Status
Không mở trả lời sau này.
O.S.P.D
16/8/04
2.803
129
63
61
"Trung Tâm Công Nghệ Hoá Màu"
RE: Những vụn vặt lượm lặt từ ... ký ức

Nhà văn Phan Nhật Nam thì em có bíết , ổng viết MHĐL như bác Phè giới thiệu , ngoài ra còn có "Tù Binh và Hòa Bình " , " Ngày sống thật với Quê Hương " ..nói chung rất chi là binh đao hận thù ! Cách nay ít lâu ổng có lên Show của chưong trình ASIA kể chuyện ngày xưa , hô hào tí ti ...Nhưng quả là trong đội ngũ nhà văn áo lính hồi đó của VNCH , em thấy ổng văn chương hay nhứt ! Bên Cách mạng thì khoái ông Lê Lựu , Nguyễn Khải , Nguyễn Minh Châu , Nguyễn Quang Sáng ( Có truyện Chiếc lược ngà , đọc rơi lệ )...sau này bon chen cuộc sống tầm thường , mất đi kỹ năng đọc sách , nghe đọc truyện đêm khuya qua giọng cô Kim Túy , thấy mình kém hẳn đi ![:-]
Lúc trước ai cũng nghĩ là P.N. Nam đi " Mút Mùa Lệ Thủy " vì văn chương ổng hằn học quá ( Đại úy TLC từ 1967 mà ) , sau ngồi 10 năm học tập , đủ bèo nhèo rồi đi Mỹ !
Mới đó 32 năm trời thống nhất rồi các Bác nhỉ !
 
  • Like
Reactions: ngr040
Hạng D
30/1/07
3.021
54
113
48
Xà Ghềnh, Mobil: 0903187496
RE: Những vụn vặt lượm lặt từ ... ký ức

Thầy đề là dân kỹ thuật mà dành văn chương quá ta. Cảm phục, cảm phục. Chẳng bù cho em, dân xã hội nên chẳng biết tý kỹ thuật nào.
Em là dân sinh sau đẻ muộn, lớn lên khi đất nước đã thống nhất nên chỉ biết có Lê Lựu, Nguyễn Khải, Nguyễn Minh Châu, Nguyễn Quang Sáng, còn nhà văn phía bên kia em chẳng biết ai. "MHDL" do nổi tiếng quá cho nên em phải lần mò trên google tìm đọc. Còn "Tù Binh và Hòa Binh", "Ngày sống thật với quê hương" em chưa đọc. Để chiều nay em tìm trên mạng xem sao. Bây giờ em phải kiếm gạo đã. Có mấy cái request đang đợi em báo giá.

Mấy bác Phù nì, Thích mát, E bớt lặn đâu mất rồi ta? Sao chưa thấy trả lời câu hỏi của em nhỉ?
 
Hạng F
13/1/06
13.889
35.977
113
RE: Những vụn vặt lượm lặt từ ... ký ức

PNN là sỉ quan Dù bác ạ.
 
Hạng B1
3/5/07
63
0
0
43
Heart to heart
RE: Những vụn vặt lượm lặt từ ... ký ức

Cảm ơn bác Fernandoz nghen, giờ mới thấy những cảnh như vậy đẹp mới lạ chứ, sao mình sống vô tâm nhỉ.
 
Hạng B2
16/11/05
289
73
0
65
RE: Những vụn vặt lượm lặt từ ... ký ức

Trích đoạn: Dawnglow


@bác thích maz: Bác nói bác thoát ly năm 72, hồi đó Mẽo rút xong, mình mạnh rồi. Đường mòn trên biển vào tận tới Cà Mau, trên bộ thì vào tới Tây Ninh, vậy sao cuộc sống của dân giao liên bác khổ vậy, không có ăn, không có đạn, sợ "cá rô" hơn sợ cọp? Bác lại còn nói là bác sống ở sát ấp chiến lược. Em tưởng 72 thì các ấp chiến lược bị dân và bộ đội phá tan rồi? Sau GP, có ai làm thủ tục giải ngũ cho bác k, hay là bác về lại quê y hệt như một anh tha phương cầu thực về phố cũ?

