Hạng D
4/5/10
1.745
41
48
67
cf2d.goodforum.net
Thiệt là đau..........................lòng.
Dân một nước mà còn vậy...........giống ngày xưa em đi quay phim cho việt kiều,tới cổng là em mua vé cho cả đoàn luôn.Mấy ông Việt kiều phấn đấu lắm mới bỏ vụ hai giá này..........hì...hì.
Sao mình không phấn đấu làm giống như họ nhỉ?
 
Hạng D
28/2/11
1.027
9
38
eric_dn nói:
Tony Hai Lúa nói:
Mình thấy lạ lạ vụ này. Miền trung VN dài và nhiều tỉnh, thấy người bạn địa QN, Qngai, Bdinh, K.hoa vô SG nói tiếng nhẹ hẳn. Còn Đnang vẫn nặng như chì.
Nói đụng đến địa phương thì họ giận lắm y như là yêu quê lắm thay. Nhưng từ chiếc xe máy, xe hơi... điều mượn người đứng tên để ra biển SG. Chứng minh, hộ khẩu thì chạy cho bằng được. Sao mâu thuẩn thế nhỉ.
( em chỉ hỏi về cái mâu thuẩn trên chứ không nói về vùng miền nào tốt xấu nhé! )
Em đi đâu nói tiếng gì ko biết, chứ xuống sân bay Đà Nẵng là nói rặt tiếng Đà Nẵng. Nó thấm vào máu rồi làm sao quên được hả bác. Ghét nhất là mấy ông choai choai vào Sài Gòn vài tháng về bày đặt nói tiếng Sài Gòn. Hãm lắm. Giống hệt mấy cha Việt Kiều đi vài năm về cứ vài câu tiếng Việt lại chêm vô : Oh, really ? Thiệt là đau lòng. Hehe.
Gốc người Việt nói chung là xuất xứ 1 chổ thôi, nói ra ai cũng biết là chổ nào đó rồi. Lâu ngày uống nước khác nhau mà tiếng nói nó khác nhau mà thôi.

Đúng rồi bác, có mấy bạn trẻ bây giờ thay giọng nói lẹ lắm. Nhất là giới ca sỹ. Nghe Quang Dũng nói chuyện thì.. ai biết..
Chỉ khi nghe nói chuyện đt với ba má ngoài quê nới tá biết thôi. Mà cần chi thay đổi nhỉ? Mỗi giọng có cái hay riêng.
 
Hạng D
1/9/10
1.665
55
48
0906 90 12 26
Thưa cac pac,
Nói "sâu" về vụ này em thấy hơi nhạy cãm vùng miền - địa phương, Ở đâu cũng có nét đặc thù riêng nên kéo theo có cái hay cái dỡ riêng... Nhưng hay dở ở đây tùy thuộc vào cách nhìn và góc nhìn của từng người.
* Về giọng nói:
- Khi đi xa (qua địa phương khác sinh sống) tùy thuộc vào nghành nghề, xuất phát điểm của từng người họ sẽ có những điều chỉnh bản thân sao cho phù hợp, sao cho dễ hòa nhập vào cuôc sống... đôi khi họ phải thay đổi âm ngữ, ngôn từ địa phương (thay đổi giọng nói) với mục đích để cho số đông người (địa phương) nghe được dễ dàng hơn.... thì rõ ràng đâu có gì là xấu, hay mất gốc hay lai căng, giả tiếng ..... Nếu họ cố tình giả giọng để nói cho chính người (quê mình) để mục đích lấy le thì mới nên "!!!!!!"
Cái nghành nghề ở trên tôi đề cập thí dụ anh ở quê M.trung (nhất là ờ các vùng nông thôn - vùng sâu vùng xa) vào HCM mà đi làm nghề nghiệp liên quan đến phải nói (truyền đạt) cho người khác nghe... kinh doanh, tiếp thị..v.v.v. Nếu bạn không thay đổi giọng cho nhẹ hơn, chỉ dùng từ địa phương của mình thì làm sao làm tôt CV được, làm sao sống được ở đất Sài Thành này.
Cái Xuất phát điểm tôi đề cập là: nếu người làm chủ thì có thể tuyển NV cùng xứ mình, hoặc bạn là người trả tiền cho người kia thì người kia buộc phải ráng nghe bạn nói.... Nếu làm thuê mà bắt chủ ráng nghe mình thì .. pó tay.

* Chuyện nho nhỏ vui vui của tôi cách đây 20 năm: Khi mới từ ĐN vào SG.
Câu chuyện 1: Đi chợ chuồng bò (ngã bãy Lê Hồng Phong)
Tui: dì, boán cho côn 500 vị tinh
Người bán hàng: cái gì?
Tui: dọa, boán cho côn vị tinh...
NBH: hả, mua cái gì? (nhăn mặt - hóng tai)
Tui: Dọa, vị tinh đó...
NBH: cái gì? bột bình tinh hả? (Nhăn mặt, khó chịu)
Tui: Dọa không, vị tinh là cái nề nề (tay chỉ vào cái mình muốn mua)
NBH: Trời, bột ngọt thì nói bột ngọt, mì tinh, bình tinh, vị gì đó ai biết..... sáng sớm mà gặp mấy dân nẫu này bực mình....
Tui: Đỏ mặt, rớm rớm vì bị chửi và sỉ nhục.....

