợt tỉnh, nhất loạt quay lại nhìn ra bờ đầm. Thì ra cái bến Tầm dương của lão đây. Cái bến tốn biết bao thời gian lao động nghệ thuật của lão, tốn biết bao lời bình lay động tâm can của Mạc lão đại tiên sinh. Và cũng nhờ những bức ảnh về cái bến Tầm dương này mà em biết đến một lão có tên gọi là Tà.

Thôi thế là một lần nữa lại làm cho cảm xúc của lão rơi đánh rộp ngay trên cái chốn mà cái tên của nó đã lẫy lừng trong chốn giang hồ.

Thế mới biết cái câu "con đường tình yêu đi qua dạ dày" nghĩa nó cũng rộng quá các bác nhỉ. Cái bụng mà đói thì chẳng yêu nổi dù là con người hay vẻ đẹp của thiên nhiên diễm lệ nhường kia :D.
 
Last edited by a moderator:
Hạng D
8/9/08
1.827
63.981
113
TP. Hồ Chí Minh
Xin quý vị thông cảm, do đường truyền hình ảnh từ vệ tinh của chúng tôi đang trong bị trục trặc vì kỹ thuật viên bị ... đói bụng, nên chưa có hình ảnh của chuyến đi ... "bão táp" này. Chúng tôi sẽ cố gắng phục vụ các bạn trong thời gian sớm nhất.:D

@BBA và Lão Tà : Biết đến bao giờ em mới được "rỗi hơi biết bơi" như các bác nhỉ...:(
 
O.S.P.D
29/8/08
1.398
28
38
DAO HOA DAO
www.vnexpress.net
BB.Aquarius nói:
Dù lão Tà có doạ dẫm thì em cũng phải xả hết "tội lỗi "của lão ra để bà con sau này khỏi trách em "biết mà không nói". Cái lão này đi đâu cũng ôm khư khư tiêu với kiếm, "mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây, để tâm hồn treo ngược cành cây" thế này mà đứng ra làm tour thì lũ chúng em có cháo để ăn cũng còn có phước lắm lắm.

Rồi tụi em cũng được lão đưa đến một cái quán nhỏ ven đường. Nhìn từ phía ngoài quán không có gì đặc biệt, nhưng qua 1 dẫy nhà đi vào đến sân trong là mở ra một không gian thoáng đãng, mênh mông của 1 đầm nước. Cũng đã gần trưa, cái nóng bốc lên từ mặt đường càng làm cho bầu không khí thêm oi ả. Nhưng ngồi sát bờ đầm duới tán lá của một cây bàng khá lớn những cơn gió từ ngoài đường thổi vào dường như bớt nóng hơn, rồi càng ngày càng dịu lại theo làn hơi nước dâng lên từ mặt đầm. Cái dạ dạy trống rỗng đã làm cho lũ chúng em chẳng còn hơi sức đâu mà nhìn ngó đến xung quanh. Mọi người nói chuyện, trêu đùa nhau trong lúc đợi bữa sáng muộn màng. Chẳng ai để ý đến lão Tà chốc chốc lại phóng tầm mắt xa xăm nhìn ra mặt nước mênh mang ngoài kia.

Cái tâm hồn ăn uống của lũ chúng em chắc làm tê tái lòng Tà của lão lắm, rồi cuối cùng không kiềm chế được nỗi ấm ức lão phải thốt lên "Đây là cái bến Tầm dương của em đấy". Lũ chúng em lúc ấy như chợt tỉnh, nhất loạt quay lại nhìn ra bờ đầm. Thì ra cái bến Tầm dương của lão đây. Cái bến tốn biết bao thời gian lao động nghệ thuật của lão, tốn biết bao lời bình lay động tâm can của Mạc lão đại tiên sinh. Và cũng nhờ những bức ảnh về cái bến Tầm dương này mà em biết đến một lão có tên gọi là Tà.

Thôi thế là một lần nữa lại làm cho cảm xúc của lão rơi đánh rộp ngay trên cái chốn mà cái tên đã lẫy lừng giang hồ của lão.

Thế mới biết cái câu "con đường tình yêu đi qua dạ dày" nghĩa nó cũng rộng quá các bác nhỉ. Cái bụng mà đói thì chẳng yêu nổi dù là con người hay vẻ đẹp của thiên nhiên diễm lệ.

