Này thì khai quật nè:
SG - PT, gần tới PT thì bảng đồng hồ báo thiếu nước làm mát, đồng hồ nhiệt vẫn ok, tới reasort kiểm tra không thấy nước chảy dưới gầm, làm 1 giấc dậy châm 2 chai lavie thì đầy.
Hôm sau trước khi về nhìn dưới gầm không thấy nước chảy( cẩn thận đóng mấy chai lavie nước máy thủ theo về), về tới gần Long Khánh thì báo thiếu nước tiếp, đồng hồ nhiệt vẫn ok, cẩn thận lấy khăn lau và bao xốp che nắp bình nước phụ mở ra châm thêm 2 chai lavie.
Về cho đi bệnh viện thì ra hư bơm, lúc nổ máy mới bị hao nước, nên dừng cả đêm không thấy chảy dưới gầm.
SG - PT, gần tới PT thì bảng đồng hồ báo thiếu nước làm mát, đồng hồ nhiệt vẫn ok, tới reasort kiểm tra không thấy nước chảy dưới gầm, làm 1 giấc dậy châm 2 chai lavie thì đầy.
Hôm sau trước khi về nhìn dưới gầm không thấy nước chảy( cẩn thận đóng mấy chai lavie nước máy thủ theo về), về tới gần Long Khánh thì báo thiếu nước tiếp, đồng hồ nhiệt vẫn ok, cẩn thận lấy khăn lau và bao xốp che nắp bình nước phụ mở ra châm thêm 2 chai lavie.
Về cho đi bệnh viện thì ra hư bơm, lúc nổ máy mới bị hao nước, nên dừng cả đêm không thấy chảy dưới gầm.
Last edited by a moderator:
11h đêm thằng bạn gọi: sao xe tao đạp thắng nó xuống sâu lắm mà không ăn mấy.
Chít mịa, nghi ngờ rồi, hỏi nó đang ở đâu rồi đậu đó đi tao chạy ra coi, không được chạy nữa.
Nó nói thôi tao vẫn chạy được để tao bò từ từ về nhà mày. Cẩn thận hỏi nó thắng còn tác dụng nhiều không, nó nói vẫn được, để nó bò từ từ thôi, dặn nó nếu có gì thì nhớ kéo thêm thắng tay nha.
Về tới nhà em đậu ghếch mõm lên coi thì đúng như em suy đoán, bể ống dầu thắng bánh trước bên tài.
Chít mịa, nghi ngờ rồi, hỏi nó đang ở đâu rồi đậu đó đi tao chạy ra coi, không được chạy nữa.
Nó nói thôi tao vẫn chạy được để tao bò từ từ về nhà mày. Cẩn thận hỏi nó thắng còn tác dụng nhiều không, nó nói vẫn được, để nó bò từ từ thôi, dặn nó nếu có gì thì nhớ kéo thêm thắng tay nha.
Về tới nhà em đậu ghếch mõm lên coi thì đúng như em suy đoán, bể ống dầu thắng bánh trước bên tài.
Mà theo như các bác V2 bao nhiêu tuổi là già? Còn tùy thuộc vào việc chăm sóc em ấy nữa chứ, bác nào chỉ biết mở máy là chạy, nhiều khi xe lủng bánh, cũng không biết thì thôi mua 1, 2 năm cũng thành vợ già, có bác nâng như trứng, xe trấy sướt chút xíu mất ăn mất ngủ thì V2 10-20 tuổi thì vẫn chạy tốt.
Đọc bái các bác xong mà bái phục, em thi về khoản máy móc không được thạo lắm, nên ngại cưới vợ già, tuy nhiên cũng thấy nhiều chuyện vui buồn đồng hành, cũng là những trải nghiệm.
Thời còn phà Cần Thơ.