Hehehe ...bấy lâu nay bặt tin trên "Những vụn vặt lượm lặt ..." vì 1 phần là do bận bịu ... chuyện học hành của con nhỏ (ban ngày), của mình (ban đêm), mà tui lại thường lò dò ... gõ về khuya... lúc đó ký ức nó mới thoắt ẩn ... hiện (Bi giờ là chiều, tui ngồi gõ là phá lệ, vì câu hỏi nêu đích danh tui, nên tui tự thấy mình cần trả lời sớm, nhưng không hy vọng trả lời được cả câu hỏi trong 1 bài viết). 1 phần là do cũng nên để các bác khác kể chuyện ký ức nữa chứ ... tui với lão Phù, E-bớt mần hoài ... coi sao đặng. Ký ức thì có nhiều, mỗi người 1 kiểu, chứ đâu phải mỗi cái chuyện chinh chiến, xưa lắc, buồn thảm như chuyện của tui ... Cái nữa tui cũng đã nói trước, là chuyện của lão Phù, E-bớt cũng là chinh chiến, chết chóc, nhưng nó ... vui hơn, hào hùng hơn, đọc thấy như nó có lửa trong lòng, đọc xong thấy phơi phới, tự hào mình là người Việt, ... , còn nhiều cái khác nữa.

Chuyện của tui, nghe buồn quá (tui đọc lại cái mình viết mà còn phải gỡ kiếng ra, ngồi im mà lòng trống rỗng, 0 nghĩ được gì, ...) nghe sao ... bản năng con người nhiều quá, ... cái ăn, uống, ngủ, chết chóc, cực khổ, ... nghe 1 hồi thấy sao như ... kể lể than vãn quá ...nên sao 1 chập bài, cần phải tổng kết lại xem có nên viết, kể tiếp không ... vậy thôi.

Tui thoát ly 4-1972, lúc đó, "mùa hè đỏ lửa", chiến trường khắp nơi ác liệt, điển hình nhất: Quảng Trị, Bình Long ... sao bác lại nói là Mỹ bỏ, quân Mỹ còn ít trên chiến trường, nhưng 0 phải là 0 còn. Như ở căn cứ Đồng Dù-Củ Chi còn nhóc lính Mỹ ... tụi tui đi móc lưỡi (bắt tù binh về khai thác tin tình báo) còn dính lính Mỹ mừ...

