Hồi đó (2005) em chạy con Nissan 1986, loại tay lái nghịch chuyển đổi, chở cả nhà: vợ, con, con bé con 4 tháng tuổi + bà ngoại, từ SG ra Bắc ăn Tết. Bon ra đến Hà Tĩnh, bỗng nhiên thấy sao đạp ga mà xe cứ ỳ ra, rồi kim nhiệt độ dựng đứng, lát sau nghe ... mùi khét bốc lên, tá hỏa tam tinh... dừng xe, xua cả nhà chạy thật xa. Lát sau không thấy cháy nổ mới dám lò dò lại để kiểm tra... hóa ra là két nước hết nước.
Nhào xuống cái mương bên vệ đường, múc nước lên đổ, hơi nước bốc ỳ xèo. Sau một hồi nó nguội thì mở ra châm đầy két. May quá két không thủng, chỉ cạn thôi. Nhưng ôi thôi, 2 quạt (nhựa) làm mát két nước thì còn mỗi cái trục, cánh bị nóng chảy rớt hết ra ngoài rùi còn đâu...
Điếc không sợ súng, nổ máy lên thấy kim nhiệt bình thường, quyết định chạy tiếp ra HN. May sao trời mùa đông nhiệt độ khá lạnh, nên dọc đường từ Hà Tĩnh về đến Văn Điển Giáp Bát không bị sôi thêm lần nào. Nhưng kể từ Ngã Tư Vọng về đến nhà thì ôi thôi, bò trong phố, cứ 200m lại nghỉ một hồi chờ két nước nguội để đi tiếp. 11h đêm bò về tới nhà. May mà ngay đầu ngõ có cái ga ra, sáng hôm sau ra thay 2 cái cánh quạt hết mấy xị, chạy Tết và bò vào SG ngon lành. Ăn Tết xong thì bán gấp.
Nhân cái hôm thay quạt, thấy trong ga ra đang tút tát một con Daewoo Prince loại VIP, khá đẹp, đang để trên cầu bê tông. Tới lúc đánh xe de xuống thì chú thợ toáy hoáy thế nào, lại thành tiến, làm một cú cái rầm vào tường, tét banh chành cái cản trước, cảm tưởng là chùn cả xe. Khỏi nói bộ mặt của bác khổ chủ nó thế nào. 28 Tết rùi, lấy gì mà đi. Cuối cùng chủ ga ra đành giao xe của mình cho khách chạy, con Prince đắp chiếu để đó ra Tết rồi tính. Còn bộ mặt của chú thợ thì còn thảm hại hơn cả chủ xe... Em thấy mình vẫn còn hên hí hí...
Nhào xuống cái mương bên vệ đường, múc nước lên đổ, hơi nước bốc ỳ xèo. Sau một hồi nó nguội thì mở ra châm đầy két. May quá két không thủng, chỉ cạn thôi. Nhưng ôi thôi, 2 quạt (nhựa) làm mát két nước thì còn mỗi cái trục, cánh bị nóng chảy rớt hết ra ngoài rùi còn đâu...
Điếc không sợ súng, nổ máy lên thấy kim nhiệt bình thường, quyết định chạy tiếp ra HN. May sao trời mùa đông nhiệt độ khá lạnh, nên dọc đường từ Hà Tĩnh về đến Văn Điển Giáp Bát không bị sôi thêm lần nào. Nhưng kể từ Ngã Tư Vọng về đến nhà thì ôi thôi, bò trong phố, cứ 200m lại nghỉ một hồi chờ két nước nguội để đi tiếp. 11h đêm bò về tới nhà. May mà ngay đầu ngõ có cái ga ra, sáng hôm sau ra thay 2 cái cánh quạt hết mấy xị, chạy Tết và bò vào SG ngon lành. Ăn Tết xong thì bán gấp.
