PhD confirmed
Hạng F
14/9/09
9.794
1.085
113
55
toyZace nói:
miumiusg nói:
PhD nói:
phần nhiều là xót ruột cho túi tiền của vợ khi đi chợ :D

Một nửa thế giới , về phía chúng em, yêu nhất cái ý nghĩ này hơn cả mọi hoa hồng, nhất là trong thời hoa hồng cũng phải chạy theo vàng.
Tại ổng sợ bà cả đòi đưa thêm đó mợ ơi.
24.gif

Lão hàng xóm này làm lộ bài em hết rồi, tháng này em không có xèng trả cà phê đó nha.
 
Hạng F
18/5/10
5.627
1.141
113
Bình Dương
POLTS nói:
Ôi giá dzàng!!! nó làm em bùn quá đi
20.gif
20.gif
20.gif
Bữa đừng lấy búa bữa mấy góc thì đâu có bùn phải hem? thôi, lúc bán lời là được rồi, trời cho nhiu hưởng nhiu đi, bùn chi mau già Pôn ơi.
 
Hạng F
1/5/09
6.754
1.126
113
Polts Vietnam - Tp HCM
Tiger mom nói:
POLTS nói:
Ôi giá dzàng!!! nó làm em bùn quá đi
20.gif
20.gif
20.gif
Bữa đừng lấy búa bữa mấy góc thì đâu có bùn phải hem? thôi, lúc bán lời là được rồi, trời cho nhiu hưởng nhiu đi, bùn chi mau già Pôn ơi.
Mần ăn khó kẹt quá mới phải bửa ra đó mợ ui, vừa bửa xong là nó lên ầm ầm mất đơn mất kép lun hic... thật là xui quá đi thôi chắc nó đợi em mua lại để trả nợ xong nó sẽ xuống cho coi..... lần nào cũng dzị :mad:
Mợ xây shop chưa? sao hum qua em chạy ngang để ý không thấy chỗ nào xây vậy??
 
Hạng F
18/5/10
5.627
1.141
113
Bình Dương
Khởi công hôm thứ 2 bác ạ, lúc đầu do giới hạn hành lang đường bộ lớn quá nên em dự xây 1 trệt, 1 lửng, 1 lầu, vô tình sao lúc chuẩn bị xây thì được thông báo là giới hạn mới cho đường nội thị là 30m, sướng tê người thế là quất luôn 1 trệt, 1 lửng 2 lầu, tổng diện tích hơn 500m2, wao vượt lên trên 2T rùi, tham lam, sân si chi rồi bi chừ ...khổ.
 
Hạng C
26/4/10
556
1
18
saigon
Tiger mom nói:
Khởi công hôm thứ 2 bác ạ, lúc đầu do giới hạn hành lang đường bộ lớn quá nên em dự xây 1 trệt, 1 lửng, 1 lầu, vô tình sao lúc chuẩn bị xây thì được thông báo là giới hạn mới cho đường nội thị là 30m, sướng tê người thế là quất luôn 1 trệt, 1 lửng 2 lầu, tổng diện tích hơn 500m2, wao vượt lên trên 2T rùi, tham lam, sân si chi rồi bi chừ ...khổ.

giấy phép xây dựng thì sao Bác ? sao hoàn công dc?
 
Hạng F
18/5/10
5.627
1.141
113
Bình Dương
3down7up nói:
Tiger mom nói:
Khởi công hôm thứ 2 bác ạ, lúc đầu do giới hạn hành lang đường bộ lớn quá nên em dự xây 1 trệt, 1 lửng, 1 lầu, vô tình sao lúc chuẩn bị xây thì được thông báo là giới hạn mới cho đường nội thị là 30m, sướng tê người thế là quất luôn 1 trệt, 1 lửng 2 lầu, tổng diện tích hơn 500m2, wao vượt lên trên 2T rùi, tham lam, sân si chi rồi bi chừ ...khổ.

giấy phép xây dựng thì sao Bác ? sao hoàn công dc?
Hoàn tất rồi bác ạ, em sửa nhà trên nền cũ chứ không xây mới.
 
Chi Hội Phó XNL
30/10/09
5.093
1.087
113
saigon
Mong nhà mo cop vươn lên nhanh và đẹp. Mong mợ nó mãi lung linh toả sáng như ... "long den" (hahaha), để cả xóm được sáng cùng!!!!
 
PhD confirmed
Hạng F
14/9/09
9.794
1.085
113
55
Ai chứ chứ xây hang cọp thì mấy bác hay "theo vết xe ben" chở vật liệu đố dám bén mảng :D
 
Chi Hội Phó XNL
30/10/09
5.093
1.087
113
saigon
lang thang qua hộI BIM, chôm được cái này hay quá, đem về chia xẻ cùng xóm. Hay nhất có lẽ là giữa thời người ta chỉ toàn nói đến vàng, thì ở đây lại khẳng định cái mong manh vô tội và luôn có lỗi của lòng người.
Lòng Người là GIẤY ...

Là giấy nhưng sao người ta cứ nghĩ là vàng để đem đi thử lửa? Đến lúc cháy mất rồi lại thất vọng lòng dạ bạc đen? Sao ta không hiểu rằng, bởi là giấy, nên cái cần và nên làm là chúng ta phải nâng niu, giữ gìn cho nhau để tránh khỏi nắng mưa của cuộc đời?
Tôi muốn được kể một câu chuyện:
Chuyện xưa kể rằng, có một đạo sĩ nổi tiếng thần thông, trong một lần ngao du sơn thuỷ, thấy một phụ nữ đang quỳ bên một ngôi mộ mới, vừa khóc vừa quạt. Lấy làm lạ, đạo sĩ đến hỏi sự tình. Mới hay rằng, người dưới mộ là người chồng vừa khuất của thiếu phụ.
Ngán thay, người ấy trước khi chết có trăn trối lại rằng đến khi mộ khô thì người vợ trẻ hãy tái giá. Người thiếu phụ vì thế mới ở đây, quạt cho mộ nhanh khô. Người đạo sĩ động lòng, mới hoá phép giúp cho thiếu phụ, ngôi mộ thoắt cái đã khô như những ngôi mộ cũ. Người thiếu phụ vui vẻ cảm ơn đạo sĩ để về nhà, nơi người tình mới của mình mong đợi.
Người đạo sĩ về nhà, đem chuyện kể với vợ của mình. Vợ của đạo sĩ chê cười người đàn bà kia thật bạc tình. Được một thời gian, bỗng dưng người đạo sĩ mắc phải bạo bệnh, liệt giường và tạ thế. Trước khi nhắm mắt mới trăng trối lại rằng hãy giữ quan tài đủ bảy bảy bốn chín ngày rồi hãy an táng. Người vợ khóc vâng lời.
Một ngày kia, có một người xưng là học trò đến xin ở lại chịu tang người đạo sĩ. Dung mạo người học trò thật khôi ngô tuấn tú. Thế rồi, chỉ ba ngày sau, người vợ đạo sĩ đã ăn nằm với người học trò. Được bảy ngày sau, người học trò lăn ra ốm. Bệnh ngày một nặng. Mới nói với người vợ đạo sĩ rằng, ta mắc phải bạo bệnh, chỉ có ăn óc người mới khỏi được. Người vợ liền lấy vồ, bật nắp quan tài định đập vỡ đầu xác chết để lấy óc cho nhân tình ăn.
Nào ngờ, vừa bật nắp quan tài thì vị đạo sĩ tỉnh lại. Người thiếu phụ quay lại thì chàng trai trẻ đã biến mất tự khi nào. Mới hay, đó là do phép thuật phân thân của người đạo sĩ cao tay. Người vợ xấu hổ quá, mới tự tử mà chết.
Người đạo sĩ đó là Trang Chu (còn gọi là Trang Tử), cũng là một hiền triết của phương Đông chúng ta. Câu chuyện đó, câu chuyện "vợ thầy Trang Chu" lưu truyền gần hai nghìn năm để chê cười cái gọi là "lòng dạ đàn bà".

Ngày nay, lại có chuyện anh đảng viên nọ sau khi "hoàn thành kế hoạch" (hai con), mới giấu vợ đi đình sản. Người vợ thì lại muốn sinh thêm con cho vui cửa vui nhà nên "tích cực cố gắng" mà mãi không thấy "kết quả". Người chồng vẫn giấu vợ, thậm chí bởi vì cái khoản đình sản kia không ảnh hưởng đến khả năng đàn ông của anh, nên anh lại còn làm ra vẻ hăng hái "phụ giúp" vợ mình.
Thế rồi, một hôm người vợ vui vẻ thông báo những "nỗ lực cố gắng" của hai vợ chồng đã có "kết quả tốt đẹp", cô đã có thai ba tháng. Choáng váng, nhưng người chồng giấu đi để đi "kiểm định lại". Kết quả biểu đồ của anh là 0%. Cuộc tiểu phẫu đình sản đã thành công tốt đẹp.

Ấy, cái câu chuyện thời nay cũng đang nói đến cái lòng dạ con người... Lại có người lấy email giả, để chính mình chat và "thử lòng" người chồng mà mình hết mực thương yêu. Để đến khi anh ta trở nên lạnh nhạt tình cảm vì cho rằng người vợ thiếu tin tưởng tình yêu của mình. Rồi lấy bạn gái của mình để thử chồng, và rước đau khổ vào mình khi người chồng chẳng "trước sau như một".
Còn bao nhiêu câu chuyện trớ trêu nữa mới đủ để chúng ta hiểu rằng, lòng người ta là giấy, chứ nào đâu phải vàng đá... Vì là giấy, nên sao ta cứ nghĩ là vàng để đem đi thử lửa? Đến lúc cháy mất rồi lại thất vọng lòng dạ bạc đen? Sao ta không hiểu rằng, bởi là giấy, nên cái cần và nên làm là chúng ta phải nâng niu, giữ gìn cho nhau để tránh khỏi nắng mưa của cuộc đời?

Sao ta không hiểu rằng, bởi là giấy nên đẹp xấu là do ta vẽ nên, tốt lành là do ta viết nên mà thù hận cũng là ta đặt bút. Sao ta không viết lời hay, vẽ lấy bức tranh yên bình để xây dựng, gìn giữ cái hạnh phúc mong manh của gia đình?

Tôi chẳng cho cách làm của thầy Trang Chu là hay, tôi chẳng cho người đảng viên kia là không có lỗi. Tôi cũng chẳng ủng hộ việc thử lòng của các chị thời nay với email và các phương tiện khác. Thời gian thì trôi đi, nhưng lòng người thì vẫn vậy thôi, vẫn là giấy. Mà đá cũng mòn, vàng cũng phai, huống hồ là giấy...
Người ta, cùng là một người, sao có lúc nhân từ đáng yêu, lại có lúc cay nghiệt thế? Ấy bởi ai cũng có hai mặt tốt xấu trắng đen lẫn lộn.

Là những người thề non hẹn biển với nhau, cam kết gắn bó với nhau để xây dựng tổ ấm của mình, tôi thiết nghĩ việc nên làm là mang cái mặt tốt ra để đối đãi với nhau. Lấy mặt trắng mà đối đãi với nhau (phu phụ tương kính như tân - vợ chồng kính nhau như khi còn mới). Đó mới là cái kế vạn toàn. Chứ nếu cứ mang cái mặt trái để đối đãi với nhau, mang cái xấu để dành cho nhau, như thế thì đồng sàng mà dị mộng, người hiền lành mà đối xử với nhau như trộm cướp. Cái đó gần với sự tan vỡ lắm.

Ai ơi, nếu còn thương nhau, chớ có thử lòng nhau. Và hãy hiểu, lòng con người là giấy. Ai không động lòng trước một cử chỉ ân cần? Ai vô cảm bởi một lời khen? Ai vắng nhau lâu ngày mà không hề ham muốn? Chẳng phải lòng mình cũng vậy ư?
Vậy nên, nâng niu bao nhiêu vẫn chưa đủ. Một chút nghi kỵ đã là thừa.
(From : L.M.T, vnexpress)
<bài viết được chỉnh sửa bởi PeLun vào lúc 09 07 2010 08:38:37>
 
Hạng F
18/5/10
5.627
1.141
113
Bình Dương
Lúc rảnh quá em cứ luôn trăn trở, vì sao các bác các mợ cứ ùn ùn kéo nhau vào xóm, rồi lại lẳng lặng rủ nhau ra đi? Ừa thì theo qui luật diễn đàn ảo vậy, nhưng không lẽ đến rồi đi mà chẳng vấn vương gì sao nhỉ? mà sao bao lần em toan tính ra đi mà lại hổng có đi được? (các mợ đừng nói em mê 888 với cha nụi Phở, cha nụi Pôn nha, em ói chết à -<span style=""color: #ccffcc;""> mà cũng dám lém á</span>
21.gif
) Và khi chuẩn bị một chuyến off xa thì bạn bè bốn phương ùn ùn kéo về, rồi sau đó lại ùn ùn kéo đi mà chả thèm nói một lời tạm biệt như lúc vào chào hỏi để em chạy ra "véo càm", si nghĩ, tại sao? tại sao? vì sao?... nghĩ đã đời lại thôi, bởi zì...chỉ có mình quởn quá, tình cảm quá, ừa thì quen cái nếp nhà quê nên nó tình củm thía, không biết cái xóm lá này có cái gì mà mình lại ở lại lâu thế, nhìn tới nhìn lui toàn mí khứa lão zừa zà như trái cà, zừa xấu như trái dưa hấu mà sao ngày nào cũng chạy ra chạy vào dòm dòm, gõ gõ rồi đi ra, cho dù bận túi bụi, một tay khèo mí cọng mì gói húp cái rột, còn tay kia gõ gõ để đốt nhà mí lão, có bữa sặc mún lòi cọng mì trên mũi vì cái còm men nào đó, zị mừ thấy zui trong dạ, lấy được tí hứng khởi lao đầu ra đường giữa trưa hè oi ả, sau một ngày dầm mưa dãi nắng, lại chui cái đầu vào máy kiếm kiếm bóng dáng mí mợ, xem hum nay có mợ nào ra vào xóm nhắc mình không, rồi lại tiu ngỉu đi ra, haizzz, mình tưởng có mình mình bận bịu, ai dè mình còn quởn hơn các mợ nhìu, vào room mà thấy mợ nào online tự dưng zui như thấy người thân ở xa mới zìa, chạy vào chào hỏi nhưng các mợ không thấy mình đi ra mất mà chả thèm đá lông nheo cái nào, lại bùn...cay cay mắt và nghe trong lòng trống vắng như bị tương tư ấy, nhìn lại mình... ngớ ngẫn thật
bash.gif