19h, sau khi chờ khoảng 2 giờ kẹt phà nhích từng chút mới được qua cổng soát vé xuống phà về Sì Gòn. Nhìn nắp capô thấy hơi nước bốc lên mù mịt, tấp vô lề tắt máy, mở nắp capô thấy block máy đỏ rực, nghĩ là tiêu rồi nên gọi cho bảo hiểm kéo xe về Sì Gòn. Đợi hơn 45 phút không thấy xe cứu hộ nào đến mà phà thì đang kẹt cứng. Chợt có bác xe ôm đến hỏi xe bị gì, trình bày xong bác ấy bảo tưởng gì, cho bác ý 20.000 bác ấy kêu thợ đến sửa cho. 15 phút sau có 1 chú thợ đến thay cho cái ống nước bị xì và đổ đỡ bình nước tinh khiết, thiệt hại tổng cộng 250.000! Nghĩ lại thấy kiến thức ô tô mình dở tệ. Từ đó thường xuyên lên OS hơn!
Sau này có bà vợ khác nhưng vẫn nhớ cái thửu ban đầu ấy.
19h, sau khi chờ khoảng 2 giờ kẹt phà nhích từng chút mới được qua cổng soát vé xuống phà về Sì Gòn. Nhìn nắp capô thấy hơi nước bốc lên mù mịt, tấp vô lề tắt máy, mở nắp capô thấy block máy đỏ rực, nghĩ là tiêu rồi nên gọi cho bảo hiểm kéo xe về Sì Gòn. Đợi hơn 45 phút không thấy xe cứu hộ nào đến mà phà thì đang kẹt cứng. Chợt có bác xe ôm đến hỏi xe bị gì, trình bày xong bác ấy bảo tưởng gì, cho bác ý 20.000 bác ấy kêu thợ đến sửa cho. 15 phút sau có 1 chú thợ đến thay cho cái ống nước bị xì và đổ đỡ bình nước tinh khiết, thiệt hại tổng cộng 250.000! Nghĩ lại thấy kiến thức ô tô mình dở tệ. Từ đó thường xuyên lên OS hơn!
Sau này có bà vợ khác nhưng vẫn nhớ cái thửu ban đầu ấy.
Man_of_Cars nói:Các bác tài, dân mê 4B và các OSers ắt đã từng một lần trải nghiệm ít nhiều những vui buồn về con xe cũ – bà vợ già yêu quý mà cho dù đã đủ điều kiện rước em V2 khác trẻ đẹp và sung mãn hơn, song vì đam mê, một số ông chồng cũng không nở ly dị khi hồi tưởng lại những tháng năm gắn bó,phục vụ, cung phụng của vợ già hoặc ngược lại.
Em cũng thuộc những đức ông chồng như thế nên mở thớt này mời các bác thập phương cùng chia sẻ ít nhiều những trải nghiệm từ nhỏ đến lớn, từ những triệu chứng hắt hơi sổ mũi cho đến các tình huống bất đắc dĩ không còn chọn lựa nào khác đành phải nằm trên đường thiên lý để các anh em yêu 4B từ trẻ đến già, nam đến nữ, mới đến cũ cùng vào đây hồi tưởng lại “những khỏang khắc đáng nhớ” đó cho dù đã chia tay vợ già lâu lắm rồi nhưng những trải nghiệm ấy vẫn còn đọng lại những hòai niệm thật khó quên.