Dân giao liên ở đâu tui 0 biết (chắc là khổ hơn nhiều), chứ chỗ tui sướng mắc chết, khổ gì? Này nhe, tui là giao liên "bàn đạp" (chữ bàn đạp này có nghĩa y như cái bàn đạp của vận động viên chạy điền kinh lúc xuất phát, khom người xuống, tì 1 gót chân vào 1 cái bàn đạp ...súng bắn 1 cái là vùng lên chạy tới đích bằng hết sức lực của mình). 1 cái bàn đạp, thường nằm ngay hoặc gần lằn ranh giữa vùng ta và địch, tuy thuộc về quân ta nhưng công việc của mọi người trong bàn đạp là phục vụ cho quân ta ở trong vùng địch, chứ 0 phải đánh chiếm, giải phóng, giành dân, giữ đất ... chuyện này có người khác lo, vậy mới chán chứ ... "Úynh! là chuyện của người ta. Núp, chạy, hoàn thành nhiệm vụ được giao mà 0 ai được phép biết! mà 0 được đánh là chuyện của các đồng chí" ... Thủ trưởng tụi tui biểu vậy. Vậy mới có chuyện, đôi khi đi công tác về, quân ta 0 biết lại bắn quân mình... Đôi khi đêm xuống ... yên ắng, 1 con chuột đi ăn đêm, chạy nghe lẹt xẹt, là 1 loạt rẹeet của AR15, rồi tạch tạch tạch của bên ta, ... cứ thế bắn qua bắn lại. Ai bắn tui 0 biết, chứ tui tui thì không được bắn, bắn là trường hợp hãn hữu. 1972, thì ấp chiến lược mà bác thấy trên ... "phin", dây kẽm gai nhằng nhịt chung quanh, ...thì hầu như ít còn thấy, nhưng vẫn còn đấy. Đặc biệt ở các khu vực da beo (địch ta lẫn lộn, ban ngày là lính VNCH nghễu nghệnh, nhưng đêm xuống là VC đầy đồng) lại còn ngặt hơn. Tui ở Bình Chánh, 0 đêm nào 0 có người bị thương hay chết, bởi thế, đây mới gọi là chiến trường đặt biệt, cựu binh ở trên R xuống đây là đồ bỏ nhé, hở chút chết, hở chút bị thương. Hễ cứ ai coi tui tui là đồ con nít ranh, cãi lời thì ... chưa tới 1 tuần đã được phong ... liệt sĩ, hay lên xuồng ba lá nằm (tải thương bằng xuồng chứ 0 cáng nổi, đi 1 thân 1 mình còn 0 nổi, huống hồ gì cáng người chứ) mà về tuyến sau ... mà 0 phải chỉ chết vì tụi ngụy nó bắn đâu đấy (được thế, như bác Phù, E-bớt kể, hy sinh vì quân thù bắn trúng thì đã vinh quang rùi). Đàng này chết chỉ vì đi ... ỉa, vướng trái gài mà chết ... Đó chỉ là 1 trong số hàng chục cái chết vô duyên, nhưng sự thật là phải ... chết, vì có khi chưa chết tại chỗ, nhưng sẽ chết sau đó vài phút, hay vài giờ...

Có chuyện vui ... chua chát, kể sơ các bác nghe. Tụi tui hồi đó chỉ khoái quân ta nào ... nhỏ con nhưng làm được chuyện người bự con làm, hoặc hơn, chẳng phải tụi tui toàn nhỏ con, mà vì to con dễ ăn đạn, ăn thì nó ăn nhiều hơn người ta, làm thì cũng "nhiu" đó, có cái hầm chút bẹo, đáng ra 2 thằng chui lọt thì có cái thằng to nó chui vô trước thì thằng còn lại vô phương, ...đi đâu chung với mấy thằng to con tụi tui 0 thích, nó lạch bạch tạo ra tiếng động, nội cái kiểu nó xuống nước cũng thấy ...phiền rùi (xuống sông or rạch để bơi, phải thật nhẹ để không tạo ra sóng nước, những con sóng nhỏ lăn tăn này sẽ lan xa ra tận giữa dòng, thằng lính nào nó ngồi bên kia nó rình, chỉ cần nhìn mặt nước, nó rút da láng kẹp tre - lựu đạn da láng rút chốt sẳn, kẹp vô thanh tre để tuốt ra chọi cho nhanh mà 0 cần mất thời gian rút chốt) nó chọi thì 0 phải chết 1 mình thằng bự con, mà chết cả chùm VC ... Thường thì mấy chú, mấy anh CB mà tụi tui dẫn đều nhất nhất nghe lời tụi tui, coi như đó là mệnh lệnh, dễ chịu hơn, tụi tui có chết cũng vui lòng. Chỉ ngại mấy anh rau muống chính quy vừa mới ở trên R xuống, toàn AK, bao xe (dưới này xài bao xe là tiêu rùi) nói thì nghe 0 được lại khoái nói, mình 0 nghe được cứ im, chứ hỏi lại mấy ổng càng nói to hơn ... Hic.