Nhân cái hôm thay quạt, thấy trong ga ra đang tút tát một con Daewoo Prince loại VIP, khá đẹp, đang để trên cầu bê tông. Tới lúc đánh xe de xuống thì chú thợ toáy hoáy thế nào, lại thành tiến, làm một cú cái rầm vào tường, tét banh chành cái cản trước, cảm tưởng là chùn cả xe. Khỏi nói bộ mặt của bác khổ chủ nó thế nào. 28 Tết rùi, lấy gì mà đi. Cuối cùng chủ ga ra đành giao xe của mình cho khách chạy, con Prince đắp chiếu để đó ra Tết rồi tính. Còn bộ mặt của chú thợ thì còn thảm hại hơn cả chủ xe... Em thấy mình vẫn còn hên hí hí...
em hồi đó nhà đi con accord 1987 có cái bệnh chuyên gia sôi đầu nước chữa hoài ko hết.nhìu lần phá hỏng mấy chuyến đi chơi.
có 1 tối đang đi về từ quê dưới nhật ninh lên long an thì xe...chết máy tắt lịm mà khu đó là đồng quê lấy đâu ra gara, đi lọ mọ 1 hồi thấy có 1 tiệm sửa xe 2b lúc đó cũng 10h đêm rồi, lại mượn cái bình câu vào đề...nổ bon bon zìa thị xã
hồi đó chiếc đó mua có 70 chai mà máy móc vẫn còn ngon đi 8l/100km ba em đi công trình dữ dội quá tới lúc bán 100chai lời chán mà khi đó thì nó ăn xăng lên tới 10l/100km
có 1 tối đang đi về từ quê dưới nhật ninh lên long an thì xe...chết máy tắt lịm mà khu đó là đồng quê lấy đâu ra gara, đi lọ mọ 1 hồi thấy có 1 tiệm sửa xe 2b lúc đó cũng 10h đêm rồi, lại mượn cái bình câu vào đề...nổ bon bon zìa thị xã
hồi đó chiếc đó mua có 70 chai mà máy móc vẫn còn ngon đi 8l/100km ba em đi công trình dữ dội quá tới lúc bán 100chai lời chán mà khi đó thì nó ăn xăng lên tới 10l/100km
qha_vn nói:11 giờ đêm chở con về nhà
xuống cầu SG đồng hồ nhiệt dựng đứng
tấp lề, xăn tay áo, để bố lo, chả sợ mấy
chạy lùng mua 5 nước suối + típ 17
tự tin châm nước
bố ơi nước đâu chảy kìa
thôi xong, châm nhiu chảy hết nhiu
dùng quyền trợ giúp gọi người thân
alo em ơi xe ôm ra rước con về
alo cứu hộ giao thông cầu SG phía Q2 về Bình Thạnh
alo chủ gara dậy mở cửa chờ tui
1 giờ sáng về nhà
mệt.
1h trưa qua phà AN Hoà, Long Xuyên
đồng hồ nhiệt cũng lên thẳng kim, qua vạch đỏ
vừa từ phà lên bờ bên kia, phụt, khói trắng nghi ngút ca pô
tấp lề, mở ca pô xem, ống nhựa bắn ra, gắn ống nhựa vào, chuyện nhỏ
đổ đầy nước, 15 phút sau chạy
100m, phụt, hơi nước trắng xoá, thằng ku nói, pa ơi, xe nổ phùm
hix, đi mua cây 17, châm nước từ từ gần 10 lít mới đủ, nổ máy, chạy cúng chùa Bà rồi về
K hiểu tại sao ?
Em 11h đêm đang bon bon trên cao tốc Đà Lạt thì tự nhiên chân ga nhẹ tênh, đánh lái vào lề cố gắng đề k được, điện thoại cho mấy bác thợ wuen trợ giúp k được, vẫy mấy anh tài xế xe tải trợ giúp cũng potay thế là ngủ luôn trên xe. Đến 4h sáng giật mình tỉnh dậy đề phát nổ ngay chạy 1 lèo về Gl , khoảng 1 tháng sau lại tái pats bệnh cũ đưa vào gara tìm mãi k ra bệnh. mang về lại chạy bình thường
1) 11g trưa nắng chang chang, đang bon bon xa lộ Hà Nội gần tới Suối Tiên bỗng thấy kim nhiệt lên gần max. Hoảng quá tấp lề dừng xe tắt máy dở nắp capo..... ôi thôiiii đứt dây curoa quạt bơm nước. May có thủ sẵn sợi sơcua. Chờ máy nguội, thay vào, siết ốc, vã mồ hôi giữa trưa nắng. Xong. Tay lấm lem, trễ 1 tiếng.
