Re:Mỗi ngày một chuyện

Em đang tính bán thêm thực phẩm chay và phụ liệu chay,thực phẩm dinh dưỡng Ohsawa. Các bác các mợ cho em ý kiến với. Vì hiện tại CC em chưa có ai hay cửa hàng nào bán về những thứ đó hết nên em muốn làm.
 
Hạng F
10/11/07
5.229
405
83
Re:Mỗi ngày một chuyện

Hôm nay có tin làng Lai xá HN được công nhận là làng nghề HN với nghề nhiếp ảnh ,cụ tổ nghề là Cụ Khánh, nhiều thông tin thật thú vị
hy vọng nhân dịp này bác Hcivic sẽ cho chúng ta xem một bộ sưu tập nho nhỏ... nhưng thật đã của bác ấy!

quachbao nói:
Em đang tính bán thêm thực phẩm chay và phụ liệu chay,thực phẩm dinh dưỡng Ohsawa. Các bác các mợ cho em ý kiến với. Vì hiện tại CC em chưa có ai hay cửa hàng nào bán về những thứ đó hết nên em muốn làm.
còn mợ thì đang tính đường đi bán gaz đây...! haz:p
 
Hạng D
15/8/10
2.435
12
38
Re:Mỗi ngày một chuyện

Thời tiết đang dần bước sang giai đoạn chuyển mùa, không khí có vẻ khô hơn, nắng nhạt hơn và tối bắt đầu mát mẻ hơn (đôi khi là hơi lạnh). Không khí những ngày cuối thu này thực sự làm cho em liên tưởng tới những câu thơ của nhà thơ Xuân Diệu:

“Mây vẩn từng không chim bay đi,
Khí trời u uất hận chia ly.
Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.”

Đã bao giờ các bác chút có thời gian ngồi một mình và nghĩ về những điều rất xa xăm nào đó, hay là những việc đã từng xảy ra….trong đó có cả những niềm vui, những nỗi buồn và cũng có khi không tránh khỏi những nuối tiếc hay chưa hài lòng cho điều gì đó đã qua…. Đã bao giờ các bác từng nghĩ rằng :” Tha thứ cũng là một nghệ thuật” mà không phải ai cũng dễ dàng làm được điều đó??. Câu chuyện này các bác cùng tìm hiểu thêm về chủ đề trên nhé:

THA THỨ CŨNG LÀ MỘT NGHỆ THUẬT

Một người cứ luôn luôn bị tỉnh dậy vào buổi đêm, vì một giấc mơ cứ lặp đi lặp lại. Anh ta thấy mình bơi trong một cái hồ, bơi giỏi như một vận động viên.
Tuy nhiên, cái hồ rất rộng mà chân tay anh ta thì mỏi, anh ta khó lòng bơi tới được bờ. Bỗng nhiên, cha anh ta bơi thuyền đến gần, đưa tay ra, bảo anh ta bám lấy.
Anh ta nhớ lại hồi nhỏ thường bị bố mắng mỏ, thậm chí đánh đòn, nên mỉm cười khô khan và nói: “Cảm ơn bố, cứ kệ con !”.
Anh ta bơi tiếp, cố hết sức hướng về phía bờ. Rồi anh ta nhìn thấy một người khác bơi thuyền lại gần. Ðó là cô em gái.
Cô em gái quăng một chiếc phao về phía anh ta và bảo: “ Anh dùng phao đi !”. Nhưng nhớ lại rất nhiều lần cô em gái hỗn hào ương bướng cãi lời mình, anh ta lắc đầu và xua tay.
Sau những nỗ lực lớn lao, cuối cùng anh ta cũng vào được đến bờ. Anh ta nằm vật ra trên bãi cát ướt, sự mệt mỏi làm đầu óc trở nên lơ mơ, còn chân tay thì không cử động nổi. Một đám đông người tụ tập quanh anh ta. Khuôn mặt nào anh ta cũng thấy quen. Ðó là gia đình, họ hàng, bè bạn của anh. Người thì muốn đưa anh vào bệnh viện, người thì muốn đốt lửa, người thì muốn lấy bộ quần áo khô và khăn cho anh lau…
Nhưng cứ khi mỗi người định làm gì, anh ta lại nhớ lại những khi con người đó đối xử không tốt với mình. Và “Không, cảm ơn”- Anh ta lại nói – “Cứ kệ tôi”. Anh gượng đứng dậy, quần áo ướt sũng, dính đầy cát, chân tay rã rời, mệt mỏi đi xa đám đông.
Sau khi liên tục nằm mơ thấy giấc mơ đó trong vòng vài đêm, anh ta liền đi hỏi bà, người duy nhất chưa bao giờ làm gì không tốt với anh, và người mà anh tin tưởng sẽ không bao giờ làm gì không tốt với anh cả.
- Bà không phải là người biết ý nghĩa của những giấc mơ – bà anh nói – Nhưng bà nghĩ cháu đang giữ trong đầu quá nhiều bực bội và hằn học.
- Bực bội ư? Hằn học ư ? Không thể thế được ! – Anh ta kêu lên - Nếu có thì cháu phải cảm thấy chứ !
Bà của anh ngồi yên và bình tĩnh đáp:
- Những cố gắng của cháu và hồ nước trong giấc mơ chính là những gì cháu đang phải cố gắng trong tâm trí cháu. Cháu cần sự giúp đỡ, cháu muốn được quan tâm, nhưng cháu thấy không ai đủ tốt cho cháu tin tưởng. Cháu đã bơi được tới bờ một lần, nhưng còn những lần khác thì sao ?
Sự tha thứ không phải là những điều mà chúng ta làm cho người khác, mà chúng ta làm cho chính chúng ta đấy thôi. Vì khi chúng ta không tha thứ, có phải là chúng ta đã xây dựng trong tâm trí mình những bực bội và tức giận ngày càng lớn đó không?
Có một câu nói: “Bạn không phải là người hoàn hảo, nên bạn cũng có những sai lầm. Nếu bạn tha thứ những sai lầm của người khác đối với bạn, bạn cũng sẽ được những người khác tha thứ những sai lầm của bạn”.

Em từng nghe câu nói :”Thời gian sẽ xoa dịu đi tất cả” nhưng thời gian đó là bao lâu thì quả thật là một câu hỏi không dễ để trả lời. Liệu có nên mất quá nhiều thời gian để tha thứ cho cho người khác và đôi khi là cho chính bản thân mình?? Một câu câu chuyện không quá dài nhưng cũng đủ cho em nhận ra được rất nhiều điều các bác ạ!
 
Cò Đất
22/6/12
5.359
40.480
113
Re:Mỗi ngày một chuyện

Em thì thấy thời tiết đang tiến gần về mùa noen :D
Túi tiền vì thế mà cảm thấy rổng hơn, nhẹ hơn :confused:
Chỉ có nỗi lo là nặng hơn mà thôi. :mad:
 
Chi Hội Phó XNL
30/10/09
5.093
1.087
113
saigon
Re:Mỗi ngày một chuyện

chia sẻ với cảm xúc thu đông của các bác. mấy hôm nay em cũng lãng đãng vì trời đẹp mà những mối lo cuối năm thì không đẹp. Chủ nhật đến với nhau nha các bác.
 
Hạng F
18/5/10
5.627
1.141
113
Bình Dương
Re:Mỗi ngày một chuyện

Gác kiếm qui ẩn giang hồ hơn 1 năm roài mà vẫn không yên. Cho em mượn 1 góc nhỏ này ngồi thiền nha các bác.
 
Hạng F
13/1/06
12.147
2.279
113
60
Bình Thạnh -Tp HCM
Re:Mỗi ngày một chuyện

mợ tài nói:
Hôm nay có tin làng Lai xá HN được công nhận là làng nghề HN với nghề nhiếp ảnh ,cụ tổ nghề là Cụ Khánh, nhiều thông tin thật thú vị
hy vọng nhân dịp này bác Hcivic sẽ cho chúng ta xem một bộ sưu tập nho nhỏ... nhưng thật đã của bác ấy!

quachbao nói:
Em đang tính bán thêm thực phẩm chay và phụ liệu chay,thực phẩm dinh dưỡng Ohsawa. Các bác các mợ cho em ý kiến với. Vì hiện tại CC em chưa có ai hay cửa hàng nào bán về những thứ đó hết nên em muốn làm.
còn mợ thì đang tính đường đi bán gaz đây...! haz:p
Xin cảm ơn Mợ Tài vẫn nhớ đến Làng Lai của dòng họ nhà tui! Lần cuối cùng gần nhất tui về thăm quê đó là khoảng tháng 6-1991 đó mợ, 21 năm qua khá nhanh, chưa có điều kiện về thăm lại quê cha đất Tổ. Hồi đó không chụp thật nhiều hình vào để bây giờ làm gì còn nữa khung cảnh làng quê ruộng lúa với con trâu cái cày... Mợ ui! Tiếc thật!
Lai Xá giờ thành đô thị mất rồi...
 
Cò Đất
22/6/12
5.359
40.480
113
Re:Mỗi ngày một chuyện

Ăn sầu riêng thôi:
Sầu riêng Maláyia:
552747_10151104754781662_2028828193_n.jpg
 
Hạng D
4/1/08
1.243
541
113
Đồng cỏ
www.canhacungvui.vn
Re:Mỗi ngày một chuyện

Hoá ra làng Lai Xá nổi tiếng nghề ảnh là quê bác Hải civic à? Em góp một phần phá khung cảnh làng quê của quê bác Hải đấy, xu thế chung mà bác, sắp thành quận Hoài Đức rồi!
Mấy hôm nay Hà Nội chuyển mùa, gió heo may bắt đầu thổi, ra đuờng buổi tối khoác thêm chiếc áo khoác, vừa thấy hay hay nhưng nhớ Sài Gòn quá! Sài Gòn hôm nay có đứa học sinh lớp 8 bỏ học 1 tiết đá bóng! Lo quá, thương con trai quá!