Ai nói tui tui sợ cá rô hơn sợ cọp? tụi tụi chả sợ cái gì cả, chỉ sợ người thôi.... Nhiều khi ngồi trên đọt cây thấy cá rô bay sát bên, nếu tán 1 loạt ... tụi nó 0 chết phi công thì cũng sức gọng gãy càng máy bay, nếu bắn khéo ... thành dũng sĩ diệt máy bay :D chứ chẳng chơi. Nhưng sau đó thì sao? sau đó nó sẽ gọi pháo, gọi máy bay cá lẹp tới phóng "ớt" (hỏa tiễn), khu vực đó nát tan thành bình địa, phải bán sới hết tất cả bàn đạp, nơi đã là lối quen đi về của hàng chục cán bộ chiến sĩ...đi tìm chỗ khác ... Vậy anh chàng bắn rớt máy bay đó, nếu sau đó còn sống, có cơ sẽ ăn 1 cái án kỹ luật trước khi ...có thể nhận huy chương dũng sĩ (mà dũng sĩ thì phải 3 chiếc nhé, 1 chiếc chả ăn thua gì, chỉ giấy khen cỡ QK là kịch) mấy cái giấy nì tui có cả xấp, chỉ để dành cho mấy chú quấn thuốc rê hút lúc ngặt (kiếm đâu cũng 0 có 1 miếng lá hay giấy, thứ gì cũng ướt nhẹp) thui, chứ chẳng được để lại thứ gì, phải đốt hết, vậy cho mấy ổng quấn thuốc rê còn dễ thương hơn ...

Tạm vậy nhá, còn chuyện sau GP, từ từ trả lời sau....nhé Dawnglow (gớm cái nick của bác 0 đọc được). Trước GP, còn cả đống chuyện hay hơn sau GP nhiều ...hehe
 
Last edited by a moderator:
  • Like
Reactions: ngr040
VIP
1/3/07
1.576
51
48
DOC-HCM
RE: Những vụn vặt lượm lặt từ ... ký ức

Các bác đã đọc các bài báo này trên vietnamnet chưa, sau khi đọc xong em không biết nói gì nữa
Kỳ 1: Người giữ khoá bí mật ở Bộ Tổng tham mưu VNCH http://www.vietnamnet.vn/chinhtri/2007/04/689667/
Kỳ 2: Ai là người mang bí số H.3? http://www.vietnamnet.vn/psks/2007/04/689904/
Kỳ 3: Tìm đôi mắt cộng sản cho anh lính cộng hoà http://www.vietnamnet.vn/psks/2007/05/690318/
Kỳ 4: Cuộc thử lửa cho tấm lưới vàng http://www.vietnamnet.vn/psks/2007/05/690714/
Kỳ 5: Những tin vàng cho cách mạng http://www.vietnamnet.vn/psks/2007/05/691435/
Kỳ 6: Anh lính Việt sống bằng giờ của... Mỹ http://www.vietnamnet.vn/chinhtri/2007/05/692369/
 
Hạng D
7/1/06
2.258
50
38
hamburger hill
RE: Những vụn vặt lượm lặt từ ... ký ức

@ Lão MAZ :
- Ở Củ Chi, có vùng Phú Mỹ Hưng cũng là "da beo". Cả tỉ gia đình có người cả 2 bên (nhiều vùng khác cũng có nhiều gia đình như vậy, chiến tranh mà).
Sau này, nghe tới Phú Mỹ hưng, tui lập tức nghĩ ngay tới PMH Củ Chi, chứ đâu biết là Khu PMH bên Q7 :D:D
 
  • Like
Reactions: ngr040
Hạng D
30/1/07
3.021
54
113
48
Xà Ghềnh, Mobil: 0903187496
RE: Những vụn vặt lượm lặt từ ... ký ức

Hè hè. Bác Thích mát chịu trở lại với anh em rồi hả.
Bao xe là cái gì hả bác?
Đi ị mà vấp phải trái thì đó là trái của mình cài hay trái của bọn biệt kích cài?