Câu chuyện 2: tại tiệm sửa xe đạp, góc ngã bảy ĐBP.
Xe bị hư trục xe trước (Mô dơ trước), dắt xe đến tiệm sửa xe (vỉa hè)
Người sửa xe (NSX): Gì đó nhóc.
Tui: dọa, xe độp không được, chét khô mỡ -> hư mô dơ trước...
NSX: sau khi mở ra coi.... ừm hết ..(từ này nghe không rõ)... rồi. Có đạn không?
Tui: dọa có, mà côn có ít thôi
NSX: đạn phải đủ chứ ít là ít làm sao... có đạn đó không?
Tui: Dọa có.... (trong đầu chả hiểu phải làm sao)
NSX: Đâu? đưa đây....
Tui: dọa côn núa có là có mà, chú sửa đi.
NSX: Có thì đây đây, lẹ lên (tay và mắt vẫn đang thao tác sửa xe)
Tui: Thì chú muốn bao nhiêu con mới biết chứ? Chú cứ sửa trước con mới đưa.....
NSX: (nhìn tôi trợn mắt) Thì mày có đạn đưa tao mới sửa được chứ...?
Tui: (sợ bị lừa..., quyết không đưa) Không chú sửa rồi côn mới đưa... tay ôm túi quần...
NSX: D.M mày, thì mày đưa đạn tao bỏ vô mới sửa được chứ.... không có thì tao đi mua... (tay chỉ vào mấy viên đạn "bi")
Tui: (Sực tỉnh) dọa, dọa không, cái ni côn không có....
NSX: chửi đổng và đi mua....
Tình huống này là như thế này:
Đạn, Bạc đạn ngoài tui là bi, ổ bi
Ngoài tui hay dùng đạn để ám chỉ Tiền... Tui tưởng NSX hỏi có tiền không....

Hai tình huống tôi nhớ hoài khi bước chân vào Sài Gòn..
Mấy lời chia sẻ cùng bạn gần xa.
 
Tập Lái
4/2/12
46
0
8
38
Cũng hơi lâu rồi không ra ĐN, tính đưa gđ đi bà nà 1 chuyến mà nghe vậy chắc em khỏi đi luôn quá
 
Hạng B2
27/1/12
419
4.355
93
Thiệt hết biết. Hết chuyện không tuyển người học trường không phải công lập, tới không cho nhập hộ khẩu, giờ tới chuyện này. Mai mốt chắc họ còn nghĩ ra nhiều thứ hay ho khác nữa đó.
 
Hạng C
24/11/08
591
30
28
48
baogia nói:
Thưa cac pac,
Nói "sâu" về vụ này em thấy hơi nhạy cãm vùng miền - địa phương, Ở đâu cũng có nét đặc thù riêng nên kéo theo có cái hay cái dỡ riêng... Nhưng hay dở ở đây tùy thuộc vào cách nhìn và góc nhìn của từng người.
* Về giọng nói:
- Khi đi xa (qua địa phương khác sinh sống) tùy thuộc vào nghành nghề, xuất phát điểm của từng người họ sẽ có những điều chỉnh bản thân sao cho phù hợp, sao cho dễ hòa nhập vào cuôc sống... đôi khi họ phải thay đổi âm ngữ, ngôn từ địa phương (thay đổi giọng nói) với mục đích để cho số đông người (địa phương) nghe được dễ dàng hơn.... thì rõ ràng đâu có gì là xấu, hay mất gốc hay lai căng, giả tiếng ..... Nếu họ cố tình giả giọng để nói cho chính người (quê mình) để mục đích lấy le thì mới nên "!!!!!!"
Cái nghành nghề ở trên tôi đề cập thí dụ anh ở quê M.trung (nhất là ờ các vùng nông thôn - vùng sâu vùng xa) vào HCM mà đi làm nghề nghiệp liên quan đến phải nói (truyền đạt) cho người khác nghe... kinh doanh, tiếp thị..v.v.v. Nếu bạn không thay đổi giọng cho nhẹ hơn, chỉ dùng từ địa phương của mình thì làm sao làm tôt CV được, làm sao sống được ở đất Sài Thành này.
Cái Xuất phát điểm tôi đề cập là: nếu người làm chủ thì có thể tuyển NV cùng xứ mình, hoặc bạn là người trả tiền cho người kia thì người kia buộc phải ráng nghe bạn nói.... Nếu làm thuê mà bắt chủ ráng nghe mình thì .. pó tay.

* Chuyện nho nhỏ vui vui của tôi cách đây 20 năm: Khi mới từ ĐN vào SG.
Câu chuyện 1: Đi chợ chuồng bò (ngã bãy Lê Hồng Phong)
Tui: dì, boán cho côn 500 vị tinh
Người bán hàng: cái gì?
Tui: dọa, boán cho côn vị tinh...
NBH: hả, mua cái gì? (nhăn mặt - hóng tai)
Tui: Dọa, vị tinh đó...
NBH: cái gì? bột bình tinh hả? (Nhăn mặt, khó chịu)
Tui: Dọa không, vị tinh là cái nề nề (tay chỉ vào cái mình muốn mua)
NBH: Trời, bột ngọt thì nói bột ngọt, mì tinh, bình tinh, vị gì đó ai biết..... sáng sớm mà gặp mấy dân nẫu này bực mình....
Tui: Đỏ mặt, rớm rớm vì bị chửi và sỉ nhục.....

Câu chuyện 2: tại tiệm sửa xe đạp, góc ngã bảy ĐBP.
Xe bị hư trục xe trước (Mô dơ trước), dắt xe đến tiệm sửa xe (vỉa hè)
Người sửa xe (NSX): Gì đó nhóc.
Tui: dọa, xe độp không được, chét khô mỡ -> hư mô dơ trước...
NSX: sau khi mở ra coi.... ừm hết ..(từ này nghe không rõ)... rồi. Có đạn không?
Tui: dọa có, mà côn có ít thôi
NSX: đạn phải đủ chứ ít là ít làm sao... có đạn đó không?
Tui: Dọa có.... (trong đầu chả hiểu phải làm sao)
NSX: Đâu? đưa đây....
Tui: dọa côn núa có là có mà, chú sửa đi.
NSX: Có thì đây đây, lẹ lên (tay và mắt vẫn đang thao tác sửa xe)
Tui: Thì chú muốn bao nhiêu con mới biết chứ? Chú cứ sửa trước con mới đưa.....
NSX: (nhìn tôi trợn mắt) Thì mày có đạn đưa tao mới sửa được chứ...?
Tui: (sợ bị lừa..., quyết không đưa) Không chú sửa rồi côn mới đưa... tay ôm túi quần...
NSX: D.M mày, thì mày đưa đạn tao bỏ vô mới sửa được chứ.... không có thì tao đi mua... (tay chỉ vào mấy viên đạn "bi")
Tui: (Sực tỉnh) dọa, dọa không, cái ni côn không có....
NSX: chửi đổng và đi mua....
Tình huống này là như thế này:
Đạn, Bạc đạn ngoài tui là bi, ổ bi
Ngoài tui hay dùng đạn để ám chỉ Tiền... Tui tưởng NSX hỏi có tiền không....

Hai tình huống tôi nhớ hoài khi bước chân vào Sài Gòn..
Mấy lời chia sẻ cùng bạn gần xa.
Em thì thấy tốt nhất là chúng ta nên thay đổi chút để có thể hòa hợp với nơi mình sinh sống. Hồi em còn sinh viên đi dạy kèm, khi đi tới trung tâm thì các bạn nào nói tiếng nặng khó nghe sẽ bị từ chối ngay từ đầu(phải lủi thủi quay về) may mắn giọng em là giọng Nha trang nên ko bị nặng như các bác vùng ngoài hơn chút. Sau này thấy bạn bè lên làm xếp các công ty cũng vậy thôi, nếu công việc liên quan đến giao tiếp mà giọng người được phỏng vấn nặng thì đương nhiên bị loại từ vòng đầu. Đôi lời chia sẽ với các bác.
 
Hạng D
25/8/10
2.605
321
83
minhluvn nói:
Em tới đó hôm mùng 5, nhìn cái bảng giá cáp treo của Bà nà, em và bà cả không thèm lên luôn. quay về thành phố chơi còn vui hơn. mịa bố khỉ cái thằng Bà Nà này .
Ậy, Lăng Cô ăn trưa xong đi Bà Nà, bác bỏ về ko nói tiếng nào, thì ra vụ vé!
 
Hạng B2
20/2/11
141
96
28
Bác chủ thớt mới biết chứ đây là chuyện lạ của thế giới nhưng chỉ có ở Việt nam, tức làm gì cho mệt. gặp em thì Bà nà còn lâu mới lấy được money của em. Ủng hộ chủ thớt, cạch Bà nà ra khỏi tour từ đây.
 
Anh Ba
15/7/09
6.620
726
113
51
HCMC
bannang.com
E thấy cũng chẳn có gì ầm ỉ cả ! Các bác nhìn thoán một tí đi thì ok ngay thôi mà .
ĐN đã đầu tư lớn vào khu du lịch này , họ phải thu đúng phí để thu hồi vốn , để người dân ĐN (người dân thu nhập còn thấp được tiếp cận với khu vui chơi giải trí này) họ hạ thấp giá tí xíu có gì đâu mà âm ỉ vậy !
E thì cứ lên , đi cáp treo ở đây đúng giá trị đồng tiền mình bỏ ra lắm các bác ạ .