Chà chà ! Em thì em vẫn có hình nhé ...chứ không như ai kia chỉ lo "lao động nghệ thuật" sau cái bao tử đâu
Lang thang ở Huế những ngày mưa
:D

Bến Tầm Dương nhìn từ cái quán bên đường đó đây Lão Mạc ơi :


Lang thang ở Huế những ngày mưa



Lang thang ở Huế những ngày mưa



Lang thang ở Huế những ngày mưa



Bọn em ngồi dưới tán lá Bàng này :


Lang thang ở Huế những ngày mưa



Lang thang ở Huế những ngày mưa



Thế là có tý tín hiệu từ vệ tinh rồi đấy Lão Mạc nhé
Lang thang ở Huế những ngày mưa
Lão vừa ý chưa ? À mà em nghe Tây đồn là Lão cũng vừa lang thang 1 chuyến về thì phải :D
 
Last edited by a moderator:
30/7/08
1.162
7
38
Mạc lão đại tiên sinh mới trưa còn gặp ở HN mà đã cân đẩu vân về tới SG, lại còn kịp offline với cái Monitor 17” cách đây những 2 giờ đồng hồ, lại thêm cái lão Tà vừa đua vừa online nữa chứ. Hai lão quả là thân thủ phi phàm.
 
Hạng D
14/9/08
2.043
33
38
53
BB.Aquarius nói:
Dù lão Tà có doạ dẫm thì em cũng phải xả hết "tội lỗi "của lão ra để bà con sau này khỏi trách em "biết mà không nói". Cái lão này đi đâu cũng ôm khư khư tiêu với kiếm, "mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây, để tâm hồn treo ngược cành cây" thế này mà đứng ra làm tour thì lũ chúng em nguyên vẹn về được đến nhà cũng còn có phước lắm lắm.

Rồi tụi em cũng được lão đưa đến một cái quán nhỏ ven đường. Nhìn từ phía ngoài quán không có gì đặc biệt, nhưng qua 1 dẫy nhà đi vào đến sân trong là mở ra cả một không gian thoáng đãng, mênh mông của 1 đầm nước. Cũng đã gần trưa, cái nóng bốc lên từ mặt đường càng làm cho bầu không khí thêm oi ả. Nhưng ngồi sát bờ đầm duới tán lá của một cây bàng khá lớn nên những cơn gió từ ngoài đường thổi vào dường như bớt nóng hơn, rồi ngày càng dịu lại theo làn hơi nước dâng lên từ mặt đầm. Cái dạ dạy trống rỗng đã làm cho lũ chúng em chẳng còn hơi sức đâu mà nhìn ngó đến xung quanh. Mọi người nói chuyện, trêu đùa nhau trong lúc đợi bữa sáng muộn màng. Chẳng ai để ý đến lão Tà chốc chốc lại phóng tầm mắt xa xăm và nhìn một cách vô vọng ra mặt nước mênh mang ngoài kia.

Cái tâm hồn ăn uống của lũ chúng em chắc làm tê tái lòng Tà của lão lắm, rồi cuối cùng không kiềm chế được nỗi ấm ức lão phải thốt lên "Đây là cái bến Tầm dương của em đấy". Lũ chúng em lúc ấy như chợt tỉnh, nhất loạt quay lại nhìn ra bờ đầm. Thì ra cái bến Tầm dương của lão đây. Cái bến tốn biết bao thời gian lao động nghệ thuật của lão, tốn biết bao lời bình lay động tâm can của Mạc lão đại tiên sinh. Và cũng nhờ những bức ảnh về cái bến Tầm dương này mà em biết đến một lão có tên gọi là Tà.

Thôi thế là một lần nữa lại làm cho cảm xúc của lão rơi đánh rộp ngay trên cái chốn mà cái tên của nó đã lẫy lừng trong chốn giang hồ.

Thế mới biết cái câu "con đường tình yêu đi qua dạ dày" nghĩa nó cũng rộng quá các bác nhỉ. Cái bụng mà đói thì chẳng yêu nổi dù là con người hay vẻ đẹp của thiên nhiên diễm lệ nhường kia :D.

Hổm rày trên ao hồ vắng tanh... thì ra các cao thủ tụ tập lại chốn này!
Không biết cái xứ Huế có gì cuốn hút mà lão Tà và mọi người cứ 'lảng vảng' thế nhỉ?
Tội lão Tà thì kể sao cho xiết, nhưng si nghĩ lại thì cũng thấy tội nghiệp lão quá đi...
Vì quá hăm hở đưa 'tri âm tri kỷ' về thăm chốn ẩn dật của Lão mà lão quên béng chuyện ăn ở.... làm tao nhân mặc khách mất tiêu cái nhã hứng thưởng ngoạn.
Cái bến Tầm dương chỉ đẹp khi chiều về...Lão lôi mọi người ra đó chi giữa trưa hè miền Trung hầm hập gió Lào???
Có lẽ lão muốn cho du khách thưởng ngoạn cái khắc khổ của khúc ruột miền Trung của lũ chúng mình chăng mà hết cho người ta thưởng lãm cảnh mưa dầm 'thúi đất' đến cái nắng cháy da... ( em về SG cả nửa tháng nay còn chưa nhả nắng).

Thôi thì cũng cúi đầu vòng tay cùng lão Tà mà xin tạ tội với chưởng môn phái Tiêu Dao....
Tiên trách kỷ hậu trách nhân!

Chẳng qua chưởng môn kết giao với lũ sâu sắc....XẤU này mà ra nông nỗi ấy thôi!!!!

PS: chưởng môn xem lại cái đồng hồ trong võ khí D300 của người xem sao? giữa trưa hè mà Đại ngu lại thấy hơn 6h chiều....
 
Hạng D
14/9/08
2.043
33
38
53
dongtahdsu nói:
BB.Aquarius nói:
Dù lão Tà có doạ dẫm thì em cũng phải xả hết "tội lỗi "của lão ra để bà con sau này khỏi trách em "biết mà không nói". Cái lão này đi đâu cũng ôm khư khư tiêu với kiếm, "mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây, để tâm hồn treo ngược cành cây" thế này mà đứng ra làm tour thì lũ chúng em có cháo để ăn cũng còn có phước lắm lắm.

Rồi tụi em cũng được lão đưa đến một cái quán nhỏ ven đường. Nhìn từ phía ngoài quán không có gì đặc biệt, nhưng qua 1 dẫy nhà đi vào đến sân trong là mở ra một không gian thoáng đãng, mênh mông của 1 đầm nước. Cũng đã gần trưa, cái nóng bốc lên từ mặt đường càng làm cho bầu không khí thêm oi ả. Nhưng ngồi sát bờ đầm duới tán lá của một cây bàng khá lớn những cơn gió từ ngoài đường thổi vào dường như bớt nóng hơn, rồi càng ngày càng dịu lại theo làn hơi nước dâng lên từ mặt đầm. Cái dạ dạy trống rỗng đã làm cho lũ chúng em chẳng còn hơi sức đâu mà nhìn ngó đến xung quanh. Mọi người nói chuyện, trêu đùa nhau trong lúc đợi bữa sáng muộn màng. Chẳng ai để ý đến lão Tà chốc chốc lại phóng tầm mắt xa xăm nhìn ra mặt nước mênh mang ngoài kia.

Cái tâm hồn ăn uống của lũ chúng em chắc làm tê tái lòng Tà của lão lắm, rồi cuối cùng không kiềm chế được nỗi ấm ức lão phải thốt lên "Đây là cái bến Tầm dương của em đấy". Lũ chúng em lúc ấy như chợt tỉnh, nhất loạt quay lại nhìn ra bờ đầm. Thì ra cái bến Tầm dương của lão đây. Cái bến tốn biết bao thời gian lao động nghệ thuật của lão, tốn biết bao lời bình lay động tâm can của Mạc lão đại tiên sinh. Và cũng nhờ những bức ảnh về cái bến Tầm dương này mà em biết đến một lão có tên gọi là Tà.

Thôi thế là một lần nữa lại làm cho cảm xúc của lão rơi đánh rộp ngay trên cái chốn mà cái tên đã lẫy lừng giang hồ của lão.

Thế mới biết cái câu "con đường tình yêu đi qua dạ dày" nghĩa nó cũng rộng quá các bác nhỉ. Cái bụng mà đói thì chẳng yêu nổi dù là con người hay vẻ đẹp của thiên nhiên diễm lệ.

Chà chà ! Em thì em vẫn có hình nhé ...chứ không như ai kia chỉ lo "lao động nghệ thuật" sau cái bao tử đâu
Lang thang ở Huế những ngày mưa
:D

Bến Tầm Dương nhìn từ cái quán bên đường đó đây Lão Mạc ơi :


Lang thang ở Huế những ngày mưa



Lang thang ở Huế những ngày mưa



Lang thang ở Huế những ngày mưa



Bọn em ngồi dưới tán lá Bàng này :


Lang thang ở Huế những ngày mưa



Lang thang ở Huế những ngày mưa



Thế là có tý tín hiệu từ vệ tinh rồi đấy Lão Mạc nhé
Lang thang ở Huế những ngày mưa
Lão vừa ý chưa ? À mà em nghe Tây đồn là Lão cũng vừa lang thang 1 chuyến về thì phải :D