Trong loạt bài bác kể, em thấy bác có kinh nghiệm đầy mình, có lẽ vì vậy mà bác còn có cơ hội lên 4R này. Chỉ cần thiều một trong các kinh nghiệm đó thì coi như thành liệt sĩ như những anh em khác rồi. Em góp nhặt các kinh nghiệm của bác lại, biết đâu ngày nào đó, được đi cỗ máy ngược thời gian (cái này chưa chắc là k có đâu àh) về thời 59 - 75, em truyền lại cho dân giao liên. Bác xem đủ chưa nhé:
1- Phải sống sát nách địch thì mới khỏi bị tên bay pháo lạc
2- Khi ngủ phải luyện làm sao cho mắt thật nhạy cảm với ánh sáng, chỉ cần một ánh đèn pha quét qua là bừng dậy chuồn. Cái này khó à nha.
3- Không tạo bất cứ một cái gì "bất thường" so với địa hình nếu k muốn ăn lựu đạn của cá rô
4- Khi lội nước không được tạo sóng, cái này em chịu mặc dù em bơi cũng cừ lắm
5- Nếu đang công tác mà mà bị trực thăng phát hiện thì phải chơi lại chứ đừng có mà cắm cổ chạy. Phải bắn vào thằng xạ thủ, k bắn lung tung, bắn vài phát thì chuyển chỗ để nó tưởng mình có nhiều người. (Nó lên cao thì mình chuồn fải k bác?)
6- Đang chèo thuyền mà gặp trực thăng thì nhấn chìm thuyền và chuồn khẩn chương, càng xa cái thuyền càng tốt.
7- Thấy địch bắn liền, k cần nhắm. Bắn xong nhắm sau.
8- Khi đi công tác, lúc nào cũng phải lên đạn sẵn.
........ Bác liệt kê tiếp hộ em cái. Em thì thấy hết rồi đấy.

Bác cho em hỏi cái: Cái anh bạn mà bác nghi là 2 lòng đang ngủ gần bác, nửa đêm bị miểng pháo cắt đứt đầu đó, như vậy thì coi như mất tích à, bởi vì đơn vị anh ta k biết anh ta đi đâu, chết ở đâu. Bác biết nhưng bác k kể với ai và cũng k lục giấy tờ trong người anh ta xem anh ta thuộc đơn vị nào.
Nếu như một giao liên trên đường đi công tác mà hy sinh do bị trực thăng phát hiện, hay bị phục kích, hay đạp phải trái, đơn vị k thấy về thì chỉ huy có cử người lần theo đường công tác mà tìm k? Hay đc coi như mất tích.Trời ơi, mạng người trong chiến tranh sao dễ mất tích thế?
Số phận anh Cường Mỹ sao khổ thế bác nhỉ. Một kiếp người sinh k ai biết, chết k ai hay. Không bia mộ, k người thân. Có lẽ giờ này linh hồn của anh ấy còn vẫn đang quanh quẩn ở bên Lào, chẳng biết cạnh đó có ai làm bầu bạn k? Trong số những người bác biết trong chiến tranh thì Cường Mỹ là một sô phận cá biệt hay điển hình?

Bác xem "Cánh đồng hoang" chưa? Em thấy cái hầm hạnh phúc của Lâm Tới với Thúy An cũng ngon lành lắm chứ, sao bác bảo là k thể ngủ nằm được vì chỗ nào cũng ướt. Họ lại còn đẻ con nữa chứ. Lúc bị trực thăng phát hiện, họ gói thằng bé vào bao linong, nhấn xuống nước. Cái này dân bắc chắc k thể tưởng tượng được. Lúc Lâm Tới chết, Thúy An vác AK chơi rụng chực thăng (!). Cái này có cường điệu quá k bác? Có nhiều nữ giao liên là cao thủ k bác?

Hì hì, em hay hóng hớt quá nhỉ.

Bác cứ fẹt vô tư đi nha, có anh em nào muốn chen ngang thì cứ việc chen ngang nhạ. Như bác Phùnì, Airbus, Thích mát cứ fẹt vô tư mà anh em vẫn nắm bắt được câu chuyện của từng người đấy thôi. Lại còn hoan hô quá trời nữa chứ.

Có ai có mặt ở Huế hay ở SG tết Mậu Thân k??????????????? kể chuyện nghe đi.
 
Hạng D
30/1/07
3.021
54
113
48
Xà Ghềnh, Mobil: 0903187496
RE: Những vụn vặt lượm lặt từ ... ký ức

A quên, cái nick của em các bác cứ gọi như một bác nào đó đã gọi đó; Đau lâu. Em thấy phiên âm như thế là tương đối chính xác đấy. Còn có bác phiên âm là "Đào lỗ" nữa chứ (!). Nếu viết là dawn glow thì chắc chắn mấy bác ngoại ngữ biết ngay nghĩa là gì.
 
Hạng B2
16/11/05
289
73
0
65
RE: Những vụn vặt lượm lặt từ ... ký ức

Hehehe ... cái bác Đào lỗ nì ... đến là tếu, bác đã liệt kê gần hết vốn của mấy ... cụ du kích xã ở chiến trường Đồng Tháp mười khi xưa rùi ... hì hì ... nói đùa vậy thui, nhiu đó chỉ đủ sống sót qua mùa nước nổi thui, ... chẳng nhằm nhè gì.

Mấy cái bác Đào lỗ liệt kê ở trên thì ...gần đúng nhưng cũng phải tùy hoàn cảnh và điều kiện lúc đó mà xử chứ 0 phải nhứt nhứt y như vậy. Còn 1 trăm thứ khác chứ đâu phải chỉ tới số 8 thui, vd như ăn thế nào? cái gì ăn được mà nhuận hay bón chứ 0 xổ, ăn xong 0 bị khát ...chỉ nói mấy cái bản năng, nếu thằng nào biết làm cho cơ thể mình dịu theo dk của hoàn cảnh môi trường xung quanh lúc đó là ...cả 1 trời kinh nghiệm rùi bác ơi.

Mấy thằng tui và tui hồi đó còn nhỏ lắm, kinh nghiệm kinh ngoét gì, chỉ là may mắn thôi, ở chiến trường chẳng mấy ai nói mình có kinh nghiệm cả, ai nói vậy thì thằng đó đang xạo cho vui. (Chữ xạo xài ở đây có ý nghĩa gần như hoàn toàn khác với nói dối nha). Chẳng có ai biết được đạn bay ngã nào mà né ... chỉ có nó né mình thôi. Tổng kết sau 3 năm 6 tháng ở chiến trường B hồi đó, E chỉ bị trúng 1 miểng M79 chút xíu - để lại 1 cái thẹo nhỏ hơn cái đồng xu 200 đồng bi giờ trên cái mắt cá chân phải, mà bị hồi nào hổng hay, lúc thấy nhớp nhớp ướt nhẹp lại tưởng đỉa đeo ... giở lên nhìn kỹ thì con đĩa này bằng gang ... chắc là nó bay xa hết xí quách - chớn, rồi trước khi nhào xuống sình mà ngủm, nó lại chọn cái chân mình để găm vô đó mà ... chết ... Tui chỉ lấy bùn trét lên, chờ khô chút lại đi tiếp về ... "nhà". Vài bữa sau tự lành chứ cũng chả sát trùng hay thuốc men gì.

Truyện phim thì cũng là dựa 1 phần trên những chuyện ... kể lại, dù có là người thật việc thật ... nó cũng được dẫn dắt và "sáng tạo" tới những 2 lần: 1 lần qua kịch bản và sau đó qua...đạo diễn. Bác hỏi lạ, người nào hồi đó mà 0 coi "Cánh đồng hoang", tui cũng coi, mà coi nhiều lần kia. Phim hay 0 phải ở tình tiết, dù tình tiết có góp phần làm cho phim hay, nhưng nó hay ở cái hồn ... Người khác 0 biết sao, nhưng tui thì thấy vậy, nó phù hợp với hoàn cảnh con người sống và chiến đấu ở chiến trường Đồng Tháp Mười lúc đó ... Họ đúng là giao liên, còn mấy thằng tui thì lúc đó ... không phải..., Lý lịch tui bây giờ vẫn còn ghi TSCK (trinh sát "công khai") mặc dù đôi lúc cũng làm công chuyện từa tựa vậy. Tui là thành phần "Dân nghèo thành thị" mà (Cái thành phần này cũng hiếm khi các bác gặp trong lý lịch của ai đó lắm. Họ thường ghi là: Nông Dân, Công nhân, Học sinh, Bộ đội, Cán bộ CNV,... chứ ít ai ghi là "Dân nghèo thành thị" như mấy thằng tui ... )

