Re:Ký ức quê xưa
Mỗi khi về quê, tôi lại có dịp đi đò. Bước xuống đò là biết rằng mình đã về đến Ngoại, về đến quê nhà yêu dấu. Lòng đò chộn rộn tiếng hỏi han, ở quê nhà nhà đều là bà con thân thuộc cả, một con bé thành phố như tôi về quê thăm ngoại là tâm điểm của cả chiếc đò quê, ai nấy đều muốn góp tiếng thăm hỏi chuyện trò. Nhà Ngoại tôi có ông Năm, em của Ngoại làm bác sĩ, ông Năm về hưu ở nhà Ngoại trở thành ông bác sĩ vườn, ai ốm đau bệnh hoạn gì cũng chạy qua kiếm Ông Năm bác sĩ. Ngoại thì hay tích cóp thuốc Tây- hồi đó khan hiếm nên quý giá lắm- để dành cho bà con quanh vùng, trái gió trở trời thì có viên thuốc uống cầm chừng, thuốc ít nhưng niềm tin thì nhiều nên hầu như thuốc đến là bệnh khỏi, Ngoại coi việc này như là một cách tích thiện tích phước cho gia đình.
Mỗi khi về quê, tôi lại có dịp đi đò. Bước xuống đò là biết rằng mình đã về đến Ngoại, về đến quê nhà yêu dấu. Lòng đò chộn rộn tiếng hỏi han, ở quê nhà nhà đều là bà con thân thuộc cả, một con bé thành phố như tôi về quê thăm ngoại là tâm điểm của cả chiếc đò quê, ai nấy đều muốn góp tiếng thăm hỏi chuyện trò. Nhà Ngoại tôi có ông Năm, em của Ngoại làm bác sĩ, ông Năm về hưu ở nhà Ngoại trở thành ông bác sĩ vườn, ai ốm đau bệnh hoạn gì cũng chạy qua kiếm Ông Năm bác sĩ. Ngoại thì hay tích cóp thuốc Tây- hồi đó khan hiếm nên quý giá lắm- để dành cho bà con quanh vùng, trái gió trở trời thì có viên thuốc uống cầm chừng, thuốc ít nhưng niềm tin thì nhiều nên hầu như thuốc đến là bệnh khỏi, Ngoại coi việc này như là một cách tích thiện tích phước cho gia đình.