Em xin mở đầu :
Từ hắt hơi, sổ mũi dọc đường :
Đang bon bon trên xa lộ khỏang 70km/h bổng nghe âm thanh rè rè khác lạ kéo dài, vội tấp xe vào lề mở nắp capô xem sao : tiếng rè rè nghe thật chói tai phát ra đâu từ cụm máy. Tắt công-tắc máy : vẫn còn; rút chìa khỏi ổ : không thay đổi. Hơi ngạc nhiên tự nghĩ chắc động cơ quá nóng, buồng đốt đóng muội than nhiều nên gây cháy tự động. Vào số 1 tắt máy thử xem (dù động cơ đã tắt hẳn nhưng tiếng rè rè cứ vang dội làm mình cứ tưởng còn nổ): xe cứ nhích dần nhích dần không chịu tắt máy. Sao kỳ vậy ta! trước khi đi mình kiểm tra nước non, xăng nhớt, các HT đều OK mà sao lại quá nhiệt? Mở nắp két nước, kiểm tra đồng hồ nhiệt vẫn bình thường. Vậy là cái gì khác thường rồi! Nhìn vào cục đề : ôi mẹ ơi! Nó từ từ bốc khói (để chút nữa chắc sẽ nghi ngút mù mịt), vội vã rút jack điên ra mới êm hẵn. Thế là nhờ người phụ đẩy chạy tiếp 30km nữa đến nơi tìm sợi dây điện câu direct tạm rồi từ từ tính.
Cho đến nằm trên đường thiên lý :
Chiều 29 Tết, hăm hở đánh xe chở vợ cả và 2 nhóc nhỏ xuống thăm người thân ở Xì Gòn. Trên đường đi sao dạo này V2 dễ thương đến thế : chạy rất bốc, máy móc ngon lành cành đào. Mình vi vu cùng gia đình bé nhỏ mà trong lòng cảm thấy lâng lâng pha chút tự hào về em V2 “long lanh” của mình trong không khí chuẩn bị đón xuân của Xì gòn, cái không khí hiếm có khi chứng kiến đường phố thóang đãng, sạch sẽ chuẩn bị cho giờ phút giao thừa sắp tới.
Rời nhà người thân, ra xe đề máy về chuẩn bị dọn dẹp đón năm mới thì : đề một phát – không nổ (không sao cả, chắc em nó hơi “ngộp” tí), phát thứ hai, thứ ba chẳng có gì cải thiện (chắc ngộp xăng thiệt quá! Nghĩ vậy, thôi để đó đi bộ một vòng hút hết điếu thuốc chờ em nó hết “ngộp”). 10 phút sau, tình hình không có gì thay đổi. Đề hơi dài tí xem : không xi-nhê gì, nóng ruột cho cái bình ac-quy quá! Người nhà chạy ra hỏi sao vậy, mình quê quá, tự an ủi : chắc nó bị ngộp xăng, sẽ nổ máy ngay thôi mà !
Mở công-tắc nghe bơm xăng chạy nhè nhẹ cũng an tâm phần xăng. Kiểm tra tiếp phần lửa : mở nắp capô, rút dây phin ra test tia lửa thì không có tí nào cả, gí sát vào phần kim lọai của máy thấy tia lửa rất yếu. Em nghĩ đến bô-bin sườn (vì mới vệ sinh delco và thay bộ dây phin trước đó 1 tháng). 18h00 - 29 Tết, mượn vội xe người thân vọt ra ADV hỏi mua bôbin : may quá còn một tiệm đang hân hoan cụng ly tất niên mặt mày ông nào cũng đỏ ké. Mua bán vào những ngày này phải kèm theo điều kiện “không được đổi”. OK, chộp vội cái bôbin Hitachi chạy về hối hả lắp vào thay cái cũ. Kết quả : không có gì biến chuyển (thế là mất toi tiền vào cái bôbin rồi, thôi cho nó vào danh mục dự phòng luôn thể!). Lúc ấy, mồ hôi bắt đầu tuôn ướt đẫm. Sao giờ ta? Gọi điện hỏi vài anh em OS có kinh nghiệm : một số thì ò - í –e , một số khác thì reo mãi chẳng thấy ai bốc máy (có lẻ đang nhậu cuối năm hoặc đang vi vu cùng vợ cả mua sắm Tết hoặc dọn dẹp nhà cửa mệt quá kiệt sức “xỉu” rồi), may thay được một OSer gạo cội hướng dẫn test bô-bin : OK, vậy thì chưa chắc bô-bin tèo. Có lẻ IC tèo! Mặt em biến sắc : quanh năm không dỡ chứng mà chọn lúc này mới ác nghiệt chứ. Thợ thầy về quê ăn tết cả, cửa hàng đóng cửa luôn. Phen này chắc không có duyên du xuân cùng em nó rùi! (năm nay nghỉ Tết dài ngày nữa, thật khổ!)
Em điện cầu may nhờ người chú hỏi xem còn garage nào làm việc không. May thay, 2 chú thợ sau khi nghe mô tả bệnh tình cũng tìm đến : cũng test bobin OK, phán IC hỏng : bảo chờ đến sáng sớm mai họ sẽ đến chỗ quen tìm mua dùm. Thôi đành vậy : đón taxi cho vợ cả + nhóc nhỏ về nhà ba mẹ vợ ở tạm, em ở lại tối 29 cùng V2 ngủ ngòai đường chờ cho đến sáng với hy vọng sẽ tìm ra IC (may mà xe đậu ở trước nhà người thân phía ngòai đường cũng an ủi phần nào cảm giác cô đơn lúc đó).
Hừng sáng 30 Tết, đi dạo quanh tìm cốc cà phê cho tỉnh táo (giờ này chỉ còn quán cóc lẻ tẻ), điện thọai hỏi thợ có IC chưa – tụi tôi đang tìm. 7h00, 8h00 rồi 9h00 sốt ruột quá. 9h30 thợ điện lại bảo tìm có ròai, mừng quá chờ đến 10h00, 2 ông thợ đến đói bụng quá chưa ăn gì từ sáng gọi vội 2 đĩa bánh ướt còn lại cuối năm gần đó ăn ngấu ngiến thấy cũng thương.
Nhưng…
Lắp IC vào thử : lúc có lửa, lúc không. Thử trực tiếp acquy bên ngòai OK, lắp vào lửa yếu, chập chờn, lúc có lúc không. 2 thợ cũng bắt đầu tóat mồ hôi, điện thọai cầu viện sư phụ khác đem 1 bình mới xạc đến. Gần 1 giờ sau, ông thợ này đến xoắn tay áo bảo : tụi bay test cái này chưa, cái nọ chưa, để tao xem, có gì đâu mà không nổ!. Lúc này, ruột gan em như lửa đốt khi chứng kiến nhà nhà dọc đường đang bày đồ cúng rước ông bà rất thiêng liêng. 13h00 vẫn im lìm, 14h00 sau khi tháo ra vô nhiều lần, test đi test lại, đề đi đề lại vài chục lần cũng không ăn thua. Ông này cuối cùng chịu hết nổi tuyên bố potay.com. Kết quả cục IC mới mua theo thằng IC kia đi tiếp!
Thế là mọi người dọn dẹp đồ nghề, đẩy xe vào sát lề đường cho gọn để về lo cúng và đón Giao thừa, ăn Tết cái đã, ra Giêng tính sau.
Suốt 3 ngày Tết không được vi vu cùng V2 trong cái nắng xuân ấm áp, trên đường phố thóang đãng, sạch sẽ, cảm thấy lòng buồn rười rượi, chỉ mong đến hết 3 mùng hy vọng có tiệm nào mở cửa sớm.
Rồi ngày chờ đợi cũng đến : mùng 4 IC mới được đem đến, V2 em đã nổ máy và bon bon trên những nẻo đường đón xuân, tuy hơi muộn nhưng cũng vui sau khi vớt vát chuyến đi Vũng Tàu 3 ngày cho vợ con đỡ tủi.
Đầu tiên cho em xin lỗi vì đào mộ, nhưng đọc lại bài này thấy hay và nhiều cảm xúc
Con vợ 2 em già thì chả già trẻ thì không còn trẻ, Em cố đọc cái này tăng thêm kinh nghiệm đối phó
Last edited by a moderator: