Hạng F
21/12/12
9.912
2.760
113
tiếp:
JerryMouse nói:
Cũng tuỳ độ tuổi, nhưng thưòng rơi vào các trường hợp
15-18 tuổi: Vẫn đi học, đa phần tuổi này không lo gì hết chỉ lo học (lứa này phần lớn có tương lai tươi sáng lắm,)
19-24: Vẫn đi học nhưng cũng phải cày (lứa này không khéo bỏ giữa đường thì nguy hiểm cho xã hội)
26-30: Tuổi này lửng lửng, thường thì sẽ bưng phở và làm nail hoặc bảo vệ. Cũng chia ra 2 ngã, 1 là sống khoẻ VN qua đây chịu ếch nổi thời gian bỏ về VN, hoặc bên VN sống khổ qua đây bưng phổ làm nail chẳng khác nào công việc như...mơ.
32-45: Chui đầu vào mấy cái xưởng gia công đóng gói làm bằng...tay. Kêu đâu làm đó, hôm nào hết hàng thì ở nhà ngáp gió.
>46-50 ráng sống qua ngày chờ ăn hưu.
>60 Nếu con cái ở hết bên đây thì cũng khoẻ nhưng buồn thí mị a. Còn lửng lửng nữa nạc nữa mở thì đi đi về về. Nhưng sức khoẻ yếu thì xem như an phận 1 mình nơi đất khách!
 
Hạng D
22/2/07
1.410
43
48
vietuc.info
Sống ở KCN VN,
1. Sáng 1 gói xôi hoặc 1 vài củ khoai
2. Trưa ăn cơm tại cty
3. Chiều đạp xe về nhà trọ, ghé chợ cóc mua cá thịt chợ chiều...
Tuần làm 6 ngày.
Cuối năm về quê mua vé tàu, vé xe đò...
Năm sau lặp lại...
 
Hạng F
21/12/12
9.912
2.760
113
nasdaq4213 nói:
Di Tu nói:
nasdaq4213 nói:
Di Tu nói:
nasdaq4213 nói:
Di Tu nói:
Nhóm mà khả năng AV kém học vài tuần chịu ko nổi , nếu muốn theo kịp thì phải cố gắng thật nhiều mà ra làm ngoài nhiều tiền hơn , mới đầu ngày làm vài h còn lại đi học làm lâu vì nhu công việc nên cúp học từ từ cuối cùng nghĩ học luôn vì " Có học tốt nghiệp xong lương chưa chắc bằng bây giờ " thì thế hệ F1 cũng nối gót theo mà thôi
Lớp đầu thứ 2 qua đó thời 198x có được đi học đâu nhưng con cái của họ giờ đều khá, bằng cấp cao và hòa nhập cùng xã hội Mỹ tốt nhất nhé bác.

Em gặp nhiều người, it học. Họ đã qua đó bỏ hết, cuối mặt làm culi, chịu ở bậc thấp của xã hội, chịu sự dè bỉu của cả Mỹ trắng, Mỹ vàng, và đặc biệt của người Việt bên nhà.

[<font]Nuốt nước mắt để làm mọi thứ có thể, để với mục đích duy nhất là CON HỌ CÓ ĐIỀU KIỆN TỐT NHẤT ĐỂ HỌC HÀNH. VƯƠN LÊN, VÀ HÒA NHẬP CÙNG XÃ HỘI BÊN ĐÓ. Vậy là họ thành công.
ko ai phủ định chuyện này . Nhưng muốn là 1 chuyện mà được hay ko là chuyện khác .
Bác có biết là học trường Cộng đồng nó khác trường private như thế nào ko về khả khi vô ĐH cũng như tốt nghiệp + khả năng thăng tiến + quan hệ hai cái này nó khác nhau một trời một vực luôn

Đi cày để cho con học trường tư đó bác. Cho vô cộng đồng trẻ con mình dân Á nhỏ con, bị mấy bạn gốc Phi da đen to con nó oánh chịu hổng nổi.

Được hay k chưa biết, nhưng đó là cách nhiều người Việt mình chon để "hi sinh" đó bác
Người Á Đông nói chung và người Việt nói riêng lúc nào cũng muốn cho con cái tốt nhất mà mình có Nhưng nhiều khi ko đủ khả năng .
Nếu làm Nails ko sao đủ khả năng lo con học trường tư => ĐH => doctor
Nên chỉ một số ít đủ khả năng thôi

Em nghĩ bác nhầm. Làm nail vừa k tốn công học nhiều, vừa có thu nhập ngay, và thu nhập cao hơn làm "công chức" đó bác. Khi không có bằng cấp cao, tiếng anh kém thì làm nail mới đủ khả năng cho con học trường tư bác à.
Vả lại mang con hoặc đẻ con xong thì con nó k chờ mình học xong đi làm lương cao nó mới lớn đâu. :)
 
Last edited by a moderator:
Hạng B2
18/9/11
309
15
18
Bác Dawmgoodman ( tên vừa khó vừa dài) hình như đang lưỡng lự giửa đi và ở phải ko ? hay hôm nào mình họp cafe lại những ai đang phân vân đi ,888 trên này nhiều khi ko thể nói thật lòng mình dc
 
Hạng D
16/1/13
4.804
87.554
113
Tôi đang thành công và đối đời chứ:

(1) thợ hồ chỉ học xong cấp 2 -> 12 + 2, và công nhân điều khiển máy

(2) xe đạp -> xe hơi

(3) ăn uống khó khăn -> ăn thoải mái

(4) nhà ở chật hẹp dơ và thiếu tiện nghi -> tiện nghi tối thiểu

Tôi kể thêm chuyện đổi đời.

Có một gia đình ở Sài Gòn mới sang đây 1 năm:

Trước kia: chồng làm trưởng phòng lương tháng sau thuế 45 triệu, vợ làm hiệu phó lương tháng 8 triệu (chưa kể "lẹo", lương ít nhưng "lẹo" nhiều), con cái thì iPhone dùng Internet, facebook, chit chat thoải mái. Nhà cửa riêng và mọi thứ tốt.

Hiện nay: chồng làm công nhân quèn lương sau thuế đổi ra chỉ 25 triệu, vợ làm nail phải ôm chân dơ dáy của đế quốc, con cái thì bị hạn chế trong tiêu xài. Nhà cửa thì thuê mướn thiếu nhiều thứ so với trước kia.

Hai vợ chồng không muốn qua đây nhưng gia đình chồng và gia đình vợ thúc giục hai vc qua đây. Gia đình chồng là gốc "tội ác với nhân dân". Gia đình vợ là gốc "đầy tớ của nhân dân". Gia đình vợ cho rằng ở VN không ổn cho dù giàu có cho nên ép hai vc qua Mỹ cho bằng được.

Hai vc đó đổi đời thật sự; tôi cũng đổi đời thật sự.

teana nói:
SubaruLover nói:
aaw nói:
Trên diễn đàn xe hơi, 100 % đang sở hữu xe hoặc có ý định mua xe , nghĩa là thu nhập khá , và có điều kiện , tư thế để bàn luận chuyện nên đi hay ở ... đi hay ở không ảnh hưởng nhiều đối với họ , vì họ chỉ phân vân thôi . Cũng vấn đề này mà hỏi tầng lớp lao động chân tay thu nhập khó khăn xem , e rằng cho họ đi thì e rằng 75 % đồng ý đi gấp và ngay lập tức ! còn hỏi các đầy tớ thì 100 % là ở lại , chỉ cho con cái qua thôi . Em đánh giá rất cao lòng yêu quê hương của bậc đầy tớ , tận tình phục vụ đến tuổi hưu còn muốn xin thêm ...
Bạn nói đúng ghê.

Ví dụ như tôi, không học xong cấp 3, đi làm thợ hồ (khác với mợ Nắng SG và các bạn trong này một vực). Qua Mỹ là sự đổ đời với tôi: được đi học bổ túc văn hoá cấp 3 ban đêm miễn phí, được đi học nghành nghề miễn phí, đi làm an toàn hơn lúc làm thợ hồ.

Giờ tuy tôi không thể bằng chủ thớt và các bạn trong thớt nhưng ít ra, tôi có được chút văn hóa + văn minh (hahaha) hơn thằng thợ hồ thô lỗ chính tôi lúc xưa rất nhiều.

Nếu không đi Mỹ, thì tôi không có cơ hội bàn vô bàn ra ở nơi đây. Biết đâu, khi đó, đi ra đường, gặp mặt, không chừng các bạn khi dễ thằng thợ hồ lấm la lấm lét và dơ dáy ?

Tôi chưa bao giờ ca ngợi cái nước Mỹ mà còn châm biếm nó nữa vì tôi ra đường chỉ thấy cái xấu nhiều hơn cái tốt ở xứ này cả ngàn lần. Vì thế tôi vẫn còn nhớ rất đậm cái quê hương Việt Nam yêu dấu. Dù nơi đó tôi là thợ hồ tủi nhục với cơm vừa đủ ăn, mặc vừa đủ che,... không dám ngóc đầu nhìn ai chạy Dream, chạy xe hơi,... nhưng còn có những thân thương mà nó hằn sâu trong tâm trí.

Đến nỗi, ngay cả ngủ, tôi chỉ nằm mơ thấy mình ở quê hương mà thôi nhưng sáng dậy thì đi ra đường, vẫn thấy xa lạ vô cùng cho dù cái xứ này cho tôi cơ hội có chút văn hóa, văn minh, và an toàn lao động cũng như hưu trí.

Tôi nhớ ngày nào, lúc mới qua, tiếng Việt viết lá thư còn không xong. Câu cụt, câu què, sai chính tả, lủng củng,.... Nhờ học lấy nghành nghề trong đó có học Anh Văn từ ESL vỡ lòng cho đến lớp viết English 101 compostion thì tiếng Việt tôi khá hơn xưa. Đó là cái văn hóa.

Tôi cảm phục tấm lòng yêu quê hương đất nước của các bạn, các "đầy tớ nhân dân", các đại gia,... Nhưng tôi nghĩ hơn 80 triệu người lúc nhúc trên cái mảnh đất nhỏ xíu mà "rừng vàng sắp cạn, biển bạc thì bị chiếm" thì những người thợ hồ, mấy con nhỏ bán tôm bán mắm, những trẻ chăn vịt, những công nhân làm trong xưởng thiếu an toàn,... thì nên đi sang Mỹ để họ có cơ hội (cơ hội thôi) để học văn hóa, văn minh, và được lao động an toàn như tôi.
bác định cư bến đó luôn à?em thấy có rất nhìu người đổi đời khi sang mỹ.chúc bác thành công nhé
 
Hạng F
21/12/12
9.912
2.760
113
Di Tu nói:
Bác Dawmgoodman ( tên vừa khó vừa dài) hình như đang lưỡng lự giửa đi và ở phải ko ? hay hôm nào mình họp cafe lại những ai đang phân vân đi ,888 trên này nhiều khi ko thể nói thật lòng mình dc
dạ, thanks bác.
Còn cái tên là cũng đã bao gồm cái lưỡng lự rồi đó bác. Damngood thì đúng hơn nhưng OS gõ damn k được nên lật ngược m thành w. dawn thì lại k đúng ý mềnh nên chế tiếp thành dawm, kaka.
Nghĩa là lúc damn lúc good đó bác, nhưng khi nào cũng man ;);).

Hóng các bác đi hay ở để lưỡng lự tiếp vậy.
 
Hạng D
3/7/12
3.008
1.769
113
Ý của bác khá hay và có thể rút được nhiều kinh nghiệm.


SubaruLover nói:
Tôi đang thành công và đối đời chứ:

(1) thợ hồ chỉ học xong cấp 2 -> 12 + 2, và công nhân điều khiển máy

(2) xe đạp -> xe hơi

(3) ăn uống khó khăn -> ăn thoải mái

(4) nhà ở chật hẹp dơ và thiếu tiện nghi -> tiện nghi tối thiểu

Tôi kể thêm chuyện đổi đời.

Có một gia đình ở Sài Gòn mới sang đây 1 năm:

Trước kia: chồng làm trưởng phòng lương tháng sau thuế 45 triệu, vợ làm hiệu phó lương tháng 8 triệu (chưa kể "lẹo", lương ít nhưng "lẹo" nhiều), con cái thì iPhone dùng Internet, facebook, chit chat thoải mái. Nhà cửa riêng và mọi thứ tốt.

Hiện nay: chồng làm công nhân quèn lương sau thuế đổi ra chỉ 25 triệu, vợ làm nail phải ôm chân dơ dáy của đế quốc, con cái thì bị hạn chế trong tiêu xài. Nhà cửa thì thuê mướn thiếu nhiều thứ so với trước kia.

Hai vợ chồng không muốn qua đây nhưng gia đình chồng và gia đình vợ thúc giục hai vc qua đây. Gia đình chồng là gốc "tội ác với nhân dân". Gia đình vợ là gốc "đầy tớ của nhân dân". Gia đình vợ cho rằng ở VN không ổn cho dù giàu có cho nên ép hai vc qua Mỹ cho bằng được.

Hai vc đó đổi đời thật sự; tôi cũng đổi đời thật sự.
 
Hạng F
21/12/12
9.912
2.760
113
sinhviengià nói:
Thấy nhiều cụ xoắn về giấc mơ Mẽo quá. Em đành lấy thân mình ra hứng đá, mở mục hỏi đáp cho các bác đang có nhu cầu....mơ qua bền.

Trước khi comment thì chịu khó đọc bài viết dài nhưng khá đúng này. Nó có thể tóm gọn 1 câu: muốn thành công phải biết mình là ai.
http://vnexpress.net/gl/t...chau/2010/10/3ba21bc2/

Điều đầu tiên các bác phải nhớ trước khi đi là: dù ở Vn bác làm ông này bà nọ, bác ngồi chỉ tay 5 ngón, qua đó chẳng ai thèm "nể" vì cái quá khứ của bác đâu. Lý do: chém gió thì ko phải dân Vn mới biết chém.
Giống như trên bài báo kia, dân Tàu có 10 năm kinh nghiệm trong nghề kế toán mà tiếng anh ko ngon thì vứt. Đó là thực tế chứ khong phải chỉ ví dụ.

Nhiều bác ở đây có bạn bè đi Mỹ. Lúc còn ở Vn thì nó ngon bằng mình, qua bền nó ngồi dũa nail, các bác sẽ mắng: thấy chưa đồ ngu, Tiền Mẽo nào dễ xơi như trong phim. cái này chuẩn luôn.
Những ai sắp đi thì hãy soi gương để nhìn xem mình có gì trong tay: Tiếng Anh, tay nghề (vứt cái bằng cấp đi). Nếu 2 món này ngon, sẽ ko cần ngồi dũa nail sure 100%.

Bây giờ nói cụ thể vào việc vì sao các cụ ở VN thì ngon, qua bển ủ rủ như mèo chết.
1. Ngôn ngữ: dù ở VN cũng làm với tây tàu, nhưng cái ngôn ngữ đó chưa hẳn chuẩn. Thứ 2 là ở VN mình là thẳng chủ nhà, thằng tây tàu kia nó vào VN kiếm ăn, bác fuck nó thì nó cũng cười, vì nó cần bác. Nhưng qua Mẽo, thì thằng tây là chủ, bác là khách. Tại sao nó phải ngồi nghe bác ....rặn, rồi nó ngồi đoán bác rặn cái gì? Thua 0-1

2. Trình độ: Ở Vn bác làm trưởng phòng marketing chẳng hạn. bác rành thị trường 6 câu. bác làm cho tây, đầy tự tin nắm thị trường Mỹ trong lòng tay. Qua bền chết tươi.
tại sao nó phải mướn 1 người từ xứ khác qua, trong khi cái thằng sv bản xứ sinh bên này, học bên này, rành văn hóa bên này. Văn hóa nó khác, thị trường nó khác, khách hàng nó khác, tiêu chuẩn nó khác, luật nó khác nốt. Hãy cho 1 lý do để nó mạo hiểm mướn bác? Đó là chưa nói tới cái trình mà giáo dục VN đào tạo nên thành phẩm đấy. thua mịa 2 trái rồi, sao gở?

Cho nên dù ở VN bác là ông kẹ nào mặc kệ, qua bền vứt hết. Ko ai tin, không ai ngồi nghe bác kể chuyện quá khứ.
Vậy giải pháp nào để duy trì giấc mơ Mẽo mà không ngồi dũa móng? em ăn rồi viết tiếp.
 
Hạng F
21/12/12
9.912
2.760
113
sinhviengià nói:
Tiếp theo là tìm bàn gỡ 2 trái kia, không thôi ngồi dũa neo thí mịa luôn.

1. Tiếng Anh: cái này chả có cách gì mà bỏ giai đoạn, có giàu như cụ Bùi, có giỏi như Mỹ Lan mà không biết Anh - Em là vứt (Neptune không giúp gì cho 2 cụ này được). Không bàn tới nửa, qua tìm cách học hoặc có tiền thì kiếm em sv nào luyện sẵn trước khi đi càng tốt.

2. Trình độ: cái này với sv còn đi học thì khỏe, nhưng nếu bác cỡ 35-40. Giờ bảo đi học 4 năm nửa thì cũng mệt. Ở Vn có vài tỷ qua bền ngồi ăn đi hoc còn ok, chứ đi vay CP học, rồi trả nợ đủ thứ, đuối lắm. Nhưng nếu đủ chí để theo đúng nghề thì chuẩn. Sau này sẽ khỏe vì tiếng anh chuẩn, bằng cấp chuẩn, sợ thằng nào mà không chém? Nhưng số này ít có, thuộc dạng quý hiếm rồi.
1 dạng là giống bác Gakho, làm cho Mỹ từ lâu, lại về ngành kỹ thuật. Nói chung đã có sẵn vốn liếng để nói chuyện (deal) với thằng Mẽo thì ok, không bàn.

Giải pháp theo em dễ áp dụng dành cho người tiếng anh thì tạm tạm, nghề thì lại ngặt (ví dụ nghề luật VN, giáo viên, kinh tế, cò đất, cò chứng, bán cafe trộn bột bắp hay bán cồn pha nước lã...tương lai nào chờ đợi bên Mẽo?)
Theo em là tìm học 1 nghề về kỹ thuật, ví dụ hàn tiện, cơ khí, thợ điện, thợ mộc, thợ sơn nhà...(lương khá cao nhé, nhà em nghẹt cái cống, nó mang cái máy có dây kẽm vài m tới vặn phát, mất toi $50)
Những nghề này vốn làm quen tay là tốt, nhưng chả ai cho bác cơ hội để quen tay. Nên phải đi học để chứng tỏ với tụi Mỹ là tao cũng có bằng như mày nhá.

Cái bằng nó còn chứng tỏ tao đây cũng có đầy chất xám như mày, cũng hiểu về tiếng Mẽo và cũng biết văn hóa Mẽo trong tg đi học. Đây là 1 cách để tự tiếp thị bản thân. Để đi tìm cơ hội tạo dựng chỗ đứng cho cái Resume sau này.
------------
Chỉ cần được như vậy là bác sẽ có cơ hội trổ tài trong lúc làm việc. Phải hiểu mình thì mới mong thằng Mẽo nó đánh giá mình đúng khả năng vốn có. Chứ cứ nói tao học 4 năm trường kinh tế HCM, ở Vn năm dư 300tr, qua đi làm thợ, phí chất xám tao cày, tao phải ngồi chờ thằng nào mời vô vp làm tao mới đi. Hồi xưa tao học lớp chuyên toán, nay tao làm thợ điện thiệt nhục với bạn bè. vậy thì 1 là về vn, ở lại thì dũa Neo.
-----------------

Tại sao cái bằng nó quan trọng như vậy, chả phải ai thành đạt cũng bảo tụi Tây-Mẽo nó thực dụng lắm, nó ứ thèm nhìn bằng cấp, nó chỉ nhìn vào khả năng thôi. Chỉ có Vn phải mới cố chạy cái bằng TS mà treo.
Phản biện vậy chuẩn nhưng không đúng nơi đúng chỗ.

Cái thằng ko có bằng mà thành công thì nó nằm 1 trong các diện sau: nó sinh ở Mẽo, nó có 1 lý lịch công việc khá dù ko có bằng. Hoặc nó không sinh ở Mẽo, nhưng nó từng đi làm nhiều cty to, nên cái references nó đẹp lắm. Bác mới qua, ko nằm trong những diện này.

Cái văn hóa công việc bên này là reference cực kỳ quan trọng. Khi nộp hs xin việc mà chỗ này trống trơn là nó vứt ngay. Hoặc giữa 2 ứng viên, 1 bên tự nộp hs, 1 bên do nv trong cty giới thiệu, thì đứa tự nộp hs sẽ rớt cao hơn.
Cho nên mình phải lấy cái bằng cùi bù vô cho resume nó đẹp. Thứ 2 là mục reference mình quăng tên ông thầy ở trường mình học vô. Họ sẵn sàng giúp mình, chỉ cần nhắn cho họ biết mình lấy tên của họ để trong hồ sơ.
------------------------------

Giờ nảy sinh 1 diện là tui học không vô nửa, tụi cũng không muốn dũa Neo. Chả nhẽ tui không thể qua Mỹ?
Dĩ nhiên mỗi năm Mỹ cấp cả triệu visa vào Mỹ, không nhẽ cả triệu người đều đi học?
Lúc này hãy xin làm những việc rất nhỏ nhẹ, ít tiền. Chịu khó tìm 1 cty chứ đừng làm như cắt cỏ, bưng phở VN...Mục đích ngoài kiếm tiền ăn, thì cái references từ cty có sức nặng hơn 1 tiệm phở.
nếu tìm đúng việc sở trường bằng cấp thì càng tốt.
cái người ta ngại nhất là tuyển 1 thằng mà mình chả biết gì về nó, nhở nó điên điên thì chả phải quá xui?
---------------

Em nghĩ tới đây thì bác biết mình qua Mẽo làm gì rồi. Dũa Neo chỉ là 1 nghề trong vạn nghề có thể kiếm tiền bên Mỹ. Những nghề như cơ khí, CNC...làm lành nghề lương ko thua kỹ sư, có điều nó nặng nhọc hơn thôi. Nghề Nail cũng độc hại chứ không phải ngồi mát đếm tiền. Cái nào cũng phải trả giá, phải hiểu mình là ai thì sẽ có mọi lời giải, chả việc gì phải xoắn.
Lại bàn thêm 1 khía cạnh là tương lai con cháu. Nhiều bác nói tao qua dũa neo thí mẹ, con tao có tương lai gì? Vì theo lẽ thường cha mẹ ko học cao thì khó mà hy vọng gì ở con.
Vậy em hỏi ngược lại. Giờ các bác ở VN thành công, có xe hơi chạy, cha mẹ mấy bác cũng chỉ làm nông, có khi còn chưa qua hết cấp 1 nửa. Các bác là con cũng thành công đó thôi.
----------------------

Cái ưu việt của giáo dục Mỹ thì khỏi bàn, cái mà theo em người ta hy vọng nhất chính là cơ hội cho con họ.
Học PT không tốn kém nhiều, quan trọng nhất là nếu con nó giỏi, nó có thể học bác sĩ như ông Phó thủ tướng Đức, điều mà ở Vn muốn cho con học như vậy, phải đi tây, chi phí cũng vài tỷ, quá sức phụ huynh.
Em có chị bạn có 5 đứa con, chị đó làm Cn thôi, chồng sửa nhà. Họ ko nghèo vì nghề ông chồng kiếm ngon. Cái quan trọng là 2 ông bà ko học hành gì. Nói được chứ viết thì thua, tiếng bồi mà.
Nhưng đứa con đầu làm entertainment manager ở 1 casino lớn, đứa 2 làm ở 1 bank, 2 đứa kế còn sv nhưng điểm toàn 90% (2 đứa dạy kèm và tiền học bồng đủ du lịch, cha mẹ ko tốn), thằng út nhỏ chưa biết. Theo em đó là 1 gia đình thành công kiểu mẫu. Họ không giàu, không làm ông này bà nọ, nhưng con cái rất thành công. điều mà hôm nay họ thừa nhận nếu ở Vn thì có lẽ mình ko nghĩ con cái đạt được.