Trong phim các bác thấy cái cảnh nghĩ ngơi sau 1 ngày tất bật sống chiến đấu, tối về tranh thủ gặt đám lúa cho vợ xong ... Lâm Tới ngồi xuống bên bờ vạt (tui 0 gọi cái vạt lúa đó là ruộng - nên 0 gọi là bờ ruộng) quấn 1 điếu, hít 1 hơi thuốc rê, phà khói mắt nhìn về 1 nơi xa trên cái mặt nước mênh mông kia ... nó ... đã... Giống y chang như mấy thằng tui, dù còn nhóc tì chưa vợ con, nhưng khi màn đêm xuống đậm, ngồi trong 1 góc tối trên vỉa hè 1 con đường mà dọc theo nó rực rỡ những ánh đèn xanh đỏ quảng cáo của phố thị (Nơi đó cũng có 1 số góc tối - dành cho mấy thằng móc bọc như tui) chống cằm (chưa biết hút thuốc, dù có tập tành làm le thì những lúc này chả có ai nhìn mà le) nhìn về những ánh đèn xanh đỏ đó, nghe tiếng ồn ào của người ta qua lại, của xe cộ trên đường, ... mà đầu trống rỗng ... Đó là nghĩ ngơi. Tui đã từng có thời gian sống, chiến đấu (nghe cương quá, có được chiến bao giờ đâu mà [:'(]), sinh hoạt, ở dưới đó nên so sánh với phim và công việc của mình hồi đó mà cảm ...

Còn những chi tiết trong phim, nó khác xa đời thường bác ơi, ...Họ gặp nhau, chào hỏi, nói chuyện, cười với nhau í ới như đang SH ở Miền Bắc Xã Hội chủ Nghĩa í, chứ 0 phải ở chiến trường khắc nghiệt như E, nói xin lỗi, thở dài 1 cái thành tiếng còn không được nữa là, tất nhiên là anh giai chị gái nào hay ho, ách xì, đánh rắm,... thì xin mời đi chỗ khác làm công việc khác, ở đây, 0 cho phép những cái đó cho dù nó chỉ là bản năng con người ...các bác thấy đó, mấy thằng tui, tuổi thanh thiếu niên, ở điều kiện bình thường, 1 khi đã buồn ngủ, té xuống là ngủ như chết, tạt 1 ca nước vô mặt mà nó vẫn ngủ, 0 thèm trở mình hay nhúc nhích lấy 1 cái ... vậy mà chỉ cần lấy quẹt máy ra quẹt nhá 1 cái là nó đã tỉnh rụi rùi, vậy mới trụ ở đây được .... Trình độ chống xuồng của Lâm Tới và Thúy An cũng chưa ... tới ... chống nhão quá, xuồng vọt lên 1 cái phải khựng lại 2 lần, 1 lần trước khi vọt bị đè sào xuống và 1 lần lúc nhổ sào lên chuẩn bị cho lần chống sau.... Mà trách sao được, họ là nghệ sĩ mà tập được vậy là giỏi lắm rùi ...

Thôi, dài quá rồi, lại chả đâu vào đâu cả, tui thì kể chuyện ... buồn lúc đêm khuya để nhớ lại 1 chút, các bác lại có cái đọc ... cho đỡ buồn, 1 công 2 chuyện, hén.
 
  • Like
Reactions: ngr040
Status
Không mở trả lời sau này.