2) Sau đó khoảng nửa năm, đang bon bon trên đường đi Suối Vàng Suối Bạc ở Đà Lạt thì kim nhiệt lên max. Rồii... bệnh cũ tái phát. Đứt dây curoa. Hì hục thay. Dây cũ nằm kẹt trong buli, tháo ra muốn rã mồ hôi, mỏi nhừ cánh tay. Gắn dây mới vô, siết ốc. Bon bon tiếp. Về SG đem vô garage check lại, thì ra buli nằm lệch --> nghiến mép dây --> lâu ngày mòn đứt. Thay buli khác, êm.
3) Xe Mitsubishi đời 82, còn xài vít lửa. Chuyến SG lên Đà Lạt thì êm. Bận về vít lửa mòn, rỗ mặt, lửa yếu --> máy yếu, từ ĐL về SG lúc 12g khuya. Sau trận đó đem vô garage đổi sang IC. Chạy ngon.
4) Năm 2003, xe đời 82. Đang bon bon trên đường An Dương Vương, đạp thắng không ăn, may chạy chậm, tấp lề, nghi bị xì phốt cúppen. Nhờ thợ garage gần đó ra sửa, thay phốt cúppen. May mà trong TP chạy chậm, chứ ngoài QLộ là tèo.
Còn nhiều vụ nữa, cái chiếc xe cũ đời 82 nó "vật" em quá. Vậy mà cũng gắn bó với nó suốt 8 năm trời, đến 2006 bán đổi xe đời 2001.
2) Sau đó khoảng nửa năm, đang bon bon trên đường đi Suối Vàng Suối Bạc ở Đà Lạt thì kim nhiệt lên max. Rồii... bệnh cũ tái phát. Đứt dây curoa. Hì hục thay. Dây cũ nằm kẹt trong buli, tháo ra muốn rã mồ hôi, mỏi nhừ cánh tay. Gắn dây mới vô, siết ốc. Bon bon tiếp. Về SG đem vô garage check lại, thì ra buli nằm lệch --> nghiến mép dây --> lâu ngày mòn đứt. Thay buli khác, êm.
3) Xe Mitsubishi đời 82, còn xài vít lửa. Chuyến SG lên Đà Lạt thì êm. Bận về vít lửa mòn, rỗ mặt, lửa yếu --> máy yếu, từ ĐL về SG lúc 12g khuya. Sau trận đó đem vô garage đổi sang IC. Chạy ngon.
4) Năm 2003, xe đời 82. Đang bon bon trên đường An Dương Vương, đạp thắng không ăn, may chạy chậm, tấp lề, nghi bị xì phốt cúppen. Nhờ thợ garage gần đó ra sửa, thay phốt cúppen. May mà trong TP chạy chậm, chứ ngoài QLộ là tèo.
Còn nhiều vụ nữa, cái chiếc xe cũ đời 82 nó "vật" em quá. Vậy mà cũng gắn bó với nó suốt 8 năm trời, đến 2006 bán đổi xe đời 2001.
Em góp vui vài kỉ niệm về con vợ 2 Camry 1987 của em, em cưới nó năm 2003 tức là lúc em nó 16 tuổi rồi, xài tới năm 2008 thì chia tay.
Ngày…tháng…năm…, một buổi sáng đẹp trời, lấy xe ra đi Bình Dương, qua khỏi bến xe Miền Đông gần tới cầu Bình Triệu thì thấy xe sao hơi kì kì, mở xi nhan tấp vô lề xem sao, vừa kịp vô tới lề thì chết máy luôn, xuống xe mở nắp ca pô thì..má ơi bể ống dẫn nước từ két nước vào máy…điện cho ga ra quen báo sự cố, chờ 1 tiếng đồng hồ thợ ga ra tới thay ống+đổ nước và tiếp tục lên đường.
Ngày…tháng…năm, đang bon bon trên đường Điện Biên Phủ, tới ngã tư Điện Biên Phủ+Hai Bà Trưng dừng chờ đèn đỏ, tự nhiên..khục…khục…động cơ ngừng hoạt động..đề hoài không nổ, đèn xanh lên các xe sau bấm còi inh ỏi, xxx nhìn em với con mắt hình viên đạn…em ngồi trên xe toát mồ hôi hột, ông cậu đi cùng xuống è cổ căng lưng đẩy vô lề. Xuống xe mở nắm ca pô kiểm tra, mọi thứ không có gì khác thường..sau vậy cà??? Ông cậu nói để tao vô xe đề cái xem sau, ông cậu vô xe…đề cái…nổ…Kết luận : không hiểu nổi???
Ngày..tháng…năm…, 7 giờ tối, có việc đi Bình Dương, đi tới ngã 5 Đài Liệt Sĩ tự nhiên đèn đuốc gì tắt ngấm hết ráo trọi, xxx ngoắc em vô nói anh lái xe không mở đèn..giờ tính sao??? Em nói xe đèn đầy đủ mừ, tự nhiên tới đây nó gặp anh nó sợ quá tắt hết trơn ai biết đâu??? Em và xxx cùng đi lại kiểm tra xe, em vặn công tắc đèn vài ba cái tự nhiên nó sáng lại…xxx nói thôi anh đi đi, nhớ về kiểm tra lại phần điện nhé!!!
Ngày…tháng…năm…,đi đám cưới người bà con, em tới sớm lúc đoàn rước dâu chưa về, đậu xe trước nhà đám khi nào đoàn rước dâu về mình sẽ dời xe đi chỗ khác. 1 tiếng sau đoàn rước dâu về tới, em nhanh lẹ ra dời xe đi chỗ khác, lên xe…đút chìa khóa vào ổ…đề…không nổ…đề cái nữa…vẫn không nổ…tiếp tục đề…vẫn không nổ…sao lại chứng lúc này hả trời…kêu gọi người nhà ra đẩy xe mà quê muốn độn thổ.
Ngày…tháng…năm…,đi về quê, trước khi lên đường kiểm tra dầu nhớt nước nôi đầy đủ..yên tâm lên đường. Gần tới cầu Tân An tự nhiên…khục…khục….máy ngừng hoạt động + phía trước bốc khói…thôi rồi chắc bể két nước rồi, tấp xe vô lề, mở nắp ca pô, két nước khô queo. Em chờ cho máy nguội rồi đổ nước vào kiểm tra xem rò rỉ chỗ nào…quái lạ..chẳng có rò rỉ chỗ nào hết…em lên xe chạy tiếp vài km rồi xuống xe kiểm tra, vẫn vậy không có rò rỉ chỗ nào cả…thế là em chạy luôn về quê rồi tối đó chạy trở về Sài Gòn mà chẳng có chuyện gì xảy ra, về tới nhà xem lại nước nôi vẫn đầy đủ.
Chủ Nhật, ngày…tháng…năm, chở vợ con về quê chơi. Đến 7 giờ tối lên đường trở về Sài Gòn, vừa ra khỏi nhà được vài km thì…khục…khục…động cơ tắt thở, đề lần 1 lần 2 rồi lần 3 vẫn không nổ, em sinh nghi nên để yên một hồi rồi vặn công tắc lắng nghe không thấy tiếng bơm xăng chạy…thôi xong vậy là tèo cái bơm xăng..hic…hic…giữa đồng không mông quạnh làm sao đây trời. Em liền chạy đi xin gởi xe trong sân nhà người ta rồi gọi điện vô nhà kêu lấy xe máy ra chở trở vô nhà ngủ lại đêm nay. Sáng hôm sau chạy ra Mỹ Tho cầu cứu ga ra vô thay bơm xăng, rắc rối lại phát sinh…vì phải đi Sài Gòn mới mua được bơm xăng cho xe này. Cuối cùng ông chủ ga ra điện lên Sài Gòn nhờ người quen đi mua cái bơm xăng đem về thay, toàn bộ chi phí gì tính cho em hết….
Ngày…tháng…năm…, có ông anh họ ở Mỹ về chơi, em lấy xe chở ổng về Cần Thơ thăm bà ngoại của ổng. trước khi lên đường thực hiện các bước kiểm tra đầy đủ, mọi thứ hoàn hảo…OK..yên tâm lên đường. Đi tới Long An ghé vô quán cà phê vườn nhâm nhi li cà phê. Uống cà phê xong..ra xe..lên xe..đóng cửa…vặn chìa khóa đề…không nổ..đề cái nữa…không nổ…lại đề..vẫn không nổ (bị quê lần thứ nhất). Em hỏi ông anh giờ anh ngồi lái em đẩy xe coi nổ không nhé, ổng nói thôi không dám, ở Mỹ tao chưa từng làm việc này, và chưa từng gặp tình huống này (bị quê lần thứ 2). Ok..vậy em ngồi lái anh đẩy nhé? Ừ..rồi đẩy…nổ..lên xe chạy tiếp. Tới Cai Lậy tự nhiên thấy nóng nóng…mở máy lạnh hết cở vẫn nóng..thôi rồi..chắc hết ga máy lạnh rồi (quê lần thứ 3), ông anh nói thôi mở của lấy gió tự nhiên cũng được. Đi tới Vĩnh Long ghé quán Trưng Vương ăn trưa, ăn xong ra xe đề…không nổ (tiếp tục quê)…giờ không thèm đẩy nữa (mới ăn no đẩy xóc bụng chịu sao nổi). Trở vô quán gọi cà phê uống. Nửa tiếng sau ra xe đề lại…nổ và tiếp tục lên đường. Về tới nhà Cần Thơ chạy xe vô sân để đó hôm sau lên xe đề phát nổ ngon lành. Chạy một mạch về tới Trung Lương ghé vô ăn trưa mà không dám tắt máy, ăn xong chạy về tới trạm thu phí An Lạc tự nhiên chết máy…lại đẩy…lại nổ…lại tiếp tục lên đường. Một chuyến đi khó quên vì quá quê với ông anh họ Việt Kiều, ổng nói xe mày ở Mỹ tìm mục mắt cũng không thấy.
Ngày…tháng…năm…và còn nhiều kỉ niệm trời ơi đất hởi nữa…
Ngày…tháng…năm…, một buổi sáng đẹp trời, lấy xe ra đi Bình Dương, qua khỏi bến xe Miền Đông gần tới cầu Bình Triệu thì thấy xe sao hơi kì kì, mở xi nhan tấp vô lề xem sao, vừa kịp vô tới lề thì chết máy luôn, xuống xe mở nắp ca pô thì..má ơi bể ống dẫn nước từ két nước vào máy…điện cho ga ra quen báo sự cố, chờ 1 tiếng đồng hồ thợ ga ra tới thay ống+đổ nước và tiếp tục lên đường.
Ngày…tháng…năm, đang bon bon trên đường Điện Biên Phủ, tới ngã tư Điện Biên Phủ+Hai Bà Trưng dừng chờ đèn đỏ, tự nhiên..khục…khục…động cơ ngừng hoạt động..đề hoài không nổ, đèn xanh lên các xe sau bấm còi inh ỏi, xxx nhìn em với con mắt hình viên đạn…em ngồi trên xe toát mồ hôi hột, ông cậu đi cùng xuống è cổ căng lưng đẩy vô lề. Xuống xe mở nắm ca pô kiểm tra, mọi thứ không có gì khác thường..sau vậy cà??? Ông cậu nói để tao vô xe đề cái xem sau, ông cậu vô xe…đề cái…nổ…Kết luận : không hiểu nổi???
Ngày..tháng…năm…, 7 giờ tối, có việc đi Bình Dương, đi tới ngã 5 Đài Liệt Sĩ tự nhiên đèn đuốc gì tắt ngấm hết ráo trọi, xxx ngoắc em vô nói anh lái xe không mở đèn..giờ tính sao??? Em nói xe đèn đầy đủ mừ, tự nhiên tới đây nó gặp anh nó sợ quá tắt hết trơn ai biết đâu??? Em và xxx cùng đi lại kiểm tra xe, em vặn công tắc đèn vài ba cái tự nhiên nó sáng lại…xxx nói thôi anh đi đi, nhớ về kiểm tra lại phần điện nhé!!!