Trình bắn phá của Lão khá lên rồi đó nha!
Từ ISO 1600 nay hạ xuống còn có ISO 900 thôi!!!
Lang thang ở Huế những ngày mưa

Mà công nhận bến Tầm Dương mọi khi u buồn đến não lòng sao bửa nay sáng bừng như 'Xuân dìa' dzậy Lão????
Lang thang ở Huế những ngày mưa
Lang thang ở Huế những ngày mưa


PS: đang chờ lão dzìa gấp đặng có tiểu nữ Hoàng Lan đang đứng ngoài cổng chờ yết kiến lão ạ.
 
30/7/08
1.162
7
38
DAI NGU nói:
Hổm rày trên ao hồ vắng tanh... thì ra các cao thủ tụ tập lại chốn này!
Không biết cái xứ Huế có gì cuốn hút mà lão Tà và mọi người cứ 'lảng vảng' thế nhỉ?
Tội lão Tà thì kể sao cho xiết, nhưng si nghĩ lại thì cũng thấy tội nghiệp lão quá đi...
Vì quá hăm hở đưa 'tri âm tri kỷ' về thăm chốn ẩn dật của Lão mà lão quên béng chuyện ăn ở.... làm tao nhân mặc khách mất tiêu cái nhã hứng thưởng ngoạn.
Cái bến Tầm dương chỉ đẹp khi chiều về...Lão lôi mọi người ra đó chi giữa trưa hè miền Trung hầm hập gió Lào???
Có lẽ lão muốn cho du khách thưởng ngoạn cái khắc khổ của khúc ruột miền Trung của lũ chúng mình chăng mà hết cho người ta thưởng lãm cảnh mưa dầm 'thúi đất' đến cái nắng cháy da... ( em về SG cả nửa tháng nay còn chưa nhả nắng).

Thôi thì cũng cúi đầu vòng tay cùng lão Tà mà xin tạ tội với chưởng môn phái Tiêu Dao....
Tiên trách kỷ hậu trách nhân!

Chẳng qua chưởng môn kết giao với lũ sâu sắc....XẤU này mà ra nông nỗi ấy thôi!!!!

Bác nói thế này làm em tổn thọ mất bác ơi. Cái lỗi to đùng của em ở cái thread bên kia còn chưa tạ được với bác mà.

DAI NGU nói:
PS: chưởng môn xem lại cái đồng hồ trong võ khí D300 của người xem sao? giữa trưa hè mà Đại ngu lại thấy hơn 6h chiều....

Chân dung cái lão dẫn tour ấy không phải em chụp đâu bác. Nó ở trong cái D300 của một bác khác cùng đoàn. Chứ cái mặt lão Tà Tà vậy em chĩa máy vô làm chi. Mà đúng là nó chụp lúc chiều đó bác
 
30/7/08
1.162
7
38
Giờ em mới post ảnh đây các bác


Những con đường ở Lăng cô dẫn lũ chúng em đi lang thang

Lang thang ở Huế những ngày mưa


Cỏ dại ven đường. Cái màu tím nhỏ nhoi sao mà da diết thế

Lang thang ở Huế những ngày mưa


Cây vẫn xanh, vẫn tràn đầy nhựa sống. Dù cái nắng, cái gió vẫn khắc nghiệt lắm trên vùng cát trắng này

Lang thang ở Huế những ngày mưa


Cái cảnh này làm em nhớ đến mấy câu "Vết chân tròn, vẫn đi về, trên con đường mòn cát trắng quê tôi". (Mà sao em chụp cát nó chẳng ra màu trắng vậy ta :()

Lang thang ở Huế những ngày mưa


Trời đang giữa trưa mà mấy lão này cứ say sưa bắn phá

Lang thang ở Huế những ngày mưa


Bắn cảnh chán rồi quay ra bắn nhau

Lang thang ở Huế những ngày mưa


Tay máy thứ 3 trong đoàn, bác SantafeCLX

Lang thang ở Huế những ngày mưa
 
Last edited by a moderator:
30/7/08
1.162
7
38
Biển vẫn thấy mình dài rộng thế

Lang thang ở Huế những ngày mưa


Xa cánh buồm một chút đã cô đơn

Lang thang ở Huế những ngày mưa


Lại cồn cát nối tiếp những cồn cát

Lang thang ở Huế những ngày mưa


Có mẫu đây rồi. Mà 2 lão đang làm gì vậy ta

Lang thang ở Huế những ngày mưa