Ngày…tháng…năm…,đi đám cưới người bà con, em tới sớm lúc đoàn rước dâu chưa về, đậu xe trước nhà đám khi nào đoàn rước dâu về mình sẽ dời xe đi chỗ khác. 1 tiếng sau đoàn rước dâu về tới, em nhanh lẹ ra dời xe đi chỗ khác, lên xe…đút chìa khóa vào ổ…đề…không nổ…đề cái nữa…vẫn không nổ…tiếp tục đề…vẫn không nổ…sao lại chứng lúc này hả trời…kêu gọi người nhà ra đẩy xe mà quê muốn độn thổ.
Ngày…tháng…năm…,đi về quê, trước khi lên đường kiểm tra dầu nhớt nước nôi đầy đủ..yên tâm lên đường. Gần tới cầu Tân An tự nhiên…khục…khục….máy ngừng hoạt động + phía trước bốc khói…thôi rồi chắc bể két nước rồi, tấp xe vô lề, mở nắp ca pô, két nước khô queo. Em chờ cho máy nguội rồi đổ nước vào kiểm tra xem rò rỉ chỗ nào…quái lạ..chẳng có rò rỉ chỗ nào hết…em lên xe chạy tiếp vài km rồi xuống xe kiểm tra, vẫn vậy không có rò rỉ chỗ nào cả…thế là em chạy luôn về quê rồi tối đó chạy trở về Sài Gòn mà chẳng có chuyện gì xảy ra, về tới nhà xem lại nước nôi vẫn đầy đủ.
Chủ Nhật, ngày…tháng…năm, chở vợ con về quê chơi. Đến 7 giờ tối lên đường trở về Sài Gòn, vừa ra khỏi nhà được vài km thì…khục…khục…động cơ tắt thở, đề lần 1 lần 2 rồi lần 3 vẫn không nổ, em sinh nghi nên để yên một hồi rồi vặn công tắc lắng nghe không thấy tiếng bơm xăng chạy…thôi xong vậy là tèo cái bơm xăng..hic…hic…giữa đồng không mông quạnh làm sao đây trời. Em liền chạy đi xin gởi xe trong sân nhà người ta rồi gọi điện vô nhà kêu lấy xe máy ra chở trở vô nhà ngủ lại đêm nay. Sáng hôm sau chạy ra Mỹ Tho cầu cứu ga ra vô thay bơm xăng, rắc rối lại phát sinh…vì phải đi Sài Gòn mới mua được bơm xăng cho xe này. Cuối cùng ông chủ ga ra điện lên Sài Gòn nhờ người quen đi mua cái bơm xăng đem về thay, toàn bộ chi phí gì tính cho em hết….
Ngày…tháng…năm…, có ông anh họ ở Mỹ về chơi, em lấy xe chở ổng về Cần Thơ thăm bà ngoại của ổng. trước khi lên đường thực hiện các bước kiểm tra đầy đủ, mọi thứ hoàn hảo…OK..yên tâm lên đường. Đi tới Long An ghé vô quán cà phê vườn nhâm nhi li cà phê. Uống cà phê xong..ra xe..lên xe..đóng cửa…vặn chìa khóa đề…không nổ..đề cái nữa…không nổ…lại đề..vẫn không nổ (bị quê lần thứ nhất). Em hỏi ông anh giờ anh ngồi lái em đẩy xe coi nổ không nhé, ổng nói thôi không dám, ở Mỹ tao chưa từng làm việc này, và chưa từng gặp tình huống này (bị quê lần thứ 2). Ok..vậy em ngồi lái anh đẩy nhé? Ừ..rồi đẩy…nổ..lên xe chạy tiếp. Tới Cai Lậy tự nhiên thấy nóng nóng…mở máy lạnh hết cở vẫn nóng..thôi rồi..chắc hết ga máy lạnh rồi (quê lần thứ 3), ông anh nói thôi mở của lấy gió tự nhiên cũng được. Đi tới Vĩnh Long ghé quán Trưng Vương ăn trưa, ăn xong ra xe đề…không nổ (tiếp tục quê)…giờ không thèm đẩy nữa (mới ăn no đẩy xóc bụng chịu sao nổi). Trở vô quán gọi cà phê uống. Nửa tiếng sau ra xe đề lại…nổ và tiếp tục lên đường. Về tới nhà Cần Thơ chạy xe vô sân để đó hôm sau lên xe đề phát nổ ngon lành. Chạy một mạch về tới Trung Lương ghé vô ăn trưa mà không dám tắt máy, ăn xong chạy về tới trạm thu phí An Lạc tự nhiên chết máy…lại đẩy…lại nổ…lại tiếp tục lên đường. Một chuyến đi khó quên vì quá quê với ông anh họ Việt Kiều, ổng nói xe mày ở Mỹ tìm mục mắt cũng không thấy.
Ngày…tháng…năm…và còn nhiều kỉ niệm trời ơi đất hởi nữa…
Last edited by a moderator:
Đọc bài của các bác xong, hết dám chơi xe củ và cổ, mặc dù vẫn ước ao một ngày được cưỡi Jeep đi chơi...
Khi đọc bài của bác, em hơi ngán vì nhà em cũng cưới em ấyhồi 2008. Không hiểu sao em có tình cảm sâu đậm với em ấy lắm. Mà em ấy cũng chưa nhõng nhẽo nhiều như vợ 2 của bác mặc dù năm nay cũng tới tuổi đại tu rồi. Bác người Mỹ tho ah?langtulangthang nói:Em góp vui vài kỉ niệm về con vợ 2 Camry 1987 của em, em cưới nó năm 2003 tức là lúc em nó 16 tuổi rồi, xài tới năm 2008 thì chia tay.
Ngày…tháng…năm…, một buổi sáng đẹp trời, lấy xe ra đi Bình Dương, qua khỏi bến xe Miền Đông gần tới cầu Bình Triệu thì thấy xe sao hơi kì kì, mở xi nhan tấp vô lề xem sao, vừa kịp vô tới lề thì chết máy luôn, xuống xe mở nắp ca pô thì..má ơi bể ống dẫn nước từ két nước vào máy…điện cho ga ra quen báo sự cố, chờ 1 tiếng đồng hồ thợ ga ra tới thay ống+đổ nước và tiếp tục lên đường.
Ngày…tháng…năm, đang bon bon trên đường Điện Biên Phủ, tới ngã tư Điện Biên Phủ+Hai Bà Trưng dừng chờ đèn đỏ, tự nhiên..khục…khục…động cơ ngừng hoạt động..đề hoài không nổ, đèn xanh lên các xe sau bấm còi inh ỏi, xxx nhìn em với con mắt hình viên đạn…em ngồi trên xe toát mồ hôi hột, ông cậu đi cùng xuống è cổ căng lưng đẩy vô lề. Xuống xe mở nắm ca pô kiểm tra, mọi thứ không có gì khác thường..sau vậy cà??? Ông cậu nói để tao vô xe đề cái xem sau, ông cậu vô xe…đề cái…nổ…Kết luận : không hiểu nổi???
Ngày..tháng…năm…, 7 giờ tối, có việc đi Bình Dương, đi tới ngã 5 Đài Liệt Sĩ tự nhiên đèn đuốc gì tắt ngấm hết ráo trọi, xxx ngoắc em vô nói anh lái xe không mở đèn..giờ tính sao??? Em nói xe đèn đầy đủ mừ, tự nhiên tới đây nó gặp anh nó sợ quá tắt hết trơn ai biết đâu??? Em và xxx cùng đi lại kiểm tra xe, em vặn công tắc đèn vài ba cái tự nhiên nó sáng lại…xxx nói thôi anh đi đi, nhớ về kiểm tra lại phần điện nhé!!!
Ngày…tháng…năm…,đi đám cưới người bà con, em tới sớm lúc đoàn rước dâu chưa về, đậu xe trước nhà đám khi nào đoàn rước dâu về mình sẽ dời xe đi chỗ khác. 1 tiếng sau đoàn rước dâu về tới, em nhanh lẹ ra dời xe đi chỗ khác, lên xe…đút chìa khóa vào ổ…đề…không nổ…đề cái nữa…vẫn không nổ…tiếp tục đề…vẫn không nổ…sao lại chứng lúc này hả trời…kêu gọi người nhà ra đẩy xe mà quê muốn độn thổ.
Ngày…tháng…năm…,đi về quê, trước khi lên đường kiểm tra dầu nhớt nước nôi đầy đủ..yên tâm lên đường. Gần tới cầu Tân An tự nhiên…khục…khục….máy ngừng hoạt động + phía trước bốc khói…thôi rồi chắc bể két nước rồi, tấp xe vô lề, mở nắp ca pô, két nước khô queo. Em chờ cho máy nguội rồi đổ nước vào kiểm tra xem rò rỉ chỗ nào…quái lạ..chẳng có rò rỉ chỗ nào hết…em lên xe chạy tiếp vài km rồi xuống xe kiểm tra, vẫn vậy không có rò rỉ chỗ nào cả…thế là em chạy luôn về quê rồi tối đó chạy trở về Sài Gòn mà chẳng có chuyện gì xảy ra, về tới nhà xem lại nước nôi vẫn đầy đủ.
Chủ Nhật, ngày…tháng…năm, chở vợ con về quê chơi. Đến 7 giờ tối lên đường trở về Sài Gòn, vừa ra khỏi nhà được vài km thì…khục…khục…động cơ tắt thở, đề lần 1 lần 2 rồi lần 3 vẫn không nổ, em sinh nghi nên để yên một hồi rồi vặn công tắc lắng nghe không thấy tiếng bơm xăng chạy…thôi xong vậy là tèo cái bơm xăng..hic…hic…giữa đồng không mông quạnh làm sao đây trời. Em liền chạy đi xin gởi xe trong sân nhà người ta rồi gọi điện vô nhà kêu lấy xe máy ra chở trở vô nhà ngủ lại đêm nay. Sáng hôm sau chạy ra Mỹ Tho cầu cứu ga ra vô thay bơm xăng, rắc rối lại phát sinh…vì phải đi Sài Gòn mới mua được bơm xăng cho xe này. Cuối cùng ông chủ ga ra điện lên Sài Gòn nhờ người quen đi mua cái bơm xăng đem về thay, toàn bộ chi phí gì tính cho em hết….
Ngày…tháng…năm…, có ông anh họ ở Mỹ về chơi, em lấy xe chở ổng về Cần Thơ thăm bà ngoại của ổng. trước khi lên đường thực hiện các bước kiểm tra đầy đủ, mọi thứ hoàn hảo…OK..yên tâm lên đường. Đi tới Long An ghé vô quán cà phê vườn nhâm nhi li cà phê. Uống cà phê xong..ra xe..lên xe..đóng cửa…vặn chìa khóa đề…không nổ..đề cái nữa…không nổ…lại đề..vẫn không nổ (bị quê lần thứ nhất). Em hỏi ông anh giờ anh ngồi lái em đẩy xe coi nổ không nhé, ổng nói thôi không dám, ở Mỹ tao chưa từng làm việc này, và chưa từng gặp tình huống này (bị quê lần thứ 2). Ok..vậy em ngồi lái anh đẩy nhé? Ừ..rồi đẩy…nổ..lên xe chạy tiếp. Tới Cai Lậy tự nhiên thấy nóng nóng…mở máy lạnh hết cở vẫn nóng..thôi rồi..chắc hết ga máy lạnh rồi (quê lần thứ 3), ông anh nói thôi mở của lấy gió tự nhiên cũng được. Đi tới Vĩnh Long ghé quán Trưng Vương ăn trưa, ăn xong ra xe đề…không nổ (tiếp tục quê)…giờ không thèm đẩy nữa (mới ăn no đẩy xóc bụng chịu sao nổi). Trở vô quán gọi cà phê uống. Nửa tiếng sau ra xe đề lại…nổ và tiếp tục lên đường. Về tới nhà Cần Thơ chạy xe vô sân để đó hôm sau lên xe đề phát nổ ngon lành. Chạy một mạch về tới Trung Lương ghé vô ăn trưa mà không dám tắt máy, ăn xong chạy về tới trạm thu phí An Lạc tự nhiên chết máy…lại đẩy…lại nổ…lại tiếp tục lên đường. Một chuyến đi khó quên vì quá quê với ông anh họ Việt Kiều, ổng nói xe mày ở Mỹ tìm mục mắt cũng không thấy.
Ngày…tháng…năm…và còn nhiều kỉ niệm trời ơi đất